Y thủ che thiên

Quyển 5 - Chương 93: Chính ma đệ nhất phái


Đúng vào lúc này, Mộ Chỉ Ly chậm rãi ngẩng đầu lên, đôi đồng tử trong suốt chẳng biết khi nào đã biến thành màu đỏ như máu vô cùng chói mắt, lóe lên ánh sáng cực kỳ rực rỡ, thoạt nhìn kỳ diệu nhưng cũng rất quyến rũ.

Nhìn đôi đồng tử huyết sắc quỷ dị mà gian ác này thì trong lòng của mọi người đều dâng lên một chút cảm giác rung động, đôi mắt này có khả năng nhiếp hồn đoạt phách!

Mạc Tập Lẫm nhìn thấy đôi mắt của Mộ Chỉ Ly thì cảm thấy trong đầu bắt đầu dâng lên một trận tê dại, cảm giác bị đôi mắt đó quan sát tựa như bị tử thần theo dõi vậy, cho nên mỗi động tác của hắn đều bị một áp lực cực lớn áp chế.

Hắn biết đây là một loại khí thế áp chế, Mộ Chỉ Ly chỉ có tu vi Nguyên Anh Cảnh nhưng lại có thể thi triển ra vũ kỹ có khí thế bực này, vậy nếu nàng ta thực sự thi triển vũ kỹ này sẽ mạnh mẽ đến thế nào chứ?

Y phục của Mộ Chỉ Ly không gió mà bay, lúc này trong con ngươi trong suốt kiên định của nàng ngoại trừ sự lạnh lùng chính là sự tàn nhẫn. Đôi mắt đó đã không còn là tròng mắt của loài người nữa rồi, đã thoát khỏi tình cảm của nhân loại, phảng phất như một vị thần linh đang nhìn xuống chúng sinh vậy.

Dưới ánh mắt xúc động của mọi người, từng tấc từng tấc da thịt của Mộ Chỉ Ly vỡ toạt ra, máu đỏ tươi nhiễm cả y phục màu trắng của nàng, vô số đóa yêu dã huyết sắc nở rộ trên y phục màu trắng, toát ra vẻ thê lương mang theo chút mãnh liệt!

Mùi tanh của máu tươi mờ nhạt từ trên thân thể Mộ Chỉ Ly lan ra, xen lẫn với mùi thơm thoang thoảng thuộc về nàng hình thành nên một mùi vị rất kỳ diệu, máy tóc nhuyễn như tơ tầm nương theo làn gió bay tán loạn, trong vẻ xốc xếch đó tản ra sức quyến rũ khiến người ta hít thở không thông.

Máy tóc đen nhánh, thân hình cao nhất cùng với y phục dính đầy máu tươi kia hợp thành một cảnh tượng vô cùng thê lương, khắc sâu vào trong lòng của mọi người.

Thân hình của Mộ Chỉ Ly dần dần bay lên giữa không trung, mênh mông thiên lực từ trong cơ thể nàng bộc phát ra. Cũng trong lúc đó, khí tức của nàng cũng tăng lên với tốc độ cực kỳ khủng khiếp!

Nguyên Anh Cảnh hậu kỳ!

Nguyên Anh Cảnh đỉnh phong!

Hóa Thân Cảnh!

Khí tức của nàng vậy mà lại tăng từ Nguyên Anh Cảnh trung kỳ lên đến Hóa Thân Cảnh sơ kỳ! Tốc độ tăng của khí tức bực này khiến cho người ta kinh hoàng! Mọi người đều nghe thấy sự thay đổi, dùng ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn sự biến hóa của Mộ Chỉ Ly, ngay cả một câu nói cũng không thể thốt nên lời.

Đến bây giờ bọn họ mới hiểu được vì sao y phục của Mộ Chỉ Ly lại bị máu tươi nhiễm đỏ như vậy, thứ mênh mông năng lượng đột nhiên tăng trưởng này căn bản không phải người bình thường có thể tiếp nhận được. Luồng năng lượng khổng lồ đến cực điểm không ngừng rót vào thân thể nàng, da thịt của nàng đã không thể chống đỡ nổi nữa sắp nổ tung rồi!

Nếu có thể không bị luồng năng lượng khổng lồ này trực tiếp hủy diệt đã may mắn lắm rồi, so với Mộ Chỉ Ly, tất cả mọi người đều không hề có sự tự tin, nếu như luồng năng lượng này rót vào trong cơ thể bọn họ thì liệu bọn họ có thể kiên trì được hay không?

- Có thể đem tu vi tăng lên đến trình độ như vậy, quả thực là kinh khủng mà!

Đỗ Vũ Phàm hít sâu một hơi, mới có thể đem vẻ chấn động trên mặt dịu đi vài phần.

Trong con ngươi thông minh sáng suốt của Hề Phi Dương hiện vô số điểm sáng, tựa như sao dày đặc trên bầu trời vậy.

- Võ học đạt đến bực này quả thực phát ra uy thế vô cùng mạnh mẽ!

Nếu như chính mình có vũ kỹ như vậy thì đồng nghĩa với việc thực lực của bọn họ có thể tăng lên rất lớn.

Tuy rằng vũ kỹ như vậy không thể thường sử dụng được, chỉ có thể dùng làm con bài chưa lật để bảo vệ tính mạng sau cùng mà thôi. Nhưng có vũ kỹ như vậy cũng có nghĩa là trong tình huống nguy cấp thì xác xuất sống sót của bọn họ lớn hơn vài phần.

Hiện tại, chiêu thức mà Mạc Tập Lẫm thi triển chính là võ học của Sất Trá Điện, nhưng vì sao chiêu thức này có thể khiến cho rất nhiều người biết rõ mê tít mắt như vậy? Cũng là bởi vì đây chính là lá bài tẩy, là chiêu thức bảo toàn tính mạng sau cùng. Tuy rằng một khi thi triển sẽ phát sinh ảnh hưởng rất lớn, không đến thời khắc mấu chốt thì hắn căn bản sẽ không sử dụng, nhưng vẫn có vô số người suy nghĩ mọi phương pháp để học tập!

Nghe lời Hề Phi Dương nói, trong mắt không ít đệ tử Thiên Âm Môn đều lóe lên ánh sáng. Nếu như bọn họ có thể học được vũ kỹ bực này thì đây chẳng phải là... Nhất thời trong đầu mọi người đều bắt đầu tính toán.

Hai tay của Mộ Chỉ Ly bỗng nhiên nắm chặt, ánh sáng màu đỏ chói mắt tựa như ngọn lửa bắt đầu vụt ra từ kẻ hở ngón tay nàng, nổi bật cả phiến không gian. Bầu trời của Huyết Sắc Địa Ngục dường như càng thêm đỏ tươi.

- Phá ma đền tội , thiên địa vạn năm trở thành tro bụi!

Giọng nói lạnh buốt, không có chút nhiệt độ nào từ trong miệng Mộ Chỉ Ly truyền ra, tức khắc huyết quang lấy nàng làm trung tâm mà bộc phát ra đầy trời!

Nhìn thấy một chiêu chứa đầy uy lực kinh khủng của Mộ Chỉ Ly, trong lòng của Mạc Tập Lẫm cũng thoáng hiện lên vẻ lo lắng. Vốn hắn nghĩ hắn vừa thi triển chiêu thức này thì nữ tử đó nhất định sẽ không thể sống tiếp được, nhưng bây giờ xem ra sự việc dường như cũng không đơn giản như vậy!

Nhưng giờ khắc này, hắn đã không còn đường lui nữa rồi! Hắn chỉ có thể tiến về phía trước mà thôi, không thể nào lùi bước được nữa!

- Sất Trá Khiếu - Nghịch Chuyển Càn Không!

Mạc Tập Lẫm lớn tiếng quát.

Hai luồng ánh sáng rực rỡ cùng với huyết sắc hào quang chạm nhau ở trên không trung phát ra tiếng động, một trận năng lượng chấn động mạnh mẽ khiến da đầu người ta tê dại, từ chỗ giao nhau ùn ùn kéo đến cuốn sạch tất cả những thứ có trên đường đi!

- Két két két!

Từng đạo âm thanh không gian sụp đổ vang lên, dưới năng lượng cuồn cuộn đó, cây cối bốn phía xung quanh nơi đó đều biến thành bụi phấn, vô số mãnh vụn bay tán loạn trên không trung. Trên mặt đất cũng xuất hiện một cái hố lớn, một khe nứt to lớn ngăn cách Mộ Chỉ Ly và Mạc Tập Lẫm thành hai phía.

Một cái hắc động xuất hiện tại nơi hai luồng ánh sáng màu đỏ giao nhau và liên tục lóe lên ánh sáng rực rỡ, không gian năng lượng khiến cho lòng người sợ hãi. Tất cả đồ vật trong phạm vi trăm dặm xung quanh gần như sụp đổ trong nháy mắt, từng âm thanh hủy diệt không ngừng vang lên bên tai mọi người!

Hai tay Mộ Chỉ Ly liên tục đánh ra chiêu thức, từng đạo huyết quang liền từ hai tay của nàng đánh úp về phía Mạc Tập Lẫm, năng lượng màu đỏ như máu xuyên thủng hư không, ngay cả không khí cũng phảng phất như bị xé rách, truyền ra từng đợt âm thanh chói tai.

Động tác của Mạc Tập Lẫm cũng không hề chậm chút nào, một đạo huyết sắc quang mang xen lẫn sự chấn động cực kỳ hung ác đánh úp về phía Mộ Chỉ Ly. Vô số đóa huyết sắc hoa rực rỡ nở rộ trên không trung, mỗi một kích hạ xuống thì sắc mặt của bọn họ đều tăng thêm một phần tái nhợt!

Vũ kỹ của bọn họ không thua kém nhau, hiện tại việc liều mạng quan trọng hơn nhiều so với việc duy trì năng lực, trong hai người bọn họ, ai có thể kiên trì đến cuối cùng chính là người chiến thắng! Cho nên hai người đều cắn chặc hàm răng cố gắng chịu dựng, bởi vì người nào ngã xuống trước thì chắc chắn sẽ bị chém giết!

Bởi vì hai đạo công kích này đều tạo thành chấn động, nên tất cả cây cối xung quanh đều bị hủy diệt. Đệ tử Thiên Âm Môn đứng xa như vậy cũng không có chỗ nào ẩn náo, phải phơi thân ở trong không khí!

Nhãn lực của Sở Lê Hiên thế nào chứ? Dĩ nhiên hắn là người đầu tiên phát hiện ra đệ tử của Thiên Âm Môn, sắc mặt của hắn trầm xuống. Trước đây, sự chú ý của hắn vẫn luôn đặt ở trên người Mộ Chỉ Ly cùng với Mạc Tập Lẫm, cộng thêm đệ tử Thiên Âm Môn đứng cách nơi này rất xa, cho nên hắn mới không có phát hiện ra.

Ánh mắt của Sở Lê Hiên cùng với Đỗ Vũ Phàm chạm nhau trên không trung, tức khắc bạo phát ra một trận hoa lửa. Sắc mặt của hai người càng thêm âm trầm, sắc mặt của Sở Lê Hiên cực kỳ khó coi.

Xem ra bọn họ đã ở đây rất lâu rồi, điểm kỳ lạ nhất chính là tại sao bọn họ lại không có ra tay trợ giúp Mạc Tập Lẫm? Theo lý thuyết, Mạc Tập Lẫm chính là đệ tử của Sất Trá Điện, chính là môn phái chính đạo, nên bọn họ phải trợ giúp Mạc Tập Lẫm đối phó với mình và Mộ Chỉ Ly mới đúng, vì sao bọn họ lại lựa chọn chờ đợi?

Trên thực tế, nếu như nữ tử trước mặt không phải là Mộ Chỉ Ly thì bọn người Đỗ Vũ Phàm đã sớm động thủ rồi, một khi bọn họ chém giết Sở Lê Hiên thì chắc chắn sẽ có thu hoạch cực lớn. Nhưng người đó là Mộ Chỉ Ly, dù mối quan hệ của bọn họ không tốt, nhưng cũng không thể chém giết đệ tử đồng môn được.

Chính bởi vì điểm này nên mọi người mới cực kỳ ăn ý lựa chọn chờ đợi, cùng nhau chờ đợi kết quả cuối cùng, hoặc là Mộ Chỉ Ly chết, bọn họ sẽ động thủ; hoặc là đợi đến khi Mạc Tập Lẫm chết thì bọn họ cũng vẫn có thể động thủ, nhưng bây giờ lại lâm vào tình cảnh xấu hổ như vậy.

Ánh mắt của Mộ Chỉ Ly lướt qua các đệ tử Thiên Âm Môn, chỉ lạnh lùng nhìn lướt qua thôi, không hề có nửa điểm phản ứng, dường như nàng không hề nhận ra những người này vậy. Trên thực tế, nếu như nàng đã bị bọn họ đuổi ra thì hiển nhiên là nàng cũng không phải là một phần tử của bọn họ.

- Rầm rầm oanh!

Sắc mặt của Mộ Chỉ Ly càng ngày càng tái nhợt, sắc mặt tái nhợt kia cùng với bộ y phục nhiễm máu đỏ tươi tạo thành một hình ảnh đối lập cực kỳ rõ ràng, bước chân của nàng khẽ run, lảo đảo muốn ngã xuống đất.

Tình hình của Mạc Tập Lẫm cũng không tốt hơn Mộ Chỉ Ly bao nhiêu, bước chân của hắn không có lực, động tác vốn nhanh như tia chớp lúc này đã chậm lại. Hiển nhiên hiện tại, thiên lực của hắn đã tiêu hao gần hết, đã là một cây cung không còn nỏ rồi!

Nếu như đã bị bọn họ phát hiện thì đám người Đỗ Vũ Phàm cũng không có đạo lý tiếp tục đứng tại chỗ được nữa, tất cả mọi người tức khắc đi về hướng đám người Mộ Chỉ Ly....

Vẻ cảnh giác trên mặt Sở Lê Hiên lại càng thêm dày đặc. Hiện giờ, đối với hắn mà nói cách tốt nhất chính là phải chạy trốn, thế nhưng hắn không thể bỏ mặt Mộ Chỉ Ly ở lại mà chạy trốn một mình được. Hắn biết rõ một khi hắn rời đi thì Mộ Chỉ Ly căn bản cũng không có khả năng sống tiếp được!

Lúc Hoàng Phổ Vân và đám người Thiên Ma Tông đi đến vùng phụ cận, đột nhiên phát hiện cây cối phía trước đều biến thành bột phấn, cây cối vốn xanh um tươi tốt giờ đã biến mất không thấy tăm hơi. Lúc này, trước mắt ngoại trừ huyết vụ ra thì không có bất kỳ vật nào che chắn nữa cả.

Bước chân của đám người Hoàng Phổ Vân tạm thời dừng lại, tất cả đều nhao nhao nhìn về phương xa, muốn biết được đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra? Nhưng huyết sắc mê vụ cực kỳ dày đặc khiến bọn họ không thể nhìn ra được cuối cùng đã xảy ra chuyện gì.

- Xem ra có hai người thực lực không tầm thường đang giao thủ.

Khóe miệng Hoàng Phổ Vân kéo lên một nụ cười mờ nhạt, vân đạm phong khinh nói.

Nghe lời Hoàng Phổ Vân nói, một gã tu luyện giả không nhịn được hỏi:

- Tại sao lại là hai người?

Nụ cười nơi khóe miệng của Hoàng Phổ Vân rõ hơn vài phần, khuôn mặt tuấn tú vẫn như cũ không có gì thay đổi, thản nhiên nói:

- Bầu không khí không được bình thường, nếu như là hai đội nhân mã giao thủ thì tình huống cũng sẽ không yên lặng như vậy mới đúng.

Trên mặt đám người vốn tràn đầy vẻ nghi hoặc, nhưng sau khi nghe Hoàng Phổ Vân giải thích thì đều tỉnh ngộ. Đúng vậy, nếu như thật sự là hai đội nhân mã giao thủ thì chắc chắn là bầu không khí sẽ không yên tĩnh như vậy?

- Mau đi xem chút đi, bất kể hai bên là đội nhân mã hay là cá nhân thì chúng ta đều có lợi.

Hoàng Phổ Vân cười nói.

- Ầm!

Lại một tiếng nổ rung chuyển trời đất vang lên, thân hình của hai người Mộ Chỉ Ly cùng với Mạc Tập Lẫm đều đứng bất động tại chỗ.

- Tí tách.

- Tí tách, tí tách.

Âm thanh từng giọt từng giọt máu tươi rơi xuống mặt đất càng ngày càng rõ ràng, Mộ Chỉ Ly giống như đã biến thành một huyết nhân, huyết hoa đã được chặn lại lại bắn tung tóe khắp nơi, từng giọt máu tươi rơi trên mặt đất lại nhanh chóng bị cát đá vụng hấp thu, toàn thân nàng đều đang run rẩy, thoạt nhìn khiến người ta muốn yêu thương.

Mạc Tập Lẫm đứng đối diện với Mộ Chỉ Ly, hắn nhìn Mộ Chỉ Ly đang đứng ở trước mặt mình, chậm rãi đưa tay phải ra, nói:

- Ngươi....

Song, hắn chưa nói hết câu thì chỉ nghe một tiếng "Bịch" vang lên, Mạc Tập Lẫm liền ngã thẳng tắp trên mặt đất, không còn chút hơi thở!

Mạc Tập Lẫm đã chết!

Khóe miệng Mộ Chỉ Ly nhấc lên một nụ cười miễn cưỡng, cuối cùng vẫn là nàng thắng! Tuy rằng phải trả một cái giá vô cùng nghiêm trọng, nhưng lòng tin của nàng cũng nâng cao vài phần!

Cho dù đối phương là cao thủ Hóa Thân Cảnh, nhưng khi nàng thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình vẫn có thể giết chết hắn! Chỉ dựa vào điểm này thôi, nàng có cảm giác thỏa mãn, dù sao với nàng mà nói sự tin tưởng vào bản thân cùng với sự dũng cảm tiến lên mới chính là điểm quan trọng nhất!

Sở Lê Hiên thấy Mạc Tập Lẫm đã chết thì trong lòng hắn cũng dâng lên một chút kích động, hắn vẫn luôn muốn chém giết Mạc Tập Lẫm, không ngờ đến cuối cùng Mạc Tập Lẫm lại không chết trên tay của hắn. Hắn chợt ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn về phía Mộ Chỉ Ly mang theo một chút vui mừng.

Nàng chiến thắng! Nàng vậy mà dựa vào thực lực của mình giết chết Mạc Tập Lẫm! Thành tích chiến đấu bực này đã đủ để tự hào!

Nhưng vẻ mừng rỡ trên mặt Sở Lê Hiên chỉ lóe lên rồi biến mắt, hắn nhìn về phía đám người Đỗ Vũ Phàm đang đi đến, chân mày nhíu chặc. Hôm nay, vận khí của hắn quả thực không tốt, nhiều đệ tử Thiên Âm Môn như vậy, hắn muốn chạy trốn trước mặt bọn họ cũng không phải là một chuyện dễ dàng, đó căn bản là chuyện không thể nào!

Thành viên của Huyết Khấp Minh lại cách nơi này rất xa, giờ khắc này, bọn họ căn bản không thể nào chạy tới đây kịp, đã như vậy thì hắn phải làm sao cho phải đây?

Mộ Chỉ Ly chậm rãi xoay người lại, nhìn đám người Đỗ Vũ Phàm, trên khuôn mặt tinh xảo xuất hiện một nụ cười lạnh lùng, thản nhiên nói:

- Chúng ta lại gặp nhau.

Đỗ Vũ Phàm nhìn Mộ Chỉ Ly đang đứng trước mặt mình, nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải. Nàng có thể đem Mạc Tập Lẫm giết chết, thực lực bực này quả thực rất khủng bố! Coi như là hắn mà muốn giết chết Mạc Tập Lẫm cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Nhưng bây giờ, chính mắt hắn nhìn thấy Mạc Tập Lẫm bỏ mình, có thể tưởng tượng được là chuyện này khiến hắn chấn động thế nào rồi đấy!

Lúc này, những đệ tử khác của Thiên Âm Môn cũng trăm mối cảm xúc đan xen, bọn họ vốn nghĩ sự tồn tại của nàng chỉ vướng chân vướng tay bọn họ thôi, nhưng nàng đã dùng hành động thực tế để chứng minh cho bọn họ biết, thực lực của nàng mạnh hơn bọn họ nhiều lắm!

Trong mắt của Sở Lê Hiên thoáng xuất hiện một tia kinh ngạc, tầm mắt hắn dừng ở trên người Mộ Chỉ Ly cùng với đám người Đỗ Vũ Phàm, liên tục đánh giá, vì sao Mộ Chỉ Ly lại nói lời này? Chẳng lẽ bọn họ vốn quen biết nhau sao?

Lúc này, Mộ Chỉ Ly đã tiêu hao quá nhiều thiên lực nên đứng không vững, không kềm được mà lảo đảo một cái. Thấy vậy, Sở Lê Hiên lập tức chạy đến bên cạnh Mộ Chỉ Ly, đỡ lấy thân thể của nàng, không để cho nàng ngã xuống.

Mộ Chỉ Ly liếc nhìn Sở Lê Hiên, cố gắng trụ vững thân thể, từ chối sự giúp đỡ của Sở Lê Hiên, thế nhưng thân thể của nàng quá mức hư nhược nên nàng thật sự đứng không vững. Sở Lê Hiên nhận ra ý đồ của Mộ Chỉ Ly, hắn trực tiếp bá đạo mà đỡ lấy thân thể của Mộ Chỉ Ly, bây giờ sức lực của Mộ Chỉ Ly vô cùng yếu, căn bản không cách nào so được với hắn.

Đỗ Vũ Phàm nhìn thấy hình ảnh Mộ Chỉ Ly cùng với Sở Lê Hiên thân mật thì trong mắt hiện lên một vẻ độc ác, hắn vốn đang lưỡng lự không biết làm sao nhưng hành động này của bọn họ đã khiến hắn dứt khoát duyết định, hắn tức khắc nói:

- Hai người các ngươi là đệ tử ma đạo, hôm nay ta sẽ giết các ngươi để báo thù cho Mạc Tập Lẫm!

Đỗ Vũ Phàm vừa lên tiếng, đám người Hề Phi Dương đều ngẩn ra, ngay sau đó liền hiểu ý của hắn, ngay tức khắc rút vũ khí ra chuẩn bị động thủ với Mộ Chỉ Ly cùng với Sở Lê Hiên.

Trên khuôn mặt lạnh nhạt của Mộ Chỉ Ly cũng thoáng xuất hiện vẻ kinh ngạc, bỗng nhiên nở một nụ cười tự giễu, lạnh lùng nói:

- Quả nhiên không hổ là đệ tử đệ nhất danh môn chính phái, những lời như vậy cũng nói ra được, ta thực sự là bội phục không thôi mà!

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói, sắc mặt đám người Đỗ Vũ Phàm đều có chút khó coi. Đương nhiên bọn họ rất hiểu ý tứ của Mộ Chỉ Ly, nàng rõ ràng là đệ tử Thiên Âm Môn, nhưng bây giờ lại bị gắn lên danh hiệu đệ tử ma môn, điều này quả thực khiến cho lòng người rét lạnh.

Nhưng vào giờ khắc này, trừ cách đó ra bọn họ không còn biện pháp khác, sau khi nhìn thấy hình ảnh kia thì bọn họ không còn biện pháp nào tin tưởng Mộ Chỉ Ly được nữa! Bọn họ tin rằng cho dù bọn họ đem chuyện này báo cáo lên trưởng lão thì trưởng lão cũng sẽ quyết định như vậy thôi!

- Động thủ!

Đỗ Vũ Phàm lạnh lùng quát lên.

Sở Sở Lê Hiên bắt đầu khởi động Thiên Lực toàn thân, tay phải của hắn ôm chặc Mộ Chỉ Ly, chuẩn bị mang theo Mộ Chỉ Ly chạy trốn!

Ngay lúc Sở Lê Hiên chuẩn bị hành động cũng là lúc một đạo âm thanh lười biếng truyền vào trong tai mọi người:

- Ta thật sự không ngờ, nơi đây lại náo nhiệt như vậy!

Hai bên vốn đang tích trữ lực lượng chuẩn bị chiến đấu, đột nhiên dừng động tác lại, nhao nhao chuyển mắt nhìn sang người đang nói chuyện. Vừa nhìn thấy mặt người kia, hai mắt Sở Lê Hiên đột nhiên sáng ngời, mà sắc mặt đám người Đỗ Vũ Phàm lại trở nên khó coi.

Hoàng Phổ Vân dẫn theo đám đệ tử Thiên Ma Tông chậm rãi đi đến nơi này, trên gương mặt nho nhã kia của hắn mang theo một nụ cười lạnh:

- Quanh quẩn ở Huyết Sắc Địa Ngục lâu như vậy, cuối cùng cũng gặp được các đệ tử của Thiên Âm Môn, thật là không dễ dàng mà.

Mộ Chỉ Ly đưa mắt nhìn Hoàng Phổ Vân, trên mặt xuất hiện vẻ hốt hoảng, thầm nghĩ Hoàng Phổ Vân đúng là gia nhập môn phái cùng một lúc với nàng, thời gian gần đây, Thiên Âm Môn mạnh mẽ như thế. Ai cũng nói địa vị vị của Thiên Ma Tông ngang hàng với Thiên Âm Môn, tất nhiên thực lực của bọn họ cũng không kém.

Nhưng Hoàng Phổ Vân đang đứng ở trước mặt nàng vậy mà đã trở thành đệ tử của Thiên Ma Tông, điều này quả thật khiến cho người ta kinh ngạc! Cho dù thực lực của Hoàng Phổ Vân quả thực không tầm thường nhưng thực lực của Mộ Dật Thần cũng không hề kém hơn hắn. Nhưng bây giờ, Hoàng Phổ Vân lại là đội trưởng của Thiên Ma Tông, mà Mộ Dật Thần ngay cả tư cách đến Huyết Sắc Địa Ngục cũng không có, chênh lệch giữa hai người thật sự....

Hoàng Phổ Vân hiển nhiên cũng nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trong tròng mắt đen nhánh sáng ngời kia cũng thoáng xẹt qua một tia rung động, sau đó hắn lập tức dời tầm mắt đi chỗ khác. Trong lòng lại âm thầm nghi ngờ, Mộ Chỉ Ly rõ ràng là đệ tử của Thiên Âm Môn, vậy sao nàng lại đối nghịch với đệ tử Thiên Âm Môn chứ?

- Thiên Ma Tông! Chúng ta đã tìm các ngươi rất lâu rồi.

Đỗ Vũ Phàm chậm rãi lên tiếng, đôi mắt mang theo một chút uy hiếp nhìn về phía đệ tử Thiên Ma Tông.

Hoàng Phổ Vân chợt bật cười một tiếng:

- Nếu như hiện tại đã dụng phải nhau, vậy thì hãy bày ra thực lực thật sự của các ngươi cho ta kiến thức chút đi!

- Dĩ nhiên là không thành vấn đề, tuy nhiên trước hết, hãy để cho chúng ta giải quyết hai người này xong đã!

Đỗ Vũ Phàm chỉ vào Mộ Chỉ Ly cùng với Sở Lê Hiên nói. Bất kể thế nào thì bọn họ phải giết chết Mộ Chỉ Ly này, nếu không sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của Thiên Âm Môn!

Đang lúc Đỗ Vũ Phàm chuẩn bị động thủ thì Hoàng Phổ Vân cũng tiến lên một bước, nói:

- Thiên Ma Tông chúng ta chưa từng có dự định cứu bọn họ, nếu như ngươi muốn giải quyết bọn họ thì để sau đi, đến lúc đó ta nhất định sẽ không ngăn cản!

Sở Lê Hiên vẫn luôn quan sát tình huống hai bên, xem ra Thiên Ma Tông cũng không có ý định động thủ với bọn hắn, nhưng ngược lại cũng không có ý định giúp đỡ bọn họ!

Nghĩ tới đây, Sở Lê Hiên không có chút do dự, nhanh chóng mang theo Mộ Chỉ Ly lấy tốc độ nhanh nhất chạy trốn!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status