Yêu giả vi vương

Chương 481: Phá Gia Chi Tử


- Mê Hồn Thuật, là chiến kỹ cường đại do bản đế tốn mấy năm sáng tạo ra, chuyên mê hoặc linh hồn kẻ địch. Bất luận là võ giả hay là hung thú, đều cần thông qua mắt, tai hoặc là khứu giác linh giác để phán đoán quỹ tích vận động của kẻ địch, do đó nhanh chóng đưa ra phản ứng. Mê Hồn Thuật bản chất chính là lợi dụng động tác âm thanh hư ảo phối hợp bí kỹ linh hồn đặc biệt, đạt được mục đích lừa dối kẻ địch, khiến cho kẻ địch đưa ra phán đoán và phản ứng sai lầm, một lần giết chết kẻ địch.

Mê Hồn Thuật này là chiến kỹ phụ trợ công kích cường đại. Khi luyện đến tầng thứ ba, cho dù là cường giả Thiên Đế cũng có thể bị mê hoặc trong nháy mắt. Giao chiến với cường giả, một phán đoán sai lầm đủ khiến thế cuộc không thể cứu vãn. Năm đó bản đế dựa vào chiến kỹ này, quét ngang cường giả Thiên Đế...

Tu luyện Mê Hồn Thuật hết sức khó khăn. Đầu tiên nhất định phải có linh hồn cường đại. Cho nên bản đế càng nắm chắc bí thuật chiến kỹ này. Người có linh hồn không đủ cường đại, cho dù có cũng vô duyên tu luyện.

Nếu như ngươi may mắn nhìn thấy đoạn văn này, có thể tu luyện tới Mê Hồn Thuật tầng thứ nhất. sau khi ngươi luyện xong tầng thứ nhất, thực lực đạt được các điều kiện để tu luyện tầng thứ hai, phương pháp tu luyện tầng thứ hai sẽ tự động hiện ra...

Tiêu Lãng nhìn thấy mấy trăm chữ hiện ra trên quyển Mê Hồn Thuật, trong lòng không ngừng xúc động. Không ngờ đây lại là chiến kỹ thần bí do một cường giả Thiên Đế sáng tạo ra. Thiên Đế này còn là một Thiên Đế rất cường đại. Trước kia không nhìn thấy chữ trên quyển Mê Hồn Thuật này, quả nhiên là do linh hồn mình chưa đủ cường đại. Dưới sự giúp đỡ của Thảo Đằng, sau khi luyện hóa linh quả kia, mới may mắn nhận được phương pháp tu luyện tầng thứ nhất. Hiện nay hắn chỉ có thể nhìn thấy được nội dung trên ba trang sách. Những trang phía sau vẫn trắng trơn. Hiển nhiên hắn vẫn chưa đạt tới điều kiện tu luyện tầng thứ hai.

Mặc dù như thế, Tiêu Lãng vẫn hưng phấn không thôi. Còn chưa bắt đầu tu luyện chiến kỹ này, Tiêu Lãng đã cảm giác được sự cường đại của nó.

Hắn đạt được thực lực như hiện nay, tất nhiên hiểu rõ người bình thường không thể nào tưởng tượng được cường giả giao chiến như thế nào. Đại chiến mấy ngày mấy đêm, san bằng bao nhiêu gò núi, đánh long trời lở đất nước biển chảy ngược thế nào. Cường giả chân chính giao chiến, có lẽ vậy chính là trong nháy mắt liền phân ra sinh tử. Bởi vì cường giả công kích quá sắc bén, một khi không tốt lập tức bỏ mạng.

Đúng như Thiên Đế này từng nói, cường giả trong lúc đó giao chiến, một phán đoán sai lầm đủ để mất mạng.

Ví dụ như Liệt Thần Thủ của Tiêu Lãng, công kích vô cùng sắc bén. Nếu như hắn và một võ giả Chư Vương đỉnh phong giao chiến, võ giả kia phán đoán sai lầm, khiến hắn tiến lại gần người, đây tuyệt đối chỉ còn một con đường chết.

Thảo Đằng lại tiến hóa, có thể tạo ra mấy ngàn phân thân. Trong đầu Tiêu Lãng bắt đầu tưởng tượng ra cảnh mình và một cường giả Nhân Hoàng giao chiến. Trước tiên dùng Thảo Đằng nhốt đối phương lại kéo dài thời gian, sau đó nhanh chóng tới gần đối phương, lại dùng Mê Hồn Thuật mê hoặc kẻ địch, cuối cùng vận dụng Liệt Thần Thủ đột ngột hạ sát thủ...

- Khà khà khà!

Nghĩ tới đây Tiêu Lãng nhếch miệng cười không ngừng lên. Thanh Minh nhìn thấy dáng vẻ âm hiểm kia cũng cảm thấy rét run. Thanh Minh không biết Tiêu Lãng nhận được cái gì tốt. Chỉ có điều Thảo Đằng tiến hóa, giờ phút này Tiêu Lãng lại cầm quyển sách kỳ quái không một dòng chữ kia cười khúc khích, hiển nhiên là nhận được lợi ích rất lớn.

Nhìn thiếu niên đã từng tỉnh tỉnh mê mê, cần hắn và Độc Cô Hành bảo vệ này, Thanh Minh rất cảm khái. Chỉ trong thời gian mấy năm, thiếu niên này lại trưởng thành đến cảnh giới như vậy? Hơn nữa nhìn tình huống, khoảng cách giữa mình và hắn càng ngày càng xa, Thanh Minh âm thầm cảm thấy xấu hổ. Khuôn mặt hắn nóng lên.

Thanh Minh vốn định hỏi dò Tiêu Lãng một hồi, nhưng giờ phút này hắn cảm thấy có chút nhàm chán vô vị. Hắn không tiếp tục để ý đến Tiêu Lãng nữa, lấy một viên huyền thạch ra, chuyên tâm tu luyện. Giờ phút này hắn có rất nhiều huyền thạch, có các loại chiến kỹ, còn có võ đạo tâm kinh tu luyện. Nếu như hắn còn không đột phá, hắn cảm giác thật có lỗi với Tiêu Lãng. Hắn âm thầm đưa ra quyết định, nỗ lực tu luyện. Nếu như một năm vẫn chưa thể đột phá Chư Vương cảnh, vậy hắn chỉ đành trở về đại lục Thần Hồn. Nếu tiếp tục ở lại đây chỉ có thể làm liên lụy đến Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng không tu luyện Mê Hồn Thuật. Sau này có thời gian có thể chậm rãi nghiên cứu thứ này. Trước tiên vẫn nên luyện hóa huyền thạch đã, còn lại nói sau. Đan điền hắn bị phế bỏ. Nếu muốn tăng cao thực lực, chỉ có không ngừng tu luyện chiến kỹ Thiên Ma.

Tiêu Lãng lấy ra một viên huyền thạch, lại nhìn thoáng qua Tiểu Bạch, bảo nó cảnh giới. Tiếp đó, Tiêu Lãng bắt đầu luyện hóa huyền thạch. Trong móng vuốt nhỏ của Tiểu Bạch đang ôm mấy viên huyễn thạch. Cách một thời gian nó lại nuốt vào một viên, trên mặt đầy vẻ hưởng thụ.

Trong khoảng thời gian này, Tiểu Bạch đã nuốt chửng mấy ngàn huyễn thạch. Chút huyễn thạch ấy đối với Tiêu Lãng cũng không tính là gì. Tuy nhiên Tiểu Bạch nuốt nhiều huyễn thạch như vậy vẫn chưa hoàn toàn biến ảo, tốc độ vẫn nhanh như vậy. Tiêu Lãng cũng không thèm quan tâm đến nó, coi như cho nó ăn.

Huyền thạch rất nhanh liền biến mất ở lòng bàn tay Tiêu Lãng. Một năng lượng tinh thuần tiến vào bên trong thân thể. Tu luyện huyền thạch rất lâu vẫn không có tác dung, Tiêu Lãng thoải mái ngâm khẽ một tiếng, lập tức khống chế năng lượng, phối hợp tu luyện với chiến kỹ Thiên Ma.

Thời gian như nước chảy, huyền thạch tiêu hao cũng giống như nước chảy.

Sau khi Thanh Minh luyện hóa ba viên huyền thạch, huyền khí đạt được Chiến Đế đỉnh phong, vân kẹt ở trên bình cảnh. Chỉ mấy ngày, thực lực đạt được Chiến Đế đỉnh phong, điều này khiến Thanh Minh vô cùng kích động. Chỉ cần đột phá được bình cảnh này là có thể sánh ngang với Ẩn đế. Đây là chuyện Thanh Minh nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Tại Thiên Châu, kỳ thực tu luyện Chúng Sinh cảnh hết sức dễ dàng. Chỉ cần có huyền thạch, thiên tư thông tuệ, là con cháu đại gia tộc, thậm chí có thể trong thời gian mấy năm từ Chúng Sinh nhất trọng đột phá đến Chư Vương cảnh.

Chỉ có điều gia tộc Thiên Châu cơ bản không cần huyền thạch để tu luyện. Cho dù dùng cũng sẽ không liên tục liên tục luyện hóa. Võ giả tu luyện cũng giống như xây phòng, nền đất phải thật sự rắn chắc, phòng ở xây dựng lên càng cao, lại càng vững chắc.

Cho nên Thiên Châu có rất nhiều thiên tài, bình thường đều tốn thời gian hơn mười năm, mới từ Chúng Sinh nhất trọng đột phá đến Chư Vương nhất trọng. Mà từ Chư Vương nhất trọng đến Chư Vương đỉnh phong, trái lại chỉ cần tốn thời gian mấy năm.

Chư Vương đỉnh phong đối với con cháu đại gia tộc mà nói là chuyện hết sức dễ dàng. Chỉ cần thiên tư có thể tạm thông qua, có đủ huyền thạch đều có thể đột phá.

Đến Nhân Hoàng cảnh mới thật sự là thử thách. Thời điểm võ giả đạt được thiên tư ngộ tính và cơ duyên, nếu muốn đột phá mỗi tầng của Nhân Hoàng cảnh đều vô cùng khó khăn. Mà những võ giả Chúng Sinh cảnh dựa vào huyền thạch nâng cao, thông thường đến Nhân Hoàng cảnh sẽ dừng lại. Cho dù sử dụng nhiều thiên tài địa bảo hơn nữa cũng vô dụng.

Thiên Đế Cảnh càng không cần phải nói. Võ giả Nhân Hoàng ở Thiên Châu nhiều như cá chép qua sông. Nhân Hoàng đỉnh cao cũng đếm không xuể. Nhưng cường giả Thiên Đế lại hết sức ít ỏi. Ví dụ như Phá Thiên phủ và Hắc Lân phủ, hai đại gia tộc nhất lưu, lại không có một cường giả Thiên Đế nào.

Thanh Minh lợi dụng huyền thạch đột phá, rõ ràng cho thấy có chút nuông chiều thành hư. Chỉ có điều hắn căn bản lại không biết. Tiêu Lãng cũng không thể bàn bạc được, bởi vì hắn tu luyện chính là thân thể, hơn nữa lợi dụng huyền thạch từng chút nâng cao, cũng không tồn tại chuyện gì bất ổn đối với căn cơ.

Quan trọng nhất là mỗi một tầng chiến kỹ Thiên Ma đều cực kỳ khó đột phá. Tầng thứ nhất Tiêu Lãng tu luyện Thiên Ma Luyện Thể rất lâu, sau khi lại luyện hóa ba viên huyền thạch, còn có một viên huyền thạch Địa phẩm, lúc này mới đột phá. Tầng thứ hai nếu như không phải nhờ viên huyền thạch Thiên phẩm, nếu Tiêu Lãng muốn đột phá tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Hiện tại muốn đột phá tầng thứ ba càng cần tới vạn viên huyền thạch.

Huyền thạch bị Tiêu Lãng tiêu tốn giống như nước chảy. Với tốc độ mỗi ngày giảm đi mấy chục viên, chỉ trong thời gian một tháng, hơn một ngàn huyền thạch đã bị luyện hóa xong. Nếu như giờ phút này có người nhìn thấy Tiêu Lãng luyện hóa huyền thạch như vậy, nhất định sẽ mắng to ngu xuẩn Phá gia chi tử.

Bản thân Tiêu Lãng cũng không biết, mình luyện hóa huyền thạch như vậy, có ít nhất một phần ba năng lượng bị tiêu hao. Nói cách khác người khác tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đột phá tầng thứ bốn cần một vạn huyền thạch. Hắn lại cần ít nhất một vạn ba ngàn viên...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status