Vu thần kỷ

Chương 367: Thổ hào


Xa xa, Cơ Hạo nhìn thấy mười tám chiến sĩ long tộc rút binh khí, nhảy xuống đỉnh núi, xâm nhập trong đám người chiến sĩ Già tộc.

Lần đầu tiên, Cơ Hạo nhìn thấy chiến sĩ Già tộc bị kẻ địch nhân số thua xa mình giết hại, hắn cũng là lần đầu tiên thấy được chiến sĩ thân thể so với chiến sĩ Già tộc càng thêm mạnh mẽ, chiến kỹ so với chiến sĩ Già tộc càng thêm tinh diệu cao tuyệt, xuống tay so với bất luận kẻ nào Cơ Hạo từng gặp còn hung tàn tàn nhẫn hơn.

Nơi nơi đều là tiếng ‘Xẹt xẹt’ trọng giáp và khiên bị thoải mái cắt rách, thanh âm đó không giống như kim loại va chạm, ngược lại như là tiếng vang đao sắc cắt rách phiến gỗ mỏng manh mới có.

Trong tiếng ‘Xẹt xẹt’, luôn có tiếng hỗn tạp ‘Phập’ cơ thịt bị xé rách, cùng với tiếng ‘Sát sát’ cốt cách và kinh lạc bị xé nát.

Những thanh âm đó trộn lẫn cùng một chỗ, biến thành một khúc quân hành làm người ta sợ hãi dựng tóc gáy.

Trong ánh bình minh ảm đạm, có thể nhìn thấy cả mảng lớn máu vừa nhọn vừa nhỏ phun lên trời cao, hình dạng máu là quái dị như thế, cũng đại biểu vết thương phun máu là tinh tế cỡ nào, binh khí tạo thành những vết thương này là sắc bén cỡ nào.

Chiến sĩ Già tộc giống như cỏ dài dưới đao sắc nhanh chóng ngã xuống đất, bọn hắn thậm chí ngay cả gào rống cũng chưa phát ra một tiếng, đã ở trong hàn quang lóe ra mất đi sinh mệnh. Từng cái đầu cực lớn lăn loạn ở dưới đất, sau đó bị chiến sĩ long tộc thô bạo một cước giẫm nát.

“Trời ạ! Quả thực giống như giết súc vật!” Lông tóc toàn thân Phong Hành dựng thẳng lên, không thể tin nhìn cuộc giết chóc hung tàn trước mắt.

Bị giết hại, là chiến sĩ Già tộc ngày thường có xưng hô ác quỷ, ở trên chiến trường, một ác quỷ Già tộc có thể đối kháng hơn năm chiến sĩ nhân tộc cùng giai! Bọn hắn không chút sức phản kháng bị chiến sĩ long tộc giết hại, chiến trận nghiêm mật của bọn hắn hầu như là nháy mắt giao nhau đã bị đánh tan.

Chiến sĩ Long tộc không bằng một phần mười của đám chiến sĩ Già tộc, nhưng sức chiến đấu bùng nổ ra lại là gấp mười mấy lần bọn hắn.

Chiến sĩ Già tộc điên cuồng phản kích rơi ở trên người các chiến sĩ long tộc đó, lại chỉ tung tóe lên nhiều đốm lửa, ngay cả giáp trụ của bọn họ cũng không thể công phá.

Ngày thường, chiều cao của các chiến sĩ long tộc đó đều ở trên dưới mười trượng, khi giao chiến với chiến sĩ Già tộc, thân hình bọn họ cấp tốc áp súc, trở nên so với chiến sĩ Già tộc chỉ cao hơn non nửa thân thể. Ưu thế trên cao nhìn xuống, chiếm cứ lực lượng thân thể tuyệt đối cường thế, binh khí không đâu không phá, giáp trụ không gì phá nổi, kỹ xảo cùng kinh nghiệm chiến đấu càng cường đại hơn…

Tất cả tất cả, trực tiếp dẫn tới một cuộc giết chóc nhẹ nhàng.

“Binh khí cùng áo giáp của bọn long tộc này, quá mạnh mẽ.” Vũ Mục xem mà thịt béo toàn thân run rẩy.

Bọn Cơ Hạo ở ngoài trăm dặm liền phát hiện động tĩnh nơi này, lấy tốc độ bọn họ chạy như điên mấy chục dặm, lúc tới gần cách bồn địa nho nhỏ này không đến mười dặm, chiến đấu thế mà đã kết thúc.

Năm chiến sĩ Ngu tộc mặt không còn chút máu hai chân quỳ xuống đất, hai tay ôm ở sau đầu, giống như gặp quỷ nhìn những chiến sĩ long tộc kia một lần nữa đem thân thể khôi phục đến khoảng mười trượng. Khi chiến sĩ Già tộc bọn hắn mang đến bị giết hại hết, bọn hắn dứt khoát từ bỏ sự chống cự.

Cho dù trên người bọn hắn còn có bùa hộ mệnh trưởng lão gia tộc ban cho, bọn hắn còn có cơ hội lật ngược thế cờ, bọn hắn vẫn từ bỏ sự chống cự.

Quý tộc mà, có thể đẫm máu tử chiến đó không phải quý tộc, đó là ngu – ngốc!

“Thế nào, ta nói rồi, các ngươi mua gân nghiệt long trở về, phải thờ như tổ tông, bằng không các ngươi sẽ có phiền toái lớn!” Thủ lĩnh chiến sĩ long tộc ngông nghênh ngồi xổm trước mặt bọn hắn, vươn ngón tay cho đầu bọn họ mỗi người một cái búng.

Trong tiếng ‘Bốp bốp’, đầu của bốn chiến sĩ Ngu tộc bị nổ nát bét, một chiến sĩ Ngu tộc cuối cùng khàn cả giọng hét lên: “Ta là tộc nhân đích hệ Kiền thị nhất tộc. Các ngươi không thể giết ta…”

Thủ lĩnh chiến sĩ long tộc ngẩn ngơ: “Hả? Đích hệ Kiền thị nhất tộc? Dùng ngón tay búng chết, tựa như có chút không đủ tôn trọng gia tộc các ngươi.”

Đứng lên, thủ lĩnh chiến sĩ long tộc cấp tốc vung đao, ‘Vù’ một tiếng, đầu chiến sĩ Ngu tộc này bay lên cao cao, sau đó bị ánh đao xay thành phấn. Thủ lĩnh chiến sĩ long tộc nhếch miệng cười, đắc ý gật gật đầu: “Ừm, thế này cho dù trưởng lão gia tộc các ngươi cũng không thể nói ta cái gì. Các ngươi có thể chết ở dưới thiên địa thánh binh, đây là vinh quang lớn bao nhiêu!”

Mấy chiến sĩ long tộc sải bước đi tới, trong tay cầm lượng lớn đồ chơi nhỏ vụn châu quang bảo khí, đây là của nổi bọn hắn từ trên người chiến sĩ Già tộc cùng chiến sĩ Ngu tộc chết trận lục soát ra. Trong đó chỉ không gian pháp khí đã có nhiều tới gần trăm món.

“Một khoản tài phú nhỏ!” Thủ lĩnh chiến sĩ long tộc nhíu mày, râu rồng màu vàng bên miệng kịch liệt lắc lư: “Cũng không tệ, bọn tiểu tử này nhiều tiền hơn so với trong tưởng tượng của ta. Lần này chúng ta đi ra, thật ra không thiệt.”

Cười một tiếng điên cuồng, thủ lĩnh chiến sĩ long tộc này đột nhiên hét to một tiếng, lật tay rút đao hung hăng bổ ra một đạo.

Đao khí hình cung màu xanh thẳm dài đến nghìn trượng gào thét mà ra, vỡ đất nứt không gian, kéo theo một mảng quầng sáng màu lam hướng đoàn người Cơ Hạo chém tới. Đao ý sắc bén, cách bọn Cơ Hạo còn có hơn một dặm, đao ý đáng sợ đã khiến áo vải trên thân Phong Hành, Vũ Mục nứt ra vô số vết đao thật nhỏ.

“Hừ!” Cơ Hạo cười lạnh một tiếng, rút ra Viêm Long Kiếm sải bước về phía trước, tám ngàn vu huyệt đồng thời sôi trào, vu lực hùng hồn rót vào trong Viêm Long Kiếm, trường kiếm chấn động phát ra tiếng rồng gầm rung trời, chỉ nghe một tiếng thét dài, một kiếm khí hình cung tương tự dài đến nghìn trượng tuôn trào ra, mang theo nhiệt lực đáng sợ thổi quét về phía trước.

Đao khí của long tộc mang theo hơi nước mênh mông cuồn cuộn, bọn họ dù sao ở trong đại dương phía đông, sự khống chế đối với hơi nước của chiến sĩ long tộc cực kỳ đáng sợ.

Kiếm khí của Cơ Hạo cuốn theo nhiệt độ cao, hỏa khí cuồn cuộn xông thẳng lên trời, lửa nóng quấn quanh dâng trào, hung hăng chính diện va chạm với đao khí màu lam.

Lực lượng thủy hỏa kích động, nhanh chóng diễn hóa sấm sét, vô số tia điện hai màu lam đỏ bắn ra bốn phía, kèm theo tiếng gầm rú đinh tai nhức óc, nơi đao khí, kiếm khí đan xen một ngọn núi nhỏ ầm ầm sụp xuống vỡ nát, mặt đất bị tia điện đánh ra vô số lỗ thủng to nhỏ.

Tiếng ‘Kẹt…’ không dứt bên tai, đao khí, kiếm khí dây dưa với nhau cấp tốc xoay tròn va chạm, chỗ ban đầu một lốc xoáy hai màu đỏ lam lao lên cao mấy chục dặm, giống như một cột gió lao thẳng lên trời cao, trên mặt đất cứng rắn cào ra một cái hố to đường kính cả dặm.

Qua hồi lâu lốc xoáy mới chui vào trời cao gào thét tan đi, vô số bụi đá ùn ùn hạ xuống, bốn phía cuồng phong dâng trào, thổi làm núi rừng dao động từng đợt.

Thủ lĩnh chiến sĩ long tộc ngạc nhiên kinh hô: “Tiểu tử, không tệ, có thể ngăn được đao khí một thành khí lực của ta phát ra.”

Hai mắt khẽ đảo, con ngươi thủ lĩnh chiến sĩ long tộc gắt gao nhìn thẳng Viêm Long Kiếm trong tay Cơ Hạo: “Ừm? Trên thân kiếm này của ngươi có hình rồng? Đây là bảo vật của long tộc ta, sao lại rơi xuống trong tay ngươi? Tiểu tử, giao ra thanh kiếm này… Còn có trường bào trên người ngươi… Còn có chùy trên tay tiểu nha đầu bên cạnh ngươi… Ta tha các ngươi rời khỏi!”

Cơ Hạo tức giận đến mức cười lên, đều nói long tộc tham lam, long tộc bá đạo, quả nhiên như thế!

Những kẻ này ánh mắt đủ sắc, liếc một cái đã nhìn trúng bảo bối tốt nhất trên người mình cùng Man Man.

Xem thiên địa thánh binh tràn đầy màu sắc trên tay bọn hắn, chẳng lẽ những binh khí này, đều là long tộc cướp được hay sao?

“Ta không dong dài với các ngươi, thả lão thụ yêu cùng báo lớn, chuyện hôm nay chấm dứt từ đây.” Nhìn các chiến sĩ long tộc sải bước tới gần, Cơ Hạo lớn tiếng quát lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status