Vũ động càn khôn

Chương 876: Cường thế

Uỳnh uỳnh!

Quang trụ khổng lồ bắn thẳng lên trời, không gian xung quanh phát ra những âm thanh như tiếng sấm rền, vô số đường gợn sóng năng lượng lan tỏa khiến không gian như méo mó đi.

Vô số ánh mắt mang theo vẻ kinh ngạc nhìn cảnh tượng kỳ dị này, sắc mặt của không ít cường giả đều trở nên vô cùng ngưng trọng, mức năng lượng này một cường giả Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành căn bản không thể động dụng được!

- Hắn thật lợi hại!

Một số ánh mắt nhìn về thân ảnh gầy gò bên trong quang trụ, ánh mắt ngưng trọng lẩm bẩm. Bọn họ cảm nhận được sự khủng bố của công kích lần này của Lâm Động. Rõ ràng hắn thật sự muốn một chiêu định thắng thua!

Nhưng một vài người có kinh nghiệm cũng không thấy lạ, đối mặt với ba đối thủ thực lực cường hãn như vậy, càng kéo dài càng bất lợi cho mình, chi bằng dùng toàn lực thi triển công kích mạnh nhất, một chiêu kích bại đối thủ. Vì lúc này bất cứ công kích thăm dò nào cũng vô dụng!

- Nhưng mà… ba người bọn Ngụy Chân đâu phải loại tầm thường!

Mọi ánh mắt bỗng chuyển hướng sang ba thân ảnh trên quảng trường. Gương mặt bọn chúng lúc này cũng có chút kinh ngạc vì động tĩnh mà Lâm Động đã tạo ra. Nhưng rồi sắc mặt bọn chúng tối lại, bọn chúng hiểu rằng nến hôm nay ba người bọn chúng bị Lâm Động đánh bại thì sẽ gây nên một đòn đả kích lớn thế nào tới thanh danh của bọn chúng.

- Muốn dùng ba bọn ta làm bàn đạp sao? E là quá hoang đường!

Ngụy Chân nghiến răng, ánh mắt lạnh băng, nhất thời nhìn về phía Thần La:

- Thần La huynh, ra tay toàn lực đi. Tên tiểu tử này đúng là không đơn giản!

Sau khi thấy động tĩnh này, rõ ràng Ngụy Chân đã không còn khinh thường Lâm Động nữa, hắn biết với công kích lúc này, chỉ một mình hắn e là cũng khó chặn đứng được.

- Ừm!

Thần La gật đầu, tuy hắn không muốn thừa nhận, nhưng quang trụ năng lượng kia đúng là cũng khiến hắn hơi sợ hãi.

Hai người nhìn nhau, ánh mắt đều lóe hung quang, một người cầm cự đao, một người cầm trường thương, hai luồng năng lượng hùng hồn lập tức bùng phát từ cơ thể hai người.

Nguyên lực quanh người bọn chúng như biến thành bão tố, xoay chuyển điên cuồng, nguyên lực và không khí ma sát với nhau phát ra những âm thanh chói tai.

Bên cạnh hai người bọn chúng, Ngụy Lực cũng thúc động nguyên lực trong người lên cực điểm. Tuy nguyên lực hắn kém hai người Ngụy Chân một chút, nhưng thực lực Sinh Huyền Cảnh Tiểu thành đỉnh phong cũng khá kinh người.

- Lâm Động, hôm nay ta muốn xem xem rốt cuộc ngươi có bản lĩnh thế nào mà dám nói một chiêu giải quyết ba người bọn ta?

Ngụy Chân nắm chắc cự đao, ngửa lên trời gầm một tiếng, hai mắt lóe đao quang sắc lạnh, nguyên lực cuồng bạo bắn lên từ đỉnh đầu như biến thành hình ngọn núi, ở trung tâm ngọn núi đó là một đỉnh núi hình đao được bao phủ bởi một luồng đao quang mang sức mạnh có thể chép đứt mọi vật!

So với thanh thế bá đạo của Ngụy Chân, Thần La lại vô cùng âm hiểm, một luồng khí xám đen lượn quanh người hắn, lượn quanh cả cây trường thương, phảng phất như có tiếng quỷ rít gào vô cùng kinh hãi!

Mọi người đều nhận ra Ngụy Chân và Thần La đều đã thi triển thủ đoạn mạnh nhất của mình. Rõ ràng bọn chúng cũng biết công kích của Lâm Động đã dùng toàn bộ sức lực, chỉ cần chặn đứng được chắc chắn Lâm Động sẽ kiệt sức, bại trận là chắc chắn!

Lâm Động lơ lửng trong quang trụ, đôi mắt đen sâu thẳm lạnh lùng nhìn hai người khí thế bừng bừng, nhất thời thủ ấn đang biến hóa bỗng dừng lại.

Uỳnh!

Đúng vào khoảnh khắc đó, không gian phía sau hắn bỗng nứt toác ra, một vùng hư vô đen ngòm hiện ra, bên trong là một thân ảnh mơ hồ mang chiến ý dáng sợ từ thời Viễn Cổ xuất hiện.

Thứ chiến ý đó lan tỏa ra khiến không ít người da đầu tê dại. Bọn họ cảm thấy huyết dịch trong người như sôi sục, không ngờ chiến ý đã xâm thực tâm thần bọn họ!

- Grào!

Trong hư vô, thân ảnh đó ngửa lên trời gầm một tiếng, tiếng gầm mang đầy phẫn nộ.

Ầm ầm ầm!

Cùng với tiếng gầm đó, nguyên lực thiên địa lập tức bùng nổ, cuối cùng thân ảnh đó bước ra, bước chân ấy tựa như giẫm nát hư vô xuất hiện ở thế giới hiện thực.

Rầm!

Thân ảnh đó không thể phá vỡ giới hạn thời gian không gian, nhưng khi bàn chân hắn bước ra, một đạo cự ấn ánh sáng ngưng tụ từ chiến ý oanh kích phá vỡ hư không bay thẳng về phía ba người Ngụy Chân.

Cự ấn khổng lồ ngưng tụ từ chiến ý này vẫn chưa chạm đất thì cả ngọn núi đã rung chuyển, quảng trường phía dưới lập tức sụp xuống, biến thành một cái hố khổng lồ đen sì!

- Sơn Nhạc Hóa Đao, trảm!

Ngụy Chân ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngưng trọng nhìn cự ấn vượt hư không tới, trước sóng năng lượng đáng sợ, toàn thân hắn toát mồ hôi, nhất thời ánh mắt trở nên sắc lạnh, hai tay nắm chặt cự đao chém mạnh xuống.

Ầm!

Vào khoảnh khắc hắn chém cự đao xuống, ngọn núi phía trên đầu hắn bỗng rung chuyển, đỉnh núi chính thoát ra, biến thành một cây cự đao hàng trăm trượng bổ xuống quang ấn.

Thần La ở bên cạnh cũng gầm lên, khói xám lan tỏa quanh người, trên cây trường thương của hắn cũng xuất hiện vô số gương mặt quỷ kỳ quái, tỏa ra một thứ khí tức lạnh lẽo.

- Vạn Quỷ Phệ Hồn Thương!

Bàn tay Thần La bỗng đập mạnh lên cán thương, cây thương xé tan không khí, biến thành một đạo hắc lưu tinh xuyên thủng hư không bắn thẳng về quang ấn.

- Nộ Kình Phệ Lãng Chưởng!

Phía sau, Ngụy Lực cũng thi triển đòn công kích mạnh nhất của mình.

Uỳnh uỳnh!

Ba đạo công kích cực kỳ hung hãn xuyên thủng bầu trời với tốc độ kinh người đâm thẳng lên quang ấn.

Bùm!

Vào khoảnh khắc hai bên va chạm, thiên địa như trở nên tĩnh lặng, sau đó tất cả cùng nhìn thấy một luồng năng lượng cuồng bạo bùng nổ! Nhìn tựa ngọn núi lửa phun trào trên không trung, thanh thế kinh hãi dị thường.

Năng lượng cuồng bạo hoành tảo tứ phía, một vài cường giả bị sóng năng lượng thừa chấn động khiến hộc máu, vội vàng bay tuốt ra phía sau.

Trưởng bối của bốn Gia tộc cũng ra tay, nguyên lựa hùng hồn biến thành tấm lá chắn bảo vệ chỗ ngồi của Gia tộc mình mới giảm bớt được tổn thất. Nhưng khi sóng năng lượng chạm vào lá chắn cũng gây nên âm thanh chói tai khiến không ít người mặt biến sắc.

Những làn sóng năng lượng dư thừa kéo dài đến mấy phút mới dần tan, lúc này cả đỉnh núi đã thành một đống phế tích, không ít người xui xẻo bị chấn động nhìn vô cùng thảm hại.

Sự náo loạn kéo dài một lúc, sau đó tất cả mọi người cùng nhìn lên trời, bọn họ muốn biết kết quả lúc này!

Mọi người nhìn chăm chăm lên bầu trời, nhìn thấy có bốn thân ảnh đang lơ lửng…

- Phụt!

Ngụy Lực phụt máu ra đầu tiên, sau đó y phục toàn thân phát nổ, máu bắn ra từ lỗ chân lông, khí tức yếu ớt, thân thể rơi thẳng xuống đất, rõ ràng đã bị trọng thương!

- Sao có thể?

Ngụy Chân tóc tai rối loạn, gương mặt đầy vết máu, hai tay run rẩy nắm lấy thanh cự đao, từng giọt máu tươi chảy xuống từ thanh đao, ánh mắt vốn sắc lạnh của hắn lúc này đầy kinh hoàng và không cam tâm. Hắn không thể tin được với sức mạnh của ba người bọn hắn vẫn bị Lâm Động ép tới mức này!

Bên cạnh Ngụy Chân, tay Thần La cũng nắm chặt trường thương, thân thể run rẩy của hắn đã cho thấy trong lòng hắn không hề bình tĩnh.

Đôi mắt đen của Lâm Động chăm chú nhìn hai người bọn Ngụy Chân, sau đó thân thể hắn phát ra hai âm thanh trầm đục, trên cánh tay hắn, hai cái huyết động phát nổ, nhưng hắn chỉ liếc nhìn một cái rồi chuyển sang nhìn hai kẻ kia.

- Các ngươi thua rồi!

Giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng Lâm Động.

- Phụt!

Đúng lúc ấy, hai người bọn Ngụy Chân cùng phụt máu, cự đao và hắc thương trong tay bọn chúng xuất hiện vết nứt, ánh sáng cũng tối hẳn đi.

Máu tươi bắn ra, hai người như hai con chim gãy cánh, cả người đầy máu rơi thẳng uỳnh xuống mặt đất, tạo nên vô số đường nứt vỡ xung quanh!

Cả không gian tĩnh lặng một cách chết chóc, vô số ánh mắt nhìn hai thân ảnh đầy máu đó mà miệng há hốc…

- Có thể tuyên bố kết quả chưa?

Trong sự im lặng đó, Lâm Động dùng bàn tay hơi run rẩy quệt đi vết máu trên cánh tay, sau đó nhìn về phía lão giả của Thân Đồ gia, giọng nói bình tĩnh vọng ra.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status