Vô thượng sát thần

Chương 1764: Các Ngươi Thoải Mái Rồi Chứ


Đang lúc Sinh Tử Nhị lão không biết phải làm sao, bên trong Thần cung của Tiêu Phàm, một đạo hư ảnh màu xám như là một thanh kiếm sắc cắm ở trước ngực linh hồn bản thể của hắn.

Không, chuẩn xác mà nói, là cắm ở phía trên một bức tranh đen trắng, bức tranh đen trắng chính là Sinh Tử Luân Hồi Đồ.

Bên trên Sinh Tử Luân Hồi Đồ, ngưng tụ thành một vòng xoáy nhỏ màu xám, vòng xoáy màu xám không ngừng nghiền ép hư ảnh kiếm thể màu xám kia.

Tỉ mỉ cảm nhận sẽ phát hiện, khí tức phát ra của hai vật thể này giống nhau y hệt, chỉ là khí tức phát tán ra của Sinh Tử Luân Hồi Đồ thuần túy hơn.

"Thật là nguy hiểm!" Tiêu Phàm tự mình vuốt mồ hồ lạnh.

Nếu như bản thân không có Sinh Tử Luân Hồi Đồ, hợp kích chi thuật vừa rồi của Sinh Tử Nhị Lão, có thể trực diện hủy đi linh hồn của hắn, dù là Thí Thần thú cũng không lấy lại được tinh thần.

Cũng may kiếm thể ngưng tụ trên hợp kích chi thuật kia đánh vào bên trên Sinh Tử Luân Hồi Đồ, trực tiếp bị Sinh Tử Luân Hồi Đồ chặn lại.

Khiến Tiêu Phàm càng thêm kinh ngạc là, sức mạnh ẩn chứa trong kiếm thể màu xám kia lại trực tiếp bị Sinh Tử Luân Hồi Đồ hấp thu.

Giờ phút này, trong lòng Tiêu Phàm vô cùng kinh ngạc, hắn đang nghĩ, nay Sinh Tử Luân Hồi Đồ có thể hấp thu năng lượng của Sinh Tử Áo Nghĩa, vậy có phải có thể hấp thu Sinh Tử Áo Nghĩa từ cơ thể của Sinh Tử Nhị Lsão?

Nếu để cho Sinh Tử Nhị Lão biết, Tiêu Phàm sở dĩ ngẩn người, cũng không phải là Tiêu Phàm bị thương, mà là bởi vì Tiêu Phàm đang nghĩ đến việc đối phó với bọn chúng như thế nào, cũng không biết bọn chúng có ý nghĩ gì.

Hít một hơi sâu, tâm thần của Tiêu Phàm nhanh chóng lui về bên trong Thần cung, có Sinh Tử Luân Hồi Đồ ở đây, khoảng thời gian mấy hơi thở, kiếm thể ngưng tụ của Sinh Tử Áo Nghĩa bị hấp thu hầu như không còn.

Bên ngoài, con ngươi của Tiêu Phàm rất nhanh khôi phục sắc thái, khóe miệng từ từ động đậy.

"À, ngươi vậy mà không sao?" Lão giả áo bào trắng vừa lúc thấy được cảnh này, thoáng chút ngạc nhiên, càng cảm thấy hứng thú đối với Tiêu Phàm.

Không, chuẩn xác mà nói, là cảm thấy hứng thú đối với phương pháp dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa của Tiêu Phàm.

Phải biết rằng, Sinh Tử Áo Nghĩa hợp kích chi thuật này của bọn chúng, có thể giết chết không ít tu sĩ Chiến Thần cảnh đỉnh phong, một thất biến Chiến Thần như Tiêu Phàm vậy mà điềm nhiên như không có việc gì, nếu như không phải chính mắt nhìn thấy, bọn chúng tuyệt đối không tin.

Hai người nhìn nhau, cũng khó che đậy được kích động trong lòng.

Bọn chúng cũng không cho rằng Tiêu Phàm đủ mạnh, mà là trên người Tiêu Phàm có bí mật rất lớn, nhất là cách dung hợp Sinh Tử Áo Nghĩa.

"Tiểu tử, cho ngươi một cơ hội cuối cùng!" Lão giả áo bào đen lại mở miệng nói, hắn từ từ tới gần Tiêu Phàm.

"Cơ hội không phải dựa vào ai cho, mà là tự mình đoạt lấy." Tiêu Phàm nhìn một cách lạnh nhạt.

Vừa mới đây hắn còn đang khó khăn trong việc làm thế nào để lĩnh ngộ Sinh Tử Áo Nghĩa và đối phó với Sinh Tử Nhị Lão, nhưng bây giờ Tiêu Phàm lại không có chút gì lo lắng.

"Hừ, đồ chán sống!" Lão giả áo bào trắng hừ lạnh một tiếng. "Ngươi có thể ngăn cản kích thứ nhất, chẳng lẽ ngươi còn có thể ngăn cản kích thứ hai hay sao?"

"Không thử một chút, làm sao biết chứ?" Thấn sắc Tiêu Phàm lạnh băng.

Lập tức trong lòng của hắn lại bổ sung một câu: "Hai người bọn chúng đều là cửu biến Chiến Thần, Sinh Mệnh Áo Nghĩa và Tử Vong Áo Nghĩa cũng tương đối cân bằng, chỉ là không biết làm sao mới có thể hấp thụ năng lượng Sinh Tử Áo Nghĩa của hai người bọn chúng."

Cũng ngay khi Tiêu Phàm thất thần trong giây lát kia, Sinh Tử Nhị Lão đồng thời xuất động, tốc độ của hai người rất nhanh, thân ảnh như gió, trong nháy mắt đã áp sát Tiêu Phàm từ hai bên, mỗi người bắt lấy một đầu cánh tay của Tiêu Phàm.

Chỉ một thoáng, lực Áo Nghĩa cuồn cuộn gầm thét, xông vào cơ thể Tiêu Phàm.

Sinh Mệnh Áo Nghĩa và Tử Vong Áo Nghĩa tản ra uy áp đáng sợ, điên cuồng tàn phá thân thể Tiêu Phàm, thân thể của Tiêu Phàm phát ra âm thanh huyết mạch gào thét giận dữ.

Thân thể Tiêu Phàm run rẩy kịch liệt một lát, chín thành Sinh Tử Áo Nghĩa, nếu như đổi lại là một người khác, đoán chừng giờ phút này cũng đã bạo thể mà chết.

Nhưng mà Tiêu Phàm, lại đang gắt gao chống lại, hắn cũng không ngờ rằng tốc độ của Sinh Tử Nhị Lão lại sắc bén như thế, đã đánh lén mình.

Đương nhiên, nếu như Tiêu Phàm muốn rút lui, cũng không thể bị hai người chế ngự.

Chỉ là hắn đột nhiên phát hiện, không phải là mình muốn hấp thụ năng lượng Sinh Tử Áo Nghĩa từ thân thể của hai người sao? Hiện tại loại trạng thái này không phải là vừa đẹp để hấp thụ sao?

"Ha ha, ranh con, rốt cục bắt được ngươi, cảm giác Sinh Tử Áo Nghĩa xung kích không dễ chịu đâu nhỉ?" Lão giả áo bào trắng ngông nghênh cười lớn.

"Mặc dù ngươi dung hợp sáu thành Sinh Tử Áo Nghĩa, nhưng chúng ta lĩnh ngộ được chính là chín thành Sinh Tử Áo Nghĩa!" Lão giả áo bào đen cũng giống như đạt được âm mưu.

Vì sao Tiêu Phàm lại không phản ứng?

Chỉ là giờ phút này Tiêu Phàm vô cùng im lặng, mình vừa mới ngủ gật, liền có người đưa gối đầu? Trên đời này lại có chuyện tốt như vậy?

Có điều mặt ngoài hắn lại lộ ra vẻ phồng mồm trợn mép thống khổ, nhưng trong lòng thì cười không ngậm mồm vào được.

Nhìn thấy dáng vẻ Tiêu Phàm, Sinh Tử Nhị Lão càng cười đắc ý, hiện tại bọn chúng muốn dày vò tiểu tử này một chút, sau đó giết chết hắn.

Mà giờ khắc này, Tiêu Phàm lại khuấy động Sinh Tử Luân Hồi Đồ, hút tất cả sinh tử nhị khí vào trong đó, sau đó hóa thành sức mạnh tự thân dung nhập vào linh hồn bản thể.

"Thật có thể!" Tiêu Phàm trong lòng kinh ngạc, cực kì không bình tĩnh.

Hắn thật sự không ngờ được, Sinh Tử Luân Hồi Đồ vậy mà thật sự hấp thụ năng lượng Sinh Tử Áo Nghĩa của người khác, biến thành năng lượng của bản thân.

Đây quả thực quá nghịch lý, nếu như phác họa ra Sinh Tử Luân Hồi Đồ sớm một chút, mình chẳng phải là không cần lĩnh ngộ Sinh Tử Áo Nghĩa, hấp thụ Sinh Tử Áo Nghĩa của những tu sĩ khác lĩnh ngộ được là xong sao.

Lập tức Tiêu Phàm lại lắc đầu, nếu như không phải dung hợp được năm thành Sinh Tử Áo Nghĩa, hắn cũng không có khả năng vẽ ra Sinh Tử Luân Hồi Đồ.

Trong lòng Tiêu Phàm cảm thấy có chút may mắn, may mắn khi mình dung hợp năm thành Sinh Tử Áo Nghĩa sau đó mới phác họa ra hồn văn đồ, bằng không thì thật lãng phí.

"Không biết Sinh Tử Luân Hồi Đồ có thể hấp thụ những chủng loại Áo Nghĩa khác không?" Trong lòng Tiêu Phàm đột nhiên nảy ra ý tưởng. "Nếu như có thể, Sinh Tử Luân Hồi Đồ kia sẽ có được năng lực khắc chế Áo Nghĩa rồi?"

Hắn âm thầm hạ quyết tâm, để xem còn có ai không sợ chết sẽ tìm tới làm thí nghiệm.

Cùng với Sinh Tử Áo Nghĩa cuồn cuộn xông vào cơ thể Tiêu Phàm, khí thế trong cơ thể Tiêu Phàm không ngừng dâng cao, chỉ là hắn không ngừng áp chế mình, không cho Sinh Tử Nhị Lão phát hiện ra.

"Ha ha, không hấp thụ sạch sẽ năng lượng Sinh Tử Áo Nghĩa từ cơ thể của các ngươi, coi như ta thua các ngươi." Tiêu Phàm nhe răng trợn mắt nói, trên mặt lộ ra sắc hận.

Thần sắc này của Tiêu Phàm lại không phải giả vờ, hắn thật sự là muốn giết chết hai người kia, cũng xem như làm phế vật lợi dụng.

Thời gian từ từ trôi qua, Sinh Tử Nhị Lão đột nhiên phát hiện sự việc có chút không đúng, thần lực hai người nhanh chóng bị bào mòn, năng lực không chế Sinh Tử Áo Nghĩa càng ngày càng yếu, tựa như bị người khác tước đoạt sức mạnh.

"Các ngươi thoải mái rồi chứ?"

Cũng tại lúc này, Tiêu Phàm đột nhiên lộ ra một nụ cười, ánh mắt vô cùng lạnh lùng nhìn Sinh Tử Nhị Lão.

Sinh Tử Nhị Lão tra tấn hắn một cách vô tình, nếu như đổi lại là người khác, đoán chừng đã sớm sống không bằng chết.

Đáng tiếc lại gặp được Tiêu Phàm, giờ phút này hắn đã hoàn toàn áp chế không nổi năng lượng của bản thân, sức mạnh Sinh Tử Áo Nghĩa đã hoàn toàn đột phá đến thành thứ bảy.

Tiêu Phàm hiện tại, bốn loại lực Áo Nghĩa toàn bộ đột phá bảy thành, thực lực lại tăng mạnh.

Nhìn thấy ánh mắt Tiêu Phàm, Sinh Tử Nhị Lão chẳng biết tại sao, đột nhiên rùng mình một cái,

Lão giả áo bào trắng nổi giận nói: "Tiểu tử, ngươi đang làm trò quỷ?"

Lúc này Sinh Tử Nhị Lão đột nhiên cảm giác không còn chút sức lực nào, muốn thi triển Sinh Tử Áo Nghĩa cũng không thi triển ra được, kỳ thực cũng không phải là Tiêu Phàm chân chính tước đoạt Sinh Tử Áo Nghĩa của bọn chúng.

Áo Nghĩa là con người lĩnh ngộ, làm sao có thể tước đoạt?

Mà là Tiêu Phàm hấp thụ sinh mệnh khí và tử vong khí trong cơ thể của bọn chúng, thuận tiện xác minh Sinh Tử Áo Nghĩa tự thân mà thôi.

"Các ngươi dày vò ta, dày vò cũng sướng rồi, có điều, ta cũng rất thoải mái." Tiêu Phàm cười một tiếng, lộ ra hàm răng trắng như tuyết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 51 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status