Anh chỉ muốn có con với em

Chương 87: Ngoại truyện 2.


Hơn mười một giờ đêm, Jung Hoseok chồng xếp gọn gàng đống tài liệu ở trên mặt bàn vào một góc rồi vươn vai thoải mái vì đã hoàn thành xong công việc.

Ban nãy hắn có nghe được tiếng quấy khóc của con trai nhỏ, hai ngày nay bé vẫn bị sốt nhẹ bởi đang trong giai đoạn mọc răng.

Vợ chồng hắn dạo này cũng không có mấy thời gian được gần gũi bên nhau, phần lớn là do hắn đã quá chuyên tâm làm việc ở tập đoàn đến tận tối mịt mới về nhà. Để Jimin một mình chăm sóc con cái vất vả mệt mỏi như vậy, bỗng dưng hắn cảm thấy áy náy quá.

Jung Hoseok ngả lưng vào chiếc ghế tựa, hắn đưa mắt nhìn lên trần nhà, đôi lông mày hơi nhíu lại đăm chiêu suy nghĩ. Có lẽ, chưa bao giờ hắn ghen tị với gia đình nhà Taehyung cả, vì hắn biết, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh.

Tuy rằng túi tiền Jung Hoseok không được xông xênh như túi tiền Kim Taehyung, nhưng hắn vẫn luôn cố gắng dành dụm để mua những món quà giá trị và ý nghĩa nhất đem dành tặng cho vợ con của hắn.

Jung Hoseok chợt nhớ, hắn từng nghe người ta bảo mùi vị của tình yêu luôn luôn thay đổi theo thời gian, hắn không phủ nhận, điều đó quả thực là không sai chút nào. Nhưng đối với mùi vị tình yêu giữa hắn và vợ hắn, cái thay đổi theo thời gian ở đây, họa chăng, chính là càng ngày càng thêm thương yêu mặn nồng mà thôi.

Jung Hoseok bất giác mỉm cười nhẹ nhàng, cứ mải mê nghĩ ngợi mà chẳng hề biết Jimin đã gõ cửa bước vào phòng riêng của hắn từ lúc nào không hay.

-"Hoseok à...anh xong việc chưa?" Jimin giọng điệu có chút ngập ngừng hỏi hắn.

-"A, anh làm xong hết rồi, em có chuyện gì?" Hoseok vội vàng đứng dậy, còn thực hiện một vài động tác vặn mình cho đỡ khó chịu.

-"Jiho với Minseok đã ngủ say chưa, vừa nãy lại anh nghe thấy tiếng quấy khóc của Minseok, ngày mai có cần đưa con đi khám bác sĩ không?"

Jimin khẽ lắc đầu.

-"Không cần đâu, đợi khi nào cái răng nó nhú lên một ít là hết đau ngay."

-"Anh xong việc rồi thì vào trông Minseok giúp em, từ sáng đến giờ chẳng rời con được nửa bước, bây giờ em mới có thời gian để đi tắm đây này."

Jimin thở dài đầy nặng nhọc, vừa định quay người chạy nhanh về phòng lấy quần áo liền bị Hoseok kéo tay lại.

-"Này, để anh giúp em."


Jimin ngoái đầu nhìn Hoseok.

-"Thì vào trông con giúp em đi chứ còn đứng đấy làm gì nữa?"

Hoseok lắc đầu, hắn ấp úng nói.

-"Không phải, để anh...giúp em tắm..."

Đôi mắt mệt mỏi của Jimin như được tiếp thêm sức mạnh mà mở to ra hết cỡ.

Đây cũng không phải lần một lần hai Hoseok đề nghị với vợ hắn như vậy, nhưng...sao Jimin của hắn vẫn cứ bối rối ngại ngùng như thế nhỉ.

-"Thôi, anh...anh trông con giúp em đi." Jimin bưng cái mặt đỏ hơn cà chua chín chạy về phòng lấy quần áo ngay lập tức.

Jung Hoseok vội vã đuổi theo sau, thấy Jimin vào trong phòng tắm rồi còn cẩn thận khóa trái cửa lại, nét mặt hắn khi ấy khá buồn, ngồi trông con được một lúc thì vợ hắn bỗng ngó đầu ra gọi hắn.

-"Anh...lấy cho em xin cái quần lót."

Hoseok đương nhiên hiểu ra vấn đề, hắn gật đầu.

-"Đợi anh chút."

Hoseok vừa đứng dậy liền nghe được tiếng thở phào nhẹ nhõm của Jimin, thấy cửa phòng tắm sắp sửa bị Jimin khép lại, hắn bất ngờ đánh nhanh thắng nhanh, thành công chen vào trong phòng tắm với vợ hắn.

-"Ơ hay...anh..." Jimin chưa nói xong đã bị Hoseok nâng cằm hôn môi.

Vợ hắn có đem theo quần áo vào phòng tắm, nhưng cái thứ quan trọng nhất là quần lót thì lại đãng trí quên béng mất. Hiện giờ vợ hắn đang nằm gọn trong vòng tay của hắn, muốn né tránh thì cũng đã không còn lối thoát nào cho vợ hắn nữa rồi.

-"Không được...ưm...Hoseok..."

Thừa dịp Jimin vừa hé môi phản kháng một chút, Hoseok liền dùng đầu lưỡi ấm mềm len lỏi vươn xa vào trong khoang miệng ngọt lịm của vợ hắn, đến khi hai đầu lưỡi liến thoắng chạm lấy nhau, nơi cổ họng của vợ hắn bỗng phát ra vài tiếng rên cực kì nóng bỏng.

Hoseok như thể đã phá tan được rào cản va chạm giữa hắn và Jimin, những ngón tay không quá thô ráp lả lướt trên cánh mông trắng trẻo mịn màng rồi nhéo một cái thật mạnh khiến cơ thể vợ hắn bất chợt run nhẹ.

-"Aaa...ư...." Jimin khẽ dứt nụ hôn, cả hai chân dường như chỉ muốn vô lực khuỵu xuống.

Hoseok ôm chặt vợ hắn vào lòng, đem hai thân thể cọ xát nhau tạo nên sự hưng phấn khiến phía dưới của hắn càng thêm mãnh liệt căng cứng nhô ra.

-"Không được đâu...Minseok sẽ tỉnh đấy..." Jimin gục đầu xuống ngực Hoseok, cảm nhận được nhịp đập của trái tim hắn cũng đang dồn dập như những nhịp thở gấp gáp của bản thân mình.

Hoseok liền đưa tay nâng cằm vợ hắn lên rồi nhìn sâu vào trong đôi mắt diễm lệ đã nhòe nước, hắn thủ thỉ.

-"Nhưng...anh rất muốn em!"

-"Dạo này anh mải dành thời gian cho công việc quá, đến bây giờ mới có cơ hội được ngắm kĩ em như thế này!"

Jimin gạt tay Hoseok xuống, giọng điệu ngập tràn sự trách móc.

-"Em còn tưởng anh lại ngoại tình với cô nào rồi chứ."

Jung Hoseok bật cười, hắn cúi đầu hôn vào má của vợ hắn một cái.

-"Giận anh hả?"

Jimin quay mặt đi không trả lời, Hoseok lại cúi đầu hôn vào má bên kia của Jimin thêm một cái nữa cho cân xứng.

-"Jimin, anh thương em nhiều lắm!"

Park Jimin nghe xong liền muốn ôm chặt lấy Jung Hoseok mà bật khóc.

-"Anh đừng gắng sức quá, sẽ không tốt cho sức khỏe đâu."

Jung Hoseok vuốt ve tấm lưng mượt mà đong đầy xúc cảm của Jimin, hắn không biết dỗ vợ như thế nào thì vợ hắn mới nín khóc, hắn cũng không biết nói những lời sến súa đường mật như thế nào để vợ hắn cảm thấy hắn đã học được cách ngọt ngào hơn.

Hắn thở dài hôn xuống mái tóc thơm thơm mùi dầu gội, hắn xót lòng hôn xuống đôi mắt đã vất vả từng đêm chăm sóc cho hai đứa con của hắn.

-"Ngày mai anh có về sớm hơn được không, lâu lắm rồi nhà mình không quây quần dùng bữa tối với nhau." Jimin dụi đầu vào cần cổ Hoseok như một chú mèo nhỏ.

Jung Hoseok cười cười, hắn thơm thơm vài cái vào trán của vợ hắn.

-"Anh hứa, ngày mai nhất định sẽ thu xếp công việc về sớm ăn tối với em và con."

Jimin liền kiễng chân hôn lên đôi môi của Hoseok để hắn biết rằng vợ hắn đang hạnh phúc tới nhường nào.

-"A, mà anh...mang quần lót vào cho em chưa?" Jimin bấy giờ mới tá hỏa đẩy Hoseok ra, hai tay tự ôm thân che chắn.

Jung Hoseok kéo Jimin lại gần, phúc hắc buông một câu thấm đậm tình ý.

-"Anh chỉ mang có mỗi mình anh vào đây thôi!"

Park Jimin cúi thấp mặt giấu đi hai gò má rực hồng.

-"Thôi...thôi xong!"










End ngoại truyện 2.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 9 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status