Xà vương quấn thân: Bà xã, sinh quả trứng!

Chương 1248: Người… có thể tránh đi một lát được không? (2)


“Bây giờ con càng yêu hắn, sau này sẽ càng quên hắn một cách sạch sẽ. Có một ngày con sẽ hối hận về quyết định của hiện tại. Đến lúc đó, con sẽ hoàn toàn tỉnh ngộ, không hiểu tại sao bản thân mình bây giờ lại xem trọng hắn ta như vậy. Cho đến lúc khó khăn lắm mới thành ma, nhưng vẫn phải chịu đựng đau đớn, từng chút từng chút một xẻo linh lực ra ngoài.”

Những điều phu nhân Hoa Nguyệt nói thực sự quá sống động, Đậu Đậu nghe thấy, run cầm cập một lúc.

Cắt da cắt thịt, Ma tộc dùng cách này để loại bỏ linh khí sao?

Tàn nhẫn quá… Không đúng! Việc này có liên quan gì đến cô?

Cô sẽ không trở về!

Ánh mắt Đậu Đậu lập tức trở nên kiên định, phu nhân Hoa Nguyệt thấy vậy chỉ đành bất lực một hồi, “Bỏ đi, nếu đã không thể thuyết phục được con, vậy mẹ cũng không nói nhiều với con về vấn đề này nữa. Lần này mẹ đến là muốn lấy lại Cuốn Hóa Linh. Vốn là muốn hỏi con đã học thuộc chưa, bây giờ xem ra có lẽ con không hề xem… mang tới đây đi.”

“Thứ đó không ở chỗ con.”

“Đến cả cái này con cũng cho hắn xem?”

Phu nhân Hoa Nguyệt kinh ngạc, Đậu Đậu ừ một tiếng như lẽ là tất nhiên, rồi hỏi lại, “Sao thế?”

“Không sao, bây giờ con ra ngoài lấy nó mang lại đây cho mẹ. Thánh Nữ Các đã phát hiện Cuốn Hóa Linh đó mất tích rồi, còn không mang trả lại thì không lâu nữa sẽ điều tra đến mẹ. Đến lúc đó, cho dù con có trở về Ma tộc cũng không cứu nổi được mẹ đâu.”

“… Được thôi.”

Tuy rằng cô không nhớ người mẹ ruột này hình dáng ra sao, lại đối xử tốt với cô như thế nào, nhưng một giọt máu đào hơn ao nước lã mà! Cô không thể trơ mắt nhìn bà ấy bị điều tra ra đúng không?

Thế là Đậu Đậu bắt đầu tìm lối ra, tìm mãi tìm mãi, bên dưới cơ thể đột nhiên bị nhét đầy.

Đậu Đậu đứng sững tại chỗ, không dám động đậy, yếu ớt nhìn phu nhân Hoa Nguyệt một cái rồi nói, “Người… có thể lánh đi một lát được không?”

Phu nhân Hoa Nguyệt không hiểu, “Tại sao?”

Đậu Đậu, “…”

Con có thể tại sao nữa? Tất nhiên là bởi vì người đàn ông của cô lên cơn rồi!

Cô ngủ rồi cũng không buông tha cho cô? Thật đúng là phát rồ mất! Hắn bạo lực gia đình còn có lý gì không vậy! Có thôi ngay không!

Dựa theo tình hình này, liệu ngày mai cô có thể xuống giường được không?

Trái tim Đậu Đậu là hàng loạt câu móa nó, giữ vững cơ thể, giữ vững nơi nhạy cảm trên cơ thể đang có chấn động kịch liệt, “Người đừng hỏi tại sao, lánh đi… trước!”

Đậu Đậu nắm chặt bàn tay lại, rất cố gắng rất cố gắng, nhưng giọng nói còn có chút kì quặc.

Cô đã cảm nhận được trò đùa quái đản của tên yêu nào đó rồi, hắn đã không thỏa mãn, nhân cơ hội cô ngủ mà rình mò để chiếm hời.

Hắn muốn X cô đến tỉnh!

Vậy nên…

“Người đừng nhìn con nữa được không, con... con quay lại ngay.”

Giọng điệu của Đậu Đậu quái dị, hai má đỏ ửng, cổ họng khát khô. Tình hình này mà phu nhân Hoa Nguyệt còn không hiểu, vậy thì thật sự không xứng với danh nghĩa Lô đỉnh bảy lá đã kết hôn nữa.

Thế là bà chỉ có thể gượng gạo xoa đầu mũi, quay lưng lại, đợi Đậu Đậu biến mất.

Đậu Đậu vừa thấy phu nhân Hoa Nguyệt quay người đi, chân liền nhũn, quỳ xuống nền đất. Sau đó cắn răng chửi rủa một câu xà yêu chết tiệt, trừng mắt lên, biến mất khỏi giấc mơ.

Đậu Đậu nhấc đầu khỏi gối, cắn răng cắn lợi quay đầu nhìn người… tên yêu phía sau lưng.

Tên yêu nào đó nhoẻn miệng cười hỏi, “Tỉnh rồi?”

Sau đó cúi đầu mổ vào gáy cô, ấn vai cô xuống, xông lên một cái không quá dùng lực.

Đậu Đậu hậm hực một tiếng, nổi điên, “Anh làm gì thế? Không phải đã nói là phải ngủ rồi hay sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.4 /10 từ 139 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status