Vũ luyện điên phong

Chương 1916: Khai đàn giảng đan


Môi trường ở tầng thứ tám Dược Sư Điện không khác lắm so với tầng thứ chín, chỉ có lực lượng địa hỏa không được mãnh liệt như tầng thứ chín mà thôi. Mọi người cũng không quá để ý, chỉ trật tự ngồi xếp bằng trong đại sảnh nhìn về phía Dương Khai, lắng nghe hắn giảng giải chân lý về đan đạo.

Đổi thành lúc trước, Dương Khai muốn giảng giải đan đạo cho nhiều luyện đan sư như vậy, cho dù thuật luyện đan của hắn quả thật hơn xa mọi người, chỉ sợ cũng lực bất tòng tâm.

Biết luyện đan là một chuyện, giảng giả đan đạo và trả lời nghi vấn lại là một chuyện khác, muốn giảng giải nhất thiết phải đạt tới một loại cảnh giới cực cao mới có năng lực này.

Nhưng hiện tại thì khác, khi Đại Đạo Đan Âm tại vang lên bên tai Dương Khai suốt một ngày, những chân lý về đan đạo tựa như dấu ấn đã khắc sâu vào óc hắn, khiến lý giải của hắn dối với đan đạo đã đạt đến một độ cao mới, một độ cao chưa từng có ai đạt tới.

Giảng đạo và giải thích nghi vấn cho những luyện đan sư cấp Thánh Vương, cấp Hư Vương này thật quá dễ dàng.

Dương Khai giảng giải đan đạo suốt ba ngày, từ lựa chọn dược liệu như thế nào, phân biệt đan phương tốt xấu ra sao, đến ngưng luyện nước thuốc, khống chế hỏa hầu, khắc linh trận, rồi đến thủ pháp thu đan, giảng giải rất toàn diện.

Tất cả luyện đan sư đều nghe như mê như say, không mảy may nhận ra thời gian trôi qua bao lâu.

Thỉnh thoảng lại có người lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hiển nhiên là bởi vì được Dương Khai chỉ điểm mà giải khai được vấn đề đã vướng mắc từ lâu.

Bản thân Dương Khai cũng lợi ích thu được to lớn, thông qua giảng thuật đan đạo cùng những luyện đan sư này, hắn đối với toàn bộ những điều Đại Đạo Đan Âm lạc ấn trong đầu, lại lĩnh ngộ được cao hơn một tầng.

Lúc mới bắt đầu, thỉnh thoảng hắn còn sẽ tự suy tư một chút, nhưng dần dần, hắn đã giảng giải lưu loát liền mạch, không ngừng nghỉ chút nào. Những điều hắn giảng giải đều là bí quyết luyện đan mà một luyện đan sư phải hao phí tinh lực cả đời cũng không thể tìm hiểu được.

Có luyện đan sư từ tầng thứ chín sau khi tỉnh lại cũng đi tới tầng thứ tám, yên lặng khoanh chân ngồi xuống, chăm chú lắng nghe.

Sau khi đã trải qua cơ duyên cảm ngộ được Đại Đạo Đan Âm, bọn họ lại một lần nữa đạt được lợi ích to lớn từ Dương Khai.

Ba ngày sau, toàn bộ tầng thứ tám đã có hơn 500 vị luyện đan sư, không thiếu một ai. Tất cả mọi người đều ngồi trước mặt Dương Khai, vẻ mặt trang trọng nghiêm túc ngước nhìn hắn, ngay cả Tông Ngạo cũng không ngoại lệ.

Dương Khai đã sớm thấy hắn đi vào, chỉ khẽ gật đầu ra hiệu, cũng không đình chỉ giảng giải đan đạo.

Bỗng nhiên, âm thanh của Dương Khai liền ngưng lại.

Tầng thứ tám Dược Sư Điện lúc này châm rơi xuống cũng có thể nghe được, ngay cả tiếng thở mọi người cũng đè nén đến cực điểm. Cho nên khi Dương Khai không lên tiếng nữa, mọi người liền hiểu rằng, lần giảng giải đan đạo lần này tới đây đã kết thúc.

Không ai là không lộ ra vẻ chưa thỏa mãn.

Dương Khai mỉm cười đứng dậy, ôm quyền nói: - Hôm nay dừng ở đây, đa tạ chư vị đồng đạo đã lắng nghe.

Hơn 500 vị luyện đan sư đồng loạt đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc, ôm quyền đồng thanh nói:

- Đệ tử đa tạ Dương đại sư đã giải thích nghi vấn, Dương đại sư cực khổ rồi!

Dương Khai sửng sốt một chút, tuy nhiên rất nhanh liền bình thường trở lại.

Chiêm Nguyên cũng vì rất nhiều năm trước được Tả Đức tùy ý chỉ điểm mấy câu, liền một mực tự nhận mình là đệ tử, luôn miệng gọi Tả Đức là ân sư.

Lần này hắn giảng giải đan đạo cho hơn 500 vị luyện đan sư suốt ba ngày, cũng coi như là ân sư giải thích nghi vấn chuyên môn cho bọn họ, chỉ có điều bởi vì không có được hắn đồng ý, nên bọn họ vẫn không thể xưng hô hai chữ "lão sư" mà thôi, nhưng có thể tự nhận mình là đệ tử.

Lần này, kiến thức mà các luyện đan sư được truyền đạt vô cùng quý báu.

Dương Khai chí công vô tư, dốc túi truyền lại toàn bộ kinh nghiệm cùng lý giải về thuật luyện đan của bản thân cho bọn họ, tuy bọn họ không thể nghe một lần là xong, nhưng đây tuyệt đối là một âm huệ to lớn.

Nhất là thủ pháp thu đan kỳ diệu kia, nếu để cho những người này lĩnh ngộ được toàn bộ mà nói, thì chắc chắn sẽ khiến cho luyện đan thuật trên khắp Tinh Vực đạt được một lần cải cách to lớn.

Dù sao, trong nhận thức của các luyện đan sư từ trước tới nay đều chỉ hiểu rằng, một phần dược liệu chỉ có thể luyện chế một viên linh đan. Nhưng nếu như dùng thủ pháp thu đan đặc thù này, một phần dược liệu lại có thể thu được 2, 3 viên, thâm chí 4, 5 viên linh đan. Điều này sẽ khiến cho chi phí luyện đan giảm đi, mà số lượng linh đan lại tăng lên.

Nếu như phổ biến rộng ra, võ giả trong Tinh Vực sẽ không bao giờ còn sợ... không có linh đan sử dụng nữa.

Không cần biết như thế nào, từ nay về sau, hơn 500 vị luyện đan sư cấp Thánh Vương trở lên này đều tự nhận mình là đệ tử của Dương Khai, ngay cả Tông Ngạo cũng không ngoại lệ.

Đây tuyệt đối là một lực lượng rung động cả Tinh Vực.

Ai dám cam đoan, trong hơn 500 người này, sau này sẽ không có mấy vị thăng cấp lên luyện đan sư cấp Hư Vương chứ?

Dương Khai cũng không kiêu ngạo, ôm quyền đáp lễ nói: - Chư vị khách khí rồi.

- Dương đại sư, trước đó ngài đã nói một câu khiến đệ tử rất là quan tâm, trong lòng đệ tử vẫn còn có điều không hiểu, không biết có nên hỏi hay không. Một người mỹ phụ trung niên luyện đan sư cười hì hì nhìn Dương Khai nói.

- Vị phu nhân này có gì cứ hỏi, nếu bổn tọa có thể giải đáp, nhất định sẽ không giữ lại. Dương Khai mỉm cười đáp lại.

- Nhân phẩm của Dương đại sư, chư vị nhất định đã tin tưởng. Chỉ có điều... trước đó, khi đại sư ngài cùng Tả Đức đại sư so đấu thuật luyện đan đã từng nói, có một vị luyện đan sư còn giỏi hơn Tả Đức đại sư, thậm chí giỏi hơn ngài, chuyện này... không phải là thật chứ?

Lời này vừa nói ra, lập tức có người phụ họa: - Đúng đúng đúng, ta cũng nghe nói như vậy, nhưng chuyện này làm sao có thể chứ, thuật luyện đan của Dương đại sư đã xuất thần nhập hóa, trên đời này làm gì có ai có thể vượt qua ngài chứ?

- Dương đại sư lúc đó chỉ thuận miệng nói, vậy mà các ngươi cũng tin!

- Đây cũng không phải là thuận miệng nói.

Dương Khai mỉm cười lắc đầu: - Trên đời này quả thật có một người như vậy, trình độ về luyện đan thuật còn lợi hại hơn cả ta!

- Sao có thể chứ?

- Còn có một người như vậy sao?

- Dương đại sư quá khiêm nhường rồi.

Đoàn người phía dưới huyên náo hẳn lên, căn bản không tin lời Dương Khai nói, đều cảm thấy Dương Khai khiêm tốn nên mới nói vậy. Dù sao bọn họ cơ bản cũng đã hiểu tính tình Dương Khai, thân thiết nhu hòa, không tự cao tự đại.

- Thật sự không phải là ta khiêm nhường. Dương Khai nghiêm mặt nói: - Lúc này ta không tiện nói rõ, có lẽ hiện tại ta so với nàng lợi hại hơn chút xíu, nhưng trước kia nàng tuyệt đối là lợi hại hơn ta, sau này cũng sẽ lợi hại hơn ta.

- Người này là ai? Tất cả luyện đan sư khiếp sợ, nhìn vẻ mặt của Dương Khai, mọi người liền hiểu hắn không nói dối, lập tức mọi người rất muốn biết người kia đến cùng là thần thánh phương nào.

- Theo ta được biết, thuật luyện đan của Tả Đức đại sư là số một số hai trong khắp Tinh Vực, cho dù có người có thể so sánh với ngài ấy, chắc chắn cũng sẽ không vượt qua ngài ấy, người Dương đại sư nói là...

- Chư vị không cần đoán, người kia cũng không nổi danh, là một vị sư tỷ của ta, cũng yên lặng vô danh như ta! Dương Khai giải thích.

- Là sư tỷ của Dương đại sư sao?

- Khó trách có bản lãnh như vậy.

- Chẳng lẽ Dương đại sư xuất thân từ một tông môn luyện đan? Tỷ đệ hai người đều đã đạt đến cấp Hư Vương...

- Dương đại sư, sư môn ngài ở nơi nào, đệ tử có thể đi bái sư không?

Vừa nói ra, rất nhiều luyện đan sư đã tha thiết nhìn về phía Dương Khai. Một tông môn có thể bồi dưỡng được hai vị luyện đan sư cấp Hư Vương, đây tuyệt đối là Thánh địa trong lòng tất cả luyện đan sư mà. Nếu như có thể bái nhập tông môn này, thành tựu sau này có thể kém được sao?

Hiện tại mọi người chỉ có một ý niệm đầu là hỏi xem sư môn Dương Khai ở đâu, cho dù không thể bái nhập vào trong đó, thì quan sát một chút cũng tốt, biết đâu có thể thu hoạch được gì đó.

Dương Khai bật cười khanh khách: - Các ngươi nói lời này nếu để cho Ngả Âu hội trưởng nghe được sẽ không tha cho ta đó!

Nếu Ngả Âu biết hơn 500 vị luyện đan sư này đều muốn gia nhập Lăng Tiêu Tông, thì có lẽ sẽ liều mạng với mình cũng nên.

Đây chính là lực lượng tinh nhuệ của toàn bộ Hằng La Thương Hội, linh đan mà thương hội sản xuất đều dựa vào những này người này. Nếu bọn họ đều rời đi, việc làm ăn thương hội sẽ phải sụp đổ hơn một nửa ngay.

- Chuyện này không cần nhắc lại, sau này nếu có cơ hội, bổn tọa rất hoan nghênh chư vị tới thăm. Hôm nay dừng ở đây, chư vị mỗi người nên bế quan tự tìm hiểu đi. Dương Khai sợ nếu nói thêm nữa, hắn sẽ không thể thoát thân được.

Nghe hắn nói như vậy, mọi người cũng không tiếp tục làm khó hắn, hiện tại quả thật bọn họ cũng cần bế quan tìm hiểu, tiêu hóa lợi ích đạt được trong mấy ngày hôm nay. Lập tức các luyện đan sự đều lần lượt rời đi, quay về nơi bế quan của mình.

Tông Ngạo cũng chưa đi, mãi đến khi Dược Sư Điện trống rỗng, chỉ còn lại mình hắn cùng Dương Khai, lúc này mới mang vẻ mặt kỳ lạ nói: - Ta phải xưng hô ngươi là ân sư, hay xưng hô ngươi là Dương đại sư?

- Tông Ngạo đại sư nói như vậy, ta làm sao kham nổi chứ. Dương Khai cười khổ không ngừng.

- Thôi đi, ngươi xưng hô một tiếng đại sư này khiến ta không biết chui đầu vào đâu cả.

Tông Ngạo liếc mắt: - Ở trước mặt ngươi, ai dám tự xưng đại sư chứ?

- Vậy chúng ta vẫn như trước kia đi, ai cũng không phải khó xử nữa. Dương Khai vỗ vỗ vai Tông Ngạo cười. Rồi sau đó vẻ mặt liền trở nên nghiêm túc, thấp giọng hỏi: - Lần này ngươi có thể tấn thăng lên cấp Hư Vương được không?

Ánh mắt Tông Ngạo lóe lên, kinh ngạc nhìn Dương Khai nói: - Xem ra không thể lừa gạt được ánh mắt của ngươi mà...

- Khi Đại Đạo Đan Âm vang lên, ngươi là người thứ nhất ngồi xuống, vừa rồi khi ta giảng giải luyện đan thuật, có vẻ như ngươi cũng rất có thu hoạch, rõ ràng là ngươi có tiến bộ mà.

- Không sai, ta đã lĩnh ngộ được rất nhiều, tuy rằng Đại Đạo Đan Âm thoang thoảng không rõ, nhưng ta đã lắng nghe được rất nhiều bí mật, kết hợp với nghe ngươi giảng giải, ta đã hiểu ra rất nhiều đạo lí. Tuy nhiên... luyện đan sư tấn cấp không giống như võ giả tấn cấp, không phải là tích góp từng tí một đến khi lực lượng đủ rồi là có thể nước chảy thành sông. Ta còn cần phải bế quan một trận, nếu như lúc xuất quan có thể luyện chế được linh đan cấp Hư Vương, thì cũng đại biểu cho việc ta đã là luyện đan sư cấp Hư Vương!

- Ta sẽ đợi tin của ngươi. Dương Khai mỉm cười.

- Dương Khai, cám ơn ngươi. Tông Ngạo bỗng nhiên nghiêm mặt nói.

Dương Khai sửng sốt một chút, rồi rất nhanh liền nói: - Đây là cơ duyên của riêng ngươi, không cần cảm tạ ta, ngươi nên bế quan nhanh đi, hy vọng ngày ngươi xuất quan, trong Tinh Vực sẽ nhiều thêm một vị luyện đan sư cấp Hư Vương.

- Hy vọng là vậy!

Tông Ngạo gật gật đầu: - Vậy ta đây cáo từ trước.

Dương Khai gật gật đầu, nhìn theo Tông Ngạo rời đi.

Chờ đến khi bóng dáng Tông Ngạo biến mất, Dương Khai liền hơi phóng thần thức ra cảm ứng một chút, phát hiện trong hư không, khí tức Long Thiên Thương đã sớm đã biến mất.

Dương Khai cũng không quan tâm, thân hình thoắt một cái biến mất.

Chờ đến khi hắn xuất hiện lại, đã tới bên ngoài Dược Sư Điện.

Một bóng người quen thuộc đang lo lắng chờ ở phía ngoài, khi thấy Dương Khai bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt, không khỏi hoảng sợ, tuy nhiên rất nhanh, hắn liền bình thường trở lại. Dù sao thực lực của Dương Khai rất cao thâm, làm được đến trình độ này cũng là chuyện đương nhiên.

Hắn vội vàng ôm quyền chào: - Dương huynh.

- Sao ngươi lại ở nơi này? Dương Khai ngạc nhiên nhìn Thần Đồ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 22 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status