Vũ động càn khôn

Chương 477: Kịch đấu

Trong sơn động u ám, thân ảnh cường tráng dần đi ra, cuối cùng xuất hiện dưới ánh mặt trời chiếu rọi.

Theo đạo thân ảnh này xuất hiện, bầu không khí trong sơn cốc phảng phất như cũng ngưng đọng lại, một loại khí tức hung lệ từ trong không khí truyền ra.

Đồng tử Lâm Động hơi co lại, chăm chăm nhìn đạo thân ảnh khổng lồ kia. Đó là một thân ảnh cao đến mấy trượng, thoạt nhìn giống hệt như một người khổng lồ, bên trên thân thể là đám lông đen giống như gai sắt, mà càng khiến cho nhiều người cảm thấy kinh dị đó chính là đạo thân ảnh đó không phải là nhân loại, mà là một con hổ khổng lồ.

Răng nanh sắc bén trắng hếu, hiện ra tơ máu khiến lòng người lạnh ngắt, mắt hổ hơi đỏ, tràn ngập mùi vị thô dã và khát máu.

Đây cũng không phải là Yêu thú bình thường, là Đại Lực Liệt Địa Hổ, hiển nhiên phần lớn bộ phận đã thoát khỏi thú thể, nếu như lại vượt qua Niết Bàn Kiếp lần hai, hắn rất có thể hoàn toàn sẽ thoát khỏi hình thú.

Đại Lực Liệt Địa Hổ từ trong sơn động đi ra ngoài, khí tức hung lệ giống như thực chất ngưng tụ quanh thân thể, sắc bén giống như lưỡi đao.

Lúc Đại Lực Liệt Địa Hổ xuất hiện, sắc mặt đội ngũ của hai Đại Vương triều Cao cấp có chút thay đổi, ánh mắt có chút sợ hãi. Trên thân kẻ trước mặt tán phát ra uy áp cuồng bạo khiến hô hấp bọn hắn có chút khó khăn.

- Bất kể các ngươi tới nơi này có mục đích gì, lập tức cút ra khỏi Thú Cốc!

Ánh mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ tràn ngập hung bạo nhìn chằm chằm đội ngũ của hai Đại Vương triều Cao cấp, tiếng gào trần thấp giống như sấm sét vang vọng khắp trong sơn cốc, âm thanh chói tai khiến cho một vài người thực lực không đủ cảm thấy màng nhĩ đau nhức kịch liệt.

- Không ngờ có thể nói được tiếng người, không hổ là Yêu thú đã vượt qua Niết Bàn Kiếp!

Lâm Động thấy vậy, trong lòng cũng thầm tán thưởng. Ngoại trừ Tiểu điêu ra, đây là lần thứ hai hắn thấy Yêu thú nói được tiếng người.

- Ha ha, chỉ là một con súc sinh mà thôi, không ngờ lại kiêu ngạo như vậy, thật sự cho rằng vượt qua một lần Niết Bàn Kiếp thì có thể là vô địch sao? Ta biết rõ trong tay ngươi có Thiên Ma Hổ Cốt, nếu như ngươi chủ động giao ra đây thì có lẽ ngươi vẫn còn có thể tiếp tục làm đại vương nơi này.

Nói chuyện là một nam tử mặc áo xám, trên mặt người này có vằn hổ, hắn thả lỏng hai tay sau lưng, thần sắc cũng không thay đổi chút nào vì uy áp của Đại Lực Liệt Địa Hổ.

- Người này hắn là thủ lĩnh của Vương triều Ma Hổ, Đằng Hổ!

Ánh mắt Lâm Động lóe lên, căn cứ vào tin tức hắn biết được thì đây chính là cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn của Vương triều Ma Hổ, cũng chính là người vừa mở miệng.

- Muốn Thiên Ma Hổ Cốt của bổn vương?

Ánh mắt của Đại Lực Liệt Địa Hổ đột nhiên phát lạnh, bàn tay to lớn mà cứng rắn chụp lấy một tảng đá lớn, sau đó hung hăng ném về phía Đằng Hổ, âm thanh xé gió phát ra cực kỳ sắc bén.

- Hừ!

Nhìn thấy Đại Lực Liệt Địa Hổ nói động thủ liền động thủ, Đằng Hổ cũng hừ lạnh một tiếng, bàn tay vung lên, nguyên lực hùng hậu như kình phong tuôn tràn ra dữ dội, đem cự thạch kia chấn thành bụi phấn bay đầy trời.

- Súc sinh vẫn là súc sinh, không nghe hiểu tiếng người. Đã như vậy thì cứ đem ngươi giải quyết, vừa vặn bằng hữu của ta cũng rất hứng thú với ngươi, nếu như có thể thuần hóa được quá tốt rồi.

Trong mắt Đằng Hổ cũng lóe lên hàn ý dày đặc, chợt hắn nghiêng đầu nhìn một nam tử đang mặc thú y, khẽ cười nói:

- Trần Mặc huynh, chúng ta đồng thời xuất thủ, đem súc sinh này giải quyết, có được không?

- Hắc hắc, ta còn chưa từng cùng loại Yêu thú đẳng cấp này giao thủ bao giờ. Bất quá chúng ta đã giao ước rồi, ngươi có Thiên Ma Hổ Cốt, ta được Đại Lực Liệt Địa Hổ!

Nam tử mặc thú y nhìn chằm chằm vào Đại Lực Liệt Địa Hổ, trong mắt tràn đầy vẻ nóng bóng, khí tức của hắn cũng không tệ, ngang ngửa với Đằng Hổ, hiển nhiên hắn là thủ lĩnh của Vương triều Thiên Thú, cũng là một cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn.

- Theo như ý ngươi!

Đằng Hổ cười một tiếng, thân hình chợt nhiên bước ra, cùng lúc đó, từng cỗ nguyên lực cường đại bành trướng ra, loại nguyên lực uy áp mạnh mẽ này ngay lập tức bao phủ cả sơn cốc, cùng kháng cự với Đại Lực Liệt Địa Hổ.

Ầm!

Cùng lúc đó, bên trong cơ thể Trần Mặc cũng tràn ra nguyên lực mạnh mẽ không hề thua kém Đằng Hổ. Ngay lập tức, cả toàn sơn cốc bị uy áp của hai người một thủ bao phủ. Dưới loại uy áp này, đội ngũ của hai Đại Vương triều trong sơn cốc, ngoại trừ hai gã cường giả Niết Bàn Cảnh ra thì hầu như toàn bộ đều cảm thấy hô hấp trở nên khó khăn.

Vù!

Nguyên lực cuồng bạo tràn ngập trong sơn cốc, một loáng sau, ánh mắt Đằng Hổ và Trần Mặc đột nhiên phát lạnh, thân hình đột nhiên lao đi.

- Thiên Hổ Phệ Không!

Đằng Hổ thân trên không trung, nguyên lực mênh mông ngưng tụ thành một con Cự Hổ nguyên lực, ngửa mặt lên trời gào thét, mơ hồ tràn ngập một loại uy vũ.

- Khốn Thú Ấn!

Ấn pháp trong tay Trần Mặc thay đổi, chợt hóa thành một đạo quang ấn cực lớn bắn ra, trong chớp mắt liền xuất hiện trên không trung Đại Lực Liệt Địa Hổ. Vô số ánh sáng dày đặc phủ xuống, giống như màn ánh sáng, đem thân hình của nó phong tỏa.

Hai người vừa ra tay đã thể hiện vô cùng ăn ý, một người thì tấn công, một người thì vây khốn, phối hợp quả thật không tệ.

Cự Hổ nguyên lực mang theo một cỗ quyền ý bá đạo sắc bén đến cực điểm giống như thiểm điện bắn tới, sau đó nện lên người Đại Lực Liệt Địa Hổ.

Ầm!

Một tiếng nổ trầm thấp truyền khắp sơn cốc, thân hình cường tráng của Đại Lực Liệt Địa Hổ cũng bị chấn động đến nỗi phải lùi lại hơn mười bước, mỗi lần bàn chân dẫm xuống đất thì đều khiến sơn cốc run rẩy kịch liệt.

- Grào!

Đối mặt với công kích của hai người Đằng Hổ, Đại Lực Liệt Địa Hổ hiển nhiên cũng bạo nộ, đôi mắt hổ khát máu trở nên đỏ rực, ngửa mặt lên trời gầm một tiếng, năng lượng huyết sắc đột nhiên từ bên trong cơ thể tràn ra.

Đùng!

Bàn chân của Đại Lực Liệt Địa Hổ hung hăng đạp lên mặt đất, chợt thân thể của nó trực tiếp hóa thành một đạo tia chớp, xé rách không khí, loáng một cái đã xuất hiện trước mặt Đằng Hổ, nện ra một quyền, mơ hồ giống như vũ kỹ, thanh thế cực kỳ cường hãn.

- Ma Hổ Quyền!

Trong mắt Đằng Hổ cũng lóe lên tinh quang, quyền pháp vũ động, biến ảo thành một con Mãnh Hổ tà dị. Nắm quyền cũng hóa thành hình dáng Mãnh Hổ, cùng Đại Lực Liệt Địa Hổ cứng chọi cứng.

Âm thanh trầm muộn phát ra, vang vọng khắp trong sơn cốc. Thân hình Đằng Hổ bị đánh bật bay ngược lui sau, mặc dù là cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn, nhưng nếu quả thật muốn lấy cứng chọi cứng thì hắn hiển nhiên không phải là đối thủ của Đại Lực Liệt Địa Hổ. Loại Yêu thú này chỉ cần có chút linh trí thì sẽ lợi dụng thân thể cường đại trời sinh, cường giả nhân loại cùng cấp cũng khó mà đối kháng được.

Chỉ có điều mặc dù bị đánh bay, nhưng Đằng Hổ cũng tương đối hung độc, lập tức trở lại, cùng Đại Lực Liệt Địa Hổ dây dưa một chỗ. Nhất thời, tại bên trong sơn cốc, cự thạch bạo liệt, từng đạo kình phong ba động cuồng bạo tràn ra, thanh thế cực kỳ khủng khiếp khiến người khác nhìn mà kinh hãi.

Mà lúc Đằng Hổ và Đại Lực Liệt Địa Hổ dây dưa thì Trần Mặc cũng lướt đến giữa không trung, trong miệng phát ra một tiếng huýt sáo. Lập tức những cường giả của Vương triều Thiên Thú ở quanh sơn cốc đều đồng loạt ra tay, từng đạo quang trụ nguyên lực tràn ra, sau đó ngưng tụ tại trên thân thể Trần Mặc, thoạt nhìn bộ dáng giống như đang chuẩn bị làm gì đó.

Hai mắt Lâm Động nheo lại nhìn chiến đấu náo nhiệt trong sơn cốc, ánh mắt khẽ lướt qua sơn động một chút, hơi trầm ngâm, nhưng cũng không nhúc nhích. Hai người một thú trong sơn cốc cũng không phải là đèn đã cạn dầu, mặc dù một mực chiến đấu, thế nhưng tinh thần của bọn hắn đều tập trung về phía sơn động, nếu như Lâm Động vừa xuất hiện chắc chắn sẽ bị bọn hắn phát hiện, đến lúc đó nói không chừng những người đó đều sẽ đồng loạt ra tay với hắn.

Mà mặc dù Huyết Linh Khôi hiện nay đã đạt đến Linh khôi Nhất cấp, nhưng hiển nhiên còn chưa đủ khả năng chống lại ba gã cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn. Cho nên mặc dù thấy tình huống như vậy vẫn yên lặng theo dõi kỳ biến.

Ầm ầm ầm!

Mà lúc ý nghĩ trong đầu Lâm Động xoay chuyển thì chiến đấu trong sơn cốc đã trở nên bắt đầu kịch liệt. Chỉ có điều vòng chiến này hiển nhiên là Đại Lực Liệt Địa Hổ chiếm thượng phong. Đơn đả dốc đấu thì nó căn bản không sợ bất kỳ cường giả Nhất Nguyên Niết Bàn nào.

Chỉ có điều, rất hiển nhiên là đám người Đằng Hổ cũng không thể đấu lại Đại Lực Liệt Địa Hổ. Thân hình Đằng Hổ lại lần nữa bị đánh bay, hắn cố nén khí huyết nhộn nhạo trong cơ thể, trong mắt có chút ngưng trọng. Vũ kỹ của Vương triều Ma Hổ bọn hắn từ trước đến nay cương mãnh bá đạo, nhưng đối mặt với Đại Lực Liệt Địa Hổ trước mắt, cho dù là hắn cũng cảm thấy cực kỳ khó khăn.

Trong lúc bay ngược lui sau, ánh mắt Đằng Hổ nhìn về phía giữa không trung, thấy Trần Mặc đang đứng yên không nhúc nhích thì liền quát:

- Trần Mặc huynh, còn không ra tay?

Giữa không trung, toàn thân Trần Mặc bao phủ cường quang kỳ dị bỗng nhiên cười to, sau đó ấn pháp biến đổi, hét lớn một tiếng:

- Phược Yêu Tác!

Ầm ầm!

Theo tiếng quát của Trần Mặc vừa dứt, chỉ thấy một thanh âm trong trẻo vang lên, vô số đạo nguyên lực ngưng tụ thành xiềng xích đột nhiên rơi xuống. Xiềng xích có các gai nhọn cực kỳ sắc bén, xẹt qua không trung, cuối cùng hung hăng cắm vào trong thân thể Đại Lực Liệt Địa Hổ. Sau đó từng đạo quang phù theo đó tràn đến thân thể Đại Lực Liệt Địa Hổ, lúc này huyết quang trên thân thể nó cũng dần trở nên nhạt xuống.

- Hắc hắc, Vương triều Thiên Thú quả là chuyên đối phó với những loại Yêu thú này, lúc này ta xem ngươi còn có thể làm được gì?

Nhìn huyết quang trên người Đại Lực Liệt Địa Hổ nhanh chóng suy yếu, Đằng Hổ cũng không nhịn được mà cười lớn.

- Nhân loại đáng hận!

Đại Lực Liệt Địa Hổ điên cuồng giãy dụa, muốn đem xiềng xích từ trong cơ thể rút ra. Nhưng những xiềng xích này dường như ẩn chứa một loại lực lượng cực kỳ quái dị, đối với lực lượng trong cơ thể hắn giống như có hiệu quả áp chế vậy.

Đằng Hổ lao đến, nắm quyền siết chặt, nguyên lực cường đại nhanh chóng ngưng tụ thành một trường thương nguyên lực, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lẽo.

- Grào!

Dường như nhìn thấy sát ý của Đằng Hổ, Đại Lực Liệt Địa Hổ tức giận gầm lên, huyết quang không ngừng tuôn tràn, thế nhưng lại bị xiềng xích gắt gao giữ chặt.

- Ta có thể giúp ngươi thoát khỏi phiền toái trước mắt, chỉ có điều ngươi phải trả một cái giá đắt, có nguyện ý hay không?

Mà trong lúc huyết quang trong mắt Đại Lực Liệt Địa Hổ càng lúc càng đậm thì một đạo thanh âm cực nhỏ lặng lẽ truyền vào trong tai hắn.

Đại Lực Liệt Địa Hổ đang ra sức giãy dụa thì đột nhiên sửng sốt một chút, đôi mắt hổ giống như thiểm điện lập tức đảo qua sơn cốc, ánh mắt hơi lóe lên, đột nhiên hung hăng gật đầu một cái.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status