Vũ cực thiên hạ

Chương 622: Ngưng kết chiến linh


“Chỉ là bia đá thứ hai mươi mốt, khiến ta mất một tháng mười ngày mới miễn cưỡng khám phá...”.

Hồi tưởng bốn mươi ngày qua, Đoan Mộc Quần vẫn còn sợ hãi, những bia đá này không đơn giản. Một khi cảm giác dính vào đó, sẽ chịu đựng uy áp của bia đá tấn công. Nếu là võ giả không đủ thiên phú tu vi, đừng nói là tìm hiểu huyền ảo trong bia đá, chỉ cần cảm giác đụng vào bia đá là đã trọng thương!

Suốt một đường đi, hai mươi mốt bia đá, uy áp từng bia đá càng mạnh hơn cái trước. Mười tấm đầu không tính là gì, vượt qua thoải mái, từ mười đến hai mươi, độ khó bỗng nhiên tăng thêm một cấp, nhưng Đoan Mộc Quần vẫn có thể miễn cưỡng đối phó.

Sau hai mươi tấm, tấm thứ hai mươi mốt là cực kỳ khủng bố, chỉ riêng trên tấm bia đá này, Đoan Mộc Quần đã tốn hết bốn mươi ngày.

Kiên trì đến bia đá này, đã là cực hạn mà Đoan Mộc Quần có thể chịu dựng.

Liếc nhìn qua đế giả thạch bi kéo dài không hết, Đoan Mộc Quần than khổ, chênh lệch quá lớn!

Hắn mới đến bia đá hai mươi mốt, đã hao hết tiềm lực, đủ hiểu được độ khó của những bia đá đằng sau.

Rốt cuộc đằng sau còn có bao nhiêu bia đá, Đoan Mộc Quần không biết.

Đế Giả chi lộ, sau khi thông qua, phong hoàng xưng đế, không phải nói chơi!

Hơn nữa thông qua Đế Giả chi lộ, cường giả cấp đế sẽ không phải hạng bình thường, có khi đó là cấp đỉnh cao trong cường giả cấp đế!

“Ngoài trời có trời, trên người có người, vốn ta tự nhận là có thiên phú tuyệt đỉnh giữa tuấn kiệt trẻ tuổi cùng thời đại trên Huyết Sát Nguyên, không ngờ một cái Lâm Minh đã hoàn toàn áp chế ta. Nếu đi so với những thiên tài thời đại thượng cổ, ta càng không với kịp!”.

Đoan Mộc Quần lắc đầu tự giễu, Đế Giả chi lộ này quá nửa là chế tạo cho những tuấn kiệt trẻ tuổi thượng cổ lịch lãm, chính mình mới đi được một góc núi băng mà đã đến cực hạn, vậy các tuấn kiệt trẻ tuổi thượng cổ lại tới trình độ nào?

“Nên đi thôi, tiến vào Thông Thiên tháp một trăm sáu mươi ngày, thực lực của ta tăng lên rất lớn, không biết so với Lâm Minh sẽ thế nào?”.

Đoan Mộc Quần là được công nhận là đệ nhất thiên tài Huyết Sát Nguyên trừ Lâm Minh ra, hắn xuất thân Thần Mộc thánh địa gần tới tông môn lục phẩm, bản thân lại xuất thân Yêu Tinh tộc, lý giải pháp tắc đạt tới trình độ cực cao, ngộ tính cũng vô cùng yêu nghiệt. Còn trẻ tuổi, đã học thành công pháp hạch tâm Thần Mộc thánh địa.

Lại vì Yêu Tinh tộc có độ phù hợp pháp tắc trời sinh vượt xa loài người, cộng thêm thái thượng trưởng lão Thần Mộc thánh địa có tu vi đạt tới Yêu Đế tam tinh tự mình chỉ điểm, Đoan Mộc Quần có trình độ Thời Không ý cảnh rất cao, trình độ Sinh chi ý cảnh, Thủy chi ý cảnh, Mộc chi ý cảnh cũng không kém, nói lý giải ý cảnh, hắn tự tin không thua bất cứ ai.

Đoan Mộc Quần tự nhận là thiên phú tổng hợp không bằng Lâm Minh, nhưng thực lực của hắn chưa chắc kém hơn Lâm Minh, dù sao tuổi lớn một chút.

Hơn nữa trừ bỏ không nói các thiên phú khác, chỉ riêng so sánh ngộ tính cùng lý giải pháp tắc, Đoan Mộc Quần tự nhận là càng trên Lâm Minh.

Mà Đế Giả chi lộ này, cố tính lại là thử thách ngộ tính cùng lý giải pháp tắc. Hai mặt này càng mạnh, có thể lĩnh ngộ được càng nhiều từ những đế giả thạch bi.

Đến bia đá hai mươi mốt, dù là với lý giải ý cảnh pháp tắc của Đoan Mộc Quần cũng đã phải hao hết toàn lực, hắn rất muốn biết, rốt cuộc Lâm Minh có thể đến bước nào.

- Lâm Minh, không biết ngươi có thể tìm hiểu tới bia đá nào? Nếu không tới hai mươi cái, sẽ làm người ta thất vọng... Sau khi rời Thông Thiên tháp, ta thật mong chờ một trận chiến cùng ngươi!

Đoan Mộc Quần lẩm bẩm, ánh mắt hiện ra chiến ý dày đặc.

Người bình thường đều cho rằng sinh cùng thời đại với yêu nghiệt là một loại bi ai, nhưng Đoan Mộc Quần không nghĩ thế. Nếu bản thân mình lẻ loi trên đỉnh cao, chỉ biết trên cao vắng vẻ mình ta, lãng phí tiềm lực, ngược lại có một đối thủ cạnh tranh mới sẽ người theo ta đuổi, cùng nhau tiến bộ.

Đây là tự tin thuộc về thiên tài đỉnh cấp.

Tiến vào Đế Giả chi lộ ngày thứ một trăm sáu mươi mốt, Đoan Mộc Quần xuất quan!

Đoan Mộc Quần xuất quan, dẫn tới Vân Tiêu tháp chấn động rất lớn, ngay cả gần Thông Thiên tháp cũng biết được tin tức này.

Nghe đồn lúc Đoan Mộc Quần bước ra từ Đế Giả chi lộ, mỗi một cử động của hắn đều mơ hỗ dẫn dắt lực lượng không gian xung quanh náo động.

Đây là tình cảnh chỉ có khi lý giải pháp tắc đến cảnh giới cực cao, cái gọi là nói sao làm vậy, cũng cùng đạo lý như thế. Đoan Mộc Quần còn cách cảnh giới này rất xa, nhưng cũng đủ dọa người rồi.

Đoan Mộc Quần hiện giờ, khiến người ta có cảm giác sâu không lường được.

Cho tới giờ, trong các thiên tài tiến vào Đế Giả chi lộ, chỉ có Lâm Minh còn chưa ra, điều này làm mọi người càng thêm muốn biết, rốt cuộc Lâm Minh có được tăng cao gì bên trong Đế Giả chi lộ.

...

Bên trong thế giới ý chí xuất hiện ngọn lửa chói lọi, Lâm Minh nhân thương hợp nhất, như sao băng xuyên qua ý chí thể của cường giả cấp đế trước mặt.

Ầm!

Ý chí thể nổ tung, hóa thành vô số ánh sáng bao phủ Lâm Minh, chậm rãi nhập vào người hắn, cảm giác như cây đón gió xuân lan ra khắp cả người Lâm Minh.

“Ở trong Đế Giả chi lộ năm tháng, cuối cùng miễn cưỡng thích ứng Đế Tôn võ ý áp chế!”.

Lâm Minh rời khỏi thế giới ý chí, nuốt một viên Dưỡng Hồn đan dược.

Bây giờ, Dưỡng Hồn đan dược cực phẩm đã bị hắn ăn hết, chỉ còn cách lùi lại dùng Dưỡng Hồn đan trung phẩm thượng phẩm làm dịu linh hồn. May mà mỗi lần tiêu diệt một đoàn thể ý thức của cường giả cấp đế đều sẽ nhận được một cỗ hồn lực tinh thuần chữa trị tổn thương trên ý chí thể, bằng không tinh thần chi hải của Lâm Minh đã để lại vết thương ẩn.

Liếc qua ý chí đăng hỏa vô tận xa tít, Lâm Minh lấy ra một viên Huyết Sát tinh cực phẩm, bắt đầu ngồi xuống điều tức.

Thời gian năm tháng, hắn mãi luôn trải qua trong chiến đấu.

Thường xuyên chịu đựng đau đớn khi ý chí bị xé rách, loại đau đớn này càng khó mà chịu được hơn cả trên thân thể, huống chi là phải một hơi chịu suốt năm tháng.

“Đã nhiều ngày như thế, ta vẫn mãi không thể ngưng tụ Chiến Linh, nhưng tu vi vì nhiều lần sử dụng Huyết Sát tinh cực phẩm, đã là nửa bước Toàn Đan”.

Bởi vì căn cơ của Lâm Minh vững chắc, từ Tiên Thiên đến Toàn Đan gần như không có bình cảnh gì, cộng thêm Huyết Sát tinh cực phẩm vốn đã có ích rất lớn cho đột phá bình cảnh, tu vi của hắn nâng cao là chuyện trôi chảy.

Về phần Chiến Linh, tuy rằng vẫn chưa làm được, nhưng Lâm Minh có thể cảm giác được trong tinh thần chi hải của hắn dường như có một đoạn sương mù đang tụ lại một chỗ, đó là lực ý chí tinh thuần. Mỗi một lần lực ý chí của hắn tăng lên trong chiến đấu, đoàn sương mù này đều sẽ đậm hơn một chút.

Lại bốn mươi ngày nữa trôi qua, Lâm Minh đã ở trong Đế Giả chi lộ suốt hai trăm ngày.

Hai trăm ngày qua, Đế Tôn võ ý không ngừng tăng mạnh, nhưng lực ý chí của Lâm Minh tăng lên nhanh hơn, điều này làm hắn vẫn luôn có thể thích ứng được áp lực khổng lồ từ thế giới ý chí.

Sương mù trong tinh thần chi hải ngày càng ngưng trọng, gần hóa thành giọt.

Xẹt!

Tia chớp xẹt qua thế giới ý chí, một đạo ý chí đế giả bị tia sét đánh nát, hóa thành lực lượng linh hồn tinh thuần.

“Cuối cùng đánh bại ý chí thể của cường giả cấp đế tam tinh...”.

Lâm Minh chống Tử Huyễn thương nửa quỳ, cả người hắn đã không còn một chỗ đầy đủ, vai trái phế hoàn toàn, ngực nhầy nhụa, chảy ra rất nhiều máu, nội tạng đã nát bét.

Nếu là thế giới thực, loại tình huống này đã sớm mất đi sức chiến đấu.

Lâm Minh vừa đấu suốt mười ngày với cường giả cấp đế tam tinh vừa mới chết, cuối cùng hôm nay mới đánh bại được.

Năng lượng tinh thuần nhập vào người Lâm Minh, thân thể vỡ nát của hắn đang chữa trị nhanh chóng, loại chữa trị này mang tới cảm giác tuyệt không thể tả. Hồn lực tinh thuần như mưa phùn trong lặng lẽ, làm người ta hết sức thoải mái.

Lâm Minh chìm đắm trong cảm giác thoải mái này, không biết đã bao lâu, đột nhiên mi tâm của hắn đau đớn, tiếp theo cảm thấy như toàn bộ lực lượng đều dồn về mi tâm, muốn phun trào ra!

“Hả... Đây là...”.

Lâm Minh bỗng mở mắt, hắn phát hiện được đoàn sương mù dày đặc trên tinh thần chi hải của hắn bỗng co rút!

- Chẳng lẽ đây là...

Lâm Minh ý thức tới một khả năng, trong lòng có cảm giác khó tin.

- Ha ha, tiểu tử, chúc mừng ngươi, ngươi đã thành công!

Ma Quang kêu to trong đầu Lâm Minh.

- Chiến Linh? Thật là Chiến Linh?

Trong lòng Lâm Minh mừng như điên, hắn trừng mắt nhìn đoàn sương mù trong tinh thần chi hải xảy ra biến hóa khó tin, trong lúc đó những tia đau đớn vặn vẹo truyền vào đầu Lâm Minh, nhưng loại đau đớn này lại làm Lâm Minh hưng phấn khó hiểu.

Công sức không phụ người có lòng, Lâm Minh tốn gần bảy tháng, nhẫn nhịn đau đớn to lớn trong linh hồn, kiên nhẫn bền bỉ rèn luyện ý chí, ngưng tụ Chiến Linh, cuối cùng hôm nay đã thành công!

Vì thế, hắn không tiếc hy sinh tốc độ tu luyện, không tiếc từ bỏ lĩnh ngộ đế giả thạch bi. Hiện tại, ngay thời điểm Chiến Linh ngưng tụ, Lâm Minh cảm giác mọi thứ mình hy sinh, đau đớn phải chịu đựng, toàn bộ đều đáng giá!

Có thể ngưng tụ Chiến Linh, một mặt là cố gắng cùng trả giá của Lâm Minh, mặc khác thiên phú ý chí vô cùng cứng cỏi của bản thân hắn cũng chiếm tỷ trọng rất lớn.

Võ đạo chi tâm của Lâm Minh vốn đã vô cùng cứng cỏi, cộng thêm nhiều lần cắn nuốt mảnh vỡ linh hồn vô chủ trong Ma Phương, tu luyện Thái Nhất Linh Hồn quyết, lực ý chí chẳng những được tăng mạnh, về sau có được Luân Hồi võ ý, lại làm lực ý chí của Lâm Minh có bay vọt về chất.

Về mặt cường độ lực chí, võ giả cùng cấp thua xa Lâm Minh, công kích linh hồn ở trước mặt Lâm Minh như là trò cười.

Nếu không có thiên phú ý chí như Lâm Minh, có cố gắng mài luyện ý chí cũng không tốt, mài luyện quá độ sẽ phản tác dụng, vì lực ý chí cạn kiệt quá độ mà tạo thành tổn thương vĩnh cửu lên thần hồn.

- Đây chính là... Chiến Linh?

Lâm Minh nhìn vào tinh thần chi hải, đoàn sương mù bên trên tinh thần chi hải đã nhạt đi nhiều, ở giữa sương mù loáng thoáng có một cây thương ngắn màu xanh da trời, nhìn rất hư ảo, không rõ ràng.

Cán thương chỉ to cỡ chiếc đũa, dài nửa xích, đầu thương chỉ dài bằng một lóng tay, có màu xanh, tràn ngập tia sáng lạnh.

“Đây chính là Chiến Linh của ta?”.

Đây là lần đầu Lâm Minh thấy được Chiến Linh, lúc trước trí nhớ của hắn về Chiến Linh rất mờ nhạt, rốt cuộc Chiến Linh có hình dạng gì thì hắn không biết.

Ma Quang cười hắc hắc nói:

- Đúng vậy, hình thái Chiến Linh của mỗi người đều không giống nhau, có người hình thái Chiến Linh giống vũ khí mà bọn họ quen dùng, ví dụ như thương, đao, kiếm... Còn có người, Chiến Linh là lực ngũ hành mà bọn họ quen dùng, ví dụ như ngọn lửa, băng tinh, lôi điện, Còn có những Chiến Linh đặc thù, như là loài thú, cỏ cây, dược đỉnh... Bồi dưỡng Chiến Linh của ngươi cho tốt, Chiến Linh của ngươi bây giờ như đứa bé sơ sinh, nhưng dù thế nó đã hết sức khủng bố!

- Ngươi thật là biến thái, chưa đến Toàn Đan đã ngưng tụ Chiến Linh, đợi cho tương lai nó trưởng thành, không biết sẽ khủng bố cỡ nào!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status