Xuyên nhanh: Quyến rũ không có tội

Quyển 6 - Chương 13



Editor: QR

Mộ Bối Nhi ngẩng cổ, ôm lấy đầu Quân Nhất Ngôn. Nhũ thịt thơm mềm lướt qua mặt Quân Nhất Ngôn, miệng rộng từng miếng từng miếng ngậm lấy nhũ thịt của nàng, một tay thưởng thức bầu ngực còn lại, một tay nắm chặt mông nàng: “Nhanh lên!” Giọng nói khàn khàn từ tính, vừa nhẫn nại lại kìm nén.

“A... Không cần...” Nàng tiếp tục thong thả dùng mông vẽ vòng tròn, khi nông khi sâu ngồi xuống, huyệt thịt non mềm ma sát côn thịt lớn của nam nhân nhưng lại không chịu để nam nhân sảng khoái.

“Thật là không nghe lời!” Mộ Bối Nhi không nghe lời khiến hắn rất buồn rầu, đôi tay dùng chút lực để nàng ngồi xuống, côn thịt bởi vì tư thế nên đâm vào rất sâu, chạm vào cửa tử cung, làm nữ nhân vừa sướng vừa đau, ngẩng cổ ưỡn eo thét chói tai. “Chuyện này ta cũng sẽ không theo nàng!” Quân Nhất Ngôn cười tà ác, khống chế mông của Mộ Bối Nhi lên xuống, đâm vừa nhanh lại sâu, làm miệng nhỏ của nàng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ, cuối cùng không có cách nào nói ra lời giận dỗi.

“A... A a... Quá sâu... Đừng dùng sức như vậy...”

“Như vậy nàng mới sướng không phải sao?” Quân Nhất Ngôn ngậm lấy thùy tai của nàng, xấu xa véo nụ hoa của nàng.

“A... Ngươi thật xấu... Ta ghét ngươi...”

“Ghét ta?” Quân Nhất Ngôn đột nhiên rút toàn bộ côn thịt ra, côn thịt thật lớn ướt đẫm gật đầu với nàng, nam nhân đẩy ngã nàng xuống giường, hai chân gấp trước ngực, hai bầu vú bị đè ép biến hình, quy đầu nóng hầm hập hoạt động ở cửa huyệt nhưng lại không chịu tiến vào. Huyệt thịt không ngừng co rút lại, bên trong ngứa ngáy khiến Mộ Bối Nhi cực kỳ khó chịu, mông muốn đuổi theo côn thịt nhưng mỗi khi nam nhân để nàng ăn một chút lập tức thối lui, càng làm cho nàng khó chịu.

“Hu hu hu... Cho ta... Xin ngươi...” Mộ Bối Nhi khóc lóc xin tha, nam nhân thật sự quá đáng giận.

“Còn muốn ghét ta hay không? Còn muốn gả cho người khác hay không? Còn muốn không nghe lời hay không?” Quân Nhất Ngôn hỏi liên tiếp nhiều vấn đề, hắn keo kiệt lại mang thù như vậy làm Mộ Bối Nhi dở khóc dở cười, nàng chính là không muốn trả lời mấy vấn đề này của hắn, dùng sức thoát khỏi tay Quân Nhất Ngôn, nàng vùi vào trong chăn, run bần bật, cắn môi cố chịu đựng một đợt lại một đợt xuân triều.

Vốn dĩ nam nhân cũng muốn tức giận nhưng vừa thấy nàng giấu đầu lòi đuôi như vậy lại muốn cười, thế là hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ cái mông trơn bóng của Mộ Bối Nhi, ngón tay ái muội vẽ vòng tròn trên đó: “Vì cái gì không trả lời ta, hửm?”

“Không muốn... Ngươi là đồng tiền hư, ta không muốn...” Trốn ở trong chăn nói chuyện thật không rõ ràng nhưng như vậy càng có vẻ đáng yêu, đặc biệt là cái mông nhỏ đang muốn trốn tránh.

“A!” Nam nhân khẽ cười một tiếng, tách hai chân nàng ra, toàn bộ tiểu huyệt bại lộ ở trong không khí khẽ run rẩy, ngón tay chạm nhẹ cửa huyệt, khảy tiểu trân châu ở phía trên: “Có muốn ta đâm vào không, hửm?”

Thân thể Mộ Bối Nhi cứng đờ, lắc mông, giãy giụa một chút giống như muốn cự tuyệt nhưng ở trong mắt nam nhân lại là muốn một cách trắng trợn.

“Muốn phải không? Vậy ta lập tức đâm vào nha!” Một ngón tay khớp xương rõ ràng đâm vào, hoàn toàn đi vào bên trong huyệt thịt mị hồng, ở bên trong moi đào quấy loạn, đào càng nhiều dâm thủy ra giữ ở trong tay, bôi vào trong cúc huyệt ở phía sau, vẽ vòng tròn xung quanh nếp uốn: “Có phải cái này cũng rất muốn được đâm vào hay không?”

“Không muốn... Không muốn...” Đầu nhỏ trong chăn dùng sức lắc lắc, lần trước khi nam nhân chơi đến tận hứng, thiếu chút nữa chơi hỏng nàng, nàng còn nhớ rõ cảm giác phía sau đau đớn đến mức đứng ngồi không yên.

“Nàng muốn... Bảo bối, lần trước không phải nàng thật sướng hay sao?” Nam nhân lại một lần làm lơ câu trả lời của Mộ Bối Nhi, nửa ngón tay đã hoàn toàn đi vào trong cúc huyệt, ngăn chặn vòng eo đang lẩn tránh của nữ nhân, cả ngón tay tiến vào. Cúc huyệt cũng chặt chẽ giống như tiểu huyệt nhưng xúc cảm của hai chỗ khác nhau, cúc huyệt trơn bóng hơn một ít, bên trong tiểu huyệt tầng tầng nếp gấp vô cùng có lực ma sát.

“Nàng biết không một ngón tay đã đi vào nha, kế tiếp hai ngón tay không biết có nuốt trôi hay không đây?” Hai ngón tay cũng cắm vào, Mộ Bối Nhi có thể cảm nhận rất rõ ràng đốt ngón tay của nam nhân, biết ngón tay kia ở bên trong tận tình quấy loạn, còn thường thường gấp ngón tay ấn vào nhục bích (tường thịt).

“Hu hu hu...” Trong chăn không ngừng truyền đến tiếng nức nở làm nam nhân càng thêm hưng phấn, một cái tay khác cắm vào trong tiểu huyệt, đồng thời quấy loạn trong hai huyệt, cả người Mộ Bối Nhi nằm liệt trên giường không có sức lực nhúc nhích.

Quân Nhất Ngôn nhân cơ hội này lật người nàng lại, tóc mai Mộ Bối Nhi toán loạn, mồ hôi thơm chảy khắp người giống như mới ngâm nước, mùi hương trên người càng thêm nồng đậm. Nam nhân hôn cái trán của nàng: “Có muốn không?”

“Muốn...” Giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu, không thể nghe thấy được, Mộ Bối Nhi thật sự bị nam nhân đùa giỡn đến vô lực.

“Vậy nàng còn nói ghét ta hay không?”

“Không... Không ghét...”

“Vậy nàng còn muốn gả cho người khác hay không?”

“Không muốn....”

“Sớm ngoan ngoãn một chút không phải tốt sao?”

Quân Nhất Ngôn hôn miệng nàng giống như khen thưởng, côn thịt đã lâu không gặp lại một lần nữa lấp đầy tiểu huyệt của nàng, cảm giác nỏng bỏng trướng căng làm nàng thoải mái rên rỉ thành tiếng. Nam nhân ngồi quỳ ở trên giường để nàng giang rộng hai chân, nằm trên giường thừa nhận hắn yêu thương, từng cái từng cái đâm vào chỗ sâu nhất, mỗi khi đâm đến điểm kia, nữ nhân lập tức sẽ phát ra tiếng rên rỉ dễ nghe mê người, tiểu huyệt hút càng cặt khiến hắn vô cùng sảng khoái. Nàng tùy ý để nam nhân mỗi lần đều thiếu chút nữa đâm nàng đến đầu giường, cặp ngực cũng bị động tác của nam nhân khiến chúng không ngừng lay động, đôi mắt nam nhân nóng lên, duỗi tay nắm lấy một bên ngực.

“Có thích hay không, hửm?”

“Ưm... A... Thật sâu, thật căng...”

“Có thích hay không, nói, có thích ta hay không?” Bị Mộ Bối Nhi đả kích nhiều lần, Quân Nhất Ngôn đối mặt với nàng đã không còn tự tin, hắn bức thiết muốn biết rốt cuộc trong lòng Mộ Bối Nhi có hắn hay không, lần thứ hai dừng động tác lại, ép buộc Mộ Bối Nhi trả lời.

“Ưm... Thật ngứa... A a a... Thích... Ta thích ngươi... Mau động...”

“Thật ngoan!”

“A a a... Quá nhanh... Không được, không được... Quá nhiều...” Mộ Bối Nhi chỉ  muốn nam nhân di chuyển, ai biết nam nhân lại đâm thật lợi hại , nàng bị lần yêu thương kịch liệt này làm cho không có cách nào nói chuyện, khoái cảm hết dợt này đến đọt khác tràn vào đại não khiến đại não hoàn toàn trống rỗng không có cách nào suy nghĩ, trong nháy mắt khi nàng cho rằng chính mình sắp bay đến bầu trời, trong đầu nổ tung thành ngàn ngàn vạn vạn pháo hoa, tiểu huyệt buông lỏng phun ra một lượng lớn dâm thủy, chờ đến phục hồi tinh thần lại thân mình hoàn toàn bay bổng, ấm áp dễ chịu, nàng thoải mái sắp ngủ rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.4 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status