Vô thường

Chương 895: Đàm phán


Thần sắc hồng sam nữ tử có chút ảm đạm.

- Nhiều năm như vậy, bổn phu nhân chưa bao giờ gặp được đồng loại, tuy tà hỏa Hắc Phượng tà ác, nhưng cũng là thành viên của Phượng chi nhất tộc, làm sao ta hạ thủ được chứ? Ta sẽ trông nom nó thật tốt, không cho nó đi ra ngoài làm xằng làm bậy.

- Ta làm cũng được ah! Hắc Phượng vừa sinh giống như tiểu hài tử, chậm rãi giáo dục sẽ tốt ngay thôi.

- Ngươi biết cái gì? Hắc Phượng tà ác là từ trong cốt tủy và suy nghĩ của nó, không phải nói dạy là dạy, nói cho ngươi điều này cũng vô dụng, nhanh chóng thi triển bí pháp của ngươi, đem trứng Hắc Phượng tới đây.

Hồng sam nữ tử thúc dục dồn dập.

- Ta cự tuyệt!

Đường Phong đáp như chém đinh chặt sắt.

- Ngươi muốn chết!

Hồng sam nữ tử giận dữ.

- Bổn phu nhân đã nhượng bộ như thế, chính là xem trên mặt

mũi của Hắc Phượng, nếu không phải thế thì làm sao ta nói năng khách khí với ngươi chứ?

- Bổn sự của phu nhân rất cao cường, giết vãn bối chẳng tốn bao nhiêu sức lực.

Đường Phong một ngạnh cổ.

Hồng sam nữ tử giận quá hóa cười, tiểu tử thúi này đúng là đã nhìn thấy nhược điểm của mình, cho nên mới áp chế mình, mình muốn giết hắn thì chỉ cần giơ tay nhấc chân là được, nhưng sau khi giết hắn, trứng Hắc Phượng tồn tại ở nơi đâu thì không người nào biết được.

Nhìn gương mặt tiểu tử thúi này, hồng sam nữ tử cảm thấy tức giận không chỗ phát tiết, liền đánh một quyền vào vết thương trên ngực Đường Phong.

Vài tiếng răng rắc giòn tan vang lên, xương sườn bên trái vốn hoàn hảo bị gãy mấy đoạn, Đường Phong bị đau đến mức thiếu chút nữa đã ngất đi.

- Không thể giết ngươi, bổn phu nhân không thể đánh ngươi sao?

Hồng sam nữ tử vung vẫy nắm đấm, hừ lạnh một tiếng đi ra ngoài, vứt lại một câu đầy uy hiếp:

- Nhớ kỹ rồi nói cho ta biết, nếu không mỗi ngày ta đều đánh gãy vài khúc xương trên người của ngươi.

Được Thi Thi dốc lòng chăm sóc, thương thế trong thể nội Đường Phong trong mấy ngày này đã khôi phục bảy tám phần. Sau khi hỏa kình trong thân thể được hồng sam nữ tử khu trừ, những thương thế đối với người ngoài là thương tổn khủng bố đến cực điểm nhưng đối với Đường Phong mà nói không có gì nguy hại quá lớn, thân thể được rèn luyện đến cực hạn, tốc độ khôi phục và miệng vết thương kép lại rất cường đại, dù là xương cốt bị đứt gãy, trong thời gian ngắn nhất sẽ lành lại.

Đây là kết quả do Đường Phong chưa vận dụng cương khí, tạm thời không có cách đào thoát khỏi ma chưởng của hồng sam nữ tử, khi chưa đào móc ra toàn bộ bí mật của trứng Hắc Phượng, nếu vận dụng cương khí, nhất định sẽ lộ ra một ít dấu vết, sẽ làm cho hồng sam nữ tử cảnh giác.

Hồng sam nữ tử cũng nói, Tà Ngô Đồng và trứng Hắc Phượng không thể tách rời nhau, trước khi đại nạn của Hắc Phượng buông xuống nó sẽ rót hắc sắc hỏa diễm vào bên trong Tà Ngô Đồng, mượn Tà Ngô Đồng dẫn động thiên địa tà hỏa rèn luyện bản thân. Bây giờ nghĩ lại, cảnh tượng ly kỳ ngày trước đều có thể giải thích.

Tà Ngô Đồng dẫn động thiên địa tà hỏa, mà trứng Hắc Phượng lại hấp thu tà hỏa, thời điểm hấp thu đến cực hạn, Hắc Phượng liền sẽ phá trứng trọng sinh, loại tình huống này và dục hỏa trùng sinh của Hỏa Phượng cũng không sai biệt lắm, nhưng chênh lệch giữa hai bên rất rõ ràng, Hỏa Phượng thì cần thời gian rất ngắn, Hắc Phượng nhất tộc trọng sinh cần hao phí thời gian rất dài.

Ngày thứ hai, hồng sam nữ tử lại quỷ mị tiến vào bên cạnh giường của Đường Phong, lạnh lùng nhìn hắn:

- Tiểu tử, cân nhắc thế nào?

- Không biết phu nhân muốn gì?

Đường Phong giả ngu.

Hồng sam nữ tử chậm rãi lắc đầu:

- Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!

Vừa dứt lời, trực tiếp nện một quyền xuống ngực Đường Phong, lực đạo một quyền này mạnh hơn lần trước ba thành, tốc độ cũng vô cùng nhanh, quyền kình đấm vào ***g ngực của Đường Phong mới bộc phát, vài tiếng răng rắc vang lên, mấy cây xương sườn vừa lành lại bị đánh gãy.

Sau khi đánh xong, hồng sam nữ tử không thèm liếc nhìn Đường Phong một cái, quay người đi ra khỏi phòng.

Thi Thi đứng ở bên cạnh bị dọa cho phát ngốc, mãi cho đến khi hồng sam nữ tử rời đi mới nghe được tiếng rên rỉ của Đường Phong, lúc này nàng mới kịp phản ứng, vội vàng chạy đến bên cạnh, thiếu chút nữa khóc lên:

- Vì sao phu nhân đánh ngươi?

- Bởi vì hắn không nghe lời.

Âm thanh của hồng sam nữ tử từ bên ngoài truyền tới:

- Tiểu tử, chớ nên hại người hại mình, Hắc Phượng không phải là thứ mà loại người như ngươi có thể hàng phục, sự cao ngạo của Phượng chi nhất tộc đến từ cốt tủy, làm sao có thể hàng phục loại người như ngươi chứ? Ta khuyên ngươi nên ngoan ngoãn giao nó cho ta, nếu không mỗi ngày ta sẽ tăng thêm ba thành lực đạo, ta xem ngươi có thể ngoan cố được bao lâu!

Mỗi ngày tăng thêm ba thành lực đạo, Đường Phong đoán chừng nếu tình huống bây giờ diễn ra thêm ba ngày nữa thì mình có thể bị đánh chết.

Lão yêu bà! Đường Phong hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, tuy hồng sam nữ tử niên kỷ không lớn, nhưng nàng dù gì cũng là Hỏa Phượng Hoàng, nhưng cũng sống qua nhiều tuế nguyệt.

Thương thế của mình hiện giờ chưa khỏi hẳn, dù khỏi hẳn, bộc phát ra thực lực Linh giai thượng phẩm, cũng đánh không lại nữ nhân này, nhưng trứng Hắc Phượng thì nói cái gì hắn cũng không giao ra cho nàng.

Tuy hiện tại mình rơi vào tay hồng sam nữ tử nhưng mình vẫn chiếm cứ một chút ưu thế!

Nàng muốn trứng Hắc Phượng, hơn nữa hắc sắc hỏa diễm của Thiên Thánh Cung cũng sắp lan tới, vì hai nguyên nhân này, cho nên hồng sam nữ tử đã rơi xuống hạ phong.

Hiện tại Đường Phong và nàng đang đấu xem ai kiên nhẫn hơn, xem ai là người thỏa hiệp đầu tiên.

Hai ngày qua đi, hồng sam nữ tử đúng như suy nghĩ của hắn, mỗi ngày đều tới chiếu cố Đường Phong một lần, lần sau đều mạnh hơn lần trước ba thành, dù thân thể Đường Phong rất mạnh, cũng không chịu nổi giày vò như vậy, tình huống so với ngày đầu tiên thì càng tệ hơn, xương cốt đứt gãy vẫn chưa có biện pháp liền lại.

Người ta là dao thớt, ta là thịt cá! Từ khi xuất đạo đến nay đây là lần đầu tiên Đường Phong cảm nhận được cảm giác vô lực! Thượng cổ linh thú Hỏa Phượng Hoàng, đúng là quá cường đại, quá hung tàn.

Bị thương đến ngày thứ năm, hồng sam nữ tử lại đi vào phòng, thần sắc bình thản đã hiện ra một chút tức giận và không kiên nhẫn, mấy ngày nay mỗi ngày nàng đều đến đánh Đường Phong một quyền, lần sau hung ác hơn lần trước, nhưng tên tiểu tử này vẫn cúi đầu thừa nhận, tuy mặt sắc không cam lòng, nhưng không kêu đau một tiếng, mày cũng không nhíu lấy một cái, sức nhẫn nại như vậy không phải là loại người ở tuổi này có thể có được.

Vốn hồng sam nữ tử đến đã làm Đường Phong xúc động trong nhất thời, nhưng khi nhớ tới việc sau khi thu phục Hắc Phượng thì hắn liền quật cường, không nghĩ tới đối mắt với uy hiếp của tử vong, hắn vẫn không thỏa hiệp chút nào!

Càng kỳ lạ, năng lực khôi phục của tiểu tử này lại biến thái như vậy, đổi lại là một Linh giai cao thủ khác, bị mình giày vò mấy ngày nay chỉ sợ đã mất mạng, nhưng hắn vẫn sống rất tốt, tuy sắc mặt có chút tái nhợt.

Đi đến bên cạnh, một cổ sát cơ nhàn nhạt của hồng sam nữ tử tập trung lên người Đường Phong, âm thanh lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi không đồng ý thì chết, một quyền hôm nay ngươi không cách nào thừa nhận được đâu!

Đường Phong cười khan một tiếng:

- Tiền bối không cần nhiều lời, cứ phóng ngựa tới đây, hôm nay nếu vãn bối thỏa hiệp với ngươi, là ta yếu thế! Sau này sẽ sinh ra khúc mắc, có khúc mắc này, ngày sau ta tu luyện thế nào được nữa chứ?

- Xú tiểu tử, ngươi muốn chết!

Hồng sam nữ tử giận dữ, không nghĩ tới dạy dỗ hắn năm ngày, tiểu tử này vẫn cứ gian ngoan mất linh.

- Đã như vậy, hôm nay bổn phu nhân sẽ lấy mạng của ngươi, kể từ nay, ít nhất Hắc Phượng sẽ không rơi vào trong tay người khác!

- Phu nhân không nên!

Đột nhiên Thi Thi dang tay ra, giống như gà mẹ bảo vệ đàn con che chắn ở trước mặt Đường Phong, trên mặt tràn đầy thần sắc khẩn trương.

Một chưởng của hồng sam nữ tử đảo qua, cường đại nhưng không mất đi vẻ nhu hòa, đem Thi Thi đẩy qua một bên, trong miệng lạnh lùng nói:

- Bỏ đi!

Thần sắc Đường Phong biến đổi, dù bị hồng sam nữ tử hành hung nhưng trong mắt của hắn lại không xuất hiện chút ba động và tức giận nào.

Động tác của hồng sam nữ tử dừng lại một chút, chợt cười một cách quỷ dị.

Đúng vậy, tại sao bổn phu nhân lại ngu dốt như thế? Xương cốt của tiểu tử này rất cứng, rất có cốt khí, ngay cả bổn phu nhân cũng không có biện pháp với hắn, nhưng tại sao lại không uy hiếp hắn một lần?

Quay đầu nhìn về phía Thi Thi, thần sắc hồng sam nữ tử tràn đầy tà khí, nói:

- Tiểu tử, cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nếu không... Bổn phu nhân sẽ lấy mạng của Thi Thi trước tiên, sau đó mới giết ngươi!

- Ngươi dám!

Đường Phong nheo mắt lại, thân thể nằm trên giường căng cứng, dù không có cương khí ba động, nhưng khí thế bức người ép về phía hồng sam nữ tử.

- Ha ha... Quả nhiên, Thi Thi rất trọng yếu với ngươi!

Hồng sam nữ tử cười đắc ý, sắc mặt lạnh lẽo, mở miệng nói:

- Hiện giờ ngươi có hai lựa chọn, một là giao trứng Hắc Phượng cho ta, hai là ta sẽ tiễn các ngươi một đoạn, cho các ngươi làm uyên ương đồng mệnh.

Lão yêu bà này đúng là không thể nói lý, Đường Phong âm thầm hít một hơi, chuẩn bị vận dụng Tá Thi Hoàn Hồn, mình không thể giao trứng Hắc Phượng ra được, chỉ có thể mượn thực lực Linh giai thượng phẩm, tìm cơ hội đánh lén, đánh nữ nhân này trọng thương. Nàng cho rằng kinh mạch của mình đã bị phong ấn, cho nên sẽ không nghĩ tới mình có thể bộc phát ra thực lực Linh giai thượng phẩm, cho nên sẽ không đề phòng, Đường Phong có bảy thành nắm chắc mình sẽ thành công.

- Phu nhân...

Đột nhiên ngoài phòng lại truyền tới âm thanh ầm ĩ một hồi, không khí khẩn trương và áp lực trong phòng lập tức buông lỏng.

Trên mặt hồng sam nữ tử hiện ra vẻ không vui, địa phương này của mình tuyệt đối là cấm địa của Thiên Thánh Cung, nhưng Đại hộ pháp dám đặt chân lên, dù không dám đến gần căn phòng, mà đứng ở cách vị trí phòng một dặm. Nếu không phải có chuyện trọng yếu, Đại hộ pháp cũng không dám làm như vậy, chuyện trọng yếu nhất của Thánh cung bây giờ chỉ có một chuyện, không thể nghi ngờ chính là hắc sắc hỏa diễm, điểm này dù là Đường Phong hay hồng sam nữ tử cũng có thể nghĩ ra.

- Đợi ta quay lại sẽ tính sổ với ngươi!

Hồng sam nữ tử quẳng lại một câu ngoan thoại, sau đó quay người đi ra ngoài.

Nàng và Đại hộ pháp bàn luận vài vấn đề, Đường Phong không nghe thấy, nhưng cũng đoán được một chút.

Không đến nửa thời gian uống cạn chung trà, hồng sam nữ tử đã quay lại.

Nhìn thấy thần sắc phẩn nộ trên mặt đối phương, Đường Phong cười ha hả.

- Cười cái gì?

Hồng sam nữ tử có chút căm tức.

- Phu nhân, người ngay không nói ám ngữ!

Đường Phong ngồi thẳng người dậy.

- Hiện tại chỉ sợ Thiên Thánh Cung đã bị đốt mất một mảnh lớn rồi phải không?

- Thì thế nào? Thánh cung là cơ nghiệp của tiểu tử họ Tần, không phải của bổn phu nhân, dù có cháy hết thì bổn phu nhân cũng không đau lòng!

- Thật sao...

Đường Phong kéo dài âm thanh, cười cười nhìn chằm chằm vào hồng sam nữ tử.

Hồng sam nữ tử không lùi bước đối mắt với Đường Phong, thật lâu sau, thần sắc nàng khẽ biến, giọng nói âm trầm:

- Được rồi, ta và ngươi đều có nhược điểm, cho nên cần phải cẩn thận thương lượng tìm cách giải quyết.

- Ta cũng có ý này!

Đường Phong gật đầu.

- Ta chỉ có một yêu cầu, trứng Hắc Phượng giao cho bổn phu nhân!

Hồng sam nữ tử cố kiên trì ý kiến của mình, chỉ cần nàng lấy được trứng Hắc Phượng, hắc sắc hỏa diễm ở Thánh cung sẽ bị dập tắt triệt để, hắc sắc hỏa diễm chỉ có thể dùng trứng Hắc Phượng mới có thể hấp thu.

- Không có khả năng.

Đường Phong lắc đầu cự tuyệt.

- Ta sẽ không giao trứng Hắc Phượng cho ngươi.

- Tiểu tử, ngươi giữ trứng Hắc Phượng không có lợi gì cả!

Hồng sam nữ tử tận tình khuyên bảo.

- Chuyện này không cần tiền bối quan tâm! Vãn bối có thể cam đoan, sẽ không sai sử Hắc Phượng làm chuyện xằng bậy.

Hồng sam nữ tử thở dài một tiếng, xú tiểu tử này tình nguyện chết, cũng không đem trứng Hắc Phượng giao cho mình, nói tiếp cũng không có kết quả gì. Hắc Phượng có thể dễ dàng hàng phục sao? Nếu là như vậy, nó không phải là thành viên của Phượng chi nhất tộc.

Nhưng nói ngược lại, kinh mạch toàn thân của tiểu tử này đã bị phong ấn, chỉ cần hắn đáp ứng dập tắt lửa cho Thánh cung, đến lúc đó nhất định sẽ phải xuất trứng Hắc Phượng ra, chỉ cần mình tìm cơ hội đoạt trứng Hắc Phượng đi, còn sợ hắn đoạt lại sao? Thân thể của hắn hiện giờ, không có biện pháp cướp đoạt với mình.

Nghĩ như vậy, tâm tư của hồng sam nữ tử cũng khai mở, Đường Phong cũng không nói mình không được đoạt trứng Hắc Phượng.

Thấy hồng sam nữ tử có dấu hiệu thỏa hiệp, Đường Phong tiếp tục nói:

- Ta giúp Thiên Thánh Cung dập tắt hắc sắc hỏa diễm, chỉ có một yêu cầu, Thi Thi phải đi theo ta!

- Điểm này ta không bảo đảm, ngươi phải hỏi Thi Thi đi, bổn phu nhân sẽ không cưỡng ép bất cứ ai lưu lại.

Sau khi hồng sam nữ tử suy nghĩ kỹ, thần sắc cũng biến thành mừng rỡ.

...

- Ta...

Thi Thi nhìn Đường Phong, lại nhìn hồng sam nữ tử, chần chờ nửa ngày mới nói:

- Ta nguyện ý!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.2 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status