Anh chỉ muốn có con với em

Chương 55


Yoongi cúi mặt xuống rồi thở dài một hơi, gần nửa tiếng đồng hồ trôi qua cũng chỉ ngồi lặng lẽ ngắm nhìn Jungkook đang ngủ say như vậy tự nhiên cảm giác tiếc nuối lại dần dần ăn vào sâu trong tâm trí.

Anh đưa tay chạm nhẹ lên bờ môi đẹp đẽ của cậu, có lẽ cả đời này Jungkook sẽ chẳng bao giờ biết được ngoài Kim Taehyung ra thì còn có Min Yoongi cũng thương cậu rất rất nhiều.

Khóe miệng anh khẽ cong, và ngay trong cái khoảnh khắc ấy Yoongi dường như đã quên mất rằng anh đang làm một điều thực sự là vô cùng, vô cùng sai trái.

Yoongi hơi nghiêng người, nhẹ nhàng đặt vào môi Jungkook một nụ hôn phơn phớt nhàn nhạt.

-"ANH ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ!" Jimin bất ngờ đẩy cửa đi thẳng đến chỗ của Yoongi, đúng lúc cũng khiến cho Jungkook giật mình mở mắt.

-"Cậu tới rồi hả!" Jungkook nhìn Jimin, vừa nói vừa xoa xoa vết đỏ bị hằn ở trên má.

-"Jungkook, cậu..."

-"Jimin, tới rồi thì chúng ta bắt đầu làm việc thôi" Yoongi nhanh chóng ngắt lời Jimin rồi đứng dậy quay lưng bước vào phía trong.

Jungkook vẫn ngồi đó ngơ ngác hỏi.

-"Sao thế, cậu định nói gì?"

Jimin mím chặt môi, ba giây sau liền mở miệng trả lời.

-"Không có gì, mau làm việc đi"

Jungkook nhíu mày khó hiểu, vội giang tay ra chặn ngang người của Jimin.

-"Này, có chuyện gì giấu tớ hả?"

Jimin chép miệng, quay trước quay sau, quay trái quay phải đều bị Jungkook chặn chẳng chừa một đường nào.

-"À, hôm nay tớ đưa con trai đi học, cứ tưởng là hôm nay phải nghỉ làm để dỗ nó cơ, may mà có Tiểu Bối nhà cậu ở đó, mới đầu hai đứa còn ngờ ngợ không nhận ra nhau, đến lúc nhận ra nhau rồi thì tíu tít nói chuyện, đúng là khéo thật đấy!"

Jungkook nghe xong liền vỗ một cái vào ngực Jimin.

-"Chỉ thế thôi hả?"

Jimin gật gật đầu.

-"Ừ!"

-"Thế mà lúc nãy dám bày cái mặt nghiêm trọng ra làm tớ tưởng có chuyện gì ghê gớm lắm cơ, dẹp dẹp, đi làm việc đây"

Jungkook phẩy phẩy tay rồi đứng dậy chạy ra ngoài lật tấm bảng treo trên nắm mở cửa chuyển sang chữ open, Yoongi đưa mắt nhìn về phía Jimin chỉ thở phào một tiếng, cũng may là Jimin hiểu ý của anh.

Từ ngày cửa hàng chocolate này được sửa sang thì làm ăn lại càng thêm khấm khá, nhưng cả ba vẫn luôn làm việc đúng 8 tiếng một ngày chứ không hề tăng ca.

Thường thường cứ 5 giờ chiều là Taehyung sẽ lái xe đến đón Jungkook về nhà, hôm nay anh đã tới nhà trẻ đón tiểu bảo bối trước rồi mới đến cửa hàng để đón cậu sau, chỉ còn Yoongi và Jimin ở lại, lúc này Jimin mới hỏi Yoongi chuyện của hồi sáng.

-"Yoongi, anh không cảm thấy có lỗi với Taehyung à?"

Yoongi bất chợt im lặng, vài phút sau mới trả lời.

-"Nếu Taehyung không biết thì việc gì phải cảm thấy có lỗi!"

Jimin hơi chau mày.

-"Yoongi, Taehyung là chồng của Jungkook"

Yoongi nhún vai, từng đường nét trên khuôn mặt vẫn rất bình thản.

-"Anh biết!"

-"..."

-"Taehyung, em để quên điện thoại ở cửa hàng rồi" Jungkook sờ sờ vào túi quần, quay sang nói với Taehyung.

-"Đợi chút" Taehyung lập tức giảm tốc độ, cho xe quay đầu về phía sau, nhanh chóng đưa Jungkook trở lại cửa hàng, anh bế Tiểu Bối đang ngồi trên đùi cậu cho thằng bé ngồi lên đùi anh để Jungkook còn tháo dây an toàn rồi chạy vào cửa hàng lấy điện thoại.

Từ xa bước đến, Jungkook đã trông thấy Jimin và Yoongi đang nói chuyện gì đó với nhau, cậu có thể cảm nhận được sự căng thẳng được bộc lộ trên khuôn mặt của cả hai người.

Jungkook còn hơi chần chừ nhưng rồi đã quyết định đứng nép sát vào bức tường kề ngay hai bên cánh cửa kính trong suốt ấy để nghe lén.

-"Yoongi, chuyện anh yêu Jungkook em sẽ giữ kín. Nhưng em khuyên anh nên dừng lại đi..."

-"Ôi..." Jungkook tròn mắt đưa một tay lên che miệng, cậu vừa mới nghe được Jimin nói cái gì thế này.

-"Vợ, sao em không vào lấy điện thoại hả?" Taehyung ở đằng sau bất ngờ vỗ lưng Jungkook một cái, vì ngồi đợi trong xe mà mãi chẳng thấy cậu quay lại nên mới xót ruột đi tìm.

-"Ôi mẹ ơi, anh làm em giật cả mình" Jungkook ôm ngực nhìn Taehyung.

-"Có chuyện gì thế?" Taehyung chưa kịp ngó đầu nhìn qua cửa kính thì Jungkook đã kéo tay anh lại.

-"Đi về thôi, điện thoại để mai em lấy cũng được"

Jungkook nói xong, cũng vừa lúc Jimin nói tiếp.

-"Còn chuyện anh hôn Jungkook lúc cậu ấy đang ngủ sáng nay, hy vọng sẽ không có lần sau nữa"

Taehyung và Jungkook nhìn nhau, mấy lời đấy, rốt cuộc là như thế nào.

-"Taehyung à..." Jungkook ôm lấy cánh tay của anh trong khi Taehyung đẩy mạnh cửa bước vào.

-"PARK JIMIN, CẬU VỪA MỚI NÓI CÁI GÌ HẢ?"

Jimin liên tục chớp mắt như không tin được chuyện đang diễn ra ngay lúc này, Yoongi vẻ mặt bây giờ cũng sốc không kém.

-"Tae...Taehyung...Jungkook...sao hai người..."

-"Tôi đang hỏi cậu vừa mới nói cái gì, mau nhắc lại cho tôi nghe xem" Taehyung không để Jimin nói hết câu đã ngắt lời.

Jungkook vẫn ôm chặt một cánh tay của anh, vội vàng cất tiếng.

-"Taehyung, anh bình tĩnh đã"

-"Bình tĩnh, sao anh có thể bình tĩnh khi chính tai anh nghe thấy được cậu ta nói rằng hắn đã hôn em...trong lúc em đang ngủ cơ chứ!" Taehyung nhìn cậu, sau đó nhìn cả Jimin và Yoongi.

-"Taehyung, đúng là sáng nay em hơi mệt nên đã chợp mắt một lát" Jungkook cúi đầu xuống, giọng cậu nhỏ dần nhỏ dần mang theo chút lo sợ cho dù cậu là người hoàn toàn không có lỗi.

-"Min Yoongi, anh thừa biết Jungkook là vợ tôi, sao anh vẫn còn dám giở trò không ngay thẳng như vậy?" Taehyung ít nhiều cũng là đang kiềm chế cơn giận dữ, nhưng cuối cùng thì Yoongi lại khẳng định lời nói của Jimin trước mặt Taehyung và Jungkook là sự thật.

-"Tôi xin lỗi!"

Lời nói vừa dứt trong tích tắc, một cú đấm từ phía Taehyung dành cho Yoongi khiến Yoongi lảo đảo va vào chiếc bàn ở gần đấy rồi ngã xuống nền nhà, Taehyung còn định giáng thêm một cú nữa thì Jungkook đã lao đến giang rộng hai tay đứng trước mặt anh.

-"Taehyung, không phải chuyện gì cũng có thể giải quyết bằng nắm đấm, anh mau về đi, em sẽ tự mình giải quyết chuyện này"

-"Đủ rồi, em còn muốn giải quyết cái gì nữa, cùng anh về nhà thôi" Taehyung nắm tay Jungkook kéo đi, cậu khựng người lại, nhẹ nhàng rút tay ra khỏi sự ấm áp bao bọc kia rồi lắc đầu.

-"Nếu anh tin em, thì hãy để em tự mình giải quyết chuyện này"

Taehyung hít thở một hơi thật sâu, cố gắng nhẫn nại với những lời mà cậu vừa nói.

-"Đừng bướng, mau về thôi, Tiểu Bối còn đang đợi anh và em ở trong xe"

-"Không được, anh mau đưa Tiểu Bối về trước đi, em nhất định phải ở lại để làm rõ chuyện này"

-"Jeon Jungkook!" Taehyung một lần nữa nắm lấy bàn tay cậu, nhưng Jungkook vẫn không hề có ý định muốn theo anh về, Taehyung nhìn cậu thêm chốc lát, đầu anh chỉ khẽ gật.

-"Được thôi, tùy em!" Taehyung buông tay Jungkook, anh nhanh chân bước ra bên ngoài để lại một thứ không khí vô cùng nặng nề đang đè nén lên lồng ngực cậu.

Jungkook nhìn theo bóng dáng anh, nửa muốn chạy tới mà nửa muốn ở lại, hai hàng mi mắt rủ xuống chợt rung động cùng với từng nhịp thở khó khăn, cũng chẳng rõ là bản thân đang làm cái gì nữa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status