Vũ thần

Chương 868: Hải quái đột kích



Biển rộng mênh mông, sóng vỗ cuồn cuộn, có những ngọn sóng cao chót vót lúc ẩn lúc hiện.

Mặc dù lúc này bầu trời không có mây, không khí thật trong lành, nhưng ở ngoài khơi những ngọn sóng vô cùng mãnh liệt, trong từng ngọn đều có nguy cơ ẩn tàng.

Ven bờ biển Lưu Ly đảo, tất cả các nhân viên đều quay trở lại trong đảo, xung quanh ba mươi trượng gần bờ biển không hề xuất hiện bất cứ nhân ảnh nào. Hải cảng lúc bình thường luôn náo nhiệt thì giờ phút này cũng bao trùm một mảnh yên tĩnh.

Nhưng mà, hai đạo nhân ảnh lại từ bên trong đảo đi ra tới sát bờ biển, bọn họ nhìn những tấm ván gỗ đang trôi nổi ngoài khơi dò tàu thuyền vỡ ra, cùng với từng đạo sóng lớn ở gần bến tàu mà trên mặt hiện lên vẻ khó coi.

- Phụ thân, đám hải quái này cũng quá là ghê tởm a. - Lệ Nhã tức giận nói:

- Chúng nó đã phá hư tất cả các thuyền bè, lần này chúng ta tổn thất thật quá lớn đi.

Lệ Giang Phong chậm rãi lắc đầu, nói:

- Lúc này đây vẫn còn là may mắn, nếu như không phải do Kim huynh phát hiện sớm, để cho các đệ tử nhanh chóng rút lui sâu vào trong đảo. Như vậy tổn thất của chúng ta cũng không chỉ một ít thuyền bè mà thôi, trong đó nhất định có một lượng lớn đệ tử.

Đôi hàng lông mi thanh tú của Lệ Nhã hơi nhíu lại, khẽ thở dài:

- Nghĩ không ra đám hải quái này hận chúng ta sâu như vậy, chúng nó đã vây đảo chúng ta thời gian một ngày rồi, không biết khi nào thì mới rút lui đây.

Lệ Giang Phong cười khổ một tiếng, nói:

- Đây là hải quái thánh thú lần đầu tiên tiến hành vây đảo, có trời mới biết sẽ kéo dài bao lâu. Chúng ta cứ chậm rãi chờ đợi đi.

Hắn dừng lại một chút, nói:

- Dù sao chúng ta cũng đã thả ra phi ưng báo tin, để cho các đệ tử bổn môn ở bên ngoài không đến đây. Có lẽ chúng nó sẽ bao vây đảo một đoạn thời gian nữa rồi chủ động rút lui.

Lệ Nhã bất đắc dĩ nói:

- Chỉ hy vọng như thế.

Nàng xoay chuyển ánh mắt lại, giống như phát hiện ra cái gì đó ở ngoài khơi.

Ngay lúc này, một bóng đen từ trong biển xuất hiện, giống như tên rời khỏi cung bắn về phía Lệ Nhã.

Đây là Phi Ngư, một loại cá ở ngoài biển, nó có khả năng nhảy rất xa, có thể từ trong lòng biển đột nhiên nhảy lên tấn công địch nhân.

Lệ Nhã cũng không quay đầu lại, nàng nâng tảy lên, Hỏa chi lực từ trên ngón tay của nàng bay ra.

Một chút Hỏa chi lực này tuy không có uy lực gì lớn, nhưng khi đụng tới con Phi Ngư kia lại thiêu đốt mãnh liệt. Giống như cả thân của Phi Ngư là một vật dẫn cháy, chỉ trong chốc lát con Phi Ngư đã chỉ còn lại một đống tro bụi.

Nhưng mà, con Phi Ngư này mới chỉ bắt đầu mà thôi, ngay sau đó có hơn ngàn con Phi Ngư từ trong biển vọt ra, giống như hàng nghìn mũi tên đang lao về phía phụ tử hai người.

Đám Phi Ngư này thật là hung hãn a, chúng dù phải bay lên bờ cũng muốn giết chết hai người này. Loại phương thức công kích giống như tự sát này khiến cho kẻ khác cũng phải thầm kêu khổ một tiếng.

Sắc mặt Lệ Nhã hơi đổi, nhưng tay nàng cũng không hề chậm đi chút nào, một cỗ Hỏa chi lực khổng lồ xuất hiện ở quanh thân thể nàng.

Sau đó, trên tay nàng xuất hiện một kiện phảng chế thần khí Cửu Long Lô. Cửu Long Lô nhanh chóng mở ra, một con Hỏa Long mang theo khí thế khổng lồ đột nhiên vọt ra.

Trong nháy mắt, ở trước mắt nàng đã xuất hiện một biển lửa.

Đám Phi Ngư đang xông lên giống như thiêu thân lao vào lửa, giống như trong một biển lửa không ngừng có người hắt nước vào làm cho nó phát ra những âm thanh xèo xèo. Biển lửa chợt có khi bùng lên cao vài trượng, đó là do bầy cá Phi Ngư lao vào bị Hỏa Long làm cho tiêu tán đi.

Đám Phi Ngư này mặc dù vô cùng hung ác nhưng chúng vẫn chỉ là một loại cá bình thường mà thôi. Chúng còn xa mới có thể đối địch được với cường giả cấp bậc tôn giả như Lệ Nhã, càng huống chi trong tay nàng còn có kiện phảng chế thần khí Cửu Long Lô. Dùng nó để giết đám Phi Ngư giống như dùng dao mổ trâu đi giết gà vậy.

Tuy nhiên, ngay lúc Lệ Nhã phóng xuất ra Hỏa chi lực cường đại, đem toàn bộ đám Phi Ngư ngăn cản ở bên ngoài bức tường lửa, thì một cỗ khí thế cường đại đột nhiên xuất hiện. Một đạo ánh sáng màu đen xuất hiện, giống như một chiếc trường tiên nó nhanh chóng đột phá lớp phòng ngự của Hỏa chi lực cuốn về phía Lệ Nhã.

Đây là xúc tua của một hải quái rất lớn, nó ở vùng phụ cận di động, đợi đến khi đám Phi Ngư hấp dẫn sự chú ý của Lệ Nhã mới bất thình lình phát ra một kích trí mạng.

Sắc mặt Lệ Nhã hơi thay đổi, bất quá nàng phản ứng không hề chậm, cổ tay hơi dao động lập tức kiện vũ khí phảng chế Cửu Long Lô đã chắn trước mặt.

Chiếc xúc tu sau khi đột phá lớp phòng ngự của Hỏa chi lực, dư lực vẫn tiếp tục đánh về phía Cửu Long Lô.

Cường đại lực lượng của nó làm cho Lệ Nhã phải lui lại sau mấy bước, nhưng con hải quái đó lại gặp phải chút xui xẻo.

Cửu Long Lô giờ phút này đã phóng xuất ra nhiệt lượng cao tới cực điểm, làm cho lực phòng ngự của hải quái suy giảm đi rất nhiều. Hỏa chi lực cường đại truyền qua xúc tua, nhất thời làm cho một đoạn của xúc tua bị nướng chín.

Một tiếng gào thống khổ ở ngoài khơi vang lên, sau đó xúc tua nhanh chóng rụt trở về trong biển.

Sắc mặt Lệ Giang Phong khẽ biến, hắn vội vàng nói:

- Chúng ta lui.

Lệ Nhã ứng tiếng, sau đó cổ tay hơi rung lên con Hỏa Long lập tức quay trở về Cửu Long Lô. Ở phía sau bọn họ, bức tường được tạo thành bởi lửa đã cao ngút trời, khi các thánh thú ngoài khơi tụ tập lại một chỗ thì cha con Lệ gia đã sớm rời đi.

Nhìn ngoài khơi xa xa, đôi mày thanh tú của Lệ Nhã hơi nhíu lại, nói:

- Phụ thân, đám hải quái thánh thú đó quá giảo hoạt, sẽ không dễ ứng phó với chúng đâu.

Lệ Giang Phong hơi gật đầu, nói:

- Đám hải quái này là vì báo thù mà đến, lực lượng của bọn chúng không phải đám hải quái thánh thú chúng ta gặp có thể so sánh được. Trong đó có vài con thánh thú thông tuệ cũng không có gì là lạ.

Khẽ thở dài một tiếng, hắn bất đắc dĩ nói:

- Nghĩ không ra đám hải quái thánh thú có thể đồng lòng đồng sức như vậy. Sau khi bị chúng ta giết chết một nhóm, bọn chúng lại có thể tập hợp một cỗ lực lượng lớn hơn đến đây trả thù.

Trên gương mặt Lệ Nhã lộ ra nụ cười tươi, nói:

- Phụ thân, may là Hoa sư bá lo lắng nên đã đốc thúc các đệ tử nhanh chóng đem thi thể của đám hải quái xử lý. Nếu không như thế lúc này tổn thất có thể còn lớn hơn rất nhiều a.

Lệ Giang Phong bật cười nói:

- Hoa sư huynh cũng là mong muốn nhanh chóng đem thánh thú nội đan cùng các tài liệu mau chóng thống kê một chút. Sau đó phân chia cho các vị tôn giả khác, không nghĩ tới làm như vậy lại có thể tránh được tổn thất cho chúng ta. Coi như trong cái rủi có cái may, nhưng đáng tiếc là một bộ phận thi thể thánh thú đã bị kéo về trong biển.....

Hắn lắc đầu, vẻ mặt tiếc nuối, giá trị của thi thể thánh thú khó có thể hình dung được, cho nên trong lòng lão vẫn có chút không muốn.

Ánh mắt Lệ Nhã nhìn vào phía trung tâm đảo, nói:

- Đáng tiếc lúc này lão tổ tông không ở trên đảo, hơn nữa Trang đại tôn giả cũng không cho phép chúng ta phát động Hỏa Sơn chi lực, nếu không đám hải quái này sao có thể thành công bao vây Lưu Ly đảo chúng ta.

Lệ Giang Phong cười khổ một tiếng, hắn nói:

- Hạ huynh đệ tiến vào trong động dưới dung nham đã hơn bốn ngày, nhưng thủy chung vẫn chưa trở về. Thật sự là làm cho người ta phải lo lắng a.

Lệ Nhã hơi nhếch miệng lên, bất quá hôm nay nàng đối với thực lực của Hạ Nhất Minh đã tâm phục khẩu phục, không còn chút tâm tư đố kỵ nào. Nàng nói:

- Phụ thân, người tự nhiên nhắc tới hắn làm gì? Chẳng lẽ với thực lực của mình hắn có thể làm cho đám hải quái thánh thú này rời đi sao?

Lệ Giang Phong nghiêm nét mặt nói:

- Thực lực của một mình Hạ huynh đệ tuy không thể, nhưng nếu hắn cưỡi Bạch Mã Lôi Điện thì không phải chuyện đùa đâu, thậm chí hắn sẽ có thực lực không hề dưới Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả. Có hắn tương trợ sẽ mang đến cho đám hải quái thánh thú áp lực rất lớn.

Lệ Nhã thì thầm nói cái gì đó không rõ tiếng, sau đó nàng cũng không muốn nhắc lại nữa.

Từ sau khi Hạ Nhất Minh cùng Bạch Mã Lôi Điện quay trở lại, mọi người liền biết được tổ hợp một người một thú này có uy lực lớn tới mức nào. Nếu là Hạ Nhất Minh có được Bạch Mã Lôi Điện tương trợ, như vậy đối với Lưu Ly đảo chính là như hổ thêm cánh.

Nhưng đáng tiếc từ lúc này Hạ Nhất Minh đã tiến vào sâu trong lòng núi, Bạch Mã Lôi Điện tuy không đối nghịch với đệ tử Lưu Ly động, nhưng nó đối với những người khác lại vô cùng lạnh nhạt.

Tựa hồ từ khi Hạ Nhất Minh rời đi cho nên nó không có bất cứ xao động nào.

Là một đầu siêu cấp thánh thú có thể so sánh với Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, nó có thể yên lặng sống ở đây như vậy là rất giỏi rồi. Còn nếu muốn trông cậy lúc không có Hạ Nhất Minh ở đây mà nó trợ giúp Lưu Ly đảo ngăn kẻ địch như vậy thì đừng hy vọng.

Phụ tử hai người rất nhanh đã đi vào sâu trong Lưu Ly động. Ở chỗ này, Trang Mộc Nam và Hoa Thụy Kim đã sớm đứng chờ.

Lệ Giang Phong đem toàn bộ những việc chứng kiến nói ra, khi nghe thấy đám hải quái thánh thú có trí tuệ cực cao, hơn nữa còn không tiếc sinh mệnh của mình để bảo vây đảo thì sắc mặt hai vị đại tôn giả trở nên khó coi.

Hoa Thụy Kim hừ một tiếng, tức giận nói:

- Bọn chúng thật sự là đáng giận, nếu chúng nó không thức thời, đợi tới khi lão tổ trở về nhất định sẽ giết hết chúng nó, không lưu lại bất cứ con nào.

Trang Mộc Nam trầm ngâm một chút, nói:

- Hải quái mặc dù cường đại, nhưng nếu không lên được bờ thì chúng ta cũng không cần để ý. Chúng ta ở trên đảo có thể tự cung tự cấp, cho dù là bị bao vây mấy năm cũng không việc gì, bất quá....

Trên mặt hắn lúc này hiện lên một tia hàn ý, nói:

- Nếu chúng nó thật sự không biết khó mà lui, như vậy tông chủ đại nhân khẳng định sẽ phá lệ sử dụng uy lực của Hỏa Sơn, một mẻ bắt hết chúng nó.

Mấy vị tôn giả đều lần lượt gật đầu, bất quá bọn họ đều biết trước khi Lưu Ly lão tổ trở về, thì chỉ bằng vào lực lượng của bọn họ căn bản không thể nào đẩy lui được số lượng hải quái thánh thú khổng lồ đó.

Bỗng hiên, từ phương xa truyền tới một tiếng rống giận giữ tràn ngập khí thế uy nghiêm.

Tiếng rống này trong nháy mắt đã truyền tới Lưu Ly đảo, trong lòng mọi người nhất thời chấn động. Giống như có một người đột nhiên ở sát bên tai hét lên vậy, làm cho người ta phải giật mình.

Sắc mặt mấy vị tôn giả đồng thời thay đổi, ngay cả người luôn chững chạc, tự tin mười phần như Trang Mộc Nam cũng trở nên khó coi.

- Không có khả năng.... - Hắn thì thào nói:

- Đây là lực lượng của thánh thú đỉnh phong, mấy ngàn năm qua tựa hồ như không có loại thánh thú bậc này xuất hiện trong biển.

Có thể làm cho một vị Ngũ Khí đại tôn giả có cảm giác mê muội như vậy, thì cũng chỉ có thánh thú đỉnh phong mà thôi.

Mấy người liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ai cũng hiện lên một tia lo lắng, ở trong đám hải quái thánh thú xuất hiện cường giả bậc này đã làm cho lòng tự tin của bọn họ bị lung lay.

Thân hình chớp động, cả đám người mau chóng rời khỏi Lưu Ly động, hướng về phía âm thanh truyền tới chạy đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status