Võng du trọng sinh tinh hà

Chương 200: Đối thoại


Trong mấy tháng này mặc dù không có nhiều thời gian tu luyện lắm, nhưng sức mạnh hắn vẫn gia tăng 2 điểm, tốc độ thì nhiều hơn chút gia tăng 10 điểm.

Bởi vì sức mạnh hiện tại càng lúc gia tăng càng chậm, mấy tháng chỉ gia tăng hai điểm, tốc độ vẫn còn đang thời kỳ cao tốc gia tăng, khi nào đột phá đại tướng tốc độ thì cũng sẽ chậm lại.

Luyện thể pháp môn Lâm cũng không có buông xuống, dù sao kỹ năng này có thể đem ra ngoài hiện thực, cho nên kỹ năng này hắn mỗi ngày đều dành thời gian luyện luyện.

kiếm thuật cùng kiếm đạo mặc dù vẫn đang ổn định tăng lên, nhưng vẫn không có dấu hiệu đột phá.

Cho dù là đang đánh với Doflamingo hơn nửa ngày cũng như vậy, mặc dù có tiến bộ rất lớn nhưng vẫn chưa chạm tới bình cảnh của cảnh giới tiếp theo.

Haki thì trải qua một trận đánh lúc nãy cùng Doflamingo, tiến bộ cũng rất lớn, từ ban đầu chỉ hơn 10% một chút, chỉ trải qua nửa ngày đại chiến thôi mỗi loại Haki tiến bộ trên 30% rồi.

Quả nhiên chỉ có chiến đấu kịch liệt, thì mới có thể xúc tiến hắn mau chóng trưởng thành a, nhưng chiến đấu cũng phải chọn đối tượng mới được.

Nếu đối thủ quá yếu hoặc quá mạnh, thì không mang lại bao nhiêu chỗ tốt cả, chỉ có những đối thủ cùng cấp như Lâm.

Chiến đấu mới có thể xúc tiến hắn kỹ năng mau chóng đột phá, Lâm nhìn nhìn bảng thuộc tính thì có quyết định, lần này hắn muốn thăng cấp kiếm thuật rồi.

Mặc dù vài tháng hoặc một năm tu luyện nữa, tự bản thân hắn có thể làm được đột phá, nhưng hiện tại suy tính không theo kịp biến hóa, hắn không còn đủ thời gian để tu luyện nữa rồi.

Còn thăng cấp kỹ năng cơ sở thì quá lãng phí, chỉ thăng cấp một kỹ năng cơ sở thì không chắc có thể tăng cho hắn bao nhiêu điểm thuộc tính.

Bởi vậy thật có chút phí phạm rồi, phải biết để chiến lực của hắn chính thức đột phá đại tướng cấp, thì còn cần hơn 600 điểm tốc độ nữa a.

Trong lúc Lâm có quyết định, thì Aokiji đã tới rất gần, hắn đã hoàn toàn bỏ lại chiếc xe đạp ở xa xa, dù sao lát nữa không biết có xảy ra chiến đấu hay không.

Nếu có chiến đấu, thì xe đạp của hắn rất có thể sẽ bị dư ba cuộc chiến phá hư mất, lúc đó thì hắn phải ngồi chiến hạm trở về, như vậy khá tốn thời gian rồi, hắn chạy xe đạp nhanh hơn ngồi chiến hạm nhiều.

Xong việc ở đây hắn còn có những nhiệm vụ khác nữa, thời gian của hắn rất gấp gáp, nếu đi theo chiến hạm trở về, thì những nhiệm vụ này chắc chắn sẽ bị chậm trễ, thì sau đó hắn lại sẽ bị nguyên soái mắng cho một trận nữa.

“ ai...thật muốn ngủ một giấc a, thật mong tới ngày nghỉ mau mau chút”: nghĩ đến mấy nhiệm vụ sau đó, Aokiji lại bắt đầu đau đầu, hơn nữa nơi này công việc còn chưa bắt đầu giải quyết a.

Hơn nữa lúc nãy khi còn đằng xa, hắn cũng cảm nhận được trận chiến của hai người này, dư ba chiêu thức uy lực của hai người cũng không kém hắn bao nhiêu, có thể chiêu thức phạm vi lớn hai người này có thể kém hơn hắn một bậc.

Nhưng uy lực đơn chiêu lại không kém bao nhiêu, nhất là Lâm kiếm thuật của hắn độ sắc bén còn hơn Aokiji một chút.

Mặc dù chưa từng giao đấu với Lâm, nhưng thông qua Haki quan sát, Aokiji biết kiếm thuật của Lâm vẫn rất mạnh.

Dù sao khi còn ở xa hắn vẫn thấy có rất nhiều đạo trảm kích phóng lên tận trời, uy thế to lớn không so với Đại Kiếm Hào kém bao nhiêu, hắn cảm giác chuyện này chưa chắc có thể giải quyết nhanh chóng được.

“ thiếu niên, chúng ta có thể nói chuyện được không a, không cần vội bỏ đi sớm như thế, chúng ta tâm sự tâm sự”: khi hắn đến trước thuyền nơi Lâm đang đứng.

Thì Aokiji cất giọng nói lười biếng của hắn lên, cách nói chuyện của người này rất không có hăng hái cùng sức sống chút nào.

Lâm từ trong phim đã biết tính cách của người này rồi nên không cảm giác kỳ quái, nhưng những người bên Lâm thì lại ngạc nhiên cùng hiếu kỳ.

Trong đó một số người còn trợn tròn mắt, theo suy nghĩ của bọn hắn, thì đại tướng hải quân, lúc ra sân khí tràng phải rất lớn.

Ít nhất cũng phải làm được thiên lão đại ta lão nhị a, nhưng gặp phải vị đại tướng này phá nát tam quan của bọn hắn rồi.

Sau đó thì mặt mũi lập tức khó coi, quả nhiên như lão đại nói, không nên tin báo chí nói làm gì, bên trên đăng tin tức tám phần giả hai phần thật.

Ai tin người đó chết, bởi vậy báo chí chỉ có thể dùng tham khảo thôi, tin tức thu thập vẫn phải tự tổ chức nắm trong tay.

Thì mới không trở thành người mù, lúc này có rất nhiều cán bộ lập tức hiểu vì sao lão đại lại coi trọng tổ chức tình báo như vậy.

“ quá khách sáo rồi Aokiji đại tướng, không biết hải quân tìm bọn ta làm gì?” Lâm thoải mái đáp lại, chỉ là khóe miệng của hắn nở một nụ cười thâm ý.

Hắn biết hải quân tìm tới là muốn làm gì, nhưng hắn vẫn giả vờ như không biết, còn giọng nói chuyện như bằng hữu lâu năm mới gặp lại nói chuyện với Aokiji.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status