Anh chỉ muốn có con với em

Chương 22


Sáng sớm hôm sau, trời tạnh mưa, Jimin đã hì hục trong bếp nấu cho Jungkook một bát cháo to để giúp cậu tầm bổ sức khỏe. Jungkook áng mi nặng trĩu ngồi xuống nhìn bát cháo đặt trên bàn, mắt lại ngập nước.

-"Ăn đi, không muốn ăn cũng phải ăn, bây giờ cái gì cũng phải suy nghĩ cho đứa bé trong bụng, không được tự ý bỏ mặc bản thân nữa biết chưa?" Jimin đưa tay đẩy bát cháo lại gần Jungkook.

-"Liệu Taehyung có còn tìm tớ nữa không Jimin?" Jungkook nhìn xuống cái bụng của mình, bảo bối nhỏ vẫn còn đó, đứa con của anh và cậu vẫn còn.

-"Jungkook, đáng lẽ ra tớ và anh Yoongi không nên nói cho mẹ cậu biết chuyện giữa cậu và Taehyung. Thực sự, tớ không thể tin được rằng Taehyung yêu cậu nhiều đến như vậy. Tớ vẫn nghĩ rằng hắn chỉ muốn làm tổn thương cậu, thực sự......"

-"Tớ đã làm tổn thương anh ấy" Jungkook cắt ngang lời Jimin.

Jungkook nói tiếp.

-"Ngày hôm qua, tớ đã làm tổn thương anh ấy rất nhiều"

-"Vậy chuyện đứa bé vẫn còn..." Jimin ngập ngừng.

-"Anh ấy không biết đâu, tớ đã nhờ bác sĩ nói dối mà" Jungkook đặt tay lên bụng xoa xoa tiểu bảo bối. Bảo bối của cậu giỏi lắm, thật may mắn khi bảo bối vẫn còn ở bên cậu.

-"Sao cậu không nói cho Taehyung biết?"

Jungkook lắc đầu, Jimin lại nói tiếp.

-"Nhưng bây giờ có tiểu bảo bối rồi, mẹ Jeon sẽ suy nghĩ lại thì sao? Cậu cứ thử nói cho mẹ biết xem"

-"Tớ không dám" Jungkook múc một thìa cháo, ngậm ngùi nuốt vào.

-"Vậy thì phải nói cho Taehyung biết, nhất định phải nói!" Jimin nắm lấy hai bả vai Jungkook như muốn khẳng định lời nói của chính mình. Đứa con này giống như một sợ dây, tuy vô hình nhưng lại có thể buộc chặt tình yêu của anh và cậu vào với nhau.

-"Bây giờ mở lời còn khó, chứ đừng nghĩ đến là nói cho anh ấy biết"

-"Cậu suy nghĩ kĩ đi, nếu cậu không thể, thì tớ sẽ tìm hắn ta để nói. Còn giờ thì ăn đi, ăn hết chỗ này cho tớ, hôm nay nghỉ ở nhà đi, không cần ra cửa hàng đâu"

Jungkook không nói gì, ăn hết bát cháo rồi lại nằng nặc đòi Jimin cùng đi ra cửa hàng.

Taehyung cả buổi sáng ngồi thất thần ở bàn làm việc trong phòng, không ngừng suy nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra quá nhanh của ngày hôm qua thậm chí trong giấc còn chưa từng bị gián đoạn.

-"Taehyung" Hoseok tự mở cửa đi vào từ bao giờ, đứng ở trước mặt của Taehyung, tay gõ nhẹ xuống bàn. Taehyung không hề để ý, ôm đầu thở ra một tiếng thật dài.

-"Sao thế này, tập đoàn phá sản à?" Hoseok ôm mặt Taehyung lên lập tức liền nhận được một ánh nhìn sắc lẹm.

-"Phá cái đầu cậu"

Hoseok lắc đầu không hài lòng về câu trả lời của Taehyung, hai tay chống xuống bàn, nhìn chằm chằm vào Taehyung một lúc.

-"Hay ba cậu bị làm sao?"

Taehyung lắc đầu.

-"Thế Bánh Quy có chuyện gì à?"

Taehyung lắc đầu.

-"Thế rốt cuộc là còn chuyện gì có thể khiến cho Kim Taehyung hôm nay thành ra như thế này?"

Taehyung im lặng.

-"Thất tình?" Hoseok nói xong, đôi mắt dè chừng nhìn Taehyung.

-"Ừ!"

Hoseok trợn mắt há mồm, không ngờ lại đoán trúng.

-"Ừ? Thất tình thật?"

Taehyung ngước lên nhìn Hoseok gằn giọng.

-"KHÔNG ĐÙA!"

Hoseok như vẫn không tin vào tai mình, vuốt mặt một cái.

-"Đừng nói là cậu Jeon gì đó quê ở Busan mà Park Jimin đã giới thiệu cho đấy chứ?"

-"Ừ!"

Hoseok biểu tình mặt mếu xong thở dài chẳng kém Taehyung khi nãy. Ngẫm nghĩ lại 1 tháng trước, Hoseok cứ tưởng phải lo dự án xây dựng ở Busan một mình giúp Taehyung thì vài ba hôm sau Taehyung bỗng quay lại làm việc trong sự ngạc nhiên của Hoseok. Chẳng những thế, không phải chỉ 2 tuần làm việc mà hẳn 1 tháng sau Taehyung mặt mũi lúc nào cũng rất niềm nở, cái đáng nói ở đây là thẳng thừng từ chối đi bar cùng với Hoseok.

Hoseok ít nhiều cũng tự hiểu ra được một chút.

-"Cậu yêu cậu Jeon đó sao?"

-"Ừ, tớ yêu em ấy"

-"Từ khi nào?"

-"Từ cái đêm...mà tớ có được lần đầu tiên của em ấy"

Hoseok ngơ người ra rồi lại tiếp tục gặng hỏi.

-"Rồi sao nữa?"

-"Sau cái lần để em ấy đi, tớ có tìm lại em ấy thì phát hiện em ấy đang làm ở một cửa hàng chocolate. Tớ đã tới nhà của em ấy, là lúc đi công tác ở Busan đó, lúc đấy tớ mới nhận ra, tớ yêu em ấy nhiều đến mức nào!"

-"Em ấy đã chấp nhận cho tớ một cơ hội"

-"Em ấy...còn mang trong mình đứa con của tớ"

Giọng của Taehyung tự dưng đứt quãng, Hoseok nghe đến đây bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn.

-"Đứa bé, có chuyện gì à?"

-"Hôm qua, em ấy tới nhà gặp tớ, em ấy nói không muốn tiếp tục có mối quan hệ với một người như tớ nữa. Tớ mất kiểm soát.....nên đã làm em ấy đau. " Taehyung mím chặt môi lại, mười ngón tay đan vào nhau giữ bình tĩnh.

-"Lúc đưa em ấy tới bệnh viện, thì bác sĩ nói cái thai...."

-"Được rồi, tớ hiểu rồi" Hoseok đặt tay lên vai Taehyung vỗ nhẹ.

-"Tớ thực sự rất muốn đến bên em ấy, nhưng tớ không thể...." Taehyung cúi mặt xuống, vai khẽ run lên, Hoseok hít vào một cái thật sâu rồi nói.

-"Taehyung, tớ biết là rất khó, nhưng....ở chỗ này * Hoseok chỉ tay vào ngực trái của Taehyung* nếu thương người ta, thì hãy can đảm lên" hắn vỗ thêm vài cái vào vai anh rồi từ từ bước ra ngoài.

-"Hoseok!" Taehyung bất chợt gọi Hoseok một tiếng, Hoseok quay người lại, hai tay thần thờ còn đút túi quần.

-"Park Jimin, tớ chỉ muốn hỏi, cậu vẫn yêu Park Jimin đúng không?"

Hoseok chỉ cười nhẹ.

-"Ừ, còn yêu!"

-"Thế tại sao....." Taehyung chưa nói xong, Hoseok đã lắc đầu.

-"Là tớ nhận ra, bản thân mình không xứng với em ấy!"

Taehyung sau đó không hỏi gì thêm nữa, Hoseok cứ thế đi ra ngoài rồi đóng cửa lại. Taehyung ngồi lại chừng 1 tiếng đồng hồ thì quyết định.

Tới chỗ của Jungkook.

Chiếc xe hơi màu đen bóng loáng đỗ bên lề đường, cách cửa hàng mà Jungkook làm việc không xa. Taehyung từng bước từng bước ngày một gần tiến đến cửa hàng rồi bỗng dừng lại. Trùng hợp Park Jimin cũng vừa từ cửa hàng đi ra, cả hai trong chốc lát chỉ biết nhìn nhau như vậy. Jimin chợt cười nhẹ, là Taehyung đến tìm Jungkook chăng?

Taehyung hơi bất ngờ trước nụ cười của Jimin.

-"Jung....Jungkook có ở trong đó không?"

-"Có, cậu ấy ở trong đó, anh Yoongi đi giao hàng rồi, tôi cũng đang chuẩn bị đi rồi đây"

Taehyung gật đầu.

-"Đứa bé, con của anh với Jungkook, vẫn còn" Jimin chỉ nói một câu đấy rồi nhanh chóng lướt qua Taehyung.

-"Khoan đã, cậu vừa nói gì?" Taehyung đi tới trước mặt Jimin.

-"Jimin à, còn thiếu một đơn hàng nữa này" Jungkook chạy ra khỏi cửa hàng trên tay còn cầm một gói hàng nhỏ, trong khoảnh khắc ấy, ánh mắt anh và cậu khẽ chạm thấy hình ảnh của nhau, gói hàng trên tay Jungkook rơi xuống đất tự bao giờ, đôi chân không vững từng bước quay đầu chạy vào trong cửa hàng. Taehyung nghe theo tiếng gọi của trái tim, anh vội vã đi tới nắm chặt lấy bàn tay đang run rẩy kia lại.

-"Jungkook, đừng đi"

-"Em................và con, đừng đi"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status