Vũ cực thiên hạ

Chương 199: Miểu sát


- Rống!

Lôi Đình tích dịch gầm nhẹ một tiếng, nó chuyển mục tiêu hướng về Lâm Minh, bởi vì nó cảm nhận được uy hiếp từ trên người tên thanh niên này!

Đó là đến từ lôi đình lực lượng! Lôi Đình tích dịch rất mẫn cảm đối với lôi đình lực, tuy rằng Lâm Minh thu liễm khí thế toàn thân, nhưng nó lại có thể mơ hồ cảm nhận được trong cơ thể Lâm Minh cũng ẩn chứa một cỗ lôi đình lực, cỗ lực lượng này tuy rằng vô cùng mơ hồ, nhưng ẩn chứa một cỗ khí tức hùng hậu, khiến trong lòng nó run sợ.

Lâm Minh cũng không ra tay công kích, mà chỉ kiên nhẫn chờ đợi, một đầu hung thú tương đương với võ giả Luyện Cốt kỳ, đối với hắn căn bản không tạo thành uy hiếp gì, hắn chỉ muốn kiến thức một chút thủ đoạn công kích của Lôi Đình tích dịch mà thôi.

Không khí nhất thời trở nên căng thẳng, võ giả áo đen khẩn trương nhìn Lôi Đình tích dịch và Lâm Minh, hắn rất muốn chạy trốn, nhưng lại sợ Lôi Đình tích dịch đột nhiên quay đầu công kích hắn, nhiều lần giằng co, hắn quyết định lưu lại xem một chút, nhìn lại xem thiếu niên này đến tột cùng vì sao lại to gan trở lại.

Lôi Đình tích dịch rống lên vài tiếng cảnh cáo Lâm Minh, nhưng mà Lâm Minh chẳng những không rời đi, ngược lại lại bước tới gần nó.

Lôi Đình tích dịch rốt cuộc phẫn nộ, trên người nó chảy huyết mạch Giao Long cuồng bạo, nó không thể dễ dàng tha thứ người khác khiêu khích nó.

- Rống!

Lôi Đình tích dịch điên cuồng hét lên một tiếng, há mồm phun ra một quả lôi cầu màu trắng, bắn thẳng đến Lâm Minh!

Mà quả lôi cầu này bay đi với tốc độ cực nhanh, đảo mắt đã tới trước mặt Lâm Minh, Lâm Minh không tránh, vận chuyển chân nguyên toàn thân tới cực hạn, chuẩn bị cứng đối cứng với công kích này.

Võ giả áo đen nhìn mà ngây người, hắn sao lại không né? Tuy rằng tốc độ lôi cầu rất nhanh, nhưng ít nhất cũng phải làm ra phản ứng, huống chi thiếu niên này còn có con bài chưa lật mới đúng chứ?

- Roẹt roẹt!

Lôi cầu trực tiếp đập lên thân thể Lâm Minh, hai cô gái song sinh phát ra tiếng thét chói tai. Nhưng mà không phát sinh vụ nổ như dự đoán, lôi cầu giống như trâu đất đâm vào biển chìm vào trong thân thể Lâm Minh, không thể dấy lên một chút gợn sóng, thậm chí ngay cả quần áo Lâm Minh cũng không bị đốt trọi.

Lâm Minh khẽ nhíu mày, mấy tức sau liền giãn ra, lôi đình lực ẩn chứa trong lôi cầu đã bị hắn hấp thu hết.

Lôi cầu này so với lôi điện trong Lôi Minh cốc mạnh hơn một ít nhưng cũng không thể chống lại Lôi Linh trong hạt giống Tà Thần, chỉ hơi giãy giụa cuối cùng cũng không thoát khỏi vận mệnh bị hấp thu.

Sau khi hấp thu hoàn toàn cỗ lôi đình lực này, Lâm Minh nở nụ cười, hắn đã xác nhận, nguyên lý Lôi Linh tranh chấp với Hỏa Tinh hoàn toàn giống nhau, chỉ là Hỏa Tinh và Lôi Linh trong cơ thể cái nào mạnh hơn thôi.

Ai mạnh thì lửa và lôi sẽ nghe theo lệnh người đó, lúc trước mình ở trong Dung Nham quật và Lôi Minh cốc. Mặc kệ là lửa cũng tốt, là lôi cũng tốt, cũng không khống chế Hỏa Tinh, Lôi Linh, cứ để cho nó giống như quân đội không có tướng quan, năm bè bảy mảng, không thể tạo thành uy hiếp đối với mình, cho nên dễ dàng bị hắn hấp thu.

Sau đó, Lâm Minh lại đánh nhau với Hỏa Diễm đồng tử, bởi vì Hỏa Tinh trong hạt giống Tà Thần không mạnh bằng đối phương cho nên chiến đấu phải cố sức rất nhiều.

Mặc kệ Hỏa Tinh hay là Lôi Linh đều là kỳ vật thế gian hiếm có, Lâm Minh đoán, toàn bộ Lôi Đình sơn có được một quả Lôi Linh cũng đã không tồi rồi, trong cơ thể những con Lôi Đình tích dịch làm sao có thể sinh ra Lôi Linh, cho nên hoàn toàn không phải đối thủ của mình!

Nhận định như thế, tuy rằng thực lực của mình không bằng võ giả Hậu Thiên nhưng mà hắn có thể đi lên cao hơn võ giả Hậu Thiên.

Lôi Đình tích dịch nhìn thấy một lôi cầu nện người Lâm Minh lại không có chút tác dụng, trong con ngươi màu hổ phách hiện ra vẻ hoảng sợ, nó rống mạnh vài tiếng, một lần há miệng bắn ra liên tiếp bảy, tám quả lôi cầu, cấp tốc bắn về phía Lâm Minh.

Lâm Minh không tránh, nhận lấy toàn bộ!

Lần này đại sư huynh võ giả áo đen nhìn mà trợn tròn mắt, hai cô gái song sinh cũng theo bản năng dụi dụi mắt, tưởng rằng mình quá kinh hãi mà hoa mắt.

Điều này sao có thể? Cho dù là võ giả Hậu Thiên, cũng không thể tùy ý đứng một chỗ để cho lôi cầu oanh tạc.

Võ giả áo đen nuốt một ngụm nước bọt. Này vẫn là người sao? Chẳng lẽ thân thể hắn làm từ quặng nguyên từ?

May mắn, may mà lúc trước không có ngu xuẩn mà chặn đường cướp bóc hắn, nếu không mình đã chết sớm.

Lôi Đình tích dịch một hơi thổ ra mười mấy quả lôi cầu, rốt cuộc bắt đầu sợ hãi. Nó ý thức được, địch nhân trước mắt này căn bản không phải là kẻ mà mình có thể đối phó.

Rống một tiếng, Lôi Đình tích dịch phun ra một quả lôi cầu lớn, sau đó xoay người bỏ chạy.

- Muốn chạy trốn?

Lâm Minh ánh mắt như điện, triển khai thân pháp Kim Bằng Phá Hư, trong nháy mắt thân thể xuất hiện bên cạnh Lôi Đình tích dịch, đánh ra một quyền.

- Ầm!

Một quyền chắc nịch nện lên lưng Lôi Đình tích dịch, lân giáp bên ngoài Lôi Đình tích dịch rắn như kim cương, nhưng Lâm Minh từ trước đến nay công kích không quản phòng ngự, trừ phi ngươi giống như Vu Nô trong Vu Thần tháp, ngay cả nội tạng cũng rèn luyện chắc chắn như sắt thép, nếu không căn bản không cản được công kích thẩm thấu của Luyện Lực Như Tơ.

- Bồng!

Năm ngàn cỗ chân nguyên chấn động khí thế mãnh liệt thấm vào trong cơ thể Lôi Đình tích dịch, trực tiếp chấn lên lục phủ ngũ tạng nó, Lôi Đình tích dịch kêu thảm một tiếng, thân thể khổng lồ mạnh mẽ run lên, ngũ tạng trong cơ thể vỡ nát, miệng phún máu tươi ngã xuống.

- Rầm rắc.

Bởi vì trọng lượng quá nặng cùng với tốc độ tiến lên quá nhanh, cho nên quán tính rất lớn, Lôi Đình tích dịch đè lên một bụi cây, tiếng lá rụng, cây gãy liên tiếp vang lên.

Võ giả áo đen trơ mắt nhìn Lâm Minh một quyền đánh gục Lôi Đình tích dịch nặng gần ngàn cân, giống như đánh chết một con chó vậy, vẻ mặt hắn giống như thấy quỷ.

Lôi Đình tích dịch kia, thực lực Luyện Cốt đỉnh phong, bên ngoài còn có lân giáp cứng rắn.

Nếu Lôi Đình tích dịch bị Lâm Minh đánh ra một chiêu võ kỹ đẹp mắt miểu sát, hắn cũng không quá mức kinh ngạc, nhưng nó làm sao lại bị một quyền đánh chết?

Nắm tay nhân loại so với Lôi Đình tích dịch giống như một cái gai hoa đâm lên chó mèo vậy.

Một châm đâm lên lưng chó mèo có thể đâm chết nó sao?

Võ giả áo đen lại nhìn Lâm Minh, ánh mắt đã tràn ngập sợ hãi.

Hắn ngơ ngác đứng yên đó không dám động đậy, hai cô gái song sinh cũng dại mặt ra, không ngừng nuốt nước bọt, hai người bọn họ rất cẩn thận giữ khoảng cách với Lâm Minh, cảnh tượng vừa rồi Lâm Minh một quyền đánh chết Lôi Đình tích dịch thật sự quá rung động.

Sau khi Lâm Minh giết chết Lôi Đình tích dịch, rút đao nhỏ ra, một đao rạch ngực Lôi Đình tích dịch ra, mấy đao đã phân giải thi thể nó, hắn đang tìm Lôi châu.

Theo bút ký Lôi Đình sơn giới thiệu thì, Lôi Đình tích dịch có thực lực Luyện Cốt kỳ trở lên, trong cơ thể sẽ kết thành Lôi châu, mà Lôi châu này cũng là nơi lực lượng Lôi Đình tích dịch phát ra.

- Đại sư huynh, hắn rốt cuộc phải...

Trong mắt hai tỷ muội, Lâm Minh tồn tại đã trái với lẽ thường, còn nhỏ mà thực lực đã mạnh như vậy, điều này sao có thể?

Võ giả áo đen trầm giọng nói:

- Hắn tuyệt đối không phải là một thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi, ta đoán hắn tu luyện công pháp phản lão hoàn đồng nào đó, cho nên mới như vậy.

- Vậy thực lực của hắn phải...

- Hẳn là Hậu Thiên đỉnh phong!

Sau khi võ giả áo đen nói ra tu vi này, trong lòng cũng không khỏi run lên, Hậu Thiên đỉnh phong, phóng mắt toàn bộ Nam Cương cũng không tìm được mấy người.

- Hậu Thiên đỉnh phong? Đây là thật?

Thanh âm hai cô gái song sinh có chút run run, bình thường nhắc tới sư phụ Luyện Cốt đỉnh phong của họ đã rất kính sợ rồi, về phần võ giả Hậu Thiên đỉnh phong là khái niệm gì, họ cũng không dám nghĩ.

Nam Cương bây giờ không có đại tông môn, võ giả Hậu Thiên đỉnh phong chính là cực hạn, bởi vì không có Nhập Thiên đan cho nên mấy trăm năm này không có người bước vào Tiên Thiên.

Có thể nói, võ giả Hậu Thiên đỉnh phong đã có tư cách ở Nam Cương xưng hùng một phương, đó hoàn toàn là nhân vật trong truyền thuyết, cùng với những người này so sánh, bọn họ đúng là con kiến.

Võ giả áo đen nói:

- Cũng chỉ có tu vi này, chỉ có đạt tới cảnh giới như vậy, mới có thể tùy ý che giấu tu vi. Buồn cười, lúc trước chúng ta còn muốn mang theo hắn, thu một ít phí bảo hộ...

Võ giả áo đen cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu.

Lâm Minh rất nhanh từ trong cơ thể Lôi Đình tích dịch lấy được Lôi châu, viên Lôi châu này to bằng cỡ nắm tay, màu trắng hồng trong suốt.

Nhìn màu của nó giống với màu lân giáp của Lôi Đình tích dịch, cũng đại biểu cho cấp bậc của nó, đợi khi Lôi châu biến thành màu máu, bản thân nó đã có thực lực võ giả Ngưng Mạch kỳ.

Cầm Lôi châu trong tay, Lâm Minh có thể cảm nhận được lôi đình lực ẩn chứa trong đó, ý niệm vừa động, không chút khách khí hút cỗ lực lượng này đi, Lôi châu lập tức trở nên ảm đạm.

Cảm thụ biến hóa lôi đình lực trong cơ thể, Lâm Minh hơi cảm thấy thất vọng, một viên Lôi châu này, nhiều nhất tương đương với vài cọng Lôi Đình thảo trăm năm mà thôi.

Xoay người liếc võ giả áo đen một cái, Lâm Minh cũng không muốn ở lâu, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên bước chân dừng lại, linh hồn lực tiến tới phía xa.

- Ồ? Lại tới một con nữa?

Lâm Minh phát giác bên ngoài mấy ngàn trượng, một con Lôi Đình tích dịch với tốc độ kinh người nhắm tới phía này.

Lúc này, võ giả áo đen cũng cảm giác được, hắn không có linh hồn lực cường đại như Lâm Minh, nhưng mà hắn có thể cảm giác được mặt đất hơi hơi chấn động, hiển nhiên lại một con Lôi Đình tích dịch đang vọt tới.

Rất nhanh, bọn họ đã nghe được tiếng gầm như tiếng sấm, trong đó ẩn chứa khí tức vô cùng bạo ngược.

Võ giả áo đen trong lòng căng thẳng, hắn hiểu con Lôi Đình tích dịch này tới là để trả thù.

Do dự một chút, võ giả áo đen quay sang Lâm Minh nói:

- Tiền bối, vừa rồi lúc sắp chết, con Lôi Đình tích dịch kia kêu lên gọi đồng bạn tới, nghe tiếng kêu, con Lôi Đình tích dịch này thực lực ít nhất là võ giả Ngưng Mạch kỳ.

Võ giả áo đen đối với Lôi Đình tích dịch cũng rất có lý giải, có thể căn cứ theo tiếng kêu khác nhau mà phân biệt được, tuy nhiên võ giả áo đen cảm thấy vô cùng kỳ quái, hiện tại bọn họ đang ở khu vực bên ngoài Lôi Đình sơn, làm sao lại liên tục gặp phải Lôi Đình tích dịch cấp cao?

Chẳng lẽ là...

Võ giả áo đen tâm niệm xoay ngược, ánh mắt nhìn Lâm Minh có chút do dự, không biết có nên nói với vị tiền bối này hay không?

Tuy nhiên lúc này hắn cũng không kịp nghĩ lại nữa rồi, theo nhánh cây bị gãy răng rắc răng rắc vang lên, một con Lôi Đình tích dịch toàn thân đỏ thẫm từ trong cây cối lao ra, sau khi nó nhìn thấy đồng bạn chết trên mặt đất, con ngươi màu hổ phách tràn ngập phẫn nộ và sát khí.

Lâm Minh nhìn còn Lôi Đình tích dịch này, từ trong Tu Di giới rút ra Trọng Huyền Nhuyễn Ngân thương.

Lôi Đình tích dịch tương đương với võ giả Ngưng Mạch trung kỳ, chỉ dựa vào nắm tay mà đối phó có chút cố sức.

Võ giả áo đen, hai cô gái song sinh, còn có tên thiếu niên Luyện Tạng kỳ kia, nhìn thấy một người một thú sắp đánh nhau, theo bản năng lui về phía sau một chút, tránh được họa lây cá trong chậu, nhưng hai cô gái song sinh lại nhớ tới trên mặt đất vẫn còn một vˠsư huynh đang nằm đó hấp hối, chạy nhanh kéo hắn qua, miễn cho hắn bị giẫm chết.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status