Anh chỉ muốn có con với em

Chương 1: Phần 1


Fic: Anh chỉ muốn có con với em!
Tác giả: Lee Minh Tâm.

PHẦN 1

Summary.

Trên trái đất những hơn 7 tỉ người nhưng mà anh chỉ muốn có con với một mình em thôi.

Preview...

-"Taehyung, khái niệm yêu một người của anh thực sự là gì?"

-"Đơn giản thôi, là khi tôi muốn có con với người đó!"

...


-"Jungkook, khái niệm yêu một người của em thực sự là gì?"

-"Tôi không có khái niệm, cũng chỉ vì chưa yêu ai bao giờ."

...


-"Jungkook, em xem anh có gì này!"

-"Là giày sao! Nó lớn quá, chắc phải 3 tuổi thì tiểu bảo bối mới đi vừa!"

...


-"Jungkook, anh yêu em!"

-"Bảo bối, ba yêu con!"

...


Taehyung, anh biết không! Anh chính là mặt trời của em, một mặt trời không bao giờ tắt nắng.

Thank for reading!

Let's go!

__________________________


Jungkook mở điện thoại, nhắn tin cho đứa bạn thân Jimin.

Hey cưng, chuẩn bị giường chiếu, chăn ga gối đệm xịn vào nhé, Jeon Jungkook ta sắp tới rồi đây. Đêm nay thức xem phim nha, mới tìm được một bộ chỉ xem tập đầu thôi mà đã thấy cực kì cực kì là xúc động luôn. À mà chuẩn bị cả khăn giấy nữa không thì sợ ướt hết giường mất, với lại nhớ là be bé cái mồm thôi, đêm hôm khuya khoắt phải biết tiết chế cảm xúc chứ. Vậy nha cưng!

Thông báo: Tin nhắn của bạn đã được gửi tới thuê bao 0999999999.

30 phút sau...

Jungkook hiện đang đứng ở trước cửa phòng trọ của Jimin, tuỳ tiện đưa tay lên đập loạn ồn ào khiến người trong nhà cũng không khỏi khó chịu mà nói vọng ra ngoài.

-"Vào đi cửa không khoá!"

Chỉ đợi có thế, Jungkook mở cửa đi vào đặt hết vali lẫn balô sang một góc nhà rồi đi ra ghế sofa ngồi, vẫn như thường lệ, cắm mặt vào điện thoại chơi game.

-"Uống nước đi cưng!" ai đó tiến tới đặt cốc nước xuống bàn mời mọc cậu, giọng điệu còn vô cùng nhã nhặn.

-"Cưng?" Jungkook ngẩng đầu lên nhìn người đó, nhìn người đó xong nhìn lên trần nhà, nhìn trần nhà xong thì nhìn xung quanh, nhìn xung quanh xong lại nhìn người đó.

Chả lẽ vào nhầm nhà? Không thể nào! Nhưng Jimin đâu?

-"Anh.........anh là ai?" cậu hỏi lại, giọng nói có vài phần dè chừng.

Người kia ngay lập tức đã thẳng thắn trả lời.

-"Là người sẽ làm cưng có thai trong tương lai"

Khoé môi Jungkook chợt giật nhẹ, hai mắt liên tục chớp tới mất cả kiểm soát.

-"Tôi không đùa, Jimin đâu rồi?"

-"Đi rồi!"

Hai từ 'đi rồi' được thốt ra từ miệng của ai đó một cách nhẹ bẫng, nhưng khi vào đến tai cậu thì...

-"ANH NÓI CÁI QUÁI GÌ THẾ, CÓ PHẢI ANH ĐÃ LÀM GÌ CẬU ẤY KHÔNG?" Jungkook đứng dậy xông tới túm cổ áo của người ngồi đối diện lên, gân xanh đã nổi trên trán.

-"Cậu ấy nói đúng, em thực sự rất đẹp!" nói xong anh liền cắn một phát thật nhanh vào má cậu rồi nhả ra. Má cậu tổng cộng đã bị hằn bốn cái răng hàm trên và bốn cái răng hàm dưới của anh.

-"CON MẸ ANH NÓI THẾ LÀ CÓ Ý GÌ?" cậu đưa tay về ôm má mà trong lòng cảm thấy lo sợ.

-"Cậu ấy đến với người yêu của cậu ấy rồi, sẽ không quay lại đâu, cưng đừng mất công tìm!"

Cái gì người yêu, cái gì mà đừng mất công tìm, Jungkook có chút hoảng loạn lấy máy gọi cho Jimin, nhưng cùng lúc đó, máy điện thoại của người kia cũng reo lên. Anh giơ máy cho cậu nhìn, chẳng thể ngờ, người đang gọi cho anh lại chính là cậu.

Jungkook ngạc nhiên đến mức làm rơi luôn điện thoại xuống sàn nhà. Hôm trước Jimin có gọi cho cậu nói là đã thay số mới đơn giản vì không thích dùng số cũ nữa.

Nhưng, một lý do tưởng chừng như đơn giản ấy, quả thực lại không hề đơn giản một chút nào.

-"Sao.......sao có thể........." cậu vẫn còn lưu số cũ của Jimin, vội vã nhặt điện thoại lên rồi gọi cho nó nhưng không được, số máy không tồn tại. Có vẻ như đã được trả về kho rồi.

-"Jimin, cậu có thể đi đâu cơ chứ?" Jungkook mở cửa nhà định chạy ra ngoài thì bị anh giữ tay lại.

-"Anh đã nói rồi, cưng đừng mất công tìm, ở với anh thì có làm sao?"

-"Tôi không quen ở với người lạ" cậu quay lại bỏ tay anh ra nhưng càng bị anh giữ chặt hơn.

-"Cho anh ăn cưng đi, rồi sẽ quen ngay thôi" anh cúi xuống cố tình phả hơi thở nam tính vào gương mặt cậu, Jungkook khó chịu thật nhanh đã né sang một bên.

-"Đồ biến thái" cậu càng đẩy, anh càng áp sát người anh vào người cậu hơn.

-"Đi mà, một tý thôi cũng được"

Cậu che một bên ngực lại.

-"Vậy hai tý nha nha!"

Cậu che hai bên ngực lại.

-"Cưng không thoát được anh đâu, che làm gì rồi anh lại mất công gỡ ra" bàn tay thon dài to lớn dùng lực nắm chặt lấy cổ tay của Jungkook ghì mạnh vào hai bên cửa.

-"Mới gặp nhau mà đã dùng vũ lực thế này à?" cậu đang hết sức lấy lại bình tĩnh để đáp trả anh.

-"A, vậy xin lỗi cưng!"

-"Bây giờ muộn rồi, cưng mau đi ngủ đi!" anh buông cậu ra rồi khoá cửa nhà lại.

-"À mà cưng đã ăn tối chưa?"

Cậu không nói không rằng, quay người xách balô rồi kéo cả vali vào trong phòng.

Và trước khi cửa phòng được khoá lại cậu mới chợt nhớ ra một điều.

-"Anh tên gì?"

Người kia mỉm cười trả lời.

-"Kim Taehyung"

Jungkook gật nhẹ đầu, sau đó liền đóng xầm cửa, khóa trái rồi lên giường nằm. Đây là giường mới, vừa êm ái mà chăn cũng ấm nữa. Nhưng lăn qua lăn lại cả tiếng đồng hồ chả ngủ được, bên ngoài tự dưng mưa rào rào, chỉ cầu mong là không có sấm thôi. Taehyung nằm ở sofa mà lòng thì nhức nhối, vì lý do gì mà anh phải nằm ở sofa?

Anh đành ngậm ngùi lấy điện thoại nhắn tin cho cậu.

Jungkook mở máy xem tin nhắn, cậu vẫn còn lưu tên của Jimin là số điện thoại này, 10s sau số điện thoại đã có một tên mới.

Hãm: Cưng ơi ngủ chưa?

Cưng: Rồi

Anh cười nhếch miệng một cái.

Hãm: Chẳng phải cưng bảo thức đêm xem phim sao, lại còn chuẩn bị khăn giấy, muốn thẩm du với anh à?

Cưng: Đồ điên

Hãm: Phim gì thế? Có phải phim xxx dài tập không? Tập đầu đã xúc động đến thế cơ à? Anh mua cả bịch khăn giấy rồi.

Cưng: Shut up

Hãm: Anh đã mua giường mới, chăn ga gối đệm loại xin nhất cho cưng đó, cho anh vào với cưng đi, bên dưới của anh đang trỗi dậy vì cưng.

Cưng: Tôi khuyên anh hãy cắt nó đi.

Hãm: Cưng mới là người phải be bé cái mồm lại đó.

10 phút sau...

Chắc anh phải phất cờ khởi nghĩa vì cưng rồi.

Tin nhắn của bạn không được gửi.

Người dùng đã chặn số điện thoại của bạn.

30 phút sau...

Taehyung vừa khó hiểu vừa bực bội khi lại nghe thấy tiếng gõ cửa ở bên ngoài, sắp nửa đêm rồi còn quấy rầy người ta làm gì thế không biết.

-"Ơ Kim tổng!"

-"Cảnh sát, sao lại tới đây?" anh chau mày nhìn.

Ba ông cảnh sát cứ đùn đẩy nhau không ai dám nói.

Taehyung đưa tay lên hắng giọng.

-"Muốn bị đuổi việc à?"

-"Dạ không, Kim tổng, cách đây 30 phút có người gọi điện cho chúng tôi báo rằng ở đây có một tên nghiện nặng đang lên cơn sốc thuốc!" một người trong số họ lí nhí.

Taehyung nghe xong chỉ cắn môi, khoanh tay ngẫm nghĩ đôi điều rồi mới nói.

-"Ở đây chỉ có mình tôi sống!"

-"Ơ...vậy là chúng tôi đã bị lừa, thành thật xin lỗi Kim tổng!" ba ông cảnh sát cúi đầu lia lịa.

-"Vất vả cho mấy người rồi, mưa gió thế này mà..." anh lắc đầu rồi đóng cửa lại, ba ông cảnh sát hậm hực đi về nhưng cảm thấy có gì đó sai sai, Kim tổng sao hôm nay lại sống trong căn nhà bé tẹo như cục kẹo vậy!

Về phần Kim Taehyung, sau khi tiêu hoá được câu nói ít nhiều đã xúc phạm đến danh dự của bản thân thì hiện giờ đã đứng ngay trước cửa phòng của Jungkook, tay cầm chiếc chìa khoá với nụ cười nửa miệng.

Cưng chết với anh!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status