Xà vương quấn thân: Bà xã, sinh quả trứng!

Chương 633: Kịch hay sắp bắt đầu rồi (1)


Tô Thính Tuyết uất ức bĩu môi, khóc vô cùng khó coi, “Con phải đi nói với bà nội!”

Tô Thành Minh cười nhạt, “Con đi luôn đi!”

Nhìn thấy Tô Thính Tuyết khóc lóc chạy đi, Tô Thành Minh vội vàng giải thích với Tiểu Bạch, “Thính Vũ, con nghe ta nói, ta không hề có bất kì một…”

“Ông có con riêng hay không, liên quan gì đến tôi?”

Trên thực tế, nếu không phải vì không muốn dây dưa với Tô Thành Minh, Tiểu Bạch đã nói thẳng cô chính là con riêng của ông ta rồi.

Đàn ông tồi chính là đàn ông tồi, mất đi rồi mới biết trân trọng!

Vừa ăn đồ trong bát, lại vừa muốn đồ trong nồi. Phụ lòng người này xong lại muốn phụ lòng người kia. Con người như vậy, sao có thể là cha cô chứ?

Nghĩ đến đây, ánh mắt nhìn Tô Thành Minh của Tiểu Bạch càng thêm lãnh đạm. “Ông Tô, ông có thời gian giải thích việc không quan trọng với người không quan trọng gì như tôi, chi bằng đi dỗ dành con gái của ông đi.”

Sau đó không đợi Tô Thành Minh nói gì thêm nữa, cứ thế kéo Đậu Đậu đi ra chỗ khác.

Tô Thành Minh ngẩn ngơ nhìn theo bóng lưng rời đi của Tiểu Bạch, vừa buồn phiền hối hận, vừa quay người đi về phía đám đông người phía trước.

Thế nhưng Tiểu Bạch kéo theo Đậu Đậu không đi quá xa, chỉ là tìm một vị trí thích hợp, lặng lẽ chờ kịch hay diễn ra.

Ở một vị trí trung tâm sáng rực, Trịnh Kiều châm nến sinh nhật, khuôn mặt dịu dàng nhìn Tô Thành Minh đang đi đến bên cạnh mình. Cái dáng vẻ rất dịu dàng của bà ta không xuất chúng, nhưng nhìn lại rất vừa mắt. Cũng chẳng trách Tô Thành Minh lại đi theo con đường của bà ta, nhìn bà ta cũng thật sự có nét giống một người tốt!

Đậu Đậu vừa nói như vậy, Tiểu Bạch liền phì cười, “Cô không nói tôi cũng không phát hiện ra, mẹ tôi đem ra so sánh với bà ta, thực sự là giống một người phụ nữ xấu xa.”

Đậu Đậu không hiểu, Tiểu Bạch liền giải thích, “Mẹ tôi chính là điển hình của người phụ nữ mạnh mẽ, là kiểu người bất kì lúc nào cũng có thể đá người ta.”

Hai người đang nói chuyện thì Hồng Tụ đã dẫn theo vài tên ác quỷ áo đỏ xuất hiện.

Đậu Đậu làm ngón tay tỏ ý giữ yên lặng, sau đó chỉ Hồng Tụ, “Kịch hay sắp bắt đầu rồi.”

Hồng Tụ cũng nhìn thấy bọn họ, khẽ gật đầu, sau đó xoay ngươi đi vào trong đám đông.

Trong đám đông, bà Tô ở bên cạnh, Trình Kiều đang kéo Tô Thính Vũ còn đang khóc lóc rên rỉ về phía mình an ủi, “Đừng khóc nữa, cha con nói đúng. Mẹ đã chiều con quá rồi.”

“Ha ha, cũng coi như có chút tự mình biết mình!”

Tô Thành Minh cười khẩy một cái, Trịnh Kiều đột nhiên chết sững, định thần lại biết ông ta thật sự giận con gái mình thì vội vàng cười dịu dàng, “Vâng, anh nói đúng. Sau này em nhất định sẽ không chiều con như thế nữa.”

Thế nhưng Tô Thành Minh lại không muốn có sau này với bà ta, ông ta thậm chí còn không hiểu ngày xưa tại sao lại bị ma quỷ ám ảnh mà lấy bà ta nữa!

Thực ra lấy Trịnh Kiều về được ba bốn năm, ông ta đã hối hận rồi.

Ông ta muốn đi tìm Susan, nhưng mẹ bất luận thế nào cũng không cho phép. Bà ấy đã ly hôn với cha từ lâu, sau đó cha cưới mẹ của Susan, Susan giống như đứa con ghẻ, trở thành em gái trên danh nghĩa của ông ta. Cho nên mẹ ông ta luôn phản đối ông ta ở bên cạnh Susan, ngăn trở bằng mọi cách, thậm chí còn tìm Trịnh Kiều cho ông ta. Khi đó Trịnh Kiều còn đang đi học, lúc nào cũng giành được học bổng, là một cô gái ngoan. Tất nhiên rồi, đó là mẹ ông ta cho rằng như vậy.

Sau khi kết hôn ba năm, ông ta đã tỉnh ngộ, phái người điều tra mới biết rõ, Trịnh Kiều vì muốn ở cùng ông ta mà đã bỏ rơi người bạn trai thanh mai trúc mã suốt mười mấy năm của mình. Một người phụ nữ lòng dạ độc ác như vậy, mẹ ông ta vẫn còn cảm thấy tâm tư Trịnh Kiều đơn thuần.

Từ đó về sau, ông ta bắt đầu ăn chơi đàng điếm, không tìm thấy Tô San thì tìm hình bóng của Tô San. Những người bạn thân thiết với ông ta đều biết rõ, đám người tình của ông ta đều giống Tô San. Thậm chí con riêng, ha ha ha, cái này… không phải của ông ta.

Vì để trả miếng Trịnh Kiều mà trên danh nghĩa là của ông ta thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.4 /10 từ 139 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status