Y quan cầm thú

Chương 124: đáy biển hoàng lăng


Đi ra mê cung, ba người đều thở phào một hơi, Tuệ Vân Lệ Ti ho khan một tiếng, ói ra một ngụm máu tươi, Đường Liệp cuống quýt buông nàng ra, Tuệ Vân Lệ Ti lấy ra một viên thuốc trị thương ăn vào, nhẹ nhàng khoát tay áo nói: " Ta không việc gì, bất quá chỉ sợ không thể tiếp tục đi theo tới."

Thủy Đại Nhân nói: " Phía trước sẽ tiếp tục xâm nhập đáy biển, áp lực thật lớn, ngươi hay là ở chỗ này nghỉ ngơi đi."

Tuệ Vân Lệ Ti gật đầu nói: " Ta ở chỗ này chờ."

Đường Liệp có chút lo lắng Ma Đế, Tuệ Vân Lệ Ti nhìn ra hắn băn khoăn, mỉm cười nói: " Ma Đế cho dù có lợi hại, nhưng trong lúc nhất thời cũng không có bổn sự xông qua mê cung, ngươi đi theo bệ hạ xuống địa cung nhìn xem, rốt cuộc có tìm được Huyễn Hải Vân Cung hay không."

Đường Liệp vỗ nhẹ lên má nàng, Tuệ Vân Lệ Ti đỏ mặt, ngay trước mặt nữ hoàng dù sao cũng có chút ngượng ngùng.

Dọc theo thủy đạo nghiêng xuỗng vẫn đi tới trước, Đường Liệp hình thành một năng lượng cầu nơi ngón tay, chiếu sáng phương hướng hắn cùng Thủy Đại Nhân đi tới, nhìn Thủy Đại Nhân im lặng không nói, Đường Liệp bỗng nhiên to gan vươn tay tới, bắt được bàn tay của Thủy Đại Nhân, Thủy Đại Nhân ngoài dự đoán không hề cự tuyệt, mặc cho Đường Liệp cầm bàn tay nhỏ bé của nàng, trong lòng lần đầu tiên cảm thấy vô tận ấm áp, âm thầm nói: " Khó trách tỷ tỷ vì Đường Liệp cam nguyện buông tha cho hết thảy." Nhớ tới vừa rồi Đường Liệp vì nàng không ngại nguy hiểm tính mạng cùng Ma Đế tranh đấu, trong lòng cảm động không thôi, nàng rốt cuộc hiểu được, nguyên lai Đường Liệp ở trong lòng của nàng lại trọng yếu như thế.

Phía trước xuất hiện một pho tượng to lớn, Thủy Đại Nhân nhỏ giọng nói cho Đường Liệp, pho tượng này là Hải Thần, vòng qua tượng Hải Thần, phía sau xuất hiện một dãy pho tượng, là pho tượng của Hải tộc lịch đại tiên hoàng.

Đi qua dãy pho tượng, rốt cuộc đi vào của lớn của vương lăng địa cung, Thủy Đại Nhân nhẹ nhàng đọc chú ngữ, thành kính quỳ lại, cửa lớn địa cung chậm rãi mở ra, nàng cùng Đường Liệp sóng vai đi vào trong đó, cửa địa cung liền đóng lại sau lưng.

Nước biển chung quanh nhanh chóng hạ xuống, đây là một đại sảnh trống trải, dọc theo dũng đạo ở giữa đi về phía trước, hai bên dũng đạo từng cái đèn sáng lên, Đường Liệp hít sâu một hơi, rốt cuộc có thể mở miệng tự nhiên nói chuyện: " Thật phức tạp a!"

Thủy Đại Nhân mỉm cười nói: " Trải qua thông đạo này mới là thần điện tế tự tiền bối, ngươi lại là người ngoài đầu tiên tiến vào địa cung a."

Đường Liệp nhìn thấy dung mạo tươi đẹp kiều diễm của nàng trong lòng vừa động, ôm vòng eo nhỏ nhắn của nàng, lớn mật hôn lên môi nàng một cái, mỉm cười nói: " Nàng thật sự xem ta là người ngoài sao?"

Thủy Đại Nhân đỏ mặt giãy ra khỏi ngực hắn: " Ngươi vẫn vô sỉ như lúc trước."

Đường Liệp cười ha ha nói: " Chuyện giữa chúng ta ai đúng ai sai căn bản không thể nói rõ, cũng không giống như là trách nhiệm của một mình ta."

Thủy Đại Nhân nhỏ giọng nói: " Tất cả đều là trách nhiệm của ngươi, nếu ngươi không phụ trách với ta, kiếp này ta cũng sẽ không tha thứ ngươi."

Đường Liệp nghe được nàng nói như thế, hiểu được trái tim của nàng đã tiếp thụ mình, trong lòng vô cùng vui vẻ. Một lần nữa cầm bàn tay mềm của Thủy Đại Nhân nói: " Ta nhất định sẽ đối đãi với nàng thật tốt, chờ chúng ta đánh bại Ma Đế, phải đi tìm Trí Nhu và đứa con của chúng ta."

Thủy Đại Nhân nghĩ đến tỷ tỷ vẻ mặt không khỏi ảm đạm, nếu không phải sai lầm của mình, tỷ tỷ cũng sẽ không biết đi về đâu.

Đường Liệp nhìn ra sự khổ sở của nàng, nhẹ giọng nói: " Trước hãy quên những chuyện khác, chúng ta phải nhìn xem thần điện này đến tột cùng có bí mật gì?"

Dũng đạo chạy tới cuối, phía sau ánh nến tắt dần, cự đỉnh thủy tinh phía trước hừng hực thiêu đốt lên. Thủy Đại Nhân thành kính đi đến phía trước hỏa lò, yên lặng cầu nguyện, hy vọng mình đến đây không đánh nhiễu sự yên tĩnh của chư vị tiên hoàng.

Đường Liệp tò mò nhìn kỹ xung quanh, địa cung này khí thế rộng rãi, có thể đem nó kiến tạo nhất định phí không ít công phu.

Bàn tay mềm của Thủy Đại Nhân nhẹ nhàng đặt lên phía trên cự đỉnh, cự đỉnh đang thiêu đốt chậm rãi nghịch chiều kim đồng hồ xoay tròn, đại môn thần điện phía trước oanh long long chậm rãi mở ra.

Hào quang màu lam thần bí từ khe hở đại môn lộ ra, Đường Liệp kinh ngạc đi theo phía sau Thủy Đại Nhân, hai người chậm rãi đi vào bên trong thần điện, một đám vật thể trong suốt hướng đỉnh đầu bọn họ trôi nổi mà đến, cẩn thận nhận ra dĩ nhiên là sứa, sứa có thể bay trên không là lần đầu tiên Đường Liệp nhìn thấy.

Trong thần điện thờ phụng bài vị của lịch đại tiên hoàng, hàng năm Thủy Đại Nhân đều đúng hạn đến tế tự, đợi cho nàng tế tự xong, hướng Đường Liệp nói: " Nơi này là địa phương xa nhất ta có thể đến." Nàng đi vào cây trụ thứ bốn mươi bên trái, nhẹ giọng nói: " Huynh ở chỗ này chờ ta!"

Đường Liệp gật đầu, đã thấy Thủy Đại Nhân thả người nhẹ nhàng nhảy lên phía trên, dáng người nàng cao to, lại mạn diệu, đây là lần đầu tiên ở trước mặt Đường Liệp thi triển võ công, Đường Liệp tấm tắc khen: " Khinh công thật lưu loát!"

Lúc Thủy Đại Nhân hạ xuống trong tay cầm theo một hộp thủy tinh.

Đường Liệp tò mò thò đầu nhìn xem bên trong rốt cuộc đựng vật gì.

Thủy Đại Nhân nói: " Đây là tiên hoàng lưu lại một kiện đồ vật, hắn từng nói cho ta biết, chỉ có khi vương quốc gặp phải nguy hiểm diệt vọng thì mới được mở ra."

Sau khi mở ra hộp thủy tinh, bên trong là một bản đồ, cùng với một tờ da dê.

Thủy Đại Nhân cầm tờ da dê yên lặng đọc, trên mặt biểu tình không ngừng biến hóa theo lời trong lá thư. Đọc xong toàn bộ, ảm đạm bỏ xuống nói: " Không thể tưởng được tiền bối của ta cùng Huyền Vũ quốc Huyền thị gia tộc không ngờ là đồng tông."

Đường Liệp chấn động, lại nghe Thủy Đại Nhân nói: " Nơi này giữ nửa tấm bản đồ." Nàng chậm rãi mở bản đồ ra, đã thấy bên trên bản đồ có dấu hiệu của một công trình cực kỳ khổng lồ bên dưới mặt đất.

Thủy Đại Nhân nhất nhất vạch ra vị trí trên bản đồ, vương lăng, Hoàng Kim Đảo, Huyễn Hải Vân Cung quả nhiên đều thuộc một phần kiến trúc này.

Thủy Đại Nhân nói: " Huyễn Hải Vân Cung nguyên lai bị vây trên mặt đất, sau bởi vì thiên tai, nên trầm xuống mặt biển, vương lăng cùng Hoàng Kim Quật sau này mới kiến tạo, vị Kim Phách Lục tu kiến Hoàng Kim Quật cũng là một người trong gia tộc ta, bởi vì không tranh được ngôi vị hoàng đế, mà tâm sinh oán hận, do đó đi làm hải tặc."

Đường Liệp bừng tỉnh hiểu ra: " Trách không được, qua lại đều cùng là người một nhà."

Thủy Đại Nhân thở dài nói: " Tuy rằng chúng ta tìm được bức bản đồ này, đáng tiếc chỉ có phân nửa, phân nửa tám phần là ở bên Huyền Vũ quốc."

Đường Liệp đã sớm nghe Bảo Thụ Vương Tuần Niết nói qua bí mật của Huyễn Hải Vân Cung, mỉm cười nói: " Xem ra chỉ có hai nước liên minh mới làm cho bản đồ lại được đầy đủ một lần nữa."

Thủy Đại Nhân biết dụng ý của Đường Liệp, liếc mắt nhìn hắn nói: " Yên tâm, ta sẽ không tiếp tục cố chấp, vì trừ bỏ Ma Đế Thu Thiện, sau khi ta trở về lập tức lo lắng chuyên liên minh với Huyền Vũ đế quốc."

Đường Liệp vui mừng quá đỗi: " Người hòa giải hãy để ta đi đảm đương a."

Thủy Đại Nhân âu sầu nói: " Cho dù tìm được Đoạn Vân Cung, với năng lực chúng ta cũng chưa chắc chống lại được Ma Đế."

Nhớ tới thực lực đáng sợ của Ma Đế, Đường Liệp cũng rét lạnh, nhưng hắn vẫn tin tưởng, chỉ cần là người, sẽ có nhược điểm, Ma Đế cũng giống như vậy.

Ma Phủ cũng nhìn ra tâm tình không tốt của Ma Đế, cẩn thận nói: " Chuyện của chủ nhân không thuận lợi?"

Ma Đế lạnh lùng nói: " Không thể tưởng được tiểu nha đầu kia lại giảo hoạt như thế."

Ma Phủ nói: " Chủ nhân gặp được Đường Liệp?"

Ma Đế khinh thường hừ một tiếng nói: " Ta cũng không có giết hắn!"

Ma Phủ hiếu kỳ nói: " Chủ nhân vì sao phải buông tha hắn, nghe nói hắn là Thánh Long kỵ sĩ!"

Ma Đế ha ha cười nói: " Lại là như thế nào, chẳng lẽ ngươi thật sự tin tưởng Thánh Long kỵ sĩ có thể đánh bại ta sao?"

Ma Phủ tràn ngập băn khoăn nói: " Tin đồn vô căn cứ vị tất không thật, chủ nhân phải sớm diệt trừ tai họa ngầm này."

Trong mắt Ma Đế hiện lên một tia hàn quang: " Ta sở dĩ buông tha hắn, không chỉ đối với hắn tràn ngập tò mò, còn có một nguyên nhân trọng yếu hơn, nếu hắn thật sự là Thánh Long kỵ sĩ, hắn tự nhiên có được năng lực xuyên toa thế giới thần bí kia, có lẽ hắn chính là chìa khóa cho ta mở ra thế giới kia."

Ma Phủ nhìn Ma Đế nở nụ cười âm lãnh khó lường, trong lòng không khỏi cảm thấy một tia hàn ý. Hắn thấp giọng nói: " Chủ nhân, ta ở chung quanh tuần tra qua, có một đám hải tặc đang đóng quân gần Hoàng Kim Đảo, xem ra là đang đào móc vật gì."

Ánh mắt Ma Đế ngưng trệ: " Chúng ta đi nhìn xem, có lẽ bọn họ thật sự tìm được thứ gì."

Đường Liệp cùng Thủy Đại Nhân không dám mang theo bản đồ, chỉ đem bản đồ ghi nhớ vào đầu, đem bản đồ thả lại chỗ cũ, hai người mới trở về chỗ Tuệ Vân Lệ Ti nghỉ ngơi, trải qua một thời gian ngắn điều chỉnh, Tuệ Vân đã khôi phục rất nhiều, nhìn thấy hai người bình an trở về vui sướng tiến lên nghênh đón.

Thủy Đại Nhân nói: " Ma Đế không biết đã rời đi chưa, chúng ta không thể mạo hiểm đi ra theo lối vừa rồi."

Đường Liệp vô cùng đồng ý gật đầu nói: " Nơi này còn có lối ra khác không?"

Thủy Đại Nhân chỉ hướng bên phải, mang theo hai người Đường Liệp đi về thủy đạo phía trước bơi đi, Đường Liệp bơi sát Tuệ Vân Lệ Ti, ở trong nước không thể nói chuyện, hướng nàng lộ ra vẻ tươi cười thân thiết.

Tuệ Vân nhìn thấy hắn quan tâm mình, nhẹ nhàng đưa tay cầm tay hắn, vẫn lo lắng nữ hoàng nhìn thấy, cuống quýt lại buông tay Đường Liệp đuổi theo Thủy Đại Nhân.

Đường Liệp đi cuối cùng, lộ ra nụ cười đắc ý, không nghĩ tới hành trình đi Thủy Tinh Thành lần này, lại thu hoạch một vị hồng nhan tri kỷ ngoài ý muốn, nhớ tới Tuệ Vân Lệ Ti mỹ nhân ngư này có thân thể mềm mại vưu vật lả lướt, nhiệt độ cơ thể Đường Liệp bất giác bay lên.

Ở đáy biển lặn ba giờ, phía trước hiện ra một dãy đá ngầm thật lớn, Thủy Đại Nhân nhẹ giọng nói: " Nơi này là Hoàng Kim Đảo, chúng ta vòng qua nơi này đi hướng đông tiến lên chừng hai giờ, liền có thể hội hợp cùng quân đội phòng vệ đáy biển."

Đường Liệp từng tới Hoàng Kim Đảo, cũng ở trong này tìm được Hoàng Kim Chiến Thuyền, nhịn không được dừng lại xuống dưới nhìn kỹ xem bộ phận đáy biển Hoàng Kim Đảo.

Tuệ Vân Lệ Ti chỉ hướng trái phía trước nói: " Nơi này có một tòa pho tượng Hải Thần lớn nhất Hư Hải." Đường Liệp nhìn theo bàn tay nàng, quả nhiên thấy một bộ phận nương tựa Hoàng Kim Đảo dưới đáy biển, có một pho tượng Hải Thần đang ngồi, chẳng biết tại sao hắn lại cảm thấy nơi ngực một trận nóng rực, hai nàng cũng đồng thời phát hiện biến hóa trên người Đường Liệp, nhìn thấy nơi lồng ngực của hắn lộ ra hào quang màu vàng mãnh liệt.

Đường Liệp kéo ra vạt áo, thì ra là chiếc chìa khóa Hoàng Kim Quật quấy phá, có lẽ nó về tới cố hương, phát ra cảm ứng mãnh liệt.

Tuệ Vân Lệ Ti ngạc nhiên nói: " Nơi đó cũng có một đạo hào quang!"

Thủy Đại Nhân nhìn lại phương hướng nàng chỉ, đã thấy bên trong bàn tay của thần tượng cũng có một đạo kim quang hướng Đường Liệp phóng ra, cùng chìa khóa phát ra kim quang giao nhau. Nàng nhẹ giọng nói: " Chìa khóa này huynh có được từ nơi nào?"

Đường Liệp chỉ chỉ Hoàng Kim Đảo.

" Trách không được!" Thủy Đại Nhân chỉ hướng thần tượng nói: " Chúng ta đi nhìn xem, bên trong nhất định có huyền cơ!"

Ba người mang theo lòng hiếu kỳ mãnh liệt, theo kim quang chỉ dẫn thông lộ hướng thần tượng bơi đi, đi tới bàn tay thần tượng thật lớn, rốt cuộc tìm được địa phương phát ra kim quang, chính là ngón giữa thần tượng mang theo một chiếc nhẫn lớn, ở gần ngón trỏ có một vật thể màu vàng phát ra ánh sáng.

Lúc ba người tới gần nó ánh sáng đột nhiên phai nhạt xuống, Đường Liệp cầm chìa khóa trong lòng thầm nghĩ: " Chẳng lẽ nơi này là địa phương có thể dùng chìa khóa mở ra?"

Thủy Đại Nhân nhẹ giọng nói: " Cắm vào xem thử!"

Đường Liệp đem chìa khóa đút vào khối vàng, quang mang mãnh liệt bắn ra làm bọn họ cơ hồ không mở được mắt, chìa khóa quả nhiên từ từ tiến vào bên trong kim khối, bàn tay lớn dưới chân chấn động lên, đã thấy hai bàn tay khép lại của thần tượng chậm rãi tách ra, phía trên bàn tay phải hiện ra một cái động khẩu thật lớn, Tuệ Vân Lệ Ti cùng Thủy Đại Nhân đồng thời phát ra một tiếng gọi to duyên dáng, nguyên lai bí mật quả nhiên được giấu bên trong thần tượng.

Ba người dọc theo thủy đạo vào trong, không bao lâu liền lộ ra mặt nước, bốn phía đều là một mảnh ánh vàng, Đường Liệp kinh hô: " Nơi này chính là Hoàng Kim Quật!" Lần trước hắn theo đảo nhỏ tiến vào, lao lực vất vả, không nghĩ tới dùng chìa khóa theo hướng thần tượng tiến vào lại trở nên thoải mái như thế.

Thủy Đại Nhân vốn là nữ hoàng nên nhìn quen tài phú lớn, nhưng lúc này cũng bị cảnh tượng trước mắt làm kinh ngạc đến ngây người, chung quanh hết thảy đều là hoàng kim chế thành, tài phú như vậy quả nhiên là trước đây chưa từng gặp.

Đường Liệp nhìn thấy bộ dáng kinh ngạc của hai nàng, không khỏi mỉm cười nói: " Chờ hai người nhìn thấy Hoàng Kim Chiến Thuyền mới biết được chân chính tài phú là gì."

Khi bọn họ từ đáy biển thuận lợi tiến vào Hoàng Kim Quật, phía trên Hoàng Kim Đảo đang phát sinh một hồi giết hại tanh máu.

Chương Bát Xảo nhìn thi thể đầy đất, trong lòng sinh ra vô tận sợ hãi. Nhìn nam tử xa lạ trước mắt, hắn đã đoán ra được thân phận người này.

Ma Đế lạnh nhạt mỉm cười: " Nói, nơi này rốt cuộc có cái gì? Như thế nào mới có thể tiến vào trong đó."

Chương Bát Xảo quỳ gối xuống đất: " Ma Đế…Nơi này là nơi giấu bảo tàng của Hải tặc vương Kim Phách Lục, bên trong…bên trong nghe nói có tài phú thật lớn…Hoàng Kim Chiến Thuyền…nhưng tiểu nhân còn…còn chưa đi vào được."

Ma Đế cười lạnh nói: " Huyễn Hải Vân Cung cùng nơi này đến tột cùng là có quan hệ gì?"

Chương Bát Xảo từng nghe nói qua chuyện của Ma Đế, tự nhiên hiểu được tầm quan trọng của Huyễn Hải Vân Cung đối với hắn, nghĩ đến chắc là ma đầu này đã đem Hoàng Kim Quật cùng Huyễn Hải Vân Cung liên hệ cùng nhau, rung giọng nói: " Tiểu nhân không biết, nhưng ta tin tưởng tiến vào được Hoàng Kim Quật hẳn là có thể tìm được một ít manh mối."

" Như thế nào tiến vào?"

Chương Bát Xảo chỉ phía hồ sâu nói: " Ta nghe nói là từ đáy đầm này tiến vào, nhưng trong đó đều là Đoản Vĩ Ngạc( cá sấu đuôi ngắn), loài vật này tính tình hung mãnh, không thể tiến vào."

Ma Đế phát ra tiếng cười lạnh, hắn sải bước đi hướng đầm nước, hai tay chậm rãi hướng mặt nước, đột nhiên ngẩng lên, một cỗ lực hấp dẫn cường đại kéo nước đầm bay lên trời, cột nước dựng lên tận trời, trong đó huyết nhục hỗn loạn bay tứ tung, chính là Đoản Vĩ Ngạc và đủ loại cá.

Chương Bát Xảo chưa từng chứng kiến qua uy lực chưởng lực lớn đến như thế, đầu lưỡi phun ra hồi lâu còn chưa thu hồi lại được.

Ma Đế bình tĩnh nói: " Hiện tại ngươi có thể đi xuống!"

Thủy Đại Nhân đứng trên boong của Hoàng Kim Chiến Thuyền, trong lòng tràn ngập ngạc nhiên cùng tán thưởng, tài phú trước mắt đích xác có thể dùng từ phú khả địch quốc để hình dung. Tài phú này đủ để võ trang một quân đội cường đại nhất trên đời.

Tuệ Vân Lệ Ti sợ hãi than: " Kim Phách Lục thế nhưng giấu kín nhiều tài phú như vậy ở trong này, nếu chỉ là cướp đoạt thì cũng khó làm được a."

Đường Liệp mỉm cười nói: " Có lẽ hắn có kỳ ngộ nào đó, có lẽ hắn là một phần tử của vương tộc, thời điểm còn tại vị đã tham ô tài phú của vương quốc, nhiều khả năng lắm a."

Thủy Đại Nhân nhẹ giọng nói: " Tài phú nơi này đủ để mua được một quốc gia rộng lớn nhất trên bản đồ Cách Lan Đế Á đại lục."

Lúc này bỗng nhiên cảm giác được một trận chấn động, Thủy Đại Nhân cùng với Tuệ Vân Lệ Ti đứng không vững, đồng thời ngã vào lòng Đường Liệp, Đường Liệp ngây ra, vốn tưởng rằng do địa chấn tự nhiên, nhưng lập tức nhớ lại sự chấn động kịch liệt này vô cùng có khả năng do Ma Đế tạo thành.

Thủy Đại Nhân cùng Tuệ Vân Lệ Ti cũng đồng thời nghĩ đến điểm này, Thủy Đại Nhân nói: " Hắn có thể tìm tới nơi này hay không?"

Đường Liệp nhớ tới lần trước tình cảnh tiến vào Hoàng Kim Quật, lắc đầu nói: " Hẳn là không dễ dàng như vậy, Hoàng Kim Quật thiết kế xảo diệu, Kim Phách Lục vì nó trả giá tâm huyết thật lớn, nếu thiếu chìa khóa mở cơ quan, rất khó tìm đến nơi đây."

Thủy Đại Nhân nói: " Nếu Hoàng Kim Chiến Thuyền rơi vào trong tay Ma Đế, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi."

Tuệ Vân Lệ Ti nói: " Nhưng bằng vào lực lượng ba người chúng ta, rất khó đem tài phú lớn như vậy vận chuyển ra ngoài."

Thủy Đại Nhân nói: " Chỉ cần Ma Đế không thuận lợi vào được nơi này, chúng ta rất nhanh có thể phái Thủy Hạ quân đoàn, đem toàn bộ tài phú của Hoàng Kim Quật vận chuyển ra ngoài."

Đường Liệp tràn ngập tin tưởng nói: " Hắn hẳn là không dễ dàng tiến vào đây đâu."

Chương Bát Xảo vui mừng nói: " Nơi này chính là cửa vào!"

Ma Đế theo phương hướng hắn chỉ nhìn lại, đã thấy phía trước hiện ra một cánh cửa nhỏ do hoàng kim đúc thành, trên cửa có một ổ khóa.

Chương Bát Xảo thật cẩn thận gỡ xuống chìa khóa vàng, âm thầm cầu nguyện hết thảy thuận lợi. Chìa khóa thuận lợi sát nhập vào bên trong ổ khóa, trên mặt Chương Bát Xảo lộ ra vẻ vui mừng, nhẹ nhàng xoay nó, nhưng không có động tĩnh gì, hắn nhất thời kích động, dùng sức xoay mạnh, vẫn không có chút phản ứng, trong lòng trầm xuống, ảm đạm thở dài: " Đúng là vẫn còn trúng bẫy của Đường Liệp."

Ma Đế chứng kiến thần thái của hắn nhất thời liền hiểu được, một tay đẩy Chương Bát Xảo qua một bên, huy quyền hướng cửa hoàng kim đánh tới, một quyền của hắn đủ để phá núi tan đá, đem cửa nhỏ hoàng kim đánh cho biến hình, nhưng không bị xuyên thủng, chỉ biết cánh cửa bằng vàng này được đúc thật dày.

Phía sau cửa truyền đến tiếng vang oanh long long, Chương Bát Xảo thầm kêu không ổn, Ma Đế rõ ràng đã xúc động cơ quan, đỉnh đầu vang lên một trận tiếng vang, Chương Bát Xảo ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy vô số cự thạch từ bên trên hướng chỗ họ ngã nhào xuống, sợ tới mức hồn phi phách tán, nhưng bọn họ đang ở bên trong đáy đầm nước, căn bản không có chỗ ẩn thân, kêu thảm hướng vũng bùn bên trong liều mạng chui vào.

Ma Phủ ở phía trên trông chừng nhìn thấy biến hóa rõ ràng trước mắt, tuy rằng hắn có thần công siêu quần, nhưng lúc này bị cảnh đất rung núi chuyển làm cho hồn vía lên mây, Ma Đế vẫn đang ở bên dưới, nhiều cự thạch lớn như vậy tuôn xuống, cho dù hắn thần công cái thế, cũng sợ không thể đào thoát.

Ngay lúc hắn đang lo lắng cho Ma Đế, nghe được một tiếng bạo rống, vô số cự thạch tung ngược lên bay ra ngoài, thân ảnh màu trắng của Ma Đế tựa như giao long nhảy lên trên không trung, chấn động rớt xuống một chút bụi đá, bình yên vô sự dừng bên người Ma Phủ.

Ma Phủ vui vẻ nói: " Thuộc hạ đang lo lắng cho ngài."

Ma Đế Thu Thiện lạnh lùng nói: " Lo lắng cái gì? Chút cơ quan đó làm sao làm khó dễ được ta?" Cúi đầu nhìn lại đã thấy đầm nước hoàn toàn bị cự thạch bịt kín, nghĩ đến Chương Bát Xảo đã gặp nạn bên dưới do tai họa bất ngờ này, ức chế không được nội tâm uể oải, thở dài nói: " Kim Phách Lục thật ra cũng có chút thủ đoạn."

Ma Phủ cung kính nói: " Chủ nhân, hắc ám quân đoàn sắp sống lại, chủ nhân cần phải đi Lạc Nhật hạp cốc rồi."

Ma Đế gật đầu, trong ánh mắt tràn ngập mất mác, lần này tìm kiếm Huyễn Hải Vân Cung có thể nói vô ích mà về, nếu Đoạn Vân Cung rơi vào trong tay người khác đối với hắn mà nói sẽ là một tai họa ngầm. Ma Đế nói: " Ngươi đi tìm Ma Thương, chuyện Huyễn Hải Vân Cung giao cho các ngươi đi làm."

Ma Phủ liên tục gật đầu đáp ứng.

Thời điểm Ma Đế xúc động cơ quan, Đường Liệp bọn họ cũng đồng thời cảm thấy lần chấn động thứ hai, tuy rằng biết Ma Đế không dễ dàng phá cơ quan như vậy, Đường Liệp cũng không khỏi lo lắng, hướng Thủy Đại Nhân nói: " Chúng ta hay là tạm thời rời đi nơi này, vạn nhất Ma Đế có thể phá tan cơ quan, ở lại chỗ này vô cùng nguy hiểm."

Tuệ Vân Lệ Ti cũng đồng ý quan điểm của Đường Liệp, ba người theo thủy đạo vừa rồi bơi ra ngoài, Đường Liệp rút chìa khóa cắm nơi bàn tay của Hải Thần ra, hai bàn tay của Hải Thần liền khép lại, căn bản nhìn không ra sơ hở gì.

Ba người thuận lợi trở lại thủy vực do Hải tộc khống chế, ở trên đường cũng không gặp Ma Đế ngăn chặn, đám Hải tộc tương sĩ đang lo lắng cho vận mệnh nữ hoàng nhìn thấy được nữ hoàng bình an trở về, vô cùng vui mừng.

Đêm khuya hôm đó, Đường Liệp bọn họ bình an trở lại Thủy Tinh Thành, Minh Lâm cùng Phó Thiên đến gặp Đường Liệp, cùng đi với họ còn có Nhã Dịch An.

Nhìn thấy Đường Liệp bình yên vô sự, mọi người yên lòng.

Nghe Đường Liệp kể lại cuộc chiến kinh tâm động phách với Ma Đế, Phó Thiên Nguyệt cau mày nói: " Không có lý do gì a, nếu hắn biết ngươi là Thánh Long kỵ sĩ, thì không có lý do gì buông tha cho ngươi."

Nhã Dịch An cảm thấy bất bình nói: " Phó lão gia tử, ngươi làm như không cùng lập trường với chúng ta a."

Phó Thiên Nguyệt bất mãn trừng mắt liếc nhìn Nhã Dịch An nói: " Ta là luận sự, ngươi biết cái gì?"

Nhã Dịch An bị hắn trách móc, đành phải ngượng ngùng ngậm miệng lại.

Đường Liệp nói: " Ta cũng kỳ quái chuyện này, Ma Đế căn bản không muốn giết ta, chẳng lẽ ta có chỗ lợi gì đối với hắn?"

Thủy Đại Nhân cười nói: " Chuyện này không cần lo lắng quá, tóm lại Ma Đế không hạ sát thủ với ngươi là chuyện tốt."

Minh Lâm tràn đầy đồng cảm gật đầu nói: " Việc cấp bách là chúng ta phải tìm được đường đi Huyễn Hải Vân Cung, lấy ra Đoạn Vân Cung có thể khắc chế Ma Đế."

Phó Thiên Nguyệt nói: " Theo ta được biết Ma Đế rất nhanh sẽ đi Lạc Nhật hạp cốc gọi về Hắc Ám quân đoàn, ngày mà quân đoàn hắc ám sống lại, chiến hỏa sẽ quét qua toàn bộ đại lục."

Đường Liệp nói: " Làm sao ngăn cản hắn?"

Phó Thiên Nguyệt lắc đầu nói: " Trừ phi giết chết Ma Đế, nếu không không thể ngăn cản hắc ám quân đoàn sống lại."

Nhã Dịch An nói: " Ai cũng biết giết chết Ma Đế vốn là chuyện không khả năng, nói cách khác chúng ta căn bản không có khả năng ngăn cản hắc ám quân đoàn sống lại."

Phó Thiên Nguyệt nói: " Cho nên những chuyện này phải cùng tiến hành, vận dụng toàn bộ chúng ta, xuất ra tất cả năng lực."

Tuệ Vân Lệ Ti nói: " Hiện tại trên Cách Lan Đế Á đại lục chỉ còn Huyền Vũ quốc không chịu gia nhập liên minh đối kháng Ma Đế, nếu như có thể thuyết phục bọn họ, chúng ta có thể đủ đối mặt Lạc Nhật hạp cốc hình thành bao vây tiễu trừ."

Minh Lâm lắc đầu nói: " Huyền Vũ quốc căn bản là bị nanh vuốt của Ma Đế khống chế, muốn thuyết phục bọn họ không dễ dàng như vậy."

Phó Thiên Nguyệt lớn tiếng nói: " Ta muốn nói cũng là chuyện này, thừa dịp hắc ám quân đoàn còn chưa sống lại, chúng ta phải thay đổi cục diện trước mắt."

Ánh mắt mọi người đồng thời hướng Phó Thiên Nguyệt.

Phó Thiên Nguyệt nói: " Tập hợp từng lực lượng leien minh hình thành bao vây Huyền Vũ quốc, cho tướng sĩ quốc nội Huyền Vũ quốc cùng với dân chúng rõ ràng hiểu được cục diện bọn họ đối mặt, về phương diện khác, chúng ta phái cao thủ lẻn vào đế đô Long Đức của Huyền Vũ quốc, diệt trừ Á Đương Tư, Tư Mã Thái những lực lượng ngoan cố đối kháng."

Thủy Đại Nhân nói: " Phó lão tiên sinh hoài nghi bọn họ là nanh vuốt của Ma Đế sao?"

Phó Thiên Nguyệt nói: " Hai người bọn họ có một là Ma Thương dưới tay Ma Đế." Hắn chuyển hướng Đường Liệp nói: " Đường Liệp, trước mắt mà nói, có năng lực diệt trừ Ma Thương chỉ có ngươi, cho nên việc lẻn vào Long Đức, ngươi phải gánh chịu."

Đường Liệp cười nói: " Được rồi, chuyện này giao cho ta làm."

Phó Thiên Nguyệt nói: " Chuyện của nữ hoàng bệ hạ chính là đem vận chuyển toàn bộ bảo tàng của Hoàng Kim Quật ra ngoài, bảo đảm cho nó đừng rơi vào tay Ma Đế."

Thủy Đại Nhân gật đầu, nhẹ giọng nói: " Ta sẽ cho quân đội rút khỏi Mặc Vân Thành, đem Mặc Vân Thành trả lại cho Huyền Ba công chúa."

Phó Thiên Nguyệt cười nói: " Cũng không cần vội như thế, trước chờ Huyền Ba công chúa xuôi nam về rồi nói sau." Hắn hướng Minh Lâm nói: " Minh Lâm, việc đi phương bắc liên minh với Huyền Ba công chúa giao cho ngươi, thúc đẩy Hải tộc cùng Huyền Ba công chúa hai thế lực liên minh cũng là công đức lớn."

Minh Lâm yên nhiên cười: " Ta nhận chuyện này."

Nhã Dịch An nghe được Phó Thiên Nguyệt giao việc cho mọi người, thủy chung không nhắc gì tới mình, nhịn không được nói: " Ta thì làm gì?"

Phó Thiên Nguyệt nói: " Nhiệm vụ của ngươi chính là ở lại chỗ này hiệp trợ nữ hoàng đem bảo tàng Hoàng Kim Quật xử lý tốt."

Nhã Dịch An muốn nhất chính là chuyện này, hiện tại được như mong muốn, mừng rỡ liên tục gật đầu: " Được, được, ta nhất định làm tốt chuyện này."

Phó Thiên Nguyệt nói: " Nhưng nếu ngươi dám bỏ túi riêng, cẩn thận đầu ngươi!"

Nhã Dịch An bất mãn than thở: " Nếu bảo ta làm việc dù sao phải có chút tiền công chứ."

Thủy Đại Nhân nói: " Tuệ Vân Lệ Ti, ngươi cùng Đường Liệp đi Huyền Vũ quốc đế đô, thời điểm cần thiết, có thể hiệu lệnh Hải Sát tổ của chúng ta."

Tuệ Vân Lệ Ti vui vẻ lĩnh mệnh.

Đêm đó Minh Lâm liền cùng Phó Thiên Nguyệt rời khỏi Thủy Tinh Thành, đi phương bắc hội hợp với Huyền Ba công chúa. Đường Liệp tiễn hai người ra ngoài thành, gọi Minh Lâm qua một bên, nhẹ giọng nói: " Lâm nhi, trên đường nhiều hung hiểm, muội cần phải cẩn thận."

Minh Lâm yên nhiên cười nói: " Huynh yên tâm, địch nhân tầm thường không làm gì được muội."

Đường Liệp gật đầu nói: " Có chuyện ta vẫn không có nói cho muội biết, kỳ thật bản đồ của Huyễn Hải Vân Cung vô cùng có khả năng ẩn trong đầu Huyền Ba, lúc trước ta cùng nàng thoát khỏi đế đô, Bảo Thụ Vương Tuần Niết có nói cho ta biết, bí mật Huyễn Hải Vân Cung là di truyền nữ tính trong gia tộc bọn họ, một khi Ma Đế phá tan phong ấn, sẽ tỉnh lại trí nhớ của Huyền Ba, ta nghĩ nàng hiện tại hẳn là đã nghĩ tới."

Minh Lâm vui vẻ nói: " Theo lời huynh nói, chúng ta chẳng phải là đã tìm được Huyễn Hải Vân Cung rồi sao, nói cách khác có thể khắc chế Ma Đế."

Đường Liệp gật đầu nói: " Chuyện này liên quan đến tương lai đại lục, ngoại trừ Huyền Ba, không thể lộ ra với bất kỳ ai."

" Ta hiểu được."

Đường Liệp ôm thân thể mê người của Minh Lâm vào lòng, cúi người hôn môi nàng, Minh Lâm tuy rằng thẹn thùng nhưng không giãy ra, lặng yên đáp lại nụ hôn của Đường Liệp.

Đường Liệp nói: " Ta tin tưởng chúng ta nhất định có thể chiến thắng hắn!"

Trở lại dịch quan, Đường Liệp đứng bên bản đồ trên tường thật lâu, chính mình cho tới bây giờ đến tấm đại lục này, đến bây giờ đã trở thành người cứu thế trong lòng mọi người, tựa như một giấc mơ thật dài, hắn phát hiện sinh mệnh mình đã không thể rời xa nơi này.

Cửa phòng có tiếng gõ nhẹ.

" Vào đi!" Đường Liệp cũng không có quay lại.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng từ phía sau truyền đến, Đường Liệp kinh ngạc xoay người lại, nhưng không có chứng kiến bóng người, trong lòng ngây ra, bên tai vang lên một trận cười khẽ, Thủy Đại Nhân bỏ đi Ẩn Thân Y, hiện ra trang phục võ sĩ nam tử, không thể tưởng được nàng giả dạng như vậy xuất hiện trong phòng của mình, Đường Liệp không khỏi bật cười.

Thủy Đại Nhân đem Đồ Long Đao giao cho Đường Liệp: " Ngày mai huynh đi xa, Đồ Long Đao này là của huynh, mang theo nó, sẽ có chút tác dụng."

Nàng cũng đặt Ẩn Thân Y lên bàn, nhẹ giọng nói: " Đối phó Ma Thương cũng không phải chuyện dễ dàng, huynh nhất định phải bình an trở về."

Đường Liệp cầm tay nàng đột nhiên ôm nàng vào lòng, hôn cuồng nhiệt lên môi nàng, Thủy Đại Nhân điên cuồng đáp lại, Đường Liệp trở tay đóng cửa phòng, y phục hai người không ngừng giảm bớt, Đường Liệp đẩy ngã thân thể trần trụi của Thủy Đại Nhân lên giường lớn, đột nhiên xâm nhập vào cơ thể ấm áp của nàng.

Cùng với sự xâm lược của Đường Liệp, Thủy Đại Nhân phát ra từng trận rên rỉ thê uyển mê hồn, nàng rốt cuộc có thể buông hết ranh giới phòng tuyến tận tình hưởng thụ sung sướng cùng khoái hoạt.

Đường Liệp kề sát bên tai nàng nói: " Nữ hoàng bệ hạ có thích ta đối với nàng như vậy không?"

Thủy Đại Nhân dùng đôi chân ngọc gắt gao ôm cứng Đường Liệp như vòi bạch tuộc, vô lực rên rỉ nói: " Huynh mới là bệ hạ của ta…"

Sáng sớm hôm sau Đường Liệp cùng Thủy Đại Nhân lưu luyến chia tay, Thủy Đại Nhân ở trước mặt Đường Liệp không còn lại vẻ cao cao tại thượng của một nữ hoàng vạn người kính ngưỡng, rõ ràng chỉ là một cô gái đắm chìm trong mối tình đầu, ở bên trong xe ôm hôn nhau thật lâu, mới nói: " Đường Liệp, huynh nhất định phải sớm trở về."

Đường Liệp gật mạnh đầu nói: " Yên tâm, vì các ngươi ta quyết không xảy ra bất cứ chuyện gì."

Thủy Đại Nhân nhẹ giọng nói: " Nếu như có thể tìm được tỷ tỷ tốt bao nhiêu."

Đường Liệp tràn ngập tin tưởng nói: " Nhất định sẽ, chúng ta sẽ có một ngày đoàn viên."

Thủy Đại Nhân nhào vào trong lòng Đường Liệp nhẹ giọng nói: " Nếu ta lại mang cốt nhục của huynh, ta nhất định sẽ lưu lại nó."

Đường Liệp cười nói: " Nàng chớ có quên nàng là nữ hoàng, không lo lắng ngôi vị hoàng đế của nàng sao?"

Thủy Đại Nhân thâm tình nói: " Hôm nay ta mới phát hiện, làm nữ nhân của Đường Liệp hạnh phúc hơn làm nữ hoàng…"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status