Vũ thần

Chương 371: Đột nhập



Bóng đêm càng lúc càng đậm hơn, bao phủ khắp tất cả mọi ngõ ngách. Đúng lúc này, một bóng người mờ nhạt nhẹ nhàng đến gần ngọn tháp trung tâm.

Mặc dù ở đây, cao thủ nhiều như mây, nhưng bóng người đó dường như có một thứ lực lượng thần bí bao phủ khiến cho hắn hoàn toàn hòa lẫn vào trong màn đêm đen sẫm. Suốt dọc đường không hề có kẻ nào phát hiện ra tung tích.

Quanh ngọn tháp có mười hai cái cửa đi vào. Tại mỗi cửa đều có bốn tên đệ tử canh gác. Tu vi của đám đệ tử này chưa đạt tới tiên thiên nhưng cũng là hậu thiên đỉnh phong. Bọn họ phối hợp với nhau hết sức hợp lý.

Cơ bản mỗi cửa đều có một đệ tử đạt tới cửu tầng và ba người có tu vi bát tầng. Sử dụng một lực lượng hậu thiên như thế tại tất cả mười hai đều, chuyện này là điều không tưởng tại Thiên La quốc. Bởi vậy có thể thấy được sự chênh lệch thực lực giữa hai nơi.

Cái bóng đen ẩn núp bên ngoài ngọn tháp chính là Hạ Nhất Minh. Hắn ngửa đầu lên, liếc mắt nhìn tòa tháp, trong đôi mắt lóe lên tinh quang. Mặc dù trong lòng đang hết sức hồi hộp nhưng đã quyết định như thế thì hắn sẽ không bỏ dở giữa chừng.

Hít một hơi thật sâu, thân thể của hắn từ từ nhỏ lại một chút. Súc Cốt thuật đã được hắn tu luyện mức cao nhất. Đến hôm nay đã đạt được hiệu quả khiến cho người khác khó tin.

Bộ quần áo trên người hắn cũng là một loại đặc chế. Mặc dù vóc người của hắn đã nhỏ đi một chút nhưng nó vẫn hoàn toàn ôm khít. Nó chính là bì giáp Hồng Lang vương của Tác Qua. Sau khi đánh chết Tác Qua, Hạ Nhất Minh đã cất nó vào trong không gian giới chỉ, bây giờ mới lấy ra sử dụng.

Sau khi vóc người đã nhỏ đi một chút, khuôn mặt của Hạ Nhất Minh cũng bắt đầu vặn vẹo. Mặc dù thay đổi cũng không nhiều nhưng so với lúc ban đầu hiển nhiên là khác nhau. Cho dù là ai gặp hắn vào lúc này cũng chẳng thể nghĩ đó chính là Hạ Nhất Minh. Nhưng hắn vẫn cẩn thận lấy ra một cái khăn đen để che mặt.

Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Hạ Nhất Minh tự tin bây giờ chỉ có quỷ mới có thể nhận ra mình mà thôi.

Hắn nhẹ nhàng đưa tay áp lên trên ngọn tháp cảm nhận hơi lạnh từ lớp đá truyền ra. Thổ chi lực trong cơ thể hắn chầm chậm lưu chuyển, giao tiếp với nguồn năng lượng có trong tháp. Hắn chẳng có ý định qua cửa để tiến vào trong tháp. Đã có Toản Địa thuật mà không dùng thì đúng là quá ngu ngốc.

Tuy nhiên một lát sau sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi biến đổi, không ngờ được là không thể sử dụng Toản Địa thuật ở đây.

Trong ngọn tháp như có một thứ lực lượng thần bí, mang tính bài trừ rất lớn. Hạ Nhất Minh hiểu nguồn năng lượng đó không có tính công kích nhưng khi hắn muốn xâm nhập vào đó nó mới có sự phản ứng.

Hạ Nhất Minh liền thu ngay chân khí lại, không dám coi thường nữa.

Bởi hắn có thể cảm nhận được nguồn năng lượng đó có khắp mọi nơi trong ngọn tháp. Cũng bởi hắn mới dụng một chút lực rất nhỏ để xâm nhập nên sự phản kích cũng không lớn lắm. Nhưng hắn biết rằng nếu bất chấp tất cả mà chui vào sẽ khiến cho nguồn năng lượng không lồ đó chống lại. Khi đó, chưa nói tới hắn có thể chịu được hay không nhưng chắc chắn sẽ khiến cho tất cả đám tôn giả trong tháp phát hiện.

Một khi những người đó nhận thấy sự khác thường, Hạ Nhất Minh chắc chắn không thể trốn thoát.

Nhíu mày, biến cố này đã làm rối loạn toàn bộ kế hoạch của hắn.

Hắn nhìn về phía cửa đi vào. Đám đệ tử canh gác ở đây cơ bản là không hề phát hiện ra thứ gì xung quanh. Mà có lẽ cũng chỉ có người ăn gan hùm mới dám lẻn vào trong tháp.

Hạ Nhất Minh suy nghĩ thật nhanh. Nếu muốn lẻn vào trong tháp đối với hắn cũng chẳng có gì quá khó khăn. Với thực lực của hắn muốn qua mặt được đám hậu thiên này hết sức dễ dàng.

Nhưng nghĩ tới căn phòng nhỏ bên ngoài võ khố, Hạ Nhất Minh lại chẳng biết làm thế nào. Cho dù hắn có tự phụ đến đâu cũng chẳng dám nghĩ có thể qua mặt được vị cường giả thần bí đó mà lẻn vào võ khố.

Nếu làm được chuyện đó, hắn cũng chẳng cần phải ước hẹn với bộ tộc Đồ Đằng những hai mươi năm làm gì.

Chung quanh tòa tháp cũng không phải là một khoảng đất trống trải. Xung quanh đó được trồng rất nhiều loại cây cỏ quý hiếm. Ngoại trừ mười hai con đường lớn dẫn vào, tất cả những khoảng đất còn lại đều được phủ kín bởi các loại cây cối.

Đó cũng là nguyên nhân mà Hạ Nhất Minh có thể dễ dàng đến gần ngọn tháp mà không có người nào phát hiện.

Sau khi vượt qua đám cây cối rậm rạp, Hạ Nhất Minh lặng lẽ nhìn chung quanh. Trong đầu hắn có chút do dự, không quyết. Nếu lọt vào trong đó mà bị phát hiện thì chắc chắn hắn chẳng có đường để mà lui.

Dù sao, hắn cũng không thể chống lại đám cường giả bên trong. Một khi thất bại, hậu quả xảy ra Hạ Nhất Minh không thể gánh chịu được.

Tuy nhiên, khi ngửa đầu lên nhìn ngọn tháp cao vút trước mắt, sự háo thắng trong lòng Hạ Nhất Minh chợt nổi lên.

Cuối cùng hắn cũng đưa ra được một quyết đinh. Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng áp bàn tay vào tòa tháp. Lúc này, Hạ Nhất Minh cũng không thi triển Toản Địa thuật mà từ từ quán nhập thổ chân khí vào trong đó.

Quả nhiên, khi Hạ Nhất Minh không có ý định tiến vào, nguồn năng lượng ẩn chứa trong ngọn tháp cũng không hề công kích hắn.

Cố gắng kìm nén tâm trạng vui sướng, Hạ Nhất Minh phân tán từng chút chân khí một, cố gắng giao tiếp với loại năng lượng có trong tháp.

Hắn cảm giác được nguồn năng lượng của ngọn tháp mặc dù rất mạnh nhưng lại không có người nào điều khiển.

Đã không có người điều khiển, Hạ Nhất Minh tự tin có thể tìm được nhược điểm của nó để mà lợi dụng.

Từ từ, chân khí của Hạ Nhất Minh bắt đầu giao tiếp được với nguồn năng lượng thần bí. Vào lúc này, trong đầu hắn xuất hiện một khung cảnh quen thuộc: trên một mảnh đất bằng phẳng chợt xuất hiện một ngọn tháp nhỏ bé. Trải qua thời gian, nó từ từ lớn dần. Trong khoảng trời đất bao la, ngọn tháp đột nhiên chui ra từ mặt đất. Hạ Nhất Minh biết cho dù là thần tích thì cũng không thể trong ngày một, ngày hai có thể hoàn thành. Nhưng trong đầu hắn, quãng thời gian đó trôi đi rất nhanh khiến cho người ta vô cùng kinh ngạc.

Mặc dù không phải lần đầu tiên cảm nhận nhưng Hạ Nhất Minh vẫn có cảm xúc mãnh liệt. Nếu một ngày nào đó hắn có thể tạo ra được thần tích như thế thì quá tốt.

Nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua trong đầu, hắn thừa biết bản thân còn lâu mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy.

Khi lần đầu tiên bắt gặp hình ảnh đó, Hạ Nhất Minh không giữ được bình tĩnh nên bị ngắt mất. Tuy nhiên lần này thì không. Hai mắt hắn nhắm hờ, tập trung cảm nhận những gì mà nguồn năng lượng đó truyền lại.

Chẳng biết mất bao lâu, nhưng Hạ Nhất Minh lại có cảm giác giống như vừa trải qua cả thế kỷ, lại như vừa trải qua trong nháy mắt hắn đã biết được rất nhiều thông tin.

Hắn đã tương đối hiểu rõ được tòa tháp này, thậm chí còn sâu sắc hơn cả đám cường giả ở đây. Mặc dù nó chỉ là cảm giác nhưng cảm giác đó lại hết sức mạnh.

Chân khí của hắn từ từ dung nhập với nguồn năng lượng trong ngọn tháp. Đây cũng không phải là cưỡng bức xâm chiếm mà là một sự lôi kéo lẫn nhau.

Trong bàn tay của Hạ Nhất Minh như có một đóa Thổ chi hoa đang chuyển động. Dưới sự điểu khiển của Thổ chi hoa, Thổ chi lực của Hạ Nhất Minh từng chút điều chỉnh gần giống như nguồn năng lượng trong ngọn tháp.

Thổ chi lực trong đan điền của hắn hoàn toàn trùng với năng lượng của ngọn tháp, không hề có sự khác biệt.

Nếu chuyện này để cho đám cường giả trong tháp biết được, đủ khiến cho bọn họ kinh ngạc, không nói nên lời.

Ngọn tháp này là do vị Tổ sư khai phái của Linh Tiêu bảo điện tạo nên từ dưới nền đất. Thứ thần lực đó không phải bất kỳ loại năng lượng nào có thể so sánh.

Đồng dạng, trong ngôi tháp cũng lưu giữ một chút thần lực của vị Tổ sư đó. Cũng nhờ có luồng thần lực này mà không người nào có thể dùng Toản Địa thuật để chui vào trong.

Bởi vì Thổ chi lực bên trong đã bị thần lực phong bế. Nếu muốn sử dụng Toản Địa thuật thì phải có năng lượng mạnh hơn thần lực trong tháp mới được. Nhưng thần lực chính là thần lực. Đối với thần thì thần lực trong tháp không đáng gì. Nhưng với những người ở đây thì uy lực của nó lại quá mạnh.

Cho dù có bị giết chết thì bọn họ cũng không tin được trong một thế giới mà không còn bóng dáng của thần đạo lại có người có thể sử dụng Toản Địa thuật để chui vào trong tháp.

Hạ Nhất Minh chẳng hề quan tâm đến thời gian, mà mang toàn bộ sức lực tập trung vào đó.

Trong đan điền của hắn vốn chỉ toàn một cảnh hỗn độn nhưng lúc này lại đang có sự biến hóa kỳ diệu.

Một luồng chân khí đặc thù từ từ sinh ra trong đan điền. Luồng chân khí này không hề giống của người bình thường.

Cuối cùng, khi luồng chân khí đó tiến nhập vào trong tháp, tiếp xúc với luồng lực lượng mà không hề bị phản kích, nhanh chóng dung hợp với nhau.

Hạ Nhất Minh mỉm cười hài lòng. Sau đó, thân hình hắn hơi nhúc nhích, nhanh chóng hòa vào bức tường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status