Y thủ che thiên

Quyển 4 - Chương 105: Gặp lại người quen


“Thật ra thì cùng với việc chủ nhân đạt được những thuộc tính năng lượng khác cũng không khác lắm, với lại giữa hai người trong lúc đó cũng sở sinh ra những thứ liên lạc mà đưa đến tình huống như thế này, đây là chuyện tốt, cho nên hai người cũng không cần lo lắng. lúc trước kia song tu, chủ nhân đạt được những khác thuộc tính lực lượng khác thuộc về một loại tình huống, bởi vì các ngươi trong lúc sở sinh ra những thứ kia liên lạc mà đưa đến tình huống như thế, đây là chuyện tốt mà không phải chuyện xấu, cho nên không cần lo lắng.”Tuấn Tuấn chậm rãi giải thích

Sau khi nghe được Tuấn Tuấn giải thích lúc này Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt mới yên lòng lại, mặc dù bọn họ cũng có nghĩ đến việc này, nhưng tình huống lần này có chút khác nên mới lo lắng như vậy .

“Theo như lời ngươi nói, đây cũng thật là một chuyện tốt nhỉ.”Mộ Chỉ Ly khẽ cười nói, đem tất cả gánh nặng đều buông xuống.

“Không nghĩ đến thời gian ngắn ngủi như vậy trong cơ thể ta lại có nhiều hơn hai loại lực lượng, Ly nhi, cái này đều là được hưởng từ nàng.” Hàn Như Liệt cười nói, có hồi phục chi lực, vậy sau này có thể giảm bớt không ít phiền toái.

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly liếc Hàn Như Liệt một cái, nói: “Cái gì mà được hưởng, giữa chúng ta còn cần điều này sao ? Có hồi phục chi lực ở bên trong cơ thể chàng thì ta hoàn toàn yên tâm, sau này cũng không thể giống như hôm nay nữa dọa ta sợ thành như vậy.”

“Yên tâm đi, tướng công của nàng mỗi lần đều có thể biến nguy thành an đấy, ha ha.” Hàn Như Liệt cười to nói: “Lần này Thủy Khinh Nhu và Lương Tĩnh Viên đều chết ở trên tay của chúng ta, mối uy hiếp hiện tại đã không còn nữa.”

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Không tệ, mất đi hai người bọn họ về sau chúng ta sẽ không có đối thủ gì, cũng không biết khi đến Trì Mân quốc sẽ là cái dạng tình huống gì nữa đây.” Hiện tại hai đối thủ mạnh nhất đều chết hết, tâm tình của nàng đương nhiên là thoải mái không ít.

Mặc dù trước kia cũng không phải là rất lo lắng, nhưng trong lòng luôn cũng có tồn tại một uy hiếp, hiện tại đã biến mất không còn một mống, Hàn Như Liệt lại càng nhân họa đắc phúc, ở Tư Cách Chiến lần này đối với bọn họ mà nói đương nhiên là thu hoạch tương đối khá.

“Đúng rồi, nếu thuộc tính năng lượng của Ly nhi có thể chuyển dời đến trên người ta, vậy thì thuộc tính năng lượng trong cơ thể ta cũng có thể chuyển dời đến trên ngưởi Ly nhi đi?” Hàn Như Liệt nhìn Tuấn Tuấn lên tiếng hỏi

“Trên thực tế mà nói thì không có bất cứ vấn đề gì, nhưng có thể làm được mà nói cũng cần có thời cơ, không phải muốn làm là có thể làm được, nếu không hai người các ngươi ngoại trừ hai chủng thuộc tính Quang Minh và Hắn Ám ở bên ngoài ra thì những thuộc tính còn lại toàn bộ đều đã có.”

Nghe được lời nói của Tuấn Tuấn, khuôn mặt của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly đều hiện lên vẻ mừng rỡ, dù sao ngày tháng còn dài, chắc chắn sẽ có cơ hội.

“Vậy thì thật tốt quá, nhiều một loại lực lượng là nhiều hơn một lá bài tẩy a.” Hàn Như Liệt cười nói

Hôm sau.

Sáng sớm hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt theo chân đội ngũ Đông Phương gia tiến về nơi cử hành Tư Cách Chiến, lần này trong đội ngũ đại diện cho đệ tử Đông Phương gia tổng cộng chỉ có bốn người, chính là hai đôi tình lữ Hàn Như Liệt và Đông Phương Hào.

Trong bốn người trừ tâm tình Đông Phương Tinh có chút khẩn trương ở ngoài, thì ba người khác cũng là một bộ khí định thần nhàn, hôm nay tỷ thí bọn họ đã không cần ra sân, thì còn khẩn trương cái gì.

“Ta thật hâm mộ các ngươi, cái gì cũng không cần lo lắng.” Trong lúc đi đến nơi cử hành Đông Phương Tinh không khỏi lên tiếng nói

Nàng thật rất hâm mộ Mộ Chỉ Ly, với sư muội này bất luận là tướng mạo, thực lực cùng với năng lực đều là đứng đầu, nhớ ngày đó tu vi của mình còn cao hơn Mộ Chỉ Ly, nhưng trong thời gian ngắn nàng ấy đã đuổi kịp mình, trong lúc mơ hồ lại trở thành mục tiêu mình không thể theo đuổi.

Nàng là người thông minh, đương nhiên biết mình là không có cách nào so sánh được với Mộ Chỉ Ly, chênh lệch giữa hai người thật sự quá lớn, nếu như vậy thì bị thiệt cũng sẽ là mình.

Trước đó vài ngày Đông Phương Hào đã cùng nàng nói chuyện qua, vốn là nàng có chút không tin, nhưng là trải qua trận tỷ thí ngày hôm qua thì nàng không thể nghi ngờ gì nữa, Đông Phương Hào cũng định giao hảo tốt với bọn Hàn Như Liệt, nếu như cùng bọn họ ở chung một chỗ, đương nhiên nàng cũng không có ý kiến.

Có lẽ hiện tại những người bên cạnh sẽ cảm thấy đây là một chuyện có chút khó hiểu, nhưng không bao lâu nữa tin tưởng mọi người có thể hiểu rõ, lần này cứ đánh cược một phen thôi!

“Tinh sư tỷ, ba người chúng ta không phải cùng tỷ tham gia Tư Cách Chiến sao? Lại nói mặt mũi tỷ thật lớn a.” Tâm tình rất tốt, Mộ Chỉ Ly cười giỡn nói.

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Đông Phương Tinh không khỏi cười ra tiếng, vốn trong lòng còn đang buồn bực giờ phút này cũng biến mất không còn một mống.

“Muội nói như vậy ta cũng cảm thấy được, chẳng qua là trận tỷ thí hôm nay làm cho ta cảm thấy có chút lo lắng.” Đông Phương Tinh có chút lo lắng nói, tuy nhiên tuyệt đại đa số đệ tử nàng đều không lo lắng, thế nhưng mà không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất a.

“Lấy thực lực củaTinh sư tỷ đương nhiên là không có vấn đề gì rồi, không cần lo lắng.” Một bên Hàn Như Liệt lên tiếng nói

“Đúng vậy a, Tiểu Tinh, chúng ta rất tin tưởng nàng.” Đông Phương Hào cũng là dịu dàng cười nói

Lại nói Đông Phương Hào đối với Đông Phương Tinh cũng tốt , hắn vốn là người lãnh đạm, nhưng thời điểm đối đãi với Đông Phương Tinh cũng rất dịu dàng, chỉ điểm này thôi thì có thể nhìn ra tình cảm của hắn đối với Đông Phương Tinh.

“Uh, ta sẽ cố gắng! Đến lúc đó sẽ cùng với các ngươi đi Trì Mân quốc!” Ở Tư Cách Chiến trổ hết tài năng, sẽ có thể đại biểu Linh Viêm quốc đi đến Trì Mân quốc đó chính là mục tiêu mà nàng luôn phấn đấu tới, hiện tại chỉ còn một bước nữa thôi là nàng có thể thành công, đương nhiên là động lực vô hạn.

So sánh với ngày hôm qua mà nói, thì hôm nay ở xung quanh đài tỷ võ cũng có không ít người vây xem, hầu như tất cả mọi người ở thành trì khác đều chạy đến xem.

Mặc dù không gian xung quanh đài tỷ võ rất lớn, nhưng là cũng không chịu nổi nhiều người như vậy a, điều này cũng sẽ gây bất lợi đến cho những người khác, nhìn xung quanh tất cả đều là người, trên nóc nhà, trên cây v.v đều là người.

“Ta thật không hiểu nổi, may mà trên bầu trời không có người bay, dưới mặt đất đâu đâu cũng toàn là người a.” Xảo Xảo nhìn thấy một màn chung quanh liền nhíu mũi cảm khái nói.

Nghe được lời nói của Xảo Xảo, Tuấn Tuấn cũng là cười hắc hắc: “Ngươi không phải bay được sao?”

Xảo Xảo ngẩn ra, chợt nhớ tới mình có thể bay lên không trung, sắc mặt cũng có chút lúng túng, chợt ở trên bả vai của Mộ Chỉ Ly ngồi xuống, nói: “Hừ, bây giờ không phải rồi, ta có chỗ ngồi rồi!”

“Nhìn ngươi đắc ý như vậy, thật không giống như ta, chỗ ngồi của ta còn cao hơn chỗ của ngươi!” Tuấn Tuấn mắng trả lại

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, có chút dở khóc dở cười, nhìn hai tiểu gia hỏa xem bờ vai của mình như là băng ghế mà ngồi nói chuyện.

Cũng may với thế lực hiện tại của Đông Phương gia, bọn họ có thể trực tiếpđi vào trong, nếu không cứ tình trạng này căn bản là không vào được.

“Mau nhìn, ĐôngPhương Ly và ĐôngPhương Liệt đến rồi!” Không biết là người nào cao giọng hô lên, mọi người rối rít quay đầu lại nhìn, trong nháy mắt hai người lại trở thành tiêu điểm được mọi người chú ý.

“Chính là bọn họ! Hiện tại bọn họ chính là đôi tình lữ mạnh nhất Linh Viêm quốc, quả thực là mạnh mạnh kết hợp a! Mấy cao thủ đệ nhất ở các thế lực khác trước mặt bọn họ chính là cặn bã!”

“Không riêng gì cường cường kết hợp, cả hai đều trai tài gái sắc, đôi tình lữ như vậy ở đâu có thể tìm được.”

Mặc dù là bốn người cùng xuất hiện, nhưng hai người Đông Phương Hào giờ phút này không thể nghi ngờ là làm nền, dù sao hai trận tỷ thí ngày hôm qua hắn không có bày ra thực lực của mình, ngược lại Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ra trận lấy hết danh tiếng.

Đối với một mảnh âm thanh khen ngợi xung quanh, hai người Mộ Chỉ Ly cũng là có chút kinh ngạc, phải biết rằng lúc trước những người mắng họ cũng có không ít, sao hôm nay đã nhất trí hết rồi?

Hôm qua sau khi tỷ thí chấm dứt, bọn họ liền trực tiếp trở về Đông Phương gia chưa từng đi ra ngoài, đương nhiên cũng không biết những tin đồn bên ngoài. Trên cái thế giới này cái gì truyền đi nhanh nhất? Tất nhiên là tin tức rồi.

Bởi vì Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều thể hiện ra thực lực mạnh nhất dẫn tới có không ít đệ tử sùng bái, hơn nữa còn có những đệ tử Đông Phương gia cố ý thổi phồng cùng với tạo thanh thế, tạo thành ảnh hưởng như thế cũng đương nhiên rồi.

Những người từ các thành trì đến sau hiển nhiên cũng rối rít hỏi thăm,lúc này hai người Mộ Chỉ Ly cũng coi như là nổi tiếng rồi.

Dật Trần và Dật Mộng khi nhìn thấy hai người Mộ Chỉ Ly liền tiến lên chào hỏi: “Mộ cô nương, Hàn công tử, chúc mừng hai vị.”

Mộ Chỉ Ly khẽ mỉm cười: “Hai vị khách khí.” Nàng đối với Dật Mộng, Dật Trần ấn tượng coi như không tệ, huống chi thân phận của đối phương cũng không tầm thường.

“Trên thực tế câu chúc mừng này cũng không có ý nghĩa gì, dùng thực lực của hai vị muốn thông qua Tư Cách Chiến tuyệt đối không có chút vấn đề nào. ” Dật Trần cười nói

“Dật Trần công tử quá khen, bất quá là may mắn thôi.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói

Mấy người ở giữa tùy ý hàn huyên đưa tới không ít người chú ý, ngay cả Đông Phương Khiếu lúc này cũng là vẻ mặt kinh ngạc, hai người đệ tử của mình khi nào cùng hoàng tử thân thiết như vậyrồi?

Xem bộ dáng này tựa hồ quan hệ của bọn họ còn rất tốt? Nhất là từ lời nói của Dật Trần, đây là xem hai người Mộ Chỉ Ly là bằng hữu, thậm chí còn là vị trí cao hơn.

Trong ngày thường cho dù là mình thì khi thấy hoàng tử cũng phải khách khí, dáng vẻ của bọn họ cứ tùy ý như vậy?Nhìn một màn này, Đông Phương Khiếu liền biết hai đệ tử này không đơn giản rồi.

Hôm nay đệ tử tham gia tỷ thí so với hôm qua rõ ràng còn muốn nhiều hơn không ít, đoán chừng có trên trăm đệ tử chứ không ít, nhưng nếu tinh tế đánh giá một chút thì số lượng đệ tử có tu vi cao cũng không nhiều.

Dù sao những đệ tử có năng lực đều bị tứ đại thế lực chiêu mộ đến thế lực của họ rồi, tuy nhiên vẫn có chút ngoại lệ.Có vài người thì là bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, nhưng đa số đệ tử vẫn lựa chọn gia nhập vào mộ trong bốn thế lực lớn,đây cũng là nguyên nhân qua một ngày hôm qua đám người Mộ Chỉ Ly có thể có được danh ngạch điều động nội bộ

Kèm theo một tiếng tỷ thí bắt đầu, trên đài tỷ võ liền lần nữa náo nhiệt lên, lực chú ý của những người chung quanh tự nhiên cũng đều bị chuyển dời đến trên đài tỷ võ.

So sánh với những người đang hào hứng, Mộ Chỉ Ly cảm thấy có chút nhàm chán, dù sao những trận tỷ thí này cùng bọn ta không có quan hệ quá lớn, trong những đệ tử tham gia tỷ thí ngày hôm nay nàng cũng chỉ biết có một mình Đông Phương Tinh.

Nghĩ tới đây, Mộ Chỉ Ly trực tiếp nhắm mắt lại tu luyện, thế nhưng nàng rất rõ ràng đi đến Trì Mân quốc thì độ nguy hiểm càng cao hơn, thực lực vẫn là điểm mấu chốt để có thể tự bảo vệ mình.

Hàn Như Liệt cũng có cùng ý nghĩ với Mộ Chỉ Ly, nhìn động tác thống nhất của hai người chẳng khác nào đôi tình lữ, nhất là bộ dáng khí định thần nhàn của hai người nghiễm nhiên người bình thường không thể sánh bằng.

Đông Phương Hào nhìn hai người nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện, trong lòng cũng có một tia kính nể. Ở trong hoàn cảnh ồn ào như thế, hắn tự hỏi là không có cách nào để tu luyện, đây chính là chênh lệch giữa bọn họ.

Số lượng đệ tử tỷ thí không ít, nhưng tốc độ cũng cực nhanh, trừ thời điểm Đông Phương Tinh lên tỷ thí hai người Mộ Chỉ Ly có chú ý ra thì đối với những người còn lại cũng không có quá nhiều để ý.

Nếu là nói đối phương có khả năng trở thành đối thủ của mình, quan tâm nhiều hơn ngược lại cũng không sao, nhưng bây giờ rất rõ ràng cho dù bọn họ đi Trì Mân quốc hay là cùng với đệ tử của vương quốc khác tiến hành tỷ thí, căn bản cũng không thể nào trở thành đối thủ.

Hôm nay tỷ thí so với hôm qua chất lượng rõ ràng thấp hơn một bậc, sau khi xem trận tỷ thí ngày hôm qua xong thì có một số người cũng lộ ra vẻ thiếu hứng thú.

Vẫn bị vây trong trạng thái tu luyện Mộ Chỉ Ly cũng cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh, thời điểm ngày hôm qua tỷ thí mình thành công đột phá, thừa cơ hội này cũng cố tu vi của mình một chút.

Nói như vậy thì đêm hết toàn lực chiến đấu cũng có chỗ tốt, ít nhất tu vi vững chắc hơn so với dĩ vãng rất nhiều.

“Đã lâu không gặp!”

Thời điểm hai người Mộ Chỉ Ly đang tập trung tu luyện, một đạo âm thanh xen lẫn kích động truyền vào trong tai hai người.

Hai người cùng nhau mở mắt ra, nhìn nam tử tươi cười trước mắt liền lâm vào trong hồi ức, nhớ lại xem mình đã từng gặp nam tử này ở đâu rồi.

“Cung Tuấn Bân! Không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy ngươi.” Hàn Như Liệt cười nói, Cung Tuấn Bân này chính là người hướng dẫn bọn họ thời điểm bọn họ vừa mới tới Chủ thế giới.

Nếu không phải có lời nhắc nhở của Cung Tuấn Bân mà nói, bọn họ sợ là sẽ gặp nhiều khó khăn, sự nhiệt tình của hắn đã để lại ấn tượng sâu sắc đối với họ, chẳng qua là không có cơ hội gặp mặt thôi.

Thấy hai người còn nhớ rõ mình, Cung Tuấn Bân rất là vui vẻ, dù sao chuyện này cũng cách một năm rồi, nếu không phải hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly cho hắn ấn tượng quá sâu mà nói, sợ là cũng không thể nhớ được.

“Ha ha, đúng vậy a, đừng nói các ngươi, lúc trước ta cũng không nghĩ tới ta sẽ có thể có cơ hội tới Hoàng Thành tham gia Tư Cách Chiến a.” Cung Tuấn Bân hắc hắc cười: “Nhưng cũng không thể so sánh với các ngươi, trước khi đến ta liền nghe nói đại danh của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt, không nghĩ tới chính là các ngươi a.”

” Cung huynh! Sao ngươi nói khoa trương quá vậy, đây chỉ là mọi người đồn bậy thôi.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói, hắn cùng với Cung Tuấn Bân trao đổi cũng không có cái gì cố kỵ, hai người vốn cũng nói chuyện rất hợp ý.

“Cái gì đồn bậy a? Cao thủ đệ nhất của Thủy gia và Lương gia đều chết ở trên tay của các ngươi, điều này cũng không khoa trương. Ban đầu ta không nhìn lầm mà, thực lực của các ngươi có thể xông pha một phen, nhưng mà cũng không nghĩ đến chưa tới một năm lại cao như vậy.”

Lời này nếu đổi lại những người khác nói, Mộ Chỉ Ly có lẽ sẽ cho là đây là đối phương khen tặng, nhưng là từ trong miệng Cung Tuấn Bân nói ra thì chân thật không ít. Hắn cũng không phải là người có tâm kế gì, cho nên sẽ không cố ý lấy lòng người khác.

“Thực lực Cung huynh bây giờ cũng rất mạnh a, trong thời gian hơn một năm biến hóa của ngươi so với chúng ta cũng không ít.” Đương nhiên Hàn Như Liệt là liếc thấy thực lực của Cung Tuấn Bân, nửa bước Nguyên Anh, so với tu vi hiện tại của hắn cao hơn một bậc.

Điểm này Mộ Chỉ Ly cũng nhìn ra, làm cho nàng giật mình không nhỏ, bất quá ngẫm nghĩ lại, nếu mình có thể có nhiều cơ hội như vậy, thì người khác dĩ nhiên cũng sẽ có.

Nhìn dáng dấp Cung Tuấn Bân hiển nhiên là có một phen cơ hội do đó mới đạt được thu hoạch, mà lời nói kế tiếp của Cung Tuấn Bân cũng chứng minh được suy đoán của nàng.

“Hắc hắc, ta đây cũng may là có vận khí tốt, trong một lần làm nhiệm vụ thế nhưng để cho ta đạt được truyền thừa, thực lực mới đột nhiên tăng mạnh , nếu không tu vi hôm nay sợ là cho thêm ta mấy năm thời gian cũng không thể đạt tới.”

“Vận khí cũng coi như là một loại thực lực, Cung công tử đừng xem nhẹ mình.” Mộ Chỉ Ly cười nói

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, Cung Tuấn Bân rất vui vẻ, bất luận thực lực của mình như thế nào, ít nhất bây giờ đang được nắm giữ ở trong tay mình, cho nên hắn cũng rất đồng ý với lời nói của Mộ Chỉ Ly.

“Hi vọng Tư Cách Chiến lần này có thể đạt được danh ngạch, đến lúc đó có thể cùng các ngươi đi Trì Mân quốc rồi.” Cung Tuấn Bân cảm khái nói, chuyện này trước kia hắn cũng chưa từng nghĩ đến, nhưng hiện tại mình cũng có tư cách rồi.

Nghe giọng nói của Cung Tuấn Bân lộ ra vẻ cảm khái, một tay Hàn Như Liệt khoác lên bả vai hắn, nói: “Cung huynh, ngươi nhất định có thể ! Đến lúc đó chúng ta không say không về!”

“Ha ha, không thành vấn đề!” Cung Tuấn Bân cười đáp

Tư Cách Chiến vẫn tiến hành đến chạng vạng tối mới kết thúc, cuối cùng danh sách mười người cũng đã định xuống, điều này làm cho nàng rất là vui vẻ.

Đông Phương Khiếu dĩ nhiên là càng vui vẻ hơn rồi, lần này mười người đại biểu Linh Viêm quốc thì đã có bốn người thuộc Đông Phương gia, thành tích này so với dĩ vãng tốt hơn gấp hai lần!

Cung Tuấn Bân cũng không bất ngờ khi mình đạt được danh ngạch, liền ngay đêm đó cùng hai người Hàn Như Liệt đi uống rượu, hai người vốn là vừa quen đã thân, tự nhiên hàn huyên không ít, Mộ Chỉ Ly cũng không có đi theo, dù sao hai đại nam nhân nói chuyện nàng đi theo cũng không tiện.

Đại Lục Thiên Huyền.

Lúc này hai người Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu vừa ngắm trăng vừa uống rượu, vốn một màn này là cố ý, nhưng hiển nhiên tâm tình của hai người cũng không phải là rất tốt.

“Hôm nay lúc ta tới đụng phải Cao Chính Thanh, hắn hỏi ta có biết tin tức của Chỉ Ly không, bất quá hiện tại ta căn bản cũng không có tin tức của bọn họ.” Lăng Lạc Trần có chút bất đắc dĩ nói

Hắn và Tư Đồ Diêu bây giờ lại rất là thân thiết, bởi vì thân phận của hai người, ngày thường trong môn phái đều có không ít chuyện bận rộn, cơ hội gặp mặt cũng coi như không nhiều, bình thường nếu có thời gian hai người lại đến Thiên Âm Môn tụ họp.

Không vì gì khác, đơn giản là ở chỗ này có thể thấy bóng dáng Chỉ Ly. Thời gian dài như vậy, trong lòng của bọn họ vẫn còn hình bóng của Chỉ Ly, dù biết rõ chuyện này không có khả năng nhưng vẫn như cũ kiên trì, ai cũng không muốn để xuống.

Có lẽ trong lòng bọn họ đều ôm một tia may mắn, có lẽ bọn họ cảm thấy chỉ cần có cái niệm tưởng này là đủ, cho nên vẫn như vậy.

“Tất cả mọi nơi ở đại lục Thiên Huyền cơ hồ đều bị bọn họ lật tung lên tìm kiếm, nhưng cũng không có nữa điểm tin tức, ai. . . . . . Uống rượu!” Tư Đồ Diêu giơ lên bầu rượu uống.

Trước kia hắn cũng không có uống rượu, nhưng kể từ khi Chỉ Ly biến mất hắn liền có thói quen uống rượu, muốn mượn rượu để quên đi cảm giác này. Hắn biết Chỉ Ly biến mất chính là khúc mắt của hắn, chỉ cần một ngày không tìm được Chỉ Ly, hắn liềm một ngày không để xuống được.

“Ta vẫn cảm thấy chuyện có chút kỳ hoặc, không có đơn giản như vậy.” Lăng Lạc Trần nhíu mày nói: “Nhắc tới tu vi cảnh giới cao nhất chính là Càn Khôn cảnh, hai ta đã ở tu vi Càn Khôn cảnh rồi, nhưng rõ ràng vẫn có thể tiếp tục tu luyện, chẳng qua là tốc độ chậm mà thôi.”

Tư Đồ Diêu gật đầu: “Ta cũng cảm thấy như vậy, y theo lời ngươi, ta cộng thêm Hàn Như Liệt cũng là ba cao thủ Càn Khôn cảnh, nghĩ đến Đại Lục Thiên Huyền những cao thủ ở tu vi Càn Khôn cảnh cũng không nên ít như vậy, làm sao vẫn không thấy đây?”

“Chuyện này ta rất nghi ngờ, theo lý thuyết đây là không thể nào , tại sao qua nhiều năm như vậy chỉ có ba người chúng ta đạt tới Càn Khôn cảnh.”

Trong lúc hai người đang nghi hoặc, Mộ Thiên Tĩnh cầm lấy bầu rượu hướng hai người đi tới, nói: “Không ngại uống rượu cùng với ta chứ?”

“Bá phụ đến,đương nhiên sẽ không để ý .” Hai người cùng nhau cười nói, mấy ngày nay chung đụng khiến cho bọn họ cùng Mộ Thiên Tĩnh cũng rất tinh tường, vốn là ban đầu còn một chút câu nệ giờ phút này cũng bị ném sang một bên.

Tất cả đều là người tu luyện,tuổi tác của Mộ Thiên Tĩnh mặc dù so với hai người Lăng Lạc Trần lớn hơn nhiều, căn bản không cùng một vai vế, nhưng thoạt nhìn bọn họ chênh lệch cũng không lớn, nếu như không hiểu rõ tình huống còn tưởng bọn họ là huynh đệ đây.

Ba người cứ như vậy uống rượu ngày càng nhiều, Mộ Thiên Tĩnh vẫn biết tình cảm của Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu đối với nữ nhi nhà mình, trải qua hơn một năm chung đụng hắn lại càng hiểu hai người này không có ý xấu gì.

Mấy ngày qua vẫn giúp đỡ Thiên Âm Môn, tuyệt đối không phải là hạng người trong ngoài không đồng nhất. trước khi đến đây hắn cũng có thương lượng với Bạch Mạt Lăng một phen, nếu bọn họ tiếp tục giấu diếm thì cũng thật có lỗi với hai đứa trẻ chân tình này.

“Bá phụ, dáng vẻ của người hình như có tâm sự?” Tâm tư Lăng Lạc Trần thật là nhạy bén? Nhìn thần sắc phức tạp của Mộ Thiên Tĩnh cũng biết hắn có tâm sự, nếu không thì sao có vẻ mặt như vậy.

Nghe được lời nói của Lăng Lạc Trần, đang say rượu Tư Đồ Diêu cũng tỉnh mấy phần, xoay đầu lại nhìn Mộ Thiên Tĩnh, quả nhiên phát hiện thần sắc của hắn không đúng, không khỏi lên tiếng hỏi: “Bá phụ, nếu như có khúc mắc gì thì có thể nói với chúng cháu?”

Nhìn bộ dáng lo lắng của Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu, Mộ Thiên Tĩnh lúc này mới lên tiếng nói: ” Bọn Ly nhi đã biến mất hơn một năm, trải qua mấy ngày suy nghĩ, những nơi cần tìm chúng ta cũng đã tìm qua, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một khả năng.”

Khi Mộ Thiên Tĩnh nói xong, thì Lăng Lạc Trần và Tư Đồ Diêu đều là người thông minh, vốn còn đang say dưới tác dụng của Thiên Lực nhanh chóng không còn, vẻ mặt nghiêm túc nghe Mộ Thiên Tĩnh nói, sợ bỏ lỡ bất kỳ tin tức nào.

“Bá phụ nói như vậy hẳn là biết gì sao?” Tư Đồ Diêu thử dò xét hỏi

Mộ Thiên Tĩnh gật đầu: “Chỉ có khả năng này là lớn nhất, ta cảm thấy hơn phân nửa là cái nguyên nhân này. Nhưng chuyện này có quan hệ đến an nguy của Thiên Âm Môn, đó là lí do vì sao cho tới nay ta cũng không có nói cho các ngươi biết, ta hi vọng các cháu có thể giữ bí mật.”

Vốn là hai người Lăng Lạc Trần còn đang nghi ngờ, nếu Mộ Thiên Tĩnh đã nghĩ tới nguyên nhân này tại sao còn không nói cho bọn hắn biết, hiện tại coi như là đã hiểu. Nếu như việc này quan trọng như thế, thì không nói ra cũng đúng, dù sao đây cũng liên quan đến an nguy của Thiên Âm Môn.

Mộ Thiên Tĩnh lựa chọn nói tin tức này cho bọn họ biết, hai người cũng có chút cảm động, điều này chứng minh Mộ Thiên Tĩnh rất tin tưởng bọn họ, nếu không tuyệt không thể nào nói cho bọn họ biết.

“Bá phụ yên tâm, tin tức kia chúng cháu tuyệt đối sẽ không để lộ ra ngoài, chúng cháu có thể thề!” Lăng Lạc Trần nghiêm mặt nói

“Đúng! Chúng cháu có thể thề!” Tư Đồ Diêu cũng biểu lộ ý nghĩ của mình.

Nhìn bộ dáng chân thật của Lăng Lạc Trần cùng Tư Đồ Diêu, Mộ Thiên Tĩnh cười khoát tay: ” Nếu ta lựa chọn đem tin tức này nói cho các cháu biết thì đương nhiên là tin tưởng các cháu, không cần phải thề.

Nếu như ta đoán không sai, Ly nhi bọn họ biến mất hẳn là có liên quan với miệng giếng phía sau Thiên Âm Môn.”

” Giếng?” Lăng Lạc Trần hai người trăm miệng một lời nói

“Chúng cháu đi đến Thiên Âm Môn nhiều lần như vậy cũng chưa nhìn thấy miệng giếng nào a!”

” Miệng giếng kia là bí mật của Thiên Âm Môn, bởi vì. . .” Mộ Thiên Tĩnh chậm rãi đem tác dụng mà miệng giếng mang lại nói cho hai người biết, nghe xong hết thảy hai người Lăng Lạc Trần càng kinh ngạc không dứt, thậm chí còn có chuyện tình kỳ lạ như vậy?

Theo như lời nói của Mộ Thiên Tĩnh, vậy miệng giếng này có hiềm nghi lớn nhất! Dù sao ban đầu mọi người đều biết bốn người Mộ Chỉ Ly sau khi đi đến miệng giếng phía sau Thiên Âm Môn liền không thấy trở ra, bên dưới miệng giếng đến tột cùng là cái gì?

Đoàn người Lăng Lạc Trần bắt đầu suy tư về vấn đề miệng giếng. . . . .

Tư Cách Chiến kết thúc vào ngày thứ ba, mười người có tên trong danh ngạch được truyền tới hoàng cung, rất hiển nhiên trước khi đến Trì Mân quốc thì Hoàng thượng cũng có chuyện muốn nói với bọn họ

Sáng sớm ngày hôm đó, Đông Phương Quán chủ liền dẫn bốn người Mộ Chỉ Ly hướng hoàng cung đi tới, dọc theo đường đi cũng dặn dò bọn họ không ít chuyện, nhìn bốn đệ tử có tiền đồ như vậy hắn cũng cảm khái rất nhiều.

Thời điểm khi bọn hắn tới hoàng cung, những người khác cũng đã tới, hoàng thượng chẳng qua là gọi mười người lên nói chuyện, về phần bọn người Đông Phương Khiếu lần này đến chủ yếu là nhận lấy phần thưởng.

Trong hoàng cung Linh Viêm quốc tài nguyên đương nhiên rất nhiều, phần thưởng này ban thưởng xuống cho dù là tứ đại thế lực cũng không thể không động tâm.

Những tài nguyên này căn cứ vào số lượng đệ tử có trong danh ngạch mà phân phát, đệ tử được chọn càng nhiều, thì tài nguyên đạt được cũng càng nhiều, không nghi ngờ chút nào, lần này thu hoạch được nhiều nhất chính là Đông Phương gia.

Sau khi Cung Tuấn Bân nhìn thấy Hàn Như Liệt thì đi đến đứng cùng bọn họ, dù sao trong mười người ở đây hắn cũng chỉ biết hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly.

Thực lực của hắn nhiều năm qua cũng chỉ là một nhân tài mà thôi, đương nhiên không thể nào cùng với đệ tử của tứ đại thế lực giống nhau, cũng bởi vì cũng chỉ có một mình hắn đại diện cho môn phái nên danh vọng của hắn ở trong môn phái là tột đỉnh.

Vừa đi vào đại điện, đám người Mộ Chỉ Ly đã nhìn thấy Hoàng thượng đang ngồi ở trên ngai vàng, còn hai người Dật Mộng và Dật Trần thì cung kính đứng ở hai bên.

Một cổ uy nghiêm từ trên người Dật Sở phát ra, Mộ Chỉ Ly liền đoán được thực lực của Dật Sở tuyệt không đơn giản, ít nhất so với đám người Đông Phương Khiếu còn cao hơn.

“Ra mắt Hoàng thượng, Hoàng tử, Công chúa.” Mọi người thi lễ một cái rồi cùng nhau lên tiếng nói

Tư thái rất là cung kính, song trong lòng mọi người cũng không có bao nhiêu sợ hãi, thế giới này là thực lực vi tôn, hoàng quyền cũng không thể xâm phạm.

Hiển nhiên Dật Sở cũng hiểu ý nghĩ của mọi người , đối với điều này cũng không có quá nhiều chú ý, nhìn mọi người nói: “Lần này các ngươi có thể đứng ở đây đã nói lên được hiện tại các ngươi chính là mười người có thực lực mạnh nhất Linh Viêm quốc, kế tiếp các ngươi cũng sẽ đại biểu Linh Viêm quốc đi Trì Mân quốc so tài với các nước khác.”

“Ta hi vọng các ngươi không chỉ ở Linh Viêm quốc có biểu hiện tốt, mà ở Trì Mân quốc cũng có thể được như vậy, điều này vừa đem lại vinh quang cho các ngươi, vừa làm vẻ vang Linh Viêm quốc, mà thế lực của các ngươi sẽ bởi vì các ngươi mà ngày càng phát triển hơn!

Cần nhắc nhở các ngươi một chút, Trì Mân quốc cũng không thể so sánh với Linh Viêm quốc, cao thủ và thiên tài ở nơi đó còn nhiều hơn so với ở đây, mặt khác đệ tử của ba nước phụ thuộc vào Trì Mân quốc cũng là đối thủ của các ngươi.

Đối mặt với đối thủ, cũng không cần nương tay! Ngươi không giết bọn họ, bọn họ sẽ giết ngươi, mạnh được yếu thua là đạo lý từ cổ chí kim không thể thay đổi được.”

Nghe Dật Sở nói, tất cả mọi người đều lâm vào trầm mặc, có ít người lại cho là không đúng, cảm thấy lời nói của Dật Sở có chút khoa trương, mạnh được yếu thua đạo lý này rất đúng, lần này trong Tư Cách Chiến cũng có không ít thương vong, nhưng đó cũng chỉ là một phần rất nhỏ mà thôi.

Dật Sở thu hết vẻ mặt mọi người vào trong mắt sau lúc này mới lên tiếng nói: “Có lẽ các ngươi cho là ta khuyếch đại, nhưng ta muốn nói cho các ngươi biết đây đều là sự thật.

Thực lực của Linh Viêm quốc trong bốn nước chư hầu của Trì Mân quốc thì luôn đứng gần chót, dĩ vãng tham gia tỷ thí chuyện toàn quân bị diệt cũng có phát sinh qua, tử vong hơn phân nữa cũng là chuyện rất bình thường.

Đừng tự cho mình là thiên tài, dĩ vãng những người tham dự Tư Cách Chiến đứng ở nơi đây rất nhiều nhưng khi đến Trì Mân quốc thì chỉ còn là một cổ thi thể. Đồng dạng, nếu như các ngươi có thể từ trong Trì Mân quốc đạt được danh hiệu, tương lai của các ngươi đương nhiên không cần phải nói.

Mưu cầu một chức quan nhỏ cũng không đáng nhắc đến, như ta đây cũng có thể làm Hoàng đế, nếu có một ngày các ngươi có thể tiến vào Cổ Võ môn phái.., đến lúc đó các ngươi chính là những tồn tại càng thêm khó lường.”

Tiếng nói của Dật Sở không có nửa điểm dừng lại, đây là điềm mà mỗi lần hắn phải nói, bọn họ nghe hay không là việc của bọn họ, dù sao nếu bọn họ không muốn nghe thì hắn cũng không có biện pháp bắt buộc bọn họ nghe.

Vốn là thái độ xem thường giờ phút này các đệ tử lại chăm chú thêm vài phần, chết hơn phân nữa đã là chi tiết cực kỳ kinh người rồi, điều này cũng có ý nghĩa chính mình đi về sau có một nữa cơ hội là không trở về được?

Đối mặt với uy hiếp tử vong, có người trong lòng bồn chồn, nhưng rất nhanh liền tiêu tán đi. Liều mạng mới đạt được cơ hội này thì ai sẽ chọn buông tha? Huống chi kết quả cuối cùng còn không nhất định đây.

Chân mày Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu lại, xem ra ở Trì Mân quốc thật đúng là không phải hung hiểm bình thường a, nếu có nửa điểm mềm lòng mà nói, cuối cùng sẽ phải trả giá bằng mạng sống của mình.

Dù là lời nói của Dật Sở làm cho mọi người rung động, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng không có quá nhiều sợ hãi, nói thật ra nàng cũng coi như là từ trong đám người chết bò ra, kinh nghiệm của những năm này cũng không thiếu đi?

Hiển nhiên Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly có ý nghĩ giống nhau, như từ đầu đến cuối sắc mặt hắn cũng không có bao nhiêu biến hóa, đã quyết định đi thì cho dù có bao nhiêu nguy hiểm hắn cũng sẽ không dừng lại, huống chi bọn họ căn bản không có đường lui.

“Các ngươi sẽ được người của hoàng thất dẫn đi Trì Mân quốc, đến Trì Mân quốc các ngươi sẽ thống nhất được an bài tại trại huấn luyện hạt giống tiến hành tu luyện, thời gian là một năm!

Một năm sau các ngươi sẽ chính thức cùng với đệ tử của ba nước chư hầu cùng chủ quốc tiến hành tỷ thí, cuộc tỷ thí này được gọi là Hạt giống chiến! Chuyện tình tiếp theo các ngươi biết còn quá sớm, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người nói cho các ngươi biết.

Hiện tại các ngươi cần phải làm cũng chỉ có một chuyện, đó chính là cố gắng tu luyện tăng lên thực lực của mình!”

Mãi cho đến khi Mộ Chỉ Ly trở lại Đông Phương gia, trong đầu nàng còn đang nhớ lại lời nói trước kia của Dật Sở, mặc dù nội dung Dật Sở nói cũng không nhiều, nhưng nàng cũng bắt được mấy điểm mấu chốt.

Trại huấn luyện hạt giống, Hạt giống chiến cùng với Cổ Võ môn phái, sau lưng loại Hạt giống chiến này đích thực là cái gì?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status