Vũ thần

Chương 999: Vị Ngũ Hành Môn Tông chủ cuối cùng (tiếp)



- Hạ huynh đệ. Đầu quái vật vàng kim kia có chạy thoát không?

Mưu Tử Long dường như biến thành người khác, trầm giọng hỏi.

Hạ Nhất Minh trong lòng đại động, hắn biết bản thân đã xem thường vị tiền bối này. Ấn tượng ban đầu vị tiền bối này tạo ra khiến không ai không liên tưởng tới hình ảnh dã nhân, một chút dính dáng tới Thần đạo cao thủ cũng không có.

Bất quá chỉ sửa sang đôi chút, khí thế Thần đạo cường giả lập tức rõ ràng.

- Mưu huynh yên tâm. Đầu quái vật kia đã đền tội.

Hạ Nhất Minh khẽ vung tay, lúc này chiếc xúc tu màu vàng được hắn lấy ra.

Mưu Tử Long hai mắt sáng ngời. Lão sống trong không gian này đã năm trăm năm, chỉ cần liếc mắt cũng phân biệt được thật giả. Chậm rãi gật đầu, ánh mắt lão nhìn qua Thần đạo khôi lỗi, theo sau nói:

- Hạ huynh hảo công phu. Mưu mỗ bội phục.

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:

- Mưu huynh quá khen rồi. Hai người chúng ta liên thủ mà Mưu huynh chỉ có một mình. Chênh lệch quá rõ ràng.

Hắn nói những lời này vô cùng chân thực. Nếu không được Thần đạo khôi lỗi trợ giúp, hắn tuyệt đối không thể đuổi theo quái vật kia.

Mưu Tử Long cười ha hả, ánh mắt hòa hoãn hẳn, theo sau nói:

- Hạ huynh đệ. Nếu lão phu không hoa mắt, ngươi năm nay khẳng đinh còn chưa tới một trăm năm mươi tuổi.

Gương mặt Hạ Nhất Minh để lại cho bất kỳ ai gặp hắn ấn tượng rất sâu sắc. Bởi vì nhìn từ phương diện nào hắn cũng không giống như một lão hồ ly vài trăm năm tuổi. Nhưng nếu đã tấn giai Thần đạo ít nhất cũng phải hai trăm tuổi trở lên. Mưu Tử Long đem con số này rút bớt đi năm mươi đã coi Hạ Nhất Minh như thiên tài ngàn năm khó gặp.

Hạ Nhất Minh khẽ vuốt sống mũi, nói:

- Mưu huynh nhãn lực cao minh. Đệ năm nay hai mươi bốn.

Hắn cũng không phải giấu giếm làm gì. Nếu đã ở cùng một chỗ, hơn nữa đám người Băng Tiếu Thiên cũng biết tuổi thật của hắn, không bằng nói thẳng.

Động tác của Mưu Tử Long khẽ ngưng lại, đôi mắt càng sáng hơn, chần chừ hồi lâu, lão thấp giọng nói:

- Thì ra Hạ huynh đệ đã một trăm hai mươi bốn tuổi.

Hạ Nhất Minh khẽ ho nhẹ, nói:

- Tiểu đệ năm nay hai mươi bốn tuổi.

Mưu Tử Long hai mắt càng lúc càng mở lớn khiến Hạ Nhất Minh lo lắng không biết nó có bạo liệt không?

Hít vào một ngụm lãnh khí, Mưu Tử Long nói:

- Hảo.

Về phần hảo gì thì lão không nói thêm. Bất quá Hạ Nhất Minh cảm nhận được, thái độ vị Mưu Tử Long này đối với hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Nếu như từ đầu Mưu Tử Long nhìn hắn với ánh mắt tán thưởng của vị tiền bối Thần đạo thì lúc này ánh mắt tán thưởng ấy đã không còn.

Đương nhiên lấy thân phận Mưu Tử Long không có khả năng khúm núm lấy lòng. Bất quá ý định muốn kết giao cùng Hạ Nhất Minh không chút nào che giấu.

- Hạ huynh đệ. Tình huống bên ngoài thế nào?

Mưu Tử Long sau khi nói vu vơ vài câu đã hỏi vào vấn đề lão quan tâm.

- Mưu huynh. Tình huống bên ngoài đã khác với trước đây.

Hạ Nhất Minh cũng không giấu giếm nhất nhất kể lại, dù sao tin tức này sẽ rất nhanh chóng được truyền đi.

Khi Mưu Tử Long nghe được biến hóa về thời gian giữa hai nơi, đôi mắt càng mở lớn hơn nữa.

Sau hồi lâu lão thở dài một tiếng, nói:

- Không sao. Đối với lão phu mà nói, năm trăm hay năm ngàn năm đã không còn khác biệt.

Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, nói:

- Tiền bối. Trước khi tiến vào nơi này, ngài là trưởng lão môn phái nào?

Những lời này có chút mạo muội nhưng đối phương dù sao cũng là người năm ngàn năm trước, bất luận ân oán gì cũng đã không còn quan trong, bởi vậy cũng không tính là lỗ mãng.

Mưu Tử Long cười khổ một tiếng, lắc đầu nói:

- Lão phu không môn không phái, là một tán tu.

Hạ Nhất Minh hai mắt càng thêm phần kính ý. Thì ra vị tiền bối này cũng giống đám người Cát Ma Phàm Thù, Đặng Ức Thần, đều là những người tự học thành tài.

Không có tông môn hậu thuẫn, mỗi lần tiến giai khó khăn ra sao? Vậy mà những người này vẫn có thể tiến giai thần kỳ. Đây chính là nguyên nhân Hạ Nhất Minh vô cùng kính nể họ.

Ánh mắt Mưu Tử Long khẽ đảo, lão nghĩ tới chuyện gì đó, nói:

- Ba ngày trước lão phu cảm nhận được thiên địa lực lượng mênh mông, dị tượng này chỉ xuất hiện khi có người tiến giai Thần đạo. Lão phu vốn tưởng vị Nhân đạo đỉnh cấp nào đó theo chân Thần đạo cao thủ tiến vào, bất quá lúc này nghĩ lại, người mới tiến giai kia hẳn là lão đệ?

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Không sai. Đúng là tiểu đệ.

Mưu Tử Long ánh mắt mang theo vài phần tự trách, nói:

- Hạ huynh đệ. Lời này có chút khó nghe nhưng ngươi vừa tiến vào Thần đạo, đối với thiên địa lực lượng còn chưa nắm vững. Lần sau tốt nhất không nên truy kích quái vật vàng kim.

Lão than nhẹ một tiếng, nói:

- Từ đầu lão phu không biết, nếu không nhất định không cho ngươi đi.

Hạ Nhất Minh ánh mắt khẽ động, trầm giọng nói:

- Mưu huynh. Quái vật màu vàng kia cũng không có gì đáng sợ. Chẳng phải bị khôi lỗi của tiểu đệ tiêu diệt sao?

Hắn không ngần ngại đổ hết công lao lên Thần đạo khôi lỗi, mà Mưu Tử Long cũng không chút hoài nghi. Nhưng lão không biết, Hạ Nhất Minh mặc dù vừa tấn giai Thần đạo nhưng thể chất đặc biệt, chiến kỹ cường đại nhất Đông Tây cũng được hắn nắm giữ. Bất luận thế nào Thần đạo cường giả bình thường cũng không thể so sánh.

Ngũ hành luân hồi cùng Quang Ám hợp bích đủ để hắn có được vị trí vô địch đồng giai, mà Vân vụ phân thân cũng là tồn tại không thể coi thường.

Mưu Tử Long khẽ lắc đầu, lo lắng nhìn Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:

- Hạ huynh đệ. Tử vong sinh vật nơi này vô cùng cường đại. Lúc này chỉ là số ít nên ngươi dễ dàng đối phó. Nhưng viện quân trăm năm một lần của chúng sắp tới, chúng ta không thể khinh thường.

Sau khi nghe những lời này, Hạ Nhất Minh trong lòng không khỏi chấn động, hắn mạnh mẽ gật đầu, đối với thực lực đám quái vật này càng thêm chú ý.

Tâm niệm khẽ động, Hạ Nhất Minh đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, hắn tò mò hỏi:

- Mưu huynh. Thần long đại nhân từng nói qua. Các ngươi liên thủ là muốn mở ra Sinh mệnh địa mà không phải nơi này. Đó là địa phương nào?

Vấn đề này tồn tại trong đầu hắn suốt những ngày qua, bất quá khi đối mặt với Thần long hắn không dám hỏi. Giờ phút này sau khi tiến giai, đối mặt với vị cao thủ đồng giai hắn mới dám mở miệng.

Mưu Tử Long sắc mặt nhất thời trở lên khó coi. Mặc dù đối với lão mà nói, chuyện đã xảy ra năm trăm năm trước nhưng cũng bởi chuyện này các cao thủ Thần đạo đều vướng tại đây, bởi vậy trong thâm tâm lão luôn hằn sâu chuyện này.

- Hạ huynh đệ. Hết thảy tai họa này cũng do một vị Thần đạo nhân loại chúng ta gây lên.

Mưu Tử Long hung hăng nói.

Hạ Nhất Minh lập tức cảm nhận được hận ý sâu sắc trong câu nói này.

- Năm đó những cường giả thần đạo Đông Tây phương nước sông không phạm nước giếng, nhưng lão gia hỏa Thần Toán Tử kia đột nhiên tìm tới nói rằng phát hiện ra Sinh mạng địa. Đó là một nơi hấp dẫn khiến Thần đạo cường giả cùng Thần thú liên hợp toàn lực giúp hắn mở ra thông đạo không gian.

Mưu Tử Long lạnh lùng cười hai tiếng, nói:

- Sau đó kết quả thế nào ngươi cũng biết rồi. Nơi này căn bản không phải Sinh mệnh địa mà là Tử vong chi địa.

Hạ Nhất Minh do dự một chút, nói:

- Vị tiền bối kia cũng tên là Thần Toán Tử?

Mưu Tử Long bật cười, nói:

- Hạ huynh đệ. Kỳ thực Thần Toán Tử cũng phải tên một người mà là một danh hiệu. Danh hiệu này dành cho người am hiểu Thần toán thuật nhất. Thần Toán Tử thời chúng ta là một nhân vật tài giỏi, trước có thể tính ra chuyện trăm năm, sau có thể tính chuyện ngàn năm. Bởi vậy chúng ta không chút nghi ngờ tham gia kế hoạch đó.

Mưu Tử Long mặc dù oán hận vị Thần Toán Tử kia nhưng với năng lực của lão vô cùng hâm mộ.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, nói:

- Vị Thần Toán Tử kia lúc này ở đâu?

Mưu Tử Long hừ lạnh một tiếng, nói:

- Sau khi mở ra thông đạo này, trong lòng hắn vô cùng áy náy. Khi đối mặt với đám Tử vong sinh vật, một mình nhảy vào đó.

Lão lắc đầu không nói thêm nữa.

Hạ Nhất Minh trong lòng rung động, lúc này hắn mới tin thì ra dưới sự vây công của Tử vong sinh vật, Thần đạo cao thủ cũng sẽ vẫn lạc.

Mưu Tử Long thở dài hồi lâu rốt cuộc nói:

- Bất quá Thần Toán Tử năm đó có nói Sinh mệnh địa chỗ tốt không ít. Nếu như thông đạo mở tới đó thì tốt rồi.

Hạ Nhất Minh hai mắt sáng ngời, có thể hấp dẫn Thần đạo cao thủ thật không biết là thứ gì?

Mưu Tử Long rõ ràng có thể cảm nhận được suy nghĩ của Hạ Nhất Minh qua ánh mắt, lão khoát tay nói:

- Lúc trước Thần Toán Tử miêu tả một thế giới thần kỳ. Trong thế giới đó có những dược vật nhân loại có thể dùng. Mà người dùng sau khi trưởng thành đều biến thành Tiên thiên cường giả.

Hạ Nhất Minh hóa hốc miệng, trên gương mặt mang theo vài phần cổ quái.

Mưu Tử Long cười hắc hắc, nói:

- Ngươi cũng bị hù dọa rồi hả? Chúng ta năm đó khi nghe những lời này cũng không tin, nếu không phải Thần Toán Tử nói chúng ta khẳng định đã sớm mắng chửi.

Yết hầu run run, Hạ Nhất Minh tươi cười nói:

- Mưu huynh. Cho dù đều là Tiên thiên cường giả nhưng cũng không đáng là gì trong mắt các ngươi.

Mưu Tử Long cuống quýt lắc đầu, nói:

- Tiên thiên cường giả dĩ nhiên không đáng gì nhưng...

Đôi mắt lão sáng bừng, âm thanh nói ra khiến Hạ Nhất Minh chấn động không thôi:

- Nếu nơi đó có thể trường sinh bất lão?

Hít một hơi đầy cát bụi vào trong khoang bụng, nếu không phải tu vi Hạ Nhất Minh lúc này đã đạt tới Thần đạo chỉ sỡ không nhịn được mà ngã ra.

Nhìn vị Thần đạo tiền bối này, Hạ Nhất Minh hoài nghi nói:

- Mưu huynh. Ngươi thật sự tin tưởng?

Mưu Tử Long cười khổ không thôi, nói:

- Tin hay không có gì khác? Nếu là ngươi đối mặt với Thần Toán Tử đương đại sẽ lựa chọn thế nào?

Hạ Nhất Minh nhất thời im miệng không thể trả lời.

Trường sinh bất lão đúng là chuyện say mê lòng người. Tu luyện giả sống lâu hơn người thường rất nhiều.

Tu luyện giả sau khi đạt tới Tôn giả cảnh giới cũng có được năm trăm năm dương thọ, nếu có thể tiến giai Nhân đạo đỉnh cấp cũng có thể sống thêm hai trăm năm.

Sống lâu hơn người thường bảy trăm năm quả thực đã có thể coi như thần tiên.

Mà sau khi tấn giai Thần đạo ít nhất cũng có thể sống ngàn năm. Cho dù tu vi cường đại tới đâu nhiều nhất cũng chỉ kéo dài tuổi thọ tới con số hai ngàn năm.

Về phần hai vị cường giả trong truyền thuyết nhân loại đã đạt tới cảnh giới Chân thần có thể sống bao lâu thì không ai biết.

Bởi vì hai vị này biến mất không rõ tung tích, cũng không ai có thể chứng minh họ đã vẫn lạc. Nhưng lúc này năm ngàn năm trôi qua, chỉ sợ bọn họ sống lâu hơn hai ngàn năm thì cũng đã thành tro bụi.

Đương nhiên Thần thú sống lâu hơn nhân loại rất nhiều. Cho dù Thánh thú kém cỏi nhất cũng sống hơn ba ngàn năm, về phần những tên như Huyền quy càng không cần nhắc tới.

Nhưng bất luận thế nào, cho dù Thần thú hay nhân loại thực lực cường đại bao nhiêu, thân thể họ cũng dần suy yếu. Tử vong với bọn họ là chuyện sớm muộn cũng sẽ xảy ra.

Mà đối với những người đã đứng trên đỉnh thiên hạ có gì hấp dẫn họ hơn trường sinh bất lão.

Trái tim Hạ Nhất Minh đập mãnh liệt hơn, Hắn không thể không thừa nhận, sau khi nghe được tin tức này, ngay cả hắn cũng không thoát khỏi hấp lực. Cười khổ một tiếng, Hạ Nhất Minh thầm kêu may mắn. Chuyện này không phát sinh ở thời đại của hắn nếu không kết quả cuối cùng khẳng định độc nhất vô nhị.

Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng ra. Nếu một ngày Thần Toán Tử từ Thiên Trì chủ phong đi tới trước mặt những vị Cửu trọng thiên cường giả công bố phát hiện này lại muốn mọi người đồng tâm hiệp lực. Khi đó Hạ Nhất Minh có thể cam đoan, bất luận Cửu trọng thiên cường giả hay Kỳ Lân thú cùng Long xà nhất định sẽ không do dự gom lại bên người Thần Toán Tử.

- Mưu huynh. Nơi đó tất cả mọi người đều là Tiên thiên cường giả?

Hạ Nhất Minh chậm rãi nói.

- Thần Toán Tử khẳng định chắc chắn đã từng gặp qua người nơi đó. Hơn nữa trên thân thể người nọ, hắn nhìn không ra điều gì bởi vậy mới có thể khẳng định điều này tuyệt đối không giả. Nhưng đáng tiếc là cuối cùng chúng ta lại thất bại.

Hạ Nhất Minh sắc mặt không đổi nhưng trong lòng sớm nổi phong ba, bởi hắn rốt cuộc cũng biết lai lịch vị Thần Toán Tử kia.

Một nơi mà ai ai cũng là Tiên thiên cường giả.

Đó chính là quê hương Bách Linh Bát, chỉ có nơi tạo ra Bách Linh Bát thần kỳ mới có thể xuất hiện chuyện này.

Mặc dù Hạ Nhất Minh không biết quê quán Bách Linh Bát có đan dược trường sinh bất lão hay không nhưng hắn có thể khẳng định, nơi đó có thứ đan dược khiến người ta trì hoãn sự già yếu.

Đồng thời Hạ Nhất Minh cũng đoán ra lai lịch vị Thần Toán Tử kia.

Trước đây Bách Linh Bát đã từng nói qua. Sau khi tới thế giới này hắn quen biết cùng một vị Thần đạo cường giả, hơn nữa người này ẩn cư trong Hô Hòa Hạo Đặc sơn mạnh. Bất quá cuối cùng người đó vô duyên vô cớ mất tích, tựa hồ như gặp chuyện gì đó không thể trở về.

Lúc này Hạ Nhất Minh đã xác định được, chủ nhân sơn động lưu lại Đoán tạo chi thư kia chính là Thần Toán Tử năm ngàn năm trước.

Từ miệng Bách Linh Bát hắn biết được thông tin hơn nữa gặp đủ biến hóa khó tin trên thân thể Bách Linh Bát, hắn mới có thể đoán ra sau khi nghe những lời của Mưu Tử Long.

Về phần vì sao Thần Toán Tử để lại Bách Linh Bát cũng không phải chuyện Hạ Nhất Minh có thể giải thích. Có lẽ khi đó Bách Linh Bát không đồng ý để Thần Toán Tử mở ra thông đạo nhưng hắn khăng khăng cố chấp nên vẫn huy động cao thủ đả thông. Bất quá bên kia thông đạo không phải Sinh mệnh địa mà là nơi tràn ngập tử vong.

Mưu Tử Long không tiếc nuối, nói:

- Nếu như nơi đó quả thật giống như lời Thần Toán Tử nắm giữ thuật trường sinh thì rốt rồi.

Trong giọng nói của lão tràn ngập cảm khái.

Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, hắn cảm ứng được dao động mơ hồ từ thân thể Mưu Tử Long.

Thời gian những vị Thần đạo cao thủ tiến vào không gian này không ít, tuy nói thời gian hai nơi tỉ lệ mười lần nhưng chí ít bọn họ đã sống hơn năm trăm năm.

Thời gian dài như vậy trừ khi tiến thêm một bước đạt tới Ngụy thần cảnh, nếu không bọn họ sớm đã tới hạn.

Trách không được lão long kia khi thấy đám người Hạ Nhất Minh tiến vào lại cao hứng như vậy. Cho dù đám người Hạ Nhất Minh chưa nắm giữ thực lực Thần đạo nhưng không chút do dự giữ lại.

Đối với những người đã sống ở đây năm trăm năm, thời gian của họ sắp hết.

- Mưu huynh. Sau khi tiểu đệ tiến giai đối với lực lượng không gian rất mong đợi nhưng vẫn không thể lĩnh ngộ. Không biết Mưu huynh có thể chỉ giáo một hai điều...

Hạ Nhất Minh mau chóng vứt bỏ mọi suy nghĩ khác, dù sao đó cũng không phải việc hắn cần quan tâm.

Mưu Tử Long ha hả cười, nói:

- Lão đệ. Ngươi xem như hỏi đúng người. Lão phu một thân tu vi không thể so với đám cường giả đại phái, ngay cả phương diện thần binh cũng kém khá xa. Nhưng về không gian thuật lão phu cũng có đôi chút thành tựu.

Trong câu nói của lão mơ hồ ẩn chứa vài phần đắc ý, rất hiển nhiên về phương diện này lão vô cùng tự tin.

Hạ Nhất Minh dĩ nhiên vui mừng khôn xiết. Tán tu không môn không phái dĩ nhiên không thể cường đại hơn cao thủ đại phái nhưng về phương diện khác có lẽ am hiểu hơn.

- Hạ huynh đệ. Không gian thuật kỳ thực cũng tùy thuộc vào mỗi người. Mặc dù mọi người đều là Thần đạo cường giả nhưng bởi thể chất khác nhau, tu luyện công pháp khác nhau, không gian lực lượng cũng sẽ bất đồng.

Mưu Tử Long hào hứng nói.

Lão đã trăm năm nay chưa từng nói chuyện cùng ai, lúc này gặp cường giả đồng giai như Hạ Nhất Minh hơn nữa lãnh giáo vấn đề tâm đắc dĩ nhiên gãi đúng chỗ ngứa.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Ta biết không gian lực lượng chỉ thuộc về Thần đạo, cũng biết nó phân chia cao thấp nhưng làm thế nào mới có thể đạt tới cảnh giới cường đại nhất?

Mưu Tử Long khẽ lắc đầu, nói:

- Không gian lực lượng cường đại nhất trên cơ bản ngươi không thể thể nhìn thấy, đó cũng là hi vọng xa vời của Thần đạo cao thủ. Mục tiêu của ngươi nên thấp đi đôi chút, nắm giữ không gian lực lượng bình thường thôi.

Dưới sự nhiệt tâm của vị cường giả này, Hạ Nhất Minh rốt cuộc cũng hiểu ra chút bí thuật không gian.

Cũng như trong truyền thuyết đã nói, vật phẩm không gian chỉ có Thần đạo cường giả mới có thể tạo ra. Nhưng chất lượng vật phẩm này thế nào cũng phải xem lĩnh ngộ không gian của kẻ tạo ra nó.

Vì Không gian thuật thực chất là mượn vật phẩm ký thác, ở bên trong mở ra một không gian chỉ thuộc về mình.

Không gian này có thể thu nạp rất nhiều đồ vật, chỉ cần chưa chất đầy có thể dung nạp thêm.

Mà phương pháp tạo ra không gian như vậy cũng không quá phức tạp. Chỉ cần sử dụng chút kim loại hỗn hợp tạo thành vật phầm tùy thân sau đó quán thâu thần lực vào trong.

Đây là quá trình dài đằng đẵng, muốn tạo một không gian trong vật phẩm trang sức, khi đưa thần lực vào phải chậm rãi kiến tạo kết cấu không gian.

Mưu Tử Long đem kinh nghiệm cùng kiến thức của bản thân truyền lại cho Hạ Nhất Minh, mặc dù lão vẫn có điều giữ lại nhưng những điều cơ bản đã giảng giải hết.

Trong suy nghĩ của lão, Không gian thuật đối với Thần đạo cường giả mà nói cũng không tính là chuyện cơ mật. Cho dù lão không nói, Hạ Nhất Minh cũng có thể dò hỏi đáp án từ những vị Thần đạo cường giả khác.

Nhưng lão không ngờ thế giới lúc này khác hẳn trước đây. Thần đạo cường giả mấy ngàn năm không xuất hiện một người, bởi thế cho dù như việc sử dụng thần lực kiến tạo không gian cũng không mấy ai biết tới.

Hạ Nhất Minh lúc này được Mưu Tử Long truyền thụ đúng là hảo vận tới nhà.

Mưu Tử Long sau khi giải thích rõ ràng, tổng kết lại:

- Nói đại khái. Thần đạo cường giả nắm giữ Thổ hệ thần lực phương Đông hay Hắc ám thần lực phương Tây có khả năng mở ra không gian lớn nhất. Bất quá muốn nói tới bậc cao nhất chỉ có Ngũ hành thân thể hoặc Quang Ám thân thể trong truyền thuyết.

Lão không chút che giấu vẻ hâm mộ, nói:

- Thần binh nắm giữ không gian lớn nhất tại phương Đông chính là Ngũ Hành Hoàn của Ngũ Hành Môn. Còn phương Tây là gì lão phu không biết.

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, trong lòng hắn dao động mãnh liệt, cơ hồ khó tin tưởng vào bản thân.

Mưu Tử Long đột nhiên vỗ lên bả vai Hạ Nhất Minh, nhiệt tình nói:

- Hạ huynh đệ. Ngươi tu luyện công pháp gì? Thần lực bổn nguyên thuộc tính gì? Biểu hiện cho lão ca xem một chút.

Hạ Nhất Minh bật cười, hắn khẽ gật đầu, gương mặt đầy tiếu ý.

Duỗi hai tay, thần lực trong cơ thể lập tức vận chuyển, hắn không chút do dự bộc lộ hai cỗ lực lượng cường đại nhất.

Trên đôi tay hắn nhất thời xuất hiện hai vòng luân hồi không ngừng xoáy tròn.

Trong đó một cái tỏa ra quang mang Ngũ hành, cái còn lại tản ra ánh sáng Quang Ám hợp bích.

Mưu Tử Long hai mắt mở lớn cực đại, miệng há rộng thật lâu không nói.

Ngón tay run run, âm thanh Mưu Tử Long có chút chua xót, khổ não:

- Đây là...Ngũ hành luân hồi cùng Quang Ám hợp bích?

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu vẻ mặt đầy mong chờ nhìn Mưu Tử Long.

Mặc dù hắn biết bản thân nắm giữ lực lượng vượt qua dự đoán của Mưu Tử Long nhưng đối phương dù sao cũng là lão Thần đạo kinh nghiệm cả ngàn năm. Bởi vậy hắn hoàn toàn không mở miệng nói gì.

Sau hồi lâu Mưu Tử Long thở ra một hơi dài, từ trong âm thanh lộ rõ vẻ cảm khái không nói nên lời.

Lão chăm chú nhìn Hạ Nhất Minh cười khổ nói:

- Hạ huynh đệ. Ta quá coi thường ngươi rồi.

Lão liếc mắt nhìn khôi lỗi bên cạnh Hạ Nhất Minh nói:

- Đừng nói ngươi có Thần đạo khôi lỗi tương trợ. Cho dù một thân một mình cũng có thể nhanh chóng tiêu diệt quái vật vàng kim.

Khi lão biết Hạ Nhất Minh còn chưa tới ba mươi tuổi, thái độ đã có chút thay đổi, hoàn toàn đặt Hạ Nhất Minh ở vị trí ngang hàng.

Nhưng lúc này lão mới biết, thì ra thực lực Hạ Nhất Minh không phải bản thân có thể so sánh.

Ngũ hành luân hồi cùng Quang ám hợp bích, đây là hai loại lực lượng khiến người ta kinh hãi không thôi. Chỉ cần nắm giữ một trong hai lực lượng cũng có thể xưng vô địch đồng giai.

Nếu hai loại lực lượng này cùng xuất hiện trên thân thể một người... Mưu Tử Long đột nhiên xuất hiện cảm giác, Hạ Nhất Minh có khả năng sẽ trở thành vị cường giả thứ ba đạt tới cảnh giới Chân thần.

Hạ Nhất Minh cười hắc hắc, nói:

- Mưu huynh quá khen.

Cổ tay run lên, hai vòng luân hồi nhất thời biến mất.

Bất quá trên tay hắn lập tức xuất hiện một kiện thần binh, chính là thần binh bổn mạng Ngũ Hành Hoàn.

Khi lấy ra thần binh này, dĩ nhiên hắn muốn lĩnh giáo thêm.

- Lão ca. Đây là bổn mạng thần binh của tiểu đệ. Ngươi xem thế nào?

Sau khi hai vòng luân hồi xuất hiện, áp lực chúng tạo trong không gian cường đại khiến ngay cả Mưu Tử Long cũng cảm thấy khó khăn.

Bởi thế hắn mới lập tức xác định được lai lịch hai vòng luân hồi này.

Lúc này Hạ Nhất Minh thu lại thần lực, bởi thế cỗ áp lực kia theo đó biến mất.

Về phần áp lực Ngũ Hành Hoàn mang lại đối với Mưu Tử Long mà nói không tính là áp lực.

Mưu Tử Long thầm than trong lòng. Hạ Nhất Minh đối với hai lực lượng kia vận dụng thuần thục tới khó tin. Hắn có thật là vừa tiến giai Thần đạo?

Nhưng mà Mưu Tử Long không biết, trước khi Hạ Nhất Minh tấn giai Thần đạo đã thành công thu nạp các loại thần lực vào trong đan điền.Bởi thế sau khi tấn giai Thần đạo, khả năng vận dụng của hắn không gặp trở ngại gì.

Bất quá đây cũng không phải chuyện Mưu Tử Long có thể nghĩ ra.

Dù sao trước khi Hạ Nhất Minh xuất hiện, trên thế giới cũng không có ai nắm giữ hỗn độn đan điền dị thường như vậy.

Chăm chú nhìn Ngũ Hành Hoàn, Mưu Tử Long gắt gao nhíu mày, miệng lão lẩm bẩm, âm thanh như lạc đi.

Gió lạnh không ngừng thổi qua khiến trường sam trên người Mưu Tử Long không ngừng dao động, bất quá lão vẫn không có cảm giác gì.

Giờ phút này lão đã tập trung toàn bộ tinh thần vào suy nghĩ.

Hạ Nhất Minh mang tới cho lão rung động thật lớn. Càng chủ yếu hơn là thái độ Hạ Nhất Minh rất tốt, từ động tác cho tới vẻ mặt đều bộc lộ rõ vẻ thực tâm lãnh giáo.

Đối với tân Thần đạo cường giả tuổi trẻ này, Mưu Tử Long vô cùng xem trọng. Trong lòng lão ngoài sự đố kỵ, mơ hồ có thêm một tia tranh cường háo thắng.

Tu vi võ đạo ta không bằng ngươi bất quá đối với lý luận Không gian thuật ta có tư cách chỉ dạy ngươi.

Đây là ý niệm duy nhất lúc này trong đầu Mưu Tử Long, về phần Hạ Nhất Minh kỳ thực vừa mới tiến giai nên có kém đôi chút được lão ném lên chín tầng mây.

Sau hồi lâu, đôi mắt Mưu Tử Long mơ hồ phát sáng, lão hưng phấn nói:

- Hạ huynh đệ. Nếu lão ca đoán không nhầm. Trong Ngũ Hành Hoàn của người hẳn tồn tại không gian đặc biệt?

Hạ Nhất Minh khẽ gật đầu, nói:

- Không sai. Bên trong nó tồn tại Ngũ hành không gian.

Mặc dù hắn không giấu giếm nhưng vẫn bỏ qua sự tồn tại của Cửu Long Lô.

Đôi mắt Mưu Tử Long càng lúc càng sáng hơn, nói:

- Phương Đông Ngũ hành luân hồi cùng phương Tây Quang Ám hợp bích là hai lực lượng cường đại nhất. Ngay cả phương diện lực lượng không gian cũng thế. Tuy nói sử dụng bất luận lực lượng nào cũng có thể kiến tạo không gian tốt nhưng chân chính dung hợp hai lực lượng này mới đạt hiệu quả tốt nhất.

Hạ Nhất Minh thân thể run lên, đôi mắt lóe lên quang mang kỳ dị.

Hắn dĩ nhiên hiểu rõ sự mạnh mẽ của hai cỗ lực lượng này, đối với ý niệm dung hợp sớm đã hình thành từ lâu.

Nhưng vô cùng bi ai chính là hai cỗ lực lượng này ngay cả đan điền hắn cũng không cách nào dung hợp.

Chúng nó trong đan điền hình thành hai hệ thống luân hồi khác biệt, trên cơ bản nước sông không phạm nước giếng. Nếu Hạ Nhất Minh mạnh mẽ sử dụng đồng thời cả hai kết quả mỗi bên đều hiện thị vòng luân hồi của mình, về phần muốn dung hợp hai vòng luân hồi này tốt nhất đừng nghĩ tới.

Mưu Tử Long cười hắc hắc, nói:

- Hạ huynh đệ. Ta cũng biết hai lực lượng này cường đại nhất nhưng muốn dung hợp chúng khó khăn không nhỏ. Bất quá nếu dung hợp thành công, khả năng vận dụng chúng cũng càng thêm khó.

Lão mơ hồ nói:

- Có lẽ khi hai lực lượng này dung hợp cũng là lúc ngươi tiến giai Chân thần cảnh giới.

Hạ Nhất Minh trong lòng đại động. Mặc dù hắn cũng biết dung hợp hai loại lực lượng này khó khăn rất nhiều nhưng hắn vẫn vững tin, nếu thật sự thành công thu hoạch không nhỏ.

Về phần tấn giai Chân thần hay cao hơn nữa hắn không nghĩ tới.

Dù cho đám cường giả Thần đạo ở đây đã năm trăm năm nhưng cũng không ai có thể tấn giai Chân thần, bởi vậy có thể biết cảnh giới này không phải người thường có thể mơ.

Mưu Tử Long giũ tay áo, nói:

- Hạ huynh đệ. Chuyện này để sau hãy nói. Dù sao có Ngũ Hành Hoàn trong tay, ngươi cũng không cần vật phẩm không gian nào khác.

Lão dừng một chút, nói:

- Lão ca ta về vận dụng Không gian thuật có chút tâm đắc, không biết Hạ huynh đệ có muốn nghe một chút?

Hạ Nhất Minh dĩ nhiên vui mừng khôn xiết. Hắn thế nào cũng không ngờ hôm nay có thể gặp được quý nhân.

Nhìn Mưu Tử Long hành lễ thật sâu, Hạ Nhất Minh chân thành nói:

- Xin Mưu huynh chỉ điểm. Tiểu đệ rửa tai lắng nghe.

Mưu Tử Long hài long gật đầu, theo sau khẽ nói:

- Ngươi xem kỹ.

Trên người lão đột nhiên xuất hiện dao động kỳ dị.

Lực lượng dao động trên cơ thể hắn rõ ràng là Thổ thần lực, nhưng tần suất dao động tương đối quái dị, hơn nữa sau một lát đã dẫn phát thiên địa chi uy.

Hạ Nhất Minh sắc mặt khẽ biến, trong lòng vô cùng hoài nghi.

Mưu Tử Long khiến thiên địa dao động nhưng không phát ra ngoài mà hướng vào phía thân thể.

Giờ phút này Hạ Nhất Minh căn bản nghĩ không ra chủ ý của lão. Chẳng lẽ lão muốn lấy thân thể chống lại thiên địa chi uy? Ngay khi suy nghĩ này xuất hiện trong đầu, Hạ Nhất Minh đột nhiên phát hiện, khí tức quanh người Mưu Tử Long đã thay đổi.

Đây là biến hóa tương đối quỷ dị. Thân thể Mưu Tử Long giống như hắc động sâu không đáy, bao nhiêu lực lượng thiên địa chi uy cũng không đủ lấp đầy hắc động này.

Hạ Nhất Minh thân thể run lên, trong lòng không khỏi thán phục.

Thần đạo quả nhiên cao thâm khó lường. Hắn biết đây là thủ pháp thần kỳ Mưu Tử Long thi triển, cho nên mới có thể đạt hiệu quả như vậy.

Nếu chỉ sử dụng thân thể Thần đạo ngạnh kháng thiên địa chi uy cũng là việc làm không sáng suốt.

Trung tâm hắc động bắt đầu xoay tròn, tốc độ xoay trong nháy mắt đã đề thăng tới cực hạn.

Theo sau đại lượng thiên địa lực lượng tiêu tán, thân thể Mưu Tử Long cứ thế biến mất tại chỗ.

Hạ Nhất Minh trợn mắt cứng lưỡi nhìn cảnh này, đôi tai hắn run lên nghe ngóng âm thanh xung quanh.

Hắn cảm giác được Mưu Tử Long sử dụng phương pháp đặc biệt nào đó tiến hành truyền tống, đây cũng chính là phương pháp Thần long truyền tống bọn hắn.

Bất quá Mưu Tử Long tuyệt đối sẽ không truyền tống xa như vậy mà nhanh chóng sẽ chạy lại.

Quả nhiên sau một lát từ phía xa truyền tới khí tức cường đại.

Rất nhanh theo tiếng cười lớn, Mưu Tử Long từ xa bay lại.

Đôi mắt Hạ Nhất Minh lóe lên quang mang khác thường, trong lòng hắn vô cùng khâm phục nói:

- Thần công của Mưu huynh, tiểu đệ bội phục.

Mưu Tử Long khẽ lắc đầu, nói:

- Hạ huynh. Kỳ thực Không gian thuật không quá phức tạp. Ngươi có Ngũ hành luân hồi tuyệt đối có thể tu luyện thành công. Tuy nhiên uy lực ra sao, truyền tống khoảng cách thế nào phải xem thiên phú cùng vận khí của ngươi.

Lão dừng một chút, nói:

- Lực lượng không gian kỳ thực không phải chỉ Thần dạo mới có thể nắm giữ, ngoại trừ Thổ thần lực không thể thiếu, nếu có Phong thần lực quả không thể tốt hơn.

Hạ Nhất Minh trong lòng mừng thầm nhưng không biểu lộ ra. Sau khi cẩn thận lắng nghe giảng giải không hề giấu giếm của Mưu Tử Long, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác muốn thử nghiệm.

Suốt một canh giờ sau, Mưu mới ngừng nói. Sắc mặt hắn ngưng trọng:

- Những điều cần nói ta đã nói hết. Muốn sử dụng Truyền tống thuật khó khăn lớn nhất chính là chuyển đổi thần lực trong nháy mắt. Ngươi bình thường nên cố gắng thử nghiệm. Khi có thể nắm bắt tần suất cùng đặc điểm chuyển hóa trên cơ bản đã thuận lợi vượt qua.

Hạ Nhất Minh mạnh mẽ gật đầu, hắn nhắm hai mắt tựa hồ như tiêu hóa những lời giảng giải của Mưu Tử Long.

Mưu Tử Long hài lòng gật đầu. Tiểu tử này mặc dù nắm giữ thiên phú khó tin nhưng luôn luôn cầu tiến, chưa đạt thành tựu tuyệt đối không ngừng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status