Vũ thần

Chương 1243: Phản bội Long tộc?



Nhìn về phía xa tựa hồ như thấy được trời và biển đang giao nhau tại một chỗ tạo thành một đường dài như kẻ chỉ.

Đại tự nhiên thần kỳ quả nhiên là không có điểm cuối cùng, trong lòng Lý Áo Ba Đặc đột nhiên xuất hiện sự cảm khái mãnh liệt. Nếu như cứ bay tiếp tục thì không biết là đến một ngày nào đó sẽ đi được tới tận cùng thế giới không? Mà điểm cuối cùng của thế giới đó sẽ có hình dạng như thế nào a?

Chấm đen nhỏ nhỏ phía trước tựa hồ như nhanh hơn trước một chút, khi cảm nhận được tốc độ của Lý Áo Ba Đặc không hề thua kém Long tộc, đầu Hoàng Kim long này không ngừng tăng tốc lên, trong không khí tràn ngập mùi cạnh tranh.

Khóe miệng lão nhân hiện một tia mỉm cười, đầu Long tộc trẻ tuổi này quả là kẻ háo thắng a. Bất quá, Long tộc quả nhiên được trời cao sủng ái, cường giả thần đạo cảnh giới liên tục xuất hiện, tựa hồ vĩnh viễn không bao giờ hết. Hắn bảo trì thái độ bình tĩnh, cũng không có ý định vượt qua đầu Long tộc này, nhưng cũng không để cho nó kéo giãn khoảng cách.

Lý Áo Ba Đặc sử dụng loại phương thức đặc biệt này để cho đầu Hoàng Kim Long kia biết thực lực của hắn, bởi vì hắn biết đối mặt với Long tộc thì giải thích và lui bước đều không thể làm được. Chỉ có làm cho đối phương biết bản thân không hề kém hơn nó, hoặc cường đại hơn thì mới có thể dễ dàng thuyết phục đối phương. Cuối cùng, bọn họ cũng bay ra khỏi đại lục tiến vào trong đại dương mênh mông vô hạn.

Bên tai không ngừng truyền tới thanh âm sóng biển vỗ rì rào, sóng nối tiếp sóng, ngọn sóng trước chưa tan thì ngọn sóng sau đã cuồn cuộn lao tới tạo thành cảnh tượng hùng tráng.

Mặc dù trong lòng Lý Áo Ba Đặc không hề cảm thấy thoải mái nhưng khi nhìn thấy cảnh tượng này, tâm tình hắn cũng trở nên thông suốt, áp lực trong lòng đã hoàn toàn tiêu tán. Hắn mơ hồ có cảm giác, lần này tiến vào trong biển cũng không phải là không tốt, có lẽ sau này nên tới đây nhiều một chút để tâm tình được buông lỏng.

Bỗng nhiên đầu Hoàng Kim Long ở phía trước đột ngột ngừng lại, nó mở rộng hai cánh nâng đỡ mình đứng ở giữa không trung, đưa ánh mắt nhìn Lý Áo Ba Đặc. Lý Áo Ba Đặc cũng dần giảm tốc độ lại, hắn không muốn khiến cho đối phương có hiểu lầm gì ngoài ý muốn.

Nhưng mà, khi tới gần đầu Hoàng Kim Long, trong lòng hắn mơ hồ có một tia dự cảm xấu.

Ánh mắt của đối phương mang lại cho hắn cảm giác rất quen thuộc, hơn nữa hai mắt đối phương có chút quái dị, làm cho hắn không hề cảm thấy thoải mái.

Chỉ là, mặc cho hắn nghĩ vỡ đầu cũng không nghĩ ra được bản thân đã gặp qua ánh mắt này ở đâu.

Hắn không khỏi cảm thấy nghi hoặc, số lượng tộc nhân của Long tộc cũng không nhiều, cho nên số thần long có thể lưu lại ấn tượng cho hắn càng đếm trên đầu ngón tay, nhưng hắn lại không thể nghĩ ra được chút nào. Loại chuyện kỳ quái nảy sinh trên người Long tộc này không thể nói là chuyện tốt, hắn thậm chí còn ngoài nghi bản thân mình đã già.

- Lý Áo Ba Đặc, cuối cùng ngươi cũng đã tới. - Đầu Hoàng Kim Long đột nhiên mở miệng nói, thanh âm lãng đãng truyền ra khắp ngoài khơi.

Tinh thần Lý Áo Ba Đặc nhất thời rung lên, hắn vội vàng nói:

- Hoàng Kim Long Vương các hạ tôn kính, ta biết ngài đối với những Long tộc thần đạo cường giả nằm xuống rất đau lòng. Nhưng mong ngài hãy tin tưởng là ta cũng có cảm thụ giống như vậy.

Ánh mắt Hoàng Kim Long nhất thời trở nên cổ quái nói:

- Ngươi cũng cảm thấy bi thương sao?

Lý Áo Ba Đặc cười khổ một tiếng, những lời này ngay cả hắn cũng không cảm thấy tin tưởng chứ đừng nói là đầu thần long trước mặt.

Sau khi biết được một đầu thần long vẫn lạc thì cảm giác lớn nhất cũng chỉ có sợ hãi và vô lực, trừ những thứ đó ra nếu nói là thương tâm đó thuần túy chỉ là thuận miệng.

Ho nhẹ một tiếng, Lý Áo Ba Đặc vội vàng đổi đề tài, nói:

- Các hạ tôn kính, dù ngài có tin tưởng ta hay không ta cũng chỉ có muốn làm rõ một chuyện, sát hại tộc nhân của ngươi chính là Tây Bắc thần đạo cường giả Hạ Nhất Minh, hắn không chỉ có cừu oán với Long tộc, mà còn không đội trời chung với chúng ta. Cho nên, chúng ta không nên trở thành địch nhân, mà phải là bằng hữu để cùng kháng địch

Hoàng Kim Long Vương đột ngột hét lớn một tiếng:

- Lý Áo Ba Đặc, nếu như không phải có ngươi ton hót, Long tộc phương Tây chúng ta sao có thể dẫn tới kết cục như vậy?

Thanh âm to lớn lấy nó làm trung tâm lãng đãng truyền ra bốn phương tám hướng, khí thế cường đại ép xuống làm cho một vùng biển nổi lên những ngọn sóng cao tới mười trượng.

Bất quá, khi tiếng rống này vang lên tất cả những hải dương sinh vật đều liều mạng bỏ chạy tứ phía. Tiếng rống của nó so với thần đạo cường giả nhân loại sử dụng khí thế để áp bách còn có tác dụng hơn nhiều.

Sắc mặt Lý Áo Ba Đặc hơi thay đổi, trong lòng hắn vốn có một sự thật không nói ra, Long tộc cùng Hạ Nhất Minh sở dĩ có mức xung đột này chính là do hắn lấy từ trong Thần Điện ra một khỏa long đản.

Nếu như không có chuyện này thì với tính tình cao ngạo của Long tộc thì cho dù toàn bộ nhân loại phương Tây bị phương Đông diệt sát cũng không liên quan tới chúng. Bất quá sự tình tới mức này hắn đương nhiên không dám thừa nhận điều đó.

Sắc mặt hơi thay đổi, Lý Áo Ba Đặc trầm giọng nói:

- Hoàng Kim Long Vương tôn kính, lịch sử Thần Điện chúng ta với Long tộc đều là bằng hữu thân thiết, từ mấy ngàn năm trước Quang Ám Thánh Tử cùng sánh vai với Thần Long Vương vĩ đại, thì cơ hồ cứ cách trăm Thần Điện lãi uất hiện một vị Long Kỵ Sĩ. Cho nên ngài nhất định đã hiểu lầm Thần Điện của chúng ta.

Hoàng Kim Long Vương lạnh lùng nói:

- Trước Ai Nhĩ Bá Lạp thì Thần Điện cùng Long cốc đã có năm nghìn năm chưa từng xuất hiện thần thánh Long Kỵ Sĩ.

Sắc mặt Lý Áo Ba Đặc hơi đỏ lên, nói:

- Đấy là do thiên địa chi lực thiếu thốn, cho nên thần đạo tuyệt tích trên thế gian. Ngài xem, khi thiên địa chi lực khôi phục Ngả Đức Văn cùng Ai Nhĩ Bá Lạp không phải đã kết thành thần thánh Long Kỵ Sĩ sao?

Hoàng Kim Long Vương vẫn lãnh đạm nói tiếp:

- Bọn họ bởi vì đối phó Tây Bắc cường giả cho nên mới liên thủ, nếu như không có chuyện này Ngả Đức Văn làm sao có thể được Ai Nhĩ Bá Lạp chấp nhận đây?

Lý Áo Ba Đặc nhất thời rơi vào im lặng, bất quá hắn thầm than trong lòng, nếu như không phải vì đối phó Hạ Nhất Minh hắn cũng không phải tốn trăm phương ngàn kế để khơi mào cừu hận giữa bọn họ.

Chớp động hai tròng mắt to lớn, Hoàng Kim Long Vương cao giọng nói:

- Lý Áo Ba Đặc, ta đã quyết định, Long tộc tương lai không thể liên thủ với các ngươi nữa, ta muốn tìm một đối tác khác.

- Đối tác khác?

Lý Áo Ba Đặc nhất thời nhăn mày nói:

- Long Vương các hạ, Hắc Ám nghị viện mặc dù cũng rất cường đại, nhưng lực lượng của bọn hắn không thích hợp để làm bạn với Long tộc.

Hoàng Kim Long Vương khẽ lắc đầu, ngữ khí kiên định nói:

- Ta cũng không có ý định muốn liên thủ với Hắc Ám nghị viện.

Trong lòng Lý Áo Ba Đặc nhất thời cảm thấy hồ nghi, trong toàn bộ phương Tây thế lực có thể liên hợp cùng Long tộc ngoại trừ Quang Minh Thần Điện ra thì cũng chỉ còn có Hắc Ám nghị viện.

Trừ hai nơi này ra co dù là Lý Áo Ba Đặc rất quen thuộc với phương Tây cũng không nghĩ ra được thế lực nào có thể được Long tộc để vào mắt.

- Hoàng Kim Long Vương các hạ tôn kính, ngài định cùng với ai kết làm minh hữu với ai? - Lý Áo Ba Đặc theo phản xạ hỏi.

Hoàng Kim Long Vương cất tiếng cười to, trong tiếng cười tràn ngập vẻ đắc ý nói:

- Lý Áo Ba Đặc, minh hữu của ta ở ngay phía sau ngươi, ngươi mở to hai mắt ra là có thể nhìn rõ.

Khi nghe được tiếng cười lớn không chút kiêng nể gì của đối phương, trong lòng Lý Áo Ba Đặc xuất hiện cảm giác nguy cơ mãnh liệt. Hắn nhìu mày lại một chút, cảm ứng được từ phía sau truyền tới một cỗ khí tức khổng lồ.

Làm cho hắn cảm thấy ngạc nhiên chính là luồn khí tức này không ngờ lại khiến cho hắn sinh ra cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.

Chuyện phát sinh ra lúc này đã vượt ngoài dự đoán của hắn, Lý Áo Ba Đặc cuối cùng cũng đành quay đầu lại nhìn về phía sau. Sau đó, hai mắt hắn quả nhiên trợn tròn lên giống như Hoàng Kim Long Vương nói, ở phía sau hắn không ngờ lại là một người nhẽ ra không thể xuất hiện được ở chỗ này.

Hạ Nhất Minh - Đại địch của Thần Điện và Long tộc phương Tây, hắn hiên ngang đứng mỉm cười nhìn. Lý Áo Ba Đặc nhíu mày, khóe miệng lộ ra nụ cười khổ nói:

- Không có khả năng....

Hắn thì thào nói:

- Long tộc vì sao có thể liên thủ với ngươi?

Hạ Nhất Minh chắp tay ra sau lưng, đưa ánh mắt vui đùa nhìn về phía hắn, nói:

- Tại sao không có khả năng? Ta cùng Long tộc đã hóa giải cừu oán, hiển nhiên là có thể liên thủ với bọn họ.

- Thù oán này không có khả năng hóa giải. - Hai mắt Lý Áo Ba Đặc lóe lên tinh quang, hắn lạnh lùng nói:

- Long tộc là chủng tộc cao ngạo nhất trên thế giới, chúng nó tuyệt đối không có khả năng liên thủ với kẻ đã giết chết ba đầu thần long của mình.

Thân hình hắn run rẩy vài cái, hiển nhiên tin tức này làm cho hắn khó có thể bình tĩnh tiếp nhận.

Hạ Nhất Minh hơi nhún vai, làm một cái thủ thế bất đắc dĩ nói:

- Ta vốn cũng không muốn cùng Long tộc hóa giải ân oán, nhưng đầu Hoàng Kim Long vương này chạy như điên tới trước mặt ta, muốn trở thành tọa kỵ của ta. Ta thấy nó đáng thương cho nên đành thu nhận.

Lý Áo Ba Đặc trợn mắt cứng lưỡi nhìn Hạ Nhất Minh, rồi lại nhìn đầu Hoàng Kim Long Vương đang lơ lửng ở phía sau, ánh mắt tràn ngập thần sắc khó tin. Hắn đột nhiên cảm thấy được bản thân mình hiểu biết về Long tộc tựa hồ còn quá ít. Long tộc có lẽ không cao ngạo tới mức như hắn tưởng tượng.

Hắn sửng sốt nửa ngày, tựa hồ cuối cùng đã khôi phục bình tĩnh, cổ tay hơi rung lên, trong tay đã xuất hiện một kiện thần đạo bảo khí Lục Lăng Giác.

Hắn ra tay nhanh như điện, ở trên không vẽ ra vài chữ, sau đó vung tay lên, kiện thần đạo bảo khí nhất thời phá không hóa thành một đạo quang mang bay đi.

Hạ Nhất Minh đang định động thủ ngăn lại, nhưng đột nhiên dừng lại, trên mặt lộ ra nụ cười, để cho vật ấy tùy ý bay đi.

Lý Áo Ba Đặc nhất thời thở dài một hơi, hắn lớn tiếng nói:

- Hạ Nhất Minh, ngươi để cho Thần Long dẫn tay chạy ra đây là muốn giết ta sao? Nhưng đáng tiếc chính là ngươi vĩnh viễn không thể ngăn cản ta.

Hạ Nhất Minh vẫn cười, nụ cười trên môi không hề che dấu vẻ trào phúng của mình nói:

- Khẩu khí thật là lớn, Lý Áo Ba Đặc ngươi không ngại thì thử một lần xem.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status