Anh chỉ muốn có con với em

Chương 30


Chap này tặng bạn DzafMler458 và bạn vkook299 😘😘
Cảm ơn các cậu đã ủng hộ nhé!!!



__________________________



Mặt trời chói loá như thế cũng sẽ có ngày bị bóng của mặt trăng bé nhỏ che khuất. Mà em, thì lại không phải mặt trăng...

Nhưng em, là cả thế giới của anh!



Joohyun cúi chào mấy người ở quanh đó rồi bắt đầu tiến gần về phía mà cậu đang đứng. Cô bé người làm trông thấy nét mặt của Jungkook có chút không ổn liền nhanh nhảu nói.

-"Cậu Jungkook mệt hả, em đưa cậu lên phòng nghỉ ngơi nhé"

Jungkook xua tay, miệng cười trừ.

-"Anh không sao, em mau làm nốt việc đi kẻo lại bị mắng"

Cô bé mím môi liếc mắt sang nhìn Joohyun rồi lại nhìn Jungkook sau đó mới gật đầu một cái.

-"Em tưới cây ở ngay đằng kia thôi, có gì thì cứ gọi em"

Jungkook cũng gật nhẹ đầu đáp lại cô bé.

-"Cậu Jungkook cố lên, nếu cậu mà có làm sao thì đã có em!" Cô bé vừa chạy vừa nắm bàn tay thành hình quả đấm giơ lên, còn lắc lắc cổ tay cho cậu nhìn. Jungkook chỉ biết lắc đầu vì sự trẻ con của cô bé, Joohyun lúc này cũng vừa tới cạnh cậu, hai ánh mắt chỉ chạm nhau ngắn ngủi rồi lại rời đi hướng khác. Jungkook chẳng thể cười nổi, cũng chẳng thể nói được gì, đành để Joohuyn bất đắc dĩ mở lời trước.

-"Tôi....anh Taehyung hôm ấy đã nói cho tôi biết về cậu"

Trong đầu Jungkook chợt loé lên, hôm ấy? Chính là hôm mà Taehyung đưa Joohuyn về khi cô bị Bánh Quy cắn rách váy?

-"Hôm đó, cái váy của cô, thành thực xin lỗi"

Joohyun hơi ngạc nhiên vì lời xin lỗi của Jungkook bởi hôm Taehyung đưa cô về thì cả anh và cô không hề nói với nhau một lời nào có liên quan đến chiếc váy của cô.

-"Không phải chuyện đó, hôm ấy anh Taehyung đã nói với tôi rằng người anh ấy yêu chính là cậu, Jeon Jungkook"

Đôi lông mày khẽ nhíu lại, Jungkook nhìn thẳng vào ánh mắt của Joohyun.

-"Vậy mà khi về nhà Taehyung đã hiểu lầm tôi cố ý nói Bánh Quy cắn rách váy cô đấy"

-"Thật sao, nhưng cậu lúc đó còn giữ nó lại giúp tôi mà"

Jungkook nhất thời im lặng, cũng chỉ là hiểu lầm thôi, nhưng sao lại là Taehyung hiểu lầm cậu.

-"Tôi và anh ấy sắp đính hôn rồi, Taehyung có nói là cậu sống ở đây cùng anh ấy"

Jungkook có chút khó chịu trước câu nói của Joohyun.

-"Vậy thì sao?"

Joohyun vội lắc đầu.

-"Không sao, chỉ là tôi cũng sẽ sống ở đây"

Jungkook thở dài một tiếng.

-"Chính tai cô cũng đã nghe Taehyung nói rằng anh ấy yêu tôi, vậy thì đối với tôi mà nói, anh ấy có đính hôn với cô hay không, cô có sống ở đây hay không, cũng không quan trọng"

-"Cậu có tin lửa gần rơm lâu ngày cũng bén không?"

Jungkook trong lòng sớm đã dâng lên một cuộn sóng nhỏ, Bae Joohyun thật biết cách làm cho người khác phải suy nghĩ.

-"Tôi tin Taehyung"

Joohyun cười nhẹ trước câu trả lời của Jungkook, cô bất chợt nhớ đến lần gặp mặt đầu tiên với Taehyung, anh đã nói với cô rằng anh là một con người phóng đãng.

Phóng đãng nhưng lại yêu cậu nhiều đến như vậy.

Joohyun không nói thêm gì, cứ như vậy bước ra ngoài cổng, vài phút sau có người tới đón cô về. Jungkook cúi mặt đi vào trong nhà chờ Taehyung, cậu tháo bó hoa mà anh tặng, tự tay cắm chúng vào lọ để ở bàn uống nước. Taehyung tối nay không ăn cơm nhà, lại về muộn, thấy Jungkook đang ngồi buồn ở sofa đợi liền bất ngờ đi tới ôm cậu từ phía sau, miệng kề lên tai Jungkook nói nhỏ.

-"Anh nhớ em"

Jungkook cười, nhẹ nhàng gỡ vòng tay của Taehyung ra.

-"Anh mau lại đây ngồi đi"

Taehyung nhanh chóng ngồi xuống cạnh Jungkook, trông mặt cậu có vẻ không vui, trong lòng anh cũng lo lắng mà hỏi han.

-"Em có chuyện gì hả, nói anh nghe"

Jungkook nhìn Taehyung, hít thật sâu rồi mới nói.

-"Hôm nay Joohyun có tới, cô ấy bảo sẽ sống cùng em ở đây"

-"Taehyung, em không muốn"

-"Nếu cô ấy sống ở đây, em sẽ chuyển đi nơi khác"

Taehyung vuốt mái tóc của Jungkook.

-"Em chuyển đi đâu, nhà của anh, em không sống với anh thì sống với ai?"

Jungkook lắc đầu.

-"Em không muốn, không muốn nhìn thấy mặt của cô ấy"

-"Bỏ trốn đi Taehyung, em không muốn anh đính hôn, thực sự không muốn"

Jungkook cúi mặt xuống, tay nắm chặt lấy vạt áo của Taehyung.

-"Jungkook, em bình tĩnh, bỏ trốn chắc chắn là điều không thể, nhưng anh không tin rằng tình yêu của anh và em không thể cảm hoá được ba anh"

Taehyung nắm chặt hai bàn tay của Jungkook, ba anh là cảnh sát, tuyệt nhiên bỏ trốn với anh và cậu chính là bất khả thi.

-"Em muốn lên phòng nghỉ ngơi" Jungkook đứng dậy, quay mặt che đi tầng nước mỏng trên đôi mắt.

-"Em nhất định phải tin anh" Taehyung níu cánh tay Jungkook lại nhưng những gì anh nhận được chỉ là sự im lặng, bởi đến chính bản thân cậu còn không chắc có thể chịu đựng được bao lâu.



Sáng hôm sau Jungkook rời nhà sớm, một mình tự bắt xe đến cửa hàng của Yoongi, Taehyung chẳng buồn đả động tới công việc, cả đêm hôm qua không được ôm Jungkook ngủ, sáng nay cũng không được đưa cậu đi làm, đã vậy còn quên không mua điện thoại mới cho cậu để tiện liên lạc, anh mệt mỏi day day hai bên thái dương, tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên.




-"Jungkook, chuyện này là sao?" Yoongi đặt quyển tạp chí xuống bàn trước mặt Jungkook, Jimin cầm lên lật lật vài trang, ánh mắt không khỏi kinh ngạc.

-"Tae...Taehyung đính hôn với gì đây, tiểu thư Bae Joohyun, con gái của..." Jimin chưa đọc xong đã bị Jungkook giật quyển tạp chí. Ảnh của Taehyung và Joohuyn ở trang nhất luôn cơ à.

-"Trên đời này, cái gì cũng có thể xảy ra, điều gì đến, sẽ đến" Jungkook bình thản nói một câu đi ngược lại với con tim, thật quá đau.

Yoongi và Jimin đang cứng họng trước câu nói của Jungkook thì ai đó mở cửa xông vào, miệng còn thở gấp.

-"Jeon.......Jeon Jungkook"

Jimin mở to mắt.

-"Là Ho...Hoseok, sao anh lại tới đây?"

Jungkook chưa tiêu hoá hết chuyện gì đang xảy ra thì bị Hoseok kéo đi.

-"Khoan đã, anh đưa Jungkook đi đâu?" Jimin kéo tay Hoseok.

-"Đi phá lễ đính hôn"
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status