Yêu sâu nặng: Đế thiếu âm thầm cưng chiều vợ

Chương 431: Lại muốn thiêu thân? (1)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

“Cô ấy còn mời con?” Lăng Vi cảm thấy kỳ quái. Chu Vân hận không thể đánh cô, lại còn có thể mời cô? Không thể không có âm mưu quỷ kế!

Còn có Lục Thiên Minh... Biết rõ Chu Xung, Chu Vân không phải người tốt, còn muốn kết hôn với cô?

Người này sao còn chưa đến bệnh viện khám mắt? Lăng Vi thậm chí cảm thấy, Lục Thiên Minh hẳn nên đến khoa thần kinh khám não thì hơn!

Lăng Vi mở thiếp mời ra nhìn lướt qua. Cô hoàn toàn không nghĩ tới, nhưng xem dáng vẻ chú... Ông ấy thật sự muốn đi đi? Dù sao cũng là con gái chú ấy.

Nhưng Lăng Trí lại nói: “Chú nghĩ vẫn là không nên đi thì hơn. Tiểu Vân với cháu quan hệ không tốt, chú sợ nó lại làm ra chuyện gì quá đáng, bất lợi với cháu.”

Lăng Vi không nói gì. Cô không ngờ chú lại nghĩ thay cô như thế! Dù sao, Chu Vân mới là con gái chú ấy! Quan hệ rõ ràng trước mắt, chú ấy lại lo cho đứa cháu gái này đầu tiên... Nói không cảm động đó là giả... Lăng Vi nở nụ cười, cầm thiếp mời nghĩ nghĩ, nói: “Không vội, để cháu cân nhắc đã.”

Buổi tối, cô cầm thiệp mời đi vào thư phòng Diệp Đình. Diệp Đình nhận thiếp mời, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Muốn đi thì đi, không cần phải nghĩ lấy thân phận gì đi. Giờ em là Diệp phu nhân, không ai có thể ép buộc em làm gì. Cũng không ai có thể xúc phạm tới em. Chồng sẽ bảo vệ em chu toàn.”

Lăng Vi nhào vào lòng anh, ngồi lên đùi anh, bĩu môi nói: “Em cảm thấy... Hôn lễ này có thể không đơn giản như vậy. Nói không chừng cô ta lại làm việc thiêu thân gì.”

“Cô ta dám động vào em? Anh sẽ cho cô ta biết cái gì gọi là địa ngục trần gian!”

Lăng Vi nhếch miệng cười với anh: “Em biết, chồng em lợi hại nhất!” Cô nâng tay chống cằm nói: “Em muốn đi, cũng không thể đi tay không, em phải chuẩn bị cho cô ta một “đại lễ” mới được! Lỡ như cô ta có ý xấu gì thì sao, cô ta bây giờ rất hận em kìa.”

Ánh mắt cô đảo quanh, xấu xa cười nói: “Chu Vân lăn lộn trong giới giải trí lâu như vậy, antifan của cô ta chắc hẳn cũng phải có nhỉ… Muốn đưa đám người đó ra hay không?”

Diệp Đình vẫn nhìn cô, lúc này, thấy đôi mắt hoa đào xinh đẹp của cô đảo đảo, còn lóe ánh sáng, dường như vừa có ý tưởng tinh nghịch nào đó, giọng anh trầm trầm, nói: “Việc này em không cần phải xen vào. Anh cho người chuẩn bị. Cô ta nếu có động tĩnh gì, cô ta dám làm gì, anh sẽ cho cô ta cả đời này không ngóc đầu lên được.”

“Ha ha... Thật à? Sao em lại hy vọng Chu Vân làm gì nhỉ? Có phải em biến thái rồi không?” Lăng Vi đột nhiên nhướn mày: “A? Không phải anh lại lén làm gì sau lưng em đấy chứ?”

Diệp Đình tâm tình rất tốt cong môi cười: “Lại đây, cho anh hôn một cái anh nói cho.”

Lăng Vi liếc anh một cái: “Không đứng đắn! Không thèm nghe anh nói nữa, em đi tắm rửa.”

“Được, tắm sạch sẽ thơm tho chờ anh.” Tiếp theo, bày ra dáng vẻ quân lâm thiên hạ, trêu chọc nói: “Ái phi, ngoan. Trẫm, đêm nay sẽ lật bài tử của khanh.”

Lăng Vi: “...”

Họa phong không thể khác được à?!

Cô cười híp mắt, trêu chọc nói: “Anh thích diễn như vậy, sao lại không đi giành giải Nobel đi...”

Diệp Đình cười nói: “Giải Oscar dựa vào hành động, giải Nobel dựa vào trí lực. Bằng trí tuệ và mị lực của anh, còn không phải là dễ như trở bàn tay...”

Ngất... Chỉ số thông minh của cô cũng loạn rồi!

Vậy mà nói nhầm Oscar thành Nobel...

A —— Ngốc thật!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 39 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status