Anh chỉ muốn có con với em

Chương 78


Jung Hoseok ngồi ở bàn làm việc với một cảm xúc vô cùng uể oải, ánh mắt vô hồn chằm chằm nhìn vào đống tài liệu được chất thành từng tầng ngay trước mắt mà trong lòng bỗng dâng trào áp lực, thực sự lúc này chẳng biết phải chia sẻ cùng ai. Đầu tuần mới của hắn đã quá đỗi quen thuộc khi lúc nào cũng bắt đầu với những bận rộn và mệt mỏi như vậy.

-"Jung Hoseok, mau đi với tớ!" Kim Taehyung gấp gáp chạy vào trong văn phòng của Jung Hoseok kéo hắn đứng dậy.

-"Gì cơ, đi đâu?" Hoseok còn chưa hết ngạc nhiên, níu lấy cánh tay của Taehyung mà vội vàng hỏi lại.

-"Cứ đi đi rồi biết." Kim Taehyung ngắn ngủn nói càng khiến Jung Hoseok thêm hoang mang.

-"Không được, tớ còn nhiều việc lắm." Hoseok vẫn lắc đầu lưỡng lự, một tay chỉ xuống đống tài liệu.

Taehyung khẽ liếc nhìn, sau đó liền hất hàm nói với Jung Hoseok.

-"Kệ, có gì tớ sẽ chịu trách nhiệm."

-"Thật?" Hoseok một lần nữa đính chính.

-"Ừ!" Taehyung gật đầu khẳng định.

Jung Hoseok lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm yên tâm mà để mặc cho Kim Taehyung kéo mình đi.

-"Sao đây, có phi vụ gì à?" Hoseok vừa ngồi vào trong xe chưa thắt dây an toàn đã lại tiếp tục gặng hỏi, rõ biết rằng tính tình Taehyung bình thường sẽ không thích bị hỏi nhiều lần như thế.

Và đương nhiên, Kim Taehyung sẽ im lặng không trả lời.

Đi được một đoạn nhỏ, Jung Hoseok mới bĩu môi thắt dây an toàn vào người.

-"Bảo nói thì chẳng nói, cứ mờ mờ ám ám..."

-"Cẩn thận mồm miệng, cái gì mờ mờ ám ám?" Taehyung liếc nhẹ trừng mắt cắt ngang lời nói của Hoseok.

-"Cứ ngồi yên đấy đi, lát nữa cậu sẽ biết."

Jung Hoseok nghe xong cũng chỉ xị mặt tỏ thái độ, không phải vì hắn nhịn, mà là vì trong lòng hắn từ tối qua đến giờ vẫn đang có muộn phiền chất chứa.

-"Taehyung, hôm nay cho tớ về sớm được không?"

Kim Taehyung ngay lập tức gia tăng tốc độ lái xe, khóe môi khẽ cong.

-"Không được!"

.

Thanh toán tiền cho mấy vị khách vừa mua chocolate xong, Min Yoongi đem từng gói hàng lớn nhỏ đã được Jungkook và Jimin bọc giấy cẩn thận, dán tên cùng địa chỉ rõ ràng đặt nhẹ nhàng vào trong thùng chở.

Thêm vài phút chần chừ chỉnh trang lại gương mặt với phòng cách swag của mình, Min Yoongi từ từ ngồi lên xe ga đội mũ bảo hiểm rồi nói thật to.

-"Anh đi giao hàng đây hai đứa."

Chưa đầy 3 giây sau, tiếng còi ôtô của Kim Taehyung bất ngờ vang đến đã khiến Min Yoongi phải trợn mắt quay đầu lại nhìn.

Cách đó không xa, Jung Hoseok mở cửa xe bước xuống vui vẻ tiến gần tới chỗ của Min Yoongi chào hỏi thân thiện, còn Kim Taehyung thì cứ vậy mà ung dung thẳng thắn đi vào trong cửa hàng dắt tay Jungkook ra một cách ngang nhiên.

-"Đợi em xin phép anh Yoongi đã Taehyung." Jungkook chùn chân lại, ánh mắt hiện rõ nét khó xử hướng về phía Min Yoongi.

-"Không cần phải xin phép." Taehyung vẫn nắm chặt lấy tay cậu rồi trầm ổn cất giọng nói với Jung Hoseok.

-"Đứng đấy làm gì nữa, mau vào trong đưa Jimin ra nhanh lên."

Min Yoongi nghe thấy vậy trong vài giây liền cảm thấy rất muốn đấm người, anh gật nhẹ đầu đồng ý cho Jung Hoseok vào trong đưa Jimin đi, nhưng còn Kim Taehyung, nếu muốn đưa Jungkook rời khỏi đây thì có lẽ là không được.

Min Yoongi gạt chân chống dựng xe ga ngay ngắn tại chỗ.

-"Kim Taehyung, xin phép tôi một câu chẳng nhẽ lại khó khăn với cậu đến thế à?"

Jungkook định mở miệng nói thì lập tức liền bị Taehyung đỡ vào trong xe ngồi.

-"ANH..."

Jeon Jungkook bỗng nổi cáu đưa tay lên nhéo tai Taehyung đau thật đau.

-"Cái đồ bất lịch sự này!"

Kim Taehyung gần như đã cúi hẳn đầu vào trong xe, một bên mắt nheo lại khổ sở nói.

-"Thôi thôi vợ ơi anh xin...anh xin phép ngay đây..."

Min Yoongi hai tay khoanh trước ngực đứng tựa vào xe ga, khoảng nửa phút sau đã thấy Kim Taehyung nhăn nhó đi tới.

-"Min Yoongi, hôm nay tôi muốn đưa Jungkook về nhà mẹ."

Min Yoongi hơi mỉm cười.

-"Rồi sao?"

Kim Taehyung thở dài một hơi quay mặt sang hướng khác.

Min Yoongi cũng không làm khó nữa, bất giác lại gật đầu vài cái rồi vẫy Kim Taehyung lại gần.

-"Với một điều kiện!"

-"..."

.

Tiện đường qua nhà trẻ xin phép cô giáo cho đón cả Tiểu Bối và Jiho xong, Jungkook khi đó mới biết được rằng Taehyung hôm nay muốn gây bất ngờ bằng việc lái xe đưa cậu cùng con trai về nhà bà ngoại chơi.

Jung Hoseok ngồi ở ghế sau vòng tay ôm Park Jimin đang ngủ gật vào lòng, bé Jiho ngồi bên cạnh vừa nghịch điện thoại vừa ngước lên trò chuyện với Tiểu Bối, hai đứa cứ tíu tít một lúc rồi cũng ngủ thiếp đi từ lúc nào không hay.

-"Jimin giận gì cậu à?" Taehyung nhìn qua gương chiếu hậu hỏi.

Hoseok buồn rầu ừ dài một tiếng, lúc ở cửa hàng phải dỗ dành khéo léo lắm Park Jimin mới chịu cùng hắn ngồi vào trong xe như thế này.

Kim Taehyung cười nhẹ, đưa một tay sang véo má Jungkook để chắc chắn rằng cậu cũng đang ngủ say thì mới dám mở miệng nói.

-"Lấy phải vợ bướng thôi đã đành, đằng này đã bướng rồi lại còn hay dỗi chồng!"

Jung Hoseok bật cười.

-"Coi chừng, tớ sẽ kể cho vợ cậu biết đấy."

Kim Taehyung đe dọa.

-"Thử kể xem, tớ cắt chức."

Jung Hoseok liền bĩu môi không thèm cãi nữa, Kim Taehyung vẫn cao hứng nhanh chóng chuyển chủ đề.

-"Nhờ có Jimin mà tớ mới gặp được Jungkook."

Hoseok nghe xong, bỗng dưng lại nhớ về một kỉ niệm đau lòng khó phai mà hắn và Taehyung mỗi khi cả hai thực sự nghiêm túc nói chuyện thì nhất định sẽ không quên mà nhắc đến.

-"Jimin nhà tớ hồi đó ngốc nghếch quá, đã phải chịu biết bao nhiêu là tổn thương."

Kim Taehyung não nề lên tiếng.

-"Jungkook nhà tớ cũng đâu thua kém gì, thôi cậu đừng gợi lại chuyện nữa, càng nghĩ tớ càng thấy mình của ngày ấy thật sự là một thằng rất khốn nạn."

Jung Hoseok gật đầu nói.

-"Đúng là khốn nạn thật."

Kim Taehyung nghe xong liền ném cho Jung Hoseok một ánh nhìn sắc lẹm.

-"Cả cậu nữa đấy."

Jung Hoseok bĩu môi.

-"Ừ, thế nên bây giờ tớ vẫn đang cố gắng hết sức để bù đắp cho Jimin của tớ đây."

Kim Taehyung lại hỏi.

-"Cậu có yêu Park Jimin từ cái nhìn đầu tiên không?"

Jung Hoseok trả lời ngay.

-"Có chứ, còn cậu thì sao, có yêu Jeon Jungkook từ cái nhìn đầu tiên không?"

Kim Taehyung im lặng vài phút mới trả lời.

-"Tớ không yêu Jungkook từ cái nhìn đầu tiên, nhưng lại bị nụ cười rạng rỡ ngây ngô của em ấy khiến cho say lòng."

.

Giữa trưa, mẹ Jeon nóng ruột mở máy chuẩn bị gọi điện thoại cho con rể Kim Taehyung thì nghe được tiếng gọi bà ngoại ới ời của Tiểu Bối từ ngoài sân vọng vào.

Mẹ rất hài lòng vì con rể Taehyung dạo này dù công việc bận rộn nhiều nhưng cũng đã hết mình cố gắng tranh thủ thời gian đưa vợ con về nhà ngoại chơi để cho mẹ đỡ nhớ.

Khác với gia đình nhà Hoseok, hai bên nội ngoại khá gần nên Jimin thường xuyên được về nhà mẹ nhiều hơn khiến Jungkook cậu cảm thấy ghen tỵ vô cùng.

Lâu lắm rồi mẹ Jeon mới gặp lại Jimin, chuyện quá khứ mẹ đã không còn nhớ tới nữa, thời gian thấm thoát trôi bây giờ đứa nào đứa nấy cũng đều có được một tấm chồng tốt như vậy rồi, mẹ chẳng nói gì nhiều, chỉ nhắc nhở về những điều nhỏ nhặt trong chuyện vợ chồng, hay truyền đạt thêm những kinh nghiệm chăm con lớn khôn ngoan ngoãn.

Biết tin Jungkook đang mang thai thêm một tiểu thiên thần, mẹ Jeon vừa vui mừng vừa trách móc tại sao vợ chồng nhà cậu lại không báo sớm cho mẹ biết để mẹ còn sắp xếp thời gian lên thăm.

Bữa cơm trưa giản dị nhưng vẫn đem lại cảm giác ngon miệng đến lạ thường, Tiểu Bối hôm nay xung phong ăn hết tận một bát cơm đầy. Nhưng không ngờ Jiho còn ăn giỏi hơn cả Tiểu Bối, Jiho ăn hết tận những một bát rưỡi cơm.







End chap 36 nhé.
Hú hú 😂
Nhc đến chuyn đt bit danh, cm ơn các cu đã nghĩ ra nhng bit danh siêu siêu đáng yêu cho t nhé!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status