Y phi quyền khuynh thiên hạ

Chương 104: Giải thích, ta không biết......



Khí độc, có hại cho cơ thể người?

Lâm Sơ Cửu biến sắc, phản ứng đầu tiên là nghĩ tới chân của Tiêu Thiên Diệu!

Hệ thống Y Sinh đột nhiên đưa ra báo động ngay khi Mặc Ngọc Nhi vừa thêm long phách vào, điều này chứng tỏ rằng —— long phách, không, chắc chắn là thuốc tắm có vấn đề.

Tiêu Thiên Diệu đang gặp nguy hiểm!

Lâm Sơ Cửu biến sắc, không chút nghĩ ngợi lập tức xông lên phía trước, hô to: "Dừng! Dừng tay. Đừng tiếp tục thêm dược. Có độc! Vương gia, thuốc tắm có độc."

"A......" Mặc Ngọc Nhi đang nghiêm túc đổ long phách vào trong thau tắm, căn bản không ngờ Lâm Sơ Cửu sẽ đột nhiên xông lên phía trước, vì thế nàng ta bị Lâm Sơ Cửu đẩy lui về phía sau hai bước, "Lạch cạch" một tiếng, long phách trong tay rơi xuống, chất lỏng đỏ tươi nháy mắt nhiễm đỏ mặt sàn.

"A...... Long phách." Mặc Thần Y choáng váng, ngây ngốc bất động tại chỗ.

"Lâm Sơ Cửu, hỗn đản!" Tiêu Thiên Diệu rủa thầm một tiếng, lạnh lùng quét mắt về phía Lâm Sơ Cửu.

Nữ nhân này, dám phá vỡ dược liệu có thể chữa khỏi hai chân của hắn. Rốt cuộc nàng ấy đang muốn làm gì?

"Lâm Sơ Cửu, ngươi đang làm gì vậy? Đây là long phách, đây là thánh dược có thể chữa lành hai chân Vương gia, không ngờ ngươi dám phá huỷ nó." Mặc Ngọc Nhi biến sắc, hét to.

Mặc Thần Y cũng có phản ứng lại, tức giận nhìn nàng, chửi lớn: "Nữ nhân điên, ngươi đang làm gì vậy? Đây là long phách, ngươi dám huỷ hoại nó. Ngươi rốt cuộc đang rắp tâm điều gì?"

Nhìn long phách rơi trên mặt sàn, Mặc Thần Y đau lòng không làm gì được, ánh mắt nhìn Lâm Sơ Cửu càng thêm hung ác, tay phải nắm chặt thành quyền, cố gắng kìm chế xúc động muốn đánh người.

Lâm Sơ Cửu không để ý tới bọn họ, vội vàng lao tới bên cạnh Tiêu Thiên Diệu, lôi kéo Tiêu Thiên Diệu ra ngoài, "Vương gia, thuốc tắm có vấn đề, ngài mau đứng lên đi."

Hệ thống Y Sinh đã cảnh báo nhiều lần, mặc dù không nói ra nguyên nhân, nhưng Lâm Sơ Cửu biết, việc này tất nhiên có liên quan tới long phách.

Tuy nhiên, Tiêu Thiên Diệu không hề nhúc nhích, chỉ lạnh lùng nhìn nàng.

Dược có vấn đề? Lâm Sơ Cửu đang đùa gì vậy. Đừng nói Mặc Thần Y không dám hạ độc thủ với hắn, chưa nói tới người của hắn luôn luôn theo dõi Mặc Thần Y, tất cả các loại dược trước khi sử dụng, đều do người của hắn tự tay kiểm tra qua. Những loại dược đó có thể xảy ra vấn đề gì?

Trâm cài bạch ngọc? Nhưng cây trâm kia đã được xử lý rồi, thậm chí bọn người Lục Nguyên cũng bị theo dõi, bọn họ căn bản không có hành động nào khác.

Lâm Sơ Cửu cắn răng một cái, nàng đã làm hỏng dược liệu có thể trị khỏi hai chân của hắn, hắn sẽ thoát ra thau tắm hay sao?

"Lâm Sơ Cửu, ngươi bị điên rồi sao, còn không mau tránh ra, ngươi muốn hại chết Vương gia hay sao?" Mặc Ngọc Nhi tiến lên, kéo Lâm Sơ Cửu ra. Lâm Sơ Cửu không thèm để ý tới nàng ta, trở tay đẩy nàng ta ra xa.

"Tiêu Thiên Diệu, chàng hãy tin tưởng ta, ta không hề nói dối. Thuốc tắm thật sự có vấn đề." Lâm Sơ Cửu lo lắng đến nỗi gọi thẳng tên của Tiêu Thiên Diệu, "Chàng hãy mau ra đây."

Nhưng......

Tiêu Thiên Diệu vẫn không nhúc nhích, hắn thậm chí còn đẩy tay Lâm Sơ Cửu, "Lâm Sơ Cửu, vì sao lại phá hỏng long phách. Nàng rốt cuộc là người của ai? Hãy giải thích cho bổn vương?" Vì sao ngay trong thời khắc quan trọng nhất, nàng lại phá hỏng được liệu có thể chữa khỏi hai chân của hắn?

Lâm Sơ Cửu rốt cuộc đang muốn làm gì?

Chẳng lẽ, tất cả những gì Lâm Sơ Cửu đã làm trước đó, đều vì muốn lấy được sự tin tưởng của hắn, sau đó phản bội hắn ngay trong khoảnh khắc này?

"Vương gia, ta nói rồi, hai chân của ngài...... Không thể tiếp tục ngâm thuốc tắm. Thuốc tắm này có vấn đề, ngài mau đứng lên đi." Lâm Sơ Cửu không hề tức giận, nàng biết chỉ dựa vào lời nói của một bên sẽ không thể khiến Tiêu Thiên Diệu tin tưởng, nhưng hiện tại nàng không có chứng cứ, cũng không có thời gian để đi tìm chứng cứ.

Lâm Sơ Cửu lo lắng đến mức không quan tâm tới sự hiện diện của Mặc Thần Y, nói thẳng: "Vương gia, chàng hãy tin tưởng ta một lần. Cầu xin chàng, cầu xin chàng mau ra khỏi đây. Dược này sẽ gây tổn hại cho chàng."

Vì muốn Tiêu Thiên Diệu tin tưởng mình, Lâm Sơ Cửu vội vàng nói: "Tối hôm qua... chẳng phải tối hôm qua chàng đã phát hiện ra Mặc Ngọc Nhi có điều bất thường hay sao?"

"Ngươi đang nói bậy gì đó?" Mặc Thần Y cảm giác sự tình không đúng, lập tức đè nén tức giận, nói như chém đinh chặt sắt: "Nữ nhi của ta có gì bất thường? Bất luận kẻ nào trong thiên hạ đều có khả năng làm hại Vương gia, nhưng Ngọc Nhi sẽ không."

"Vương gia, cha ta nói không sai, hai cha con chúng ta tuyệt đối sẽ không làm hại Vương gia." Mặc Ngọc Nhi cứng người, vội vàng giải thích.

Tại thời điểm này, Tiêu Thiên Diệu tin rằng Mặc Thần Y không có năng lực kia, cũng không có bản lĩnh kia. Nhưng hắn vẫn không nói gì, chỉ nhìn về phía Lâm Sơ Cửu. Hắn cần một lời giải thích của Lâm Sơ Cửu.

Lâm Sơ Cửu lo lắng muốn chết, vội vàng thuyết phục Tiêu Thiên Diệu, nhưng nàng lại không tìm được chứng cứ, chỉ có thể hét to: "Vương gia, chàng hãy tin ta một lần, ta đỡ chàng đứng lên. Thuốc tắm này có vấn đề, sẽ có hại với hai chân của chàng."

Biết rõ Tiêu Thiên Diệu sẽ không tin nàng, nhưng nàng vẫn muốn thử, bởi vì...... nàng không chịu đựng được nếu Tiêu Thiên Diệu xảy ra chuyện.

"Không thể, Vương gia không thể đứng lên. Một khi long phách bắt đầu có hiệu lực, không thể bỏ dở giữa chừng, nếu không...... hai chân của ngài sẽ bị phế, thậm chí còn có khả năng mất mạng. Vương phi đang muốn hại chết ngài." Mặc Thần Y lo sợ Tiêu Thiên Diệu thật sự tin lời Lâm Sơ Cửu, vội vàng giải thích nói: "Vương gia, hiện tại có phải ngài có cảm giác hai chân giống như bị kim châm hay không? Đó là hiệu ứng của long phách. Long phách sẽ từ từ thấm vào trong cơ thể, chữa trị kinh mạch đã bị tổn hại của ngài. Nếu quá trình này bị gián đoạn, nặng thì bỏ mình, nhẹ thì tàn phế hai chân."

"Lâm Sơ Cửu, nàng nghe rõ chưa?" Đó là lý do Tiêu Thiên Diệu không thể đứng dậy.

Cho dù trong thuốc tắm thật sự có độc đúng như lời Lâm Sơ Cửu đã nói, chỉ cần sẽ không lập tức lấy mạng, hắn đều không thể đứng lên.

Đương nhiên, thuốc tắm có độc hay không hắn biết rất rõ, viên đá tránh độc ở trên người hắn không hề có bất cứ phản ứng nào.

Lâm Sơ Cửu đang nói dối!

Tiêu Thiên Diệu nhìn Lâm Sơ Cửu, ánh mắt lạnh băng không có một chút độ ấm, "Nàng rốt cuộc muốn làm cái gì? Đột nhiên hét lên như một người điên?" Nàng thật sự muốn lấy mạng hắn sao?

"Ta... ta không biết long phách có hiệu lực như vậy." Lâm Sơ Cửu lui về phía sau một bước, gần như không thể tin được, Tiêu Thiên Diệu sẽ dùng ánh mắt lạnh băng như vậy nhìn nàng. Ánh mắt này......

Ánh mắt này còn lạnh hơn gấp ba lần so với khi bọn họ vừa mới gặp nhau. Lâm Sơ Cửu không chút nghi ngờ, nếu Tiêu Thiên Diệu có thể động thủ, nhất định sẽ giết chết nàng.

Trái tim Lâm Sơ Cửu trong nháy mắt lạnh băng, giống như có bàn tay vô hình nắm chặt lấy trái tim nàng, siết chặt nó, rất đau......

"Ta... ta không có ý hại chàng. Đó là sự thật, thuốc tắm có vấn đề. Chàng sẽ gặp nguy hiểm, chàng cần phải nhanh chóng đứng lên." Cho dù như vậy, Lâm Sơ Cửu vẫn nghĩ về sự an toàn của Tiêu Thiên Diệu, nhưng nàng không dám tiến lên.

"Bổn vương không thể tin những lời nàng nói. Bổn vương tin muốn có chứng cứ, nàng hãy đưa ra bằng chứng đi." Tiêu Thiên Diệu vẫn không di chuyển, hắn muốn tin Lâm Sơ Cửu, nhưng......

Hành động của Lâm Sơ Cửu quá đột ngột!

Hơn nữa thời gian quá trùng hợp. Ngay thời điểm long phách có hiệu nghiệm, Lâm Sơ Cửu lại đột nhiên giống như nổi điên lao tới, thậm chí còn phá hủy long phách. Điều này khiến cho Tiêu Thiên Diệu không thể không suy nghĩ nhiều.

Có phải Lâm Sơ Cửu là người của Hoàng thượng hay không?

"Chứng cứ, chứng cứ...... Ta," Lâm Sơ Cửu không biết nên nói như thế nào, cuối cùng chỉ có thể cúi đầu nói: "Ta

không thể đưa ra bằng chứng, nhưng ta không lừa gạt chàng, thật sự không lừa gạt chàng."

Nàng... nàng phải chứng minh như thế nào để Tiêu Thiên Diệu tin tưởng nàng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status