Vũ động càn khôn

Chương 937: Nơi đầy rẫy nguy hiểm

Uỳnh uỳnh!

Tiếng sấm rền không ngừng vang lên trong đám mây vô tận, âm thanh đó tựa như thiên địa đang phẫn nộ, vô cùng kinh hãi.

Trong tầng mây chốc chốc lại có lôi quang đánh xuống mặt biển tạo nên những con sóng khổng lồ, mặt biển lan tỏa những tia sét bạc không ngừng phát ra những tiếng xẹt xẹt.

Vô số thân ảnh như thiêu thân lao tới, cẩn thận tránh những tia sét đánh xuống rồi nhanh chóng bay vào sâu trong Hải vực.

Hai người Lâm Động cũng trà trộn vào trong đoàn người. Hắn ngẩng đầu lên nhìn tầng mây dày đặc, trong đó không biết ẩn chứa sức mạnh lôi đình mạnh cỡ nào, theo Lâm Động phán đoán, nếu cứ lao bừa vào trong đó, ngay cả cường giả Tử Huyền Cảnh cũng thành tro bụi!

Nơi này được làm động phủ của cường giả Luân Hồi Cảnh, đúng là có sự huyền ảo của nó.

- Lâm Động ca ca, năng lượng phía trước dường như càng thêm cuồng bạo hơn rồi!

Mộ Linh San nhìn mặt biển lấp lánh ngân quang, nói.

Lâm Động khẽ gật đầu. Càng vào sâu trong Hải vực Thiên Lôi, năng lượng càng trở nên cuồng bạo, nơi này dường như đâu đâu cũng tràn ngập nguy hiểm, không cẩn thận một chút thôi là có thể chôn thây nơi đáy biển.

- Cẩn thận một chút!

Lâm Động ngẩng đầu lên, trên mặt biển phía xa đã có màu bạc, dù xa như vậy nhưng vẫn có thể thấy lượng sét đánh xuống mặt biển ngày một dày đặc hơn.

Vẻ mặt Mộ Linh San có phần ngưng trọng, thân là Hải Yêu Tộc, cô bé khá nhạy cảm với loại năng lượng cuồng bạo này, cô bé biết nếu bị những cột sét kia đánh phải thì kết cục sẽ vô cùng thê thảm.

Hai người thêm cảnh giác, tốc độ cũng nhanh hơn, khoảng hơn mười phút sau, cuối cùng cũng vào tới khu Hải vực có mật độ sấm sét khá dày đặc.

Bùm bùm bùm!

Khi thật sự đã vào đây, Lâm Động mới cảm nhận được sự đáng sợ của bão tố lôi điện trong Hải vực Thiên Phong. Chỉ thấy trong tầng mây trên trời, vô vàn đạo lôi quang điên cuồng đánh xuống, mật độ khiến người ta phải sởn da gà.

- A!

Trước sự hoành hành dày đặc của những tia sét khủng bố, xung quanh bắt đầu vang lên những tiếng kêu thảm thiết, một số thân ảnh bị cột sét đánh trúng, dù đã có nguyên lực bảo vệ quanh người nhưng vẫn bị đốt cháy đen sì, bốc khói trắng, rơi thẳng xuống lòng biển sâu thẳm.

Không ít người bị cảnh tượng đó khiến trên mặt biến sắc, sau đó bắt đầu cẩn thận hơn. Bọn họ đều đến đây vì động phủ, nhưng đến mặt mũi động phủ ra sao còn chưa được nhìn thấy mà đã thành một cục than cháy đen thì quá là oan khuất!

Đám người lúc này giảm tốc độ, những luồng nguyên lực hùng hồn cuộn trào, vô vàn thứ bảo mệnh được lấy ra.

Lâm Động và Mộ Linh San cũng cẩn trọng tránh những cột sét đánh xuống. Sau đó sắc mặt bọn họ thay đổi khi nhìn thấy tầng mây đen xuất hiện một lỗ xoáy, lôi quang trong đó lóe lên liên hồi.

- Không ổn, là Lôi Tương Bộc!

Lâm Động thấy sự thay đổi của đám mây, không kềm được thốt lên.

Uỳnh!

Ngay sau đó, trong vùng mây xuất hiện cái xoáy, dòng chảy lôi điện tuôn xuống như ngọn thác, cảm giác như bầu trời bị thủng một lỗ lớn vậy!

Ầm ầm!

Những người ở phía sau nhìn thấy thế đều không khỏi hít một hơi khí lạnh, ánh mắt đầy kinh hãi.

- Chạy mau, chỗ chúng ta cũng xuất hiện Lôi Tương Bộc rồi!

Đột nhiên có tiếng kêu kinh hãi vang lên, tất cả cùng vội vàng ngẩng đầu lên nhìn, quả nhiên trên đỉnh đầu bọn họ mây đen cũng bắt đầu xoáy lại.

- Mau đi thôi!

Lâm Động nhanh tay kéo Mộ Linh San, đôi Thanh Long dực mở rộng, thân thể biến thành thanh quang bay đi.

Uỳnh!

Ngay khi Lâm Động bay đi, nơi hắn vừa đứng có một dòng chảy sấm sét đổ xuống, lại có hàng chục nhân ảnh biến thành hư vô!

- Bên này cũng có, mẹ kiếp, là Lôi Tương Bộc Quần! Mau chạy thôi!

Cùng lúc đó, từ nơi cách đó không xa cũng vang lên tiếng kêu chói tai, sau đó tất cả cùng nhìn thấy vô số chỗ xuất hiện vòng xoáy, từng dòng sấm sét mang theo sức mạnh hủy diệt đổ xuống!

Tốc độ của Lôi Tương Bộc rất nhanh, phạm vi bao phủ lại rộng đến hàng trăm, hàng ngàn trượng, không cẩn thận sẽ không có cơ hội nào chạy trốn.

Theo đó Hải vực này bỗng trở nên hỗn loạn, vô số cường giả chạy náo loạn, mắt nhìn chăm chăm lên bầu trời, chỉ sợ sấm sét đổ xuống đầu mình.

Lâm Động giữ chặt Mộ Linh San, sắc mặt hắn vô cùng ngưng trọng, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh đáng sợ của Lôi Tương Bộc, nếu bị đánh trúng, không chết cũng trọng thương! Mà ở nơi này trọng thương thì chắc chắn là lành ít dữ nhiều!

- Lâm Động ca ca, huynh nhìn người của Cửu U Môn!

Khi Lâm Động đang nhìn tầng mây thì Mộ Linh San bỗng nói.

Nghe vậy, Lâm Động cũng nhìn về phía xa, ở đó là một lượng lớn thân ảnh đang bay tới, bọn chúng dường như không hề sợ hãi Lôi Tương Bộc, thậm chí có một lần bị đánh trúng nhưng bọn chúng vẫn đi qua bình an vô sự.

Dường như bọn chúng có cách chống lại Lôi Tương Bộc!

Lâm Động nheo mắt, thanh quang ánh lên trong mắt, lúc này hắn mới nhìn ra, xung quanh đám người bọn Bàng Hạo có một tầng ánh sáng bạc nhạt.

Luồng năng lượng đó khiến Lâm Động cảm thấy quen thuộc.

- Là Ngân tháp!

Mắt Lâm Động bỗng lóe sáng, lấy Ngân tháp ra, sau đó hắn vận chuyển nguyên lực, Ngân tháp chấn động rồi một luồng sáng bạc tỏa ra bao quanh hai người Lâm Động.

Uỳnh!

Ngay sau đó, tầng mây phía trên đầu hai người Lâm Động hiện ra lỗ xoáy, một dòng chảy sấm sét đổ xuống.

- Tên Lâm Động kia bị Lôi Tương Bộc đánh trúng rồi!

- Chết đúng lúc lắm! Chắc chắn Ngân tháp sẽ không bị hủy đâu, chúng ta mau tìm đi!

- Nhanh lên!

Cách đó không xa có mười mấy thân ảnh vẫn luôn theo sát Lâm Động, thấy hắn bị Lôi Tương Bộc đổ xuống người thì mừng rỡ, vội vàng định xông tới tìm Ngân tháp.

Vèo!

Nhưng vừa định tới thì một đạo thanh quang lao vút ra khỏi Lôi Tương Bộc, bên trong thanh quang chính là hai người Lâm Động.

- Sao có thể như vậy?

Đám người kia thấy thế, sắc mặt đều thay đổi, kinh ngạc kêu lên.

Lâm Động bay qua, liếc nhìn bọn chúng một cái cười nói:

- Cẩn thận trên đầu!

Vừa dứt lời thì Lâm Động bay đi mất, đám người đó ngây người một chút rồi ngẩng đầu lên, kinh hãi nhìn Lôi Tương Bộc đổ xuống!

- Không ngờ Ngân tháp này lại có khả năng bảo vệ trước bão tố lôi điện!

Lâm Động nhìn về phía sau, trong lòng cảm thấy vui mừng, như vậy là hắn không phải lo Lôi Tương Bộc có thể đổ xuống bất cứ lúc nào nữa!

- Nhưng có lẽ lần này sẽ tử thương thảm trọng rồi!

Lâm Động thầm nghĩ, chắc phải có đến một nửa số người là phải dừng chân trong Lôi Tương Bộc Quần này!

Hải vực Thiên Phong quả nhiên vô cùng nguy hiểm.

Lâm Động cảm thán, sau đó đôi cánh đập mạnh, tốc độ tăng nhanh xuyên qua vài đạo Lôi Tương Bộc Quần bay đi.

Sau đó Hải vực Thiên Phong tiếp tục thể hiện hung danh của nó, Lôi Tương Bộc khiến không ít cường giả đều mệt mỏi cả thể chất lẫn tinh thần. Cũng may Lâm Động có Ngân tháp bảo vệ dọc đường rất thuận lợi.

Cứ thế nửa ngày sau hắn mới chậm lại!

Phía trước, mây đen cũng dần chuyển sang màu bạc lấp lánh, từng tia lôi quang đánh xuống mặt biển.

Ở trung tâm là một đạo lôi quang hàng vạn trượng, đứng trước đạo lôi quang đó, Lâm Động chỉ nhỏ bé như con kiến!

Lâm Động nhìn chăm chăm vào đạo lôi quang đó, dường như hắn có thể nhìn thấy một tòa động phủ khổng lồ, cảnh tượng này giống hệt như những gì hắn thấy trong Ngân tháp.

Rõ ràng, tòa động phủ trong lôi quang kia chính là nơi hắn cần đến, động phủ Luân Hồi Cảnh!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.8 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status