Vũ cực thiên hạ

Chương 1716: Hắc Long khát máu (2)


Chương 1716: Hắc Long khát máu. (2)

Đầu Kim Cương Cự Viên quả thực là quái vật, bọn họ công kích toàn lực đánh vào người của nó, thậm chí ngay cả da lông cũng không tổn thương, mà dư âm công kích của nó cũng có thể dễ dàng đánh nát hộ thể thần nguyên của bọn họ!

Quái vật khủng bố như thế, bọn họ tuyệt đối hữu tử vô sinh, nhưng may mắn Kim Cương Cự Viên trí lực hơi thấp, bọn họ thời điểm lâm vào tuyệt cảnh, trong hai người có một người thi triển ảo thuật, lừa gạt Kim Cương Cự Viên, lúc này mới hiểm hiểm chạy thoát!

Sau khi thoát đi, bọn họ toàn thân lạnh toát. - Đại ca, khá tốt ngươi cơ linh, dùng ảo ảnh mô phỏng bộ dáng của chúng ta, lúc này mới dẫn quái vật kia bỏ đi, quái vật này là hung thú đáng sợ nhất mà ta gặp được!

Hai người có một người thở hổn hển nói ra.

- Nhị đệ đừng buông lỏng cảnh giác, Kim Cương Cự Viên sớm muộn gì cũng phát hiện bị lừa gạt, đến lúc đó nó lại càng nổi giận, tốc độ của chúng ta không sánh bằng nó, tốt nhất nên chạy trốn mau đi.

Hai người thương lượng xong liền muốn tranh thủ thời gian rời khỏi đây, nhưng khi nhìn qua trước mặt là khu rừng cự mộc che trời, xuyên thẳng mây xanh, trong lòng hai người mơ hồ cảm thấy không ổn.

Ánh mắt nhìn thấy nhiều gốc đại thụ hơn hai mươi người ôm không hết.

Lá cây tầng tầng lớp lớp rậm rạp, lá cây chẳng khác gì cái bồn nhỏ, ánh sáng bị chúng che chắn, càng ngày càng tối, không thể thấy đường đi.

Hai người này là huynh đệ thiên tài của một gia tộc ỏổ xưa tu võ trong Tu La Lộ, trên đường đi trải qua sinh tử mới đi tới không gian thứ tư.

Không nghĩ tới nhiều lần gặp sinh tử, cửu tử nhất sinh!

- Ngao ngao NGAO!

Thời điểm này trong rừng rậm có tiếng hung thú rống to, âm thanh đáng sợ kết hợp với khí tức khủng bố, lúc này cỏ cây đứt gãy liên tục, đại chiến đáng sợ đang diễn ra.

Hai thanh niên này cảm nhận khí tức đáng sợ ập tới, trong lúc nhất thời sắc mặt tái nhợt, không biết nên tiến hay nên lui, đằng sau có Kim Cương Cự Viên, phía trước có nguy hiểm không rõ, bọn họ lúc này tiến thoái lưỡng nan.

Oanh --

Sâu trong rừng rậm, đột nhiên truyền ra tiếng nổ tung đáng sợ, lại có âm thanh cụ thú rít gào thê lương, âm thanh như sấm rền.

Một tia sóng năng lượng chấn động từ xa truyền tới, giống như một khỏa mặt trời bộc phát, hắc quang tỏa ra chung quanh, tinh khí cuồn cuộn bao phủ chân trời.

Năng lượng cường đại khiến hai thiên tài này hoảng sợ biến sắc.

- Đại ca, phía trước hình như có thứ... Đáng sợ hơn...

Đệ đệ nói chuyện với cái đầu đầy mồ hôi, hắn nhìn qua khe hở của lá cây, miệng đắng lưỡi khô, trong nội tâm chột dạ.

Trong rừng rậm không hề nghi ngờ đang có chém giết thảm thiết.

Hai huynh đệ không biết làm sao, đại khái qua mười hô hấp chiến đấu trong rừng rậm yên lặng, sau đó bọn họ nhìn thấy lá cây trước mặt đang rung động, một thân ảnh giống như có sao chổi xé rách chân trời lao tới! Rồi sau đó hắn dường như phát hiện cái gì, đứng trên không trung và chuyển hướng lao tới chỗ bọn họ.

Tiếng nổ lớn vang lên, hắn như là thiên thạch đáp xuống trước mặt hai huynh đệ, hắn rơi xuống và mặt đất rạn nứt như mạng nhện.

Bụi đất tứ tán, nương theo đó là vị đạo huyết tinh kinh người, lực trùng kích mùi phần xộc vào mũi hai người.

Giờ khắc này, trước mặt hai huynh đệ là một quái vật hình người giống như từ địa ngục chui ra.

Hắn vóc người cao gầy, tóc dài rối tung, toàn thân đều là huyết dịch, vết thương, toàn thân có lân giáp màu đen bao phủ, loại lân giáp này tuyệt đối không phải áo giáp, mà giống như từ trong người mọc ra.

Nhân loại bình thường không có xuất hiện tình huống này.

Quái vật hình người quay đầu nhìn qua, mái tóc rối tung che phủ hai đồng tử, tinh mang khủng bố khiếp người bắn ra ngoài.

Bị đồng tử này nhìn qua, hai huynh đệ thiên tài hồn phi phách tán, không hề nghi ngờ, bọn họ tuyệt đối không phải đối thủ của quái vật này.

Đối phương trong tích tắc có thể giết chết bọn họ.

Bọn họ có một loại cảm giác chính mình phải chết!

Thời điểm này quái vật hình người lại không có ra tay, bờ môi động động, mở miệng hỏi:

- Các ngươi... Biết rõ ở đâu còn có quái vật mạnh hơn hay không?

Hai thanh niên đã giật mình, quái vật hình người này biết nói chuyện! Hơn nữa còn nói rõ từng chữ, căn bản không giống như quái vật.

- Là... Là một người!

Đệ đệ kêu lên sợ hãi, ý thức được điểm này, bọn họ mừng rỡ quá đỗi, nhìn kỹ mới phát hiện tuy người trước mặt mùi huyết tinh khiếp người, dữ tợn đáng sợ, chỉ có lân giáp trên người quái vật, nhưng mà gương mặt của hắn lại quen thuộc.

Nhìn kỹ mấy hô hấp, hai người lập tức nghẹn họng nhìn trân trối.

Lông mi bén nhọn như kiếm, ánh mắt lăng lệ, gương mặt như đao gọt...

- Hắn... Hắn... Hắn...

Một người trong đó cà lăm, chỉ vào quái vật hình người nói ra:

- Lâm... Lâm Minh!

Hai người không nghĩ tới quái vật hình người này là Lâm Minh!

Hai huynh đệ này không nhận ra Lâm Minh, vốn cảm giác của võ giả không thể có sai lầm trí mạng như vậy, nhưng mà lúc này Lâm Minh toàn thân phủ kín lân giáp màu đen, thân hình cao hơn nửa xích, đầu đầy tóc dài che mặt chẳng khác gì dã nhân.

Hơn nữa lân giáp toàn thân bị huyết thủy nhuộm đỏ, quần áo đã sớm nghiền nát không nhận ra, thật sự không phải một thí luyện giả, mà là Tu La giết chóc.

Hơn nữa hai huynh đệ này bị Kim Cương Cự Viên dọa thần hồn nát thần tính, vừa nhìn thấy sát tinh xuất hiện, suy nghĩ duy nhất của bọn họ là xong rồi, phải chết.

Thẳng đến khi phát hiện quái vật là Lâm Minh, bọn họ mới phát hiện nhưng rung động không giảm, nếu như không có đoán sai, chiến đấu khủng khiếp lúc trước chính là Lâm Minh làm ra!

Lâm Minh nhìn qua hai thiên tài trước mặt hoảng sợ, trầm giọng nói:

- Ở đâu... Có quái vật mạnh hơn nữa?

Hai người thần sắc ngốc trệ, hoàn toàn không có kịp phản ứng, bọn họ bị các quái vật dọa chạy trối chết, Lâm Minh lại hỏi bọn họ ở đâu có quái vật mạnh hơn nữa?

Hắn muốn làm gì vậy?

Lâm Minh khẽ nhíu mày, hắn tiến vào không gian tầng bốn, không riêng gì tìm kiếm bảo vật, còn vì lịch lãm rèn luyện!

Trong Tiên cung to lớn như tinh cầu, Lâm Minh thôn phệ Tu La chi huyết, bởi vì Tu La chi huyết lực lượng thức sự quá khổng lồ, tuy miễn cưỡng dẫn nó vào trong chín đạo cung, nhưng mà vẫn làm cương nguyên, thần nguyên, chân nguyên ba năng lượng cơ bản hỗn loạn không chịu nổi, tà thần lực, Hồng Mông chi khí, hỗn động chi khí cùng pháp tắc Tu La Thiên Đạo cũng bị ảnh hưởng, rối loạn thành một đoàn.

Nhiều năng lượng hỗn hợp như thế, Lâm Minh muốn dung hợp chúng vào trong thân thể cần phải chiến đấu không ngừng!

Vì vậy trong tầng thứ tư, thiên tài và anh kiệt khác nhau đang tầm bảo, đồng thời tận lực tránh né quái vật và các loại quái vật nguy hiểm khác.

Nhưng mà Lâm Minh lại không giống, hắn quay đi tới tầng thứ tư đã chủ động tìm kiếm quái vật để chiến đấu, điều tiết lực lượng trong người, ma luyện các lĩnh ngộ kỹ xảo chiến đấu và chiến ý trong Tu La chi huyết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status