Vũ động càn khôn

Chương 419: Đến Dương Thành

Trên bầu trời Huyết Mãng sắc bén khổng lồ xuyên thấu cự thú và cơ thể hai gã nam tử hoàng y, máu tươi bắn lên như trời như huyết trụ, cuối cùng nhuộm mặt đất thành một màu đỏ tươi chói lọi.

Người cuối cùng ra tay đương nhiên là Tiểu Viêm, cái đuôi mãng vĩ của nó sau khi hấp thụ huyết mạch của Viễn Cổ Thiên Ngạc đã biến dị thành một thứ Linh bảo Địa cấp không hề thua kém cây Thiên Ngạc Cốt Thương trong tay Lâm Động. Những nơi chiếc đuôi đó đi qua, dù là cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành cũng khó mà kháng cự. Nếu đánh lén nữa thì dù có là cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong cũng rất có khả năng bị nó xuyên thủng, giống như cảnh tượng vừa rồi vậy.

- Grào!

Tiểu Viêm vung cái đuôi sắc bén như đao của mình lên, vứt thi thể của hai kẻ kia xuống đất khiến thịt xương lẫn lộn.

Lâm Động thấy thế, bàn tay tóm một cái, ba chiếc túi Càn Khôn bay tới, cuối cùng rơi vào tay Lâm Động. Dùng tinh thần lực do thám một chút, Lâm Động khẽ cười. Tài sản của ba kẻ này đúng là rất phong phú, số Niết Bàn Đan trong túi Càn Khôn cộng lại cũng có đến sáu nghìn viên, tuy ít hơn Lê Thịnh nhưng cũng coi như không tệ rồi.

Kiểm tra qua chiến lợi phẩm, rồi Lâm Động bay lên tường thành. Lúc này trên tường thành còn có một vài cường giả Tạo Hóa Cảnh là thuộc hạ của Vương triều Thánh Quang, khi nhìn thấy Lâm Động thì mắt đều ánh lên sự sợ hãi, hét lên rồi chạy trốn.

Đương nhiên Lâm Động chẳng có ý nương tay với bọn thuộc hạ Vương triều Thánh Quang ăn bám này. Hắn tung chưởng, quyền phong như ngọn hỏa sơn bay tới giết sạch chỉ chừa lại một tên.

Nhìn một màn đó, tất cả mọi người đều tim đập chân run, họ không thể ngờ chỉ mấy ngày không gặp mà thực lực của Lâm Động lại khủng bố đến mức một quyền giết được cả cường giả Tạo Hóa Cảnh đại thành, thậm chí là Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong!

Giải quyết xong bọn người đó, Lâm Động xuất hiện bên cạnh ba người Mạc Lăng, phẩy tay một cái, dây trói trên người họ đứt hết, hắn nói:

- Không sao chứ?

- Không có gì đáng ngại cả, bọn chúng tưởng huynh trốn rồi, muốn dùng bọn ta làm con tin dụ huynh xuất hiện nên không hạ sát thủ.

Mạc Lăng cười khổ lắc lắc đầu, có lẽ chúng không thể ngờ được khi Lâm Động xuất hiện thì ngay cơ hội dùng đến con tin chúng cũng không có mà bị Lâm Động giải quyết gọn gàng sạch sẽ.

- Thực lực của huynh…

Đỗ Vân nhìn Lâm Động với ánh mắt kinh ngạc, không kìm được hỏi.

- Ta đã tu luyện được một môn vũ kỹ mới, nên thực lực được nâng cao một chút.

Lâm Động cười cười rồi nói:

- Xem ra Tấn Mục rất muốn lấy mạng ta, nhưng hắn không thể đi được nên mới phái thủ hạ đến đây.

- Ha ha, lần này chúng lại mất ba cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong, ta nghĩ nếu Tấn Mục biết được chắc chắn sợ mất mật.

Man Sơn cười nói.

- Lâm Động huynh định khi nào thì đi Dương Thành?

Mạc Lăng nhìn Lâm Động, hắn biết Lâm Động lúc này chắc rất muốn đến Dương Thành để tranh đoạt Viễn Cổ Bí Thược.

- Ngày mai!

Lâm Động trầm ngâm một chút rồi nói. Hắn tóm lấy kẻ duy nhất còn sống sót ném về phía Mạc Lăng:

- Huynh hãy moi tin từ hắn, chúng đều là những kẻ theo đuôi Tấn Mục, chắc sẽ biết một số thông tin về Viễn Cổ Bí Thược.

- Ừm!

Ba người Mạc Lăng gật đầu rồi chằm chằm nhìn tên cường giả Vương triều Thánh Quang đang bị dọa cho vỡ mật… Rơi vào tay bọn Vương triều Thánh Quang, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cũng đã phải chịu không ít khổ sở, giờ phải lấy tên xui xẻo này để xả hận.

Sau khi giải quyết hết chỗ rắc rối này, Lâm Động cũng không thèm để ý đến ánh mắt của mọi người ở Điểm tập trung này, trao đổi chút với ba người Mạc Lăng rồi trở về tháp cao.

Ngồi xuống trong tòa tháp, Lâm Động nhìn Tiểu Viêm ở bên cạnh, nói chính xác thì chiếc đuôi kỳ dị của Tiểu Viêm đã có chút thay đổi, nhìn giống như một dải những đốt xương nối với nhau, bên ngoài lại bọc đầy vảy lân màu đỏ tươi, những chiếc vảy đó vô cùng sắc bén, tập hợp với nhau tỏa ra cảm giác rất âm u lạnh lẽo. Thứ ánh sáng âm u đó, dù là Lâm Động cũng cảm thấy động dung.

- Với thực lực hiện nay của Tiểu Viêm, nếu đánh lén thì có thể giết được cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong. Cái đuôi mãng vĩ này không hề thua kém cây Thiên Ngạc Cốt Thương của ta.

Lâm Động thầm tán thưởng, thực lực Tiểu Viêm ngày một mạnh, với hắn đương nhiên là tin tốt.

Ngày mai là hắn lên đường đến Dương Thành. Ở đó cường giả vô số, ngay cả Bán Bộ Niết Bàn cũng có. Có thể trợ giúp hắn lúc này cũng chỉ có tiểu điêu, thực lực ba người Mạc Lăng nhiều nhất cũng chỉ chống cự lại được cường giả Tạo Hóa Cảnh đỉnh phong chứ không thể chiến thắng được.

Vì thế, Lâm Động rất mừng vì thực lực Tiểu Viêm đã được nâng cao. Lâm Động khẽ vỗ nhẹ cái đầu to lớn của Tiểu Viêm, rồi nhắm mắt tĩnh tu, nhưng chỉ ba giờ sau là bị bọn Mạc Lăng làm gián đoạn.

Nghe được câu đầu tiên của Mạc Lăng, gương mặt Lâm Động thoáng hiện nụ cười. Dương Thành hỗn tạp đủ loại người, muốn trà trộn vào đó và giành được Viễn Cổ Bí Thược thì không thể thiếu tin tình báo.

- Dương Thành hiện giờ tập trung không ít cường giả từ các Vương triều, mục tiêu của họ đều là Viễn Cổ Bí Thược. Xem ra Viễn Cổ Bí Tàng là một bảo tàng vô cùng quan trọng, nếu không thì không thể có sức hấp dẫn như vậy.

Hiển nhiên Mạc Lăng có phần vui mừng, nếu có được bí tàng thì họ đều sẽ có cơ hội xung kích Niết Bàn Cảnh.

Lâm Động gật đầu, hắn không cảm thấy bất ngờ, trong bí tàng có Sinh Tử Chuyển Luân Đan khiến tiểu điêu cũng phải thèm muốn thì hiển nhiên đó là bảo tàng không tầm thường.

- Vì Dương Thành có quá nhiều người, ngay tên kia cũng không biết chính xác là bao nhiêu. Nhưng riêng những Vương triều hắn biết thì đã có bốn Vương triều có cường giả Bán Bộ Niết Bàn tọa trấn, mà bốn Vương triều này cũng khá nổi danh ở Dương Thành. Đó là Vương triều Đại U, Vương triều Thiết, Vương triều Hải Lân và Vương triều Thánh Quang.

Lâm Động gật gù, thực lưc của các Vương triều này vượt xa so với Vương triều Đại Viêm, có cường giả Bán Bộ Niết Bàn tọa trấn cũng không phải chuyện gì khó tin. Hơn nữa cường giả Bán Bộ Niết Bàn chỉ có thể khiến Lâm Động cẩn thận hơn chứ không thể khiến hắn e dè. Lâm Động có Huyết Linh Khôi, từ phi cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính ra mặt, nếu không thì đương nhiên không thể làm gì hắn.

- Trong Dương Thành có cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính không?

Lâm Động hơi trầm ngâm, hỏi.

- Còn các Vương triều khác, tuy danh khí không bằng bốn Vương triều kia nhưng thực lực cũng không yếu. Không biết được họ có ẩn giấu cường giả Bán Bộ Niết Bàn nào không, còn về cường giả Niết Bàn Cảnh thật sự thì có lẽ không có.

Mạc Lăng trầm ngâm nói.

Tại Chiến trường Viễn Cổ lúc này chỉ cần bước vào cảnh giới Bán Bộ Niết Bàn là có thể đứng vào hàng những cường giả hàng đầu rồi. Còn cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính thì e là Dương Thành cũng chẳng tìm đâu ra. Dương Thành dù là Điểm tập trung lớn nhất trong bán kính vạn dặm nhưng nếu so với cả Chiến trường Viễn Cổ thì vô cùng nhỏ bé, có lẽ cường giả Niết Bàn Cảnh sẽ không xuất hiện tại đây.

Lâm Động không phản đối cũng chẳng đồng tình với Mạc Lăng, nếu Viễn Cổ Bí Tàng thật sự khiến tiểu điêu cũng phải động lòng thì cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính cũng khó lòng cưỡng lại được sự hấp dẫn của nó. Chẳng ai có thể khẳng định Dương Thành có cường giả Niết Bàn Cảnh tiềm phục hay không, quan sát các Vương triều tranh giành rồi đến cuối cùng mới ra tay làm ngư ông đắc lợi.

Có điều, bất luận Dương Thành có cường giả Niết Bàn Cảnh hay không, Lâm Động vẫn nhất định phải có được Viễn Cổ Bí Thược. Đây không chỉ liên quan đến việc làm lại nhục thể cho tiểu điêu, Lâm Động còn biết, nếu hắn có được bí tàng này chắc chắn có thể xung kích Niết Bàn Cảnh, từ đó sẽ có ưu thế trong Bách Triều Đại Chiến sẽ diễn ra một năm nữa.

Không thể đếm được hết các Vương triều tham gia Bách Triều Đại Chiến, trong đó càng nhiều hơn thiên tài và yêu nghiệt, không thiếu những người có cơ duyên hơn cả Lâm Động. Dù sao thì may mắn không chỉ mỉm cười với một mình Lâm Động, muốn chống chọi được với các thiên tài yêu nghiệt của các Vương triều, hắn nhất định phải có sự chuẩn bị đầy đủ.

Mà Viễn Cổ Bí Tàng thì Lâm Động càng không thể nhường cho người khác!

- Ngày mai lên đường đến Dương Thành, tranh đoạt bí thược!

Có ý định đó đương nhiên Lâm Động sẽ không chút do dự.

Ba người Mạc Lăng cũng gật đầu, không chỉ không sợ mà trong mắt họ đều ánh lên sự chờ đợi. Bọn họ rất có lòng tin vào Lâm Động. Trên đường đến đây, những gì Lâm Động thể hiện đều đã khiến họ vui mừng vì đã chọn Lâm Động chứ không phải Lâm Lang Thiên.

o0o

Hôm sau, khi những tia sáng đầu tiên vừa chiếu xuống, trên bầu trời bỗng vang lên những âm thanh xé gió mạnh mẽ. Một vài người ngẩng lên nhìn thì thấy bốn thân ảnh bay ra từ các tòa tháp rồi đáp xuống lưng một con Yêu thú hung hãn, cuối cùng đem theo cuồng phong bay về phía chân trời.

Nhìn những cái bóng biến mất, trong Điểm tập trung có không ít người đều cảm thán. Họ biết bọn Lâm Động sẽ không quay lại nữa, bốn người đó sẽ đến Chiến trường Viễn Cổ rộng lớn hơn, tranh giành nhiều tài nguyên hơn. Còn bọn họ, có lẽ từ giờ tên tuổi sẽ mờ nhạt đi trong danh sách thiên tài của các Vương triều.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status