Vũ nghịch càn khôn

Chương 1170: Hãm nguy cảnh


Minh Hoa thượng quốc cũng không so đo ngữ khí trong mệnh lệnh của người trẻ tuổi, hắn chỉ một lòng nghĩ đến Lệnh bài chữ "Thiên", liền hét lớn:

- Tiểu tử, đây là do ngươi tự tìm lấy, dám đoạt đồ của trẫm, ngươi thật đúng là chán sống rồi, cũng không sợ nói cho ngươi biết, lão tổ tông đang đến đây, thức thời thì nhanh giao Lệnh bài chữ "Thiên" ra đây.

- Lão cũng tới rồi sao?

Sở Nam nhàn nhạt nói:

- Cũng tốt, vừa vặn ta còn thiếu một đối thủ đây, Võ Thánh đại viên mãn xem như có tư cách rồi!

- Cuồng vọng, đi chết đi!

Thủ hạ của Minh Vân Thế, ngoại trừ tên Võ Thánh trung cấp bị Sở Nam khống chế ra còn có mười bảy tên Võ Thánh, năm tên Võ Thánh cao cấp, sáu Võ Thánh trung cấp, sáu Võ Thánh sơ cấp, tất cả đều hướng về phía Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận do đám người Công Dã Dương tạo thành mà lao đến.

Sở Nam phân ra một phần tinh lực khống chế Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận, còn phần lớn tinh lực đều đặt trên việc thôn hấp năng lượng Thần Lai Sơn và Thần Lai Bộc Bố, đồng thời thầm nghĩ:

- Căn cứ theo kinh nghiệm trước kia, muốn đem năng lượng của Thần Lai Sơn nuốt sạch thì cần thời gian rất lâu, mà tình huống trước mắt thật sự không thích hợp kéo dài, trước mắt một Võ Thánh đại viên mãn vẫn có thể ứng phó, cho dù là hai tên thì vẫn có thể mượn lực của Thiết Thương Hùng để ứng phó, nhưng nếu như đến ba bốn người thì chỉ e sẽ nguy hiểm, sau lưng người trẻ tuổi kia còn có Thiên Dương Võ Thần, trận chiến này muốn thu lấy Thủy Hồn thì nhất định phải tốc chiến tốc quyết (đánh nhanh thắng nhanh).

- Muốn tốc chiến tốc quyết, muốn năng lượng nhanh chóng bị hút cạn, chỉ có thể sử dụng hắc động mà thôi.

Trong mắt Sở Nam chợt lóe lên vẻ kiên quyết, phía bên kia, Tiệm Hồn liền hét lớn một tiếng:

- Thiết Thương Hùng!

Tiếng hét này khiến Thiết Thương Hùng rất phẫn nộ, Thiết Thương Hùng lập tức quay đầu nhìn về phía Tiệm Hồn, quát:

- Gia gia đã khuyên các ngươi rồi, các ngươi còn dám gọi như vậy thì gia gia sẽ đập chết các ngươi!

Tiếng hô vừa dứt, bàn tay gấu liền vỗ xuống.

Mắt thấy sắp vỗ xuống thì trong mắt Tiệm Hồn chợt lóe lên ánh sáng khác thường, thân hình Thiết Thương Hùng không khỏi khựng lại, bàn tay gấu cũng không hạ xuống được. Ngay lúc Thiết Thương Hùng thoáng trì trệ, trong tay Tây Độc liền phóng ra ngàn vạn châm, còn có một đầu dây xích cuốn quanh tứ chi và cổ Thiết Thương Hùng, chỉ trong thoáng chốc, vô số rễ cây liền muốn công phá da lông dày đặc của Thiết Thương Hùng, đâm vào bên trong huyết nhục.

Những châm, dây xích, rễ cây này đều là do Mộc "Pháp tắc" ngưng tụ thành.

Cùng lúc đó, hai tên Võ Thánh cao cấp khác cũng đồng thời xuất ra hai cây thương, mũi thương lóe lên kim quang mãnh liệt, đâm thẳng về phía Thiết Thương Hùng. Hai tên Võ Thánh trung cấp còn lại thì hợp lực thi triển Hỏa "Pháp tắc", một lam một hồng hướng về phía lỗ mũi, lỗ tai và những lỗ thuộc thất khiếu của Thiết Thương Hùng mà chui vào.

Về phần người trẻ tuổi thì cũng không nhàn rỗi, hắn vung tay lên một cái, hơn mười kiện pháp bảo thình lình phóng ra, đem Thiết Thương Hùng vây quanh một vòng, trong mười kiện pháp bảo này có ba kiện Thần Khí, những kiện pháp bảo còn lại cũng đều là pháp bảo cấp bậc Thánh Khí.

Minh Hoa quốc chủ nhìn thấy những pháp bảo này, trong lòng đại động, thầm nghĩ:

- Quả nhiên không đơn giản, tùy tiện đã có thể xuất ra nhiều pháp bảo như vậy, xem ra nếu dựa vào tên Vương tử này thì thực lực của Minh Hoa thượng quốc nhất định sẽ tăng lên không ít.

Chỉ trong chớp mắt, người trẻ tuổi đã xuất tận sát chiêu, Thiết Thương Hùng tự tin vô cùng, nhất thời gặp phải sơ suất, chỉ có điều, Tiệm Hồn khiến thân hình Thiết Thương Hùng thoáng khựng lại cũng không ngừng trào ra máu tươi trên khóe miệng.

Thiết Thương Hùng có thực lực Võ Thánh đại viên mãn, sao có thể dễ dàng bị bọn hắn chế trụ như vậy, những dây xích quấn quanh người và rễ cây công phá lớp da lông của nó, kể cả trường thương tập kích đến đều không thể tiến vào bên trong huyết nhục. Hỏa diễm nhập khiếu, nửa bước khó tiến.

Chỉ có điều, tập kích này cũng đem đến cho Thiết Thương Hùng đau đớn vô tận, toàn thân truyền đến đau đớn khiến Thiết Thương Hùng thoáng cái thanh tỉnh, ngửa mặt lên trời thét dài.

- Grào…

Hai bàn chân gấu đấm vào ngực, thân thể Thiết Thương Hùng liền tiếp tục bạo trướng, lúc thân thể bạo trướng, Tiệm Hồn “phụt” một tiếng, thổ ra một ngụm máu lớn, sắc mặt trắng bệch, ngã xuống đất, hô lên:

- Vương thượng, thuộc hạ làm việc bất lực, để Thiết Thương Hùng kia thoát khỏi khống chế, kính xin Vương thượng trị tội.

- Ngươi chỉ là Võ Thánh cao cấp, dùng thực lực Võ Thánh cao cấp khống chế Võ Thánh đại viên mãn thì như vậy đã đủ rồi, ngươi ngồi xuống nghi ngơi trước, lát nữa còn có tác dụng lớn!

Người trẻ tuổi liền an ủi, hắn còn muốn lát nữa để Tiệm Hồn khống chế Thiết Thương Hùng đối phó Sở Nam.

Tiệm Hồn nghe thấy lời này, tất nhiên cảm động đến rơi nước mắt, vô cùng trung thành, nói:

- Tạ Vương thượng.

Ngay lúc Tiệm Hồn thổ huyết, bốn tên Võ Thánh cũng đồng thời hét “bạo”, trường thương "Pháp tắc" và hỏa diễm "Pháp tắc" đồng thời bạo liệt, trên người Thiết Thương Hùng nhất thời tràn ra máu tươi, vô số rễ cây thừa cơ tiến vào trong da thịt nó, lập tức huyết nhục xung quanh liền biến thành một màu đen.

Đồ Đằng sư nở nụ cười, nói:

- "Pháp tắc" của lão phu chính là Mộc "Pháp tắc", nhưng bên trong "Pháp tắc" lại dung nhập độc vào trong đó, loại độc này gặp máu sẽ khuếch tán ra, không thể ngăn cản. Độc này không lấy mạng ngươi, nhưng tạm thời sẽ khiến ngươi mất đi năm thành sức chiến đấu! Thiết Thương Hùng, còn không quy thuận Vương thượng của ta, còn đợi đến khi nào?

- Grào…

- Grào…

- Grào…

Thiết Thương Hùng liên tục gào thét, song chưởng không ngừng nện xuống, giống như muốn đem độc chất kia bức ra, thế nhưng độc đã dung hòa vào máu, căn bản không thể bức ra.

Thân hình Thiết Thương Hùng vốn đang bạo trướng dần dần thu nhỏ lại, Thiết Thương Hùng cho dù đầu óc không nhanh nhạy cũng hiểu được lời nói của bọn hắn, liền rống lớn:

- Gia gia phải ăn hết các ngươi, ăn hết các ngươi…

Người trẻ tuổi nở nụ cười, một màn này hoàn toàn nằm trong dự liệu, bọn hắn đã sớm nghĩ cách hàng phục Thiết Thương Hùng, chỉ có điều vẫn còn có chút ngoài ý muốn, thứ nhất là Hắc Đại đã bị Thiết Thương Hùng đánh bất tỉnh, thứ hai là Tiệm Hồn bị trọng thương, nói cách khác, Tiệm Hồn vốn có thế khống chế Thiết Thương Hùng một thời gian dài hơn, nhưng tất cả đều chỉ vì Sở Nam…

Người trẻ tuổi thoáng nhìn qua Hắc Đại, lẩm bẩm:

- Nếu Hắc Đại còn ở đây, nếu Thủy "Pháp tắc" khắc chế Thổ "Pháp tắc" của Thiết Thương Hùng, vậy thì việc chế trụ Thiết Thương Hùng đã là chuyện ván đóng thuyền rồi.

Nghĩ đến đây, người trẻ tuổi liền phân phó cho Tiệm Hồn:

- Ngươi đi xem Hắc Đại một chút, xem thử có thể cứu tỉnh hắn hay không.

- Rõ, Vương thượng.

Tiệm Hồn lập tức bay về phía Hắc Đại.

Người trẻ tuổi nhìn Thiết Thương Hùng, quát:

- Thiết Thương Hùng, còn không hàng phục?

- Gia gia phải ăn hết các ngươi!

- Giận mất khôn, ngươi cho rằng hắn thật sự đánh cuộc với ngươi sao? Hắn là muốn ngươi tự tìm lấy cái chết!

Người trẻ tuổi lại nói lời khích bác, nếu lời này nói lúc trước thì có lẽ còn có chút tác dụng, nhưng Thiết Thương Hùng bây giờ đã bị kịch độc và mùi máu tươi kích thích, nào có thể quản nhiều như vậy, Thiết Thương Hùng chỉ muốn báo thù, nó không ngừng gào thét:

- Gia gia phải ăn hết các ngươi…

- Ngươi đã không chịu hàng phục, vậy bổn Vương sẽ đánh cho đến khi ngươi chịu quỳ xuống cầu xin mới thôi!

Người trẻ tuổi nói xong, liền vung tay lên, trên mười kiện pháp bảo nhất thời lóe lên một tầng quang mang khác thường, sau đó người trẻ tuổi thốt ra một chữ “Bạo”.

Lập tức, hơn mười kiện pháp bảo nổ tung, Thiết Thương Hùng ở trung tâm, muốn trốn cũng không thể trốn, tránh cũng không thể tránh, mặc dù đã xuất ra Thổ "Pháp tắc" bảo hộ toàn thân, nhưng nó bây giờ chỉ còn năm thành thực lực, vì vậy liền bị uy năng kia trực tiếp bạo tạc, da tróc thịt bong.

Thiết Thương Hùng gào thảm một tiếng, nhưng vẫn xông về phía trước, đám người Tây Độc liền nghênh đón, bắt đầu tra tấn Thiết Thương Hùng, muốn đem ngạo tâm của Thiết Thương Hùng mài mòn, khiến nó quy thuận Vương thượng của bọn hắn. Cho dù không mài mòn được thì cũng phải khiến nó thụ trọng thương, vô cùng suy yếu, sau đó sẽ để Tiệm Hồn khống chế nó.

- Tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của bổn Vương!

Người trẻ tuổi rất thích loại cảm giác này, lại nhìn về phía Sở Nam, nói một cách khẳng định:

- Ngươi cũng sẽ không ngoại lệ.

Người trẻ tuổi ở bên này nghênh chiến Thiết Thương Hùng, thành quả chiến đấu huy hoàng, nhưng Minh Vân Thế ở bên kia muốn bi thảm bao nhiêu thì có bi thảm bấy nhiêu, sáu tên Võ Thánh sơ cấp xung phong do thám đồng loạt xuất thủ công kích Đại Ngũ Hành Tuyệt Sát trận, sáu "Pháp tắc" trực tiếp bị phá, sau đó đánh lên người sáu tên Võ Thánh, sáu tên Võ Thánh liền rơi xuống đất, lại bị đám người Hứa Mãnh tiếp lấy, ném đến bên cạnh Sở Nam, lại bị lấy ra sáu giọt tinh huyết.

Vẻ mặt Minh Vân Thế rất khó coi, nhưng vẫn để cho sáu tên Võ Thánh trung cấp tiếp tục tấn công, còn học theo phương pháp của người trẻ tuổi, để bọn hắn dẫn bạo "Pháp tắc" và Thánh Khí, một chiêu này quả thật hữu dụng, sáu tên Võ Thánh trung cấp đã thuận lợi công vào.

Lập tức, năm tên Võ Thánh cao cấp liền theo sát phía sau.

Nhưng lúc này, nụ cười trên mặt Minh Vân Thế liền khựng lại, sáu tên Võ Thánh trung cấp chỉ trong chốc lát đã bị năm tên Võ Tôn cao cấp chế trụ, ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có, đồng dạng bị ném đến bên cạnh Sở Nam.

- Lão tổ tông, người mau đến nhanh lên, đến nhanh lên…

Trong lòng Minh Vân Thế không ngừng gào thét, ánh mắt đột nhiên sáng lên, bởi vì hắn thấy tên Võ Thánh trung cấp lúc trước đang từ sau lưng Sở Nam đâm tới.

Cùng lúc đó, trong mắt người trẻ tuổi lóe lên tinh quang, quát:

- Tây Độc, giúp bọn chúng một tay!

Tên Võ Thánh từ phía sau Sở Nam đâm đến tên gọi là Doãn Trùng.

-DG-: Em Doãn Chí Bình

Minh Vân Thế và người trẻ tuổi lập tức hồi hộp, hô hấp cũng ngừng lại, hi vọng Doãn Trùng có thể nhất cử ám sát thành công. Đồng thời trong lòng người trẻ tuổi còn thở phào nhẹ nhõm, thầm nghĩ:

- Bổn vương quả nhiên đoán không sai, hắn quả thật không thể khống chế được nhiều người như vậy…

Chính lúc đoản kiếm do "Pháp tắc" tạo thành sắp đâm vào trong thân thể Sở Nam thì Tiểu Nê Thu đột nhiên xông đến, chắn sau lưng Sở Nam, mạnh mẽ tiếp lấy một kích của đoản kiếm kia. Cùng lúc đó, Xương Nguyên vọt đến, quang cầu kim sắc liền đánh bay Doãn Trùng ra ngoài.

Vừa vặn bay đến bên chân Minh Vân Thế, khóe miệng Doãn Trùng rướm máu, cũng không chết đi.

Lúc Xương Nguyên và Tiểu Nê Thu xuất thủ, Tây Độc cũng phóng ra vô số rễ cây, phủ xuống như mưa, đồng thời tản ra sương mù, đem đám người Công Dã Dương bao phủ trong đó, giống như muốn đem bọn họ trở thành chất dinh dưỡng mà hấp thu vậy.

Thiếu đi hai người, lại sương mù "Pháp tắc" ăn mòn, ba tên Võ Thánh cao cấp liền thừa cơ tấn công, không ai có thể ngăn cản, thế công như chẻ tre, những người cản trước mặt ba tên Võ Thánh này đều bị đánh bay ra ngoài, bị trọng thương.

- Tốt!

Thanh âm người trẻ tuổi vang lên:

- Hai người các ngươi cùng giết lên đi!

Ngay lập tức, hai tên Võ Thánh trung cấp của người trẻ tuổi cũng cùng đánh tới, chỉ còn lại hai tên Võ Thánh cao cấp vẫn tiếp tục giày vò Thiết Thương Hùng, mà Tây Độc thì lại cùng lúc chiếu cố cả hai chiến trường.

Người trẻ tuổi nhìn thấy Sở Nam thật sự không thể cử động, nụ cười trên mặt càng thêm tự tin, nói:

- Bây giờ ngươi còn không hành động, như cá nằm trên thớt, liều còn trở mình được sao? Trong thanh âm của người trẻ tuổi tràn đầy đắc ý.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status