Anh chỉ muốn có con với em

Chương 45


Có một bạn bày tỏ muốn tớ viết H của HopeMin, chắc là sẽ có, nhưng chưa phải bây giờ 😂.

__________________________


Taehyung hôm nay đã dậy sớm từ 6 giờ sáng để vào bếp nấu cơm phụ Jungkook, Tiểu Bối thì ngồi ở bàn ăn nghịch điện thoại cùng với bà ngoại trong lúc chờ đợi.

Thằng bé bấm bấm được một tẹo thì nhăn nhó chê ỏng chê eo, nào là điện thoại của bà ngoại đã đểu lại còn ít trò chơi, nào là ba Taehyung của nó dùng điện thoại xịn ơi là xịn, màn hình luôn luôn bóng loáng không có lấy nửa vết xước.

Nó đâu biết rằng anh đã vài lần đặt mua điện thoại mới, còn phải thay không biết bao nhiêu cái cường lực chỉ vì chiều nó, cho nó mượn rồi nó cứ cầm mà tung chỗ này, vứt chỗ nọ.

Mẹ Jeon chỉ thở dài, sống đến ngần này tuổi ngoài nhắn tin với gọi điện còn coi là thạo thạo chứ chơi game thì mẹ chịu, nhưng may ra cũng biết tải cái trò nuôi mèo Tom về chơi, mà Tiểu Bối thì lại không thích mèo, nó bảo nhà nó có Bánh Quy rồi, nó còn được cưỡi trên lưng của Bánh Quy nữa cơ.

Mẹ Jeon bật cười, Tiểu Bối mỗi khi kể chuyện đều rất rất nhiệt tình, đôi mắt long lanh trông đáng yêu vô cùng. Về điểm này cũng thật là giống hệt như ba Jungkook của nó hồi nhỏ. Mới 3 tuổi ranh mà nói rõ nhiều!

-"Bà ngoại, con đói" Tiểu Bối xoa xoa bụng nhìn bà ngoại.

-"Taehyung, Jungkook, hai đứa xong chưa?" mẹ Jeon ngoảnh mặt vào phía nhà bếp gọi to.

Taehyung nghe thấy liền tức tốc mang thức ăn từ trong nhà bếp ra, Jungkook thì bê nồi cơm theo sau, bước đi của cậu có chút khó khăn khiến anh phải nhanh chóng chạy lại đỡ giúp cậu nồi cơm đặt lên bàn, sau đó còn ân cần dìu cậu ngồi xuống ghế.

Mẹ Jeon chép miệng lắc đầu, chỉ liếc qua biểu cảm của anh và cậu thôi cũng đủ hiểu sự tình là như thế nào. Tiểu Bối ngước nhìn Jungkook, vết cắn đỏ đỏ ở xương quai xanh của cậu đập thẳng vào trong đôi mắt ngây ngô của nó. Thằng bé cúi mặt ngẫm nghĩ điều gì đó rồi ngẩng đầu lên hỏi Jungkook.

-"Ba Taehyung đánh chừa có đau không hả ba Jungkook?"

Cậu gật nhẹ đầu, tất nhiên là đau, rất đau là đằng khác.

Tiểu Bối lập tức quay sang chỗ Taehyung bày cái mặt giận dỗi ra nói với anh.

-"Ba Taehyung đã bảo sẽ không làm đau ba Jungkook của con mà, ba Taehyung đúng là xấu, không chơi với ba Taehyung nữa!"

Thằng bé nói xong tự vươn bàn tay bé xíu cầm thìa xúc cơm ăn một miếng thật lớn. Cả Jungkook, Taehyung và mẹ Jeon đều hướng mắt lên nhìn nhau vẻ mặt vẫn còn chưa hết ngạc nhiên.

Thằng bé nuốt xong miếng cơm rồi lại nói tiếp.

-"Từ giờ con sẽ ăn nhiều cơm để ba Jungkook không nổi giận với con nữa, ba Taehyung cũng không được đánh chừa ba Jungkook nữa!"

Taehyung nhất thời chỉ biết câm nín, cưng nó nhiều như vậy mà bây giờ nó lại về phe với cậu mất rồi.

Jungkook cười cười, đưa tay vuốt mái tóc tơ của tiểu bảo bối.

-"Giỏi lắm!"

Thực ra kiểu loại đánh chừa của Taehyung dành cho Jungkook nếu bảo cậu không thích thì cũng không phải.

Jungkook gãi gãi đầu, tự dưng đang cảm thấy bối rối thì bắt gặp ánh mắt chứa đựng đầy tình ý của Taehyung đang chống cằm nhìn mình. Jungkook định lêu lêu Taehyung nhưng sau đó lại thôi, nghĩ tới tối qua rồi cả đêm qua cũng bị anh...aiyaaa~ Jungkook đỏ mặt ăn mãi chẳng hết bát cơm. Cậu dẵm mạnh một cái vào bàn chân anh.

-"Muốn nấu chín em luôn à, còn không mau ăn đi"

Taehyung mặt dày cười nham hiểm.

-"Vậy anh ăn em có được không?"

-"E hèm!" mẹ Jeon hắng giọng, tay vẫn xúc cơm cho Tiểu Bối ăn.

Jungkook nhíu mày dẵm thêm cái nữa vào bàn chân của Taehyung, có vợ có con rồi mà nói năng vẫn bá đạo như ngày nào.

Nhận ra vừa rồi đã phát ngôn không hay trước mặt mẹ vợ, Taehyung có chút hơi hơi xấu hổ bèn cầm đũa xử lý bát cơm nãy giờ còn chưa động đến một miếng.

-"Jungkook, hai đứa tính khi nào thì đưa Tiểu Bối về?"

Mẹ Jeon bất chợt hỏi làm Jungkook lúng túng nhìn Taehyung vài giây rồi chần chừ trả lời.

-"Ừm.....nếu Tiểu Bối đã chịu ăn cơm ngoan như vậy thì có lẽ chiều nay chúng con đón nó về luôn mẹ ạ"

Mẹ Jeon gật đầu, bế Tiểu Bối ngồi vào lòng.

-"Ừ, mẹ sẽ nhớ thằng bé lắm đấy, thỉnh thoảng lại mang nó xuống nhà bà ngoại chơi"

Jungkook cười nhẹ.

-"Vâng, à mà con và Taehyung đang tính cho Tiểu Bối đi nhà trẻ"

Tiểu Bối nghe thấy hai từ 'nhà trẻ' liền giãy nảy trong lòng bà ngoại.

-"Không muốn, con không muốn đi nhà trẻ, không muốn"

Jungkook sớm biết rằng Tiểu Bối sẽ không chịu nghe lời, cậu quay sang hất mặt với anh, Taehyung lại thở dài tới bế Tiểu Bối dỗ dành.

-"Con trai có thích đến nơi ba đang làm việc không?"

Jungkook nghe xong tiếp lời cho Taehyung.

-"Nơi ba Taehyung làm việc vừa to, vừa đẹp, Tiểu Bối có muốn sau này trở thành người giỏi giang như ba Taehyung không?"

Tiểu Bối cúi gằm mặt cảm tưởng như đôi má phúng phính dễ thương của nó sắp rơi xuống đất rồi đây.

Thằng bé sau một hồi suy nghĩ mới bĩu môi gật đầu.

-"Con sẽ đi học, nhưng ba Taehyung và ba Jungkook phải hứa sẽ đưa con đến nơi làm việc của ba Taehyung chơi cơ"

Taehyung và Jungkook cùng đồng thanh.

-"Ba hứa!"




. Đầu tuần thứ hai, Tiểu Bối đã được hai baba thay phiên nhau chỉnh đốn trang phục đầu tóc gọn gàng để chuẩn bị tới nhà trẻ nói chuyện với cô giáo và làm quen với các bạn.

Jungkook với Taehyung hiện giờ cũng đang thong thả chọn cho mình một bộ đồ thích hợp, Tiểu Bối thì quần áo tươm tất ngồi trên ghế sofa đợi hai baba của nó, bên cạnh còn có một người làm đứng trông trừng.

Thằng bé thò tay vào chiếc balô con cừu bé bé lấy kẹo mút ra nhờ người làm bóc hộ rồi ngậm trong miệng, đúng lúc ấy Taehyung bước từ trên cầu thang xuống, thằng bé vội vàng chạy lại chỗ Taehyung đưa cho anh cái kẹo mút nó vừa ngậm.

-"Kẹo mút đắng quá, con không ăn đâu"

Taehyung lắc đầu.

-"Không ăn thì đưa cho ba Jungkook"

Thằng bé nhìn lên cầu thang đã thấy ba Jungkook của nó đang bước xuống.

-"Ba Jungkook ăn kẹo mút đi, con không ăn đâu"

Jungkook hai tay chống hông nhìn Tiểu Bối.

-"Đứa nào đòi ba mua mà bây giờ lại không ăn?"

Tiểu Bối tự nhiên rùng mình.

-"Đắng lắm, không ăn được"

Jungkook cầm chiếc kẹo mút của Tiểu Bối bỏ vào miệng, hoá ra là vị bạc hà, đắng đắng, lại mát mát cổ họng. Thằng bé chẳng qua ngắm vỏ kẹo thấy đẹp nên đòi mua chứ đâu có biết bên trong đó là vị gì.

Jungkook định bế Tiểu Bối ra bàn ăn thì Taehyung quay lại nói với cậu.

-"Đưa cho anh kẹo mút của Tiểu Bối"

Jungkook không hiểu anh muốn làm gì nhưng cũng vẫn đưa cho anh.

Taehyung ngậm chiếc kẹo mút ấy rồi quay đi, miệng cười cười. Tiểu Bối chạy theo giật giật vạt áo của Taehyung.

-"Ơ, nãy con cho ba Taehyung thì ba Taehyung bảo không ăn mà, mau trả cho ba Jungkook đi"

Jungkook nghe thấy Tiểu Bối nói như vậy lập tức hiểu ra vấn đề, người làm ở xung quanh huých huých khuỷu tay của nhau, cậu chủ Taehyung đã ăn chiếc kẹo mút đó bởi vì nó đã thấm đậm hương vị của cậu Jungkook mà!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status