Bà xã! Em không biết ghen sao?

Chương 8


Sau khi thức dậy, trên tay của Tống Nam vẫn bế cô bước xuống phòng ăn

- Thiếu gia, Thiếu phu nhân buổi sáng tốt lành _ Bác quản gia mỉm cười hiền hậu

- Ừ _ Tống Nam gật đầu

Anh dịu dàng đặt cô xuống ghế, hôn nhẹ lên trán cô đầy cưng chiều

- Bà xã, em ngoan ngoãn ngồi yên ở đây xem anh nấu ăn. Được chứ? _ Tống Nam nhẹ giọng

- Ân. Chồng nhanh nhanh nha, Âm Âm đói ~ _ Cô chu môi

- Được! _ Tống Nam xoa đầu cô

Dư Thiển Âm cười hì hì rồi ngồi chơi, vừa ngồi đung đưa đôi chân của mình vừa hát lảm nhảm cái gì đó. Nhưng ánh mắt của cô vẫn nhìn chằm chằm lấy anh.

Một lúc sau, Lệ Thu chạy vào ôm anh từ đằng sau. Đôi mắt ngây thơ của Dư Thiển Âm vẫn vậy không có gì gọi là dao động

- Lệ Thu, cô buông tôi ra _ Tống Nam lạnh giọng

- Nam... Anh hết yêu em rồi. Nam.... Anh vì cô ta mà bỏ rơi em sao? _ Lệ Thu nước mắt lưng tròng nhìn anh

- Lúc trước là tôi ngu muội mới qua lại với cô. Bây giờ tôi chỉ yêu một mình Tiểu Âm, cô mau cút đi! _ Tống Nam quát lớn, trừng mắt nhìn cô ta

- Chồng... Chồng quát lớn... Âm Âm sợ... Huhu.... Âm Âm sợ... _ Dư Thiển Âm co người, nước mắt cũng rơi lã chả

- Anh không la em. Đừng khóc, Vợ ngoan không khóc _ Tống Nam nhìn thấy giọt lệ của cô rơi dù chỉ là một giọt cũng đã đủ khiến anh đau lòng rồi

Anh nhanh chóng ôm lấy cô mà dỗ dành. Anh vuốt nhẹ lưng cô, mỉm cười ôn nhu hết sức. Dư Thiển Âm nhìn anh rồi gật đầu, dụi dụi cái đầu nhỏ của mình vào ngực anh.

- Dư Thiển Âm.... Mày tránh ra Tống Nam ra! _ Lệ Thu kéo cô ra khỏi người anh, rồi xô cô ngã

Dư Thiển Âm bị ngã đến ê ẩm cả người. Cô bị xướt ngang bởi cạnh bàn, máu từ khuỷu tay của cô bắt đầu rỉ ra.

- Huhu... Âm Âm đau... Huhu.... Đau quá.... Máu... Máu kìa... Huhu.... _ Dư Thiển Âm khóc toáng lên

Tống Nam giật mình rồi bước đến bế cô dậy. Trong lòng anh như lửa đốt

- Ngoan ngoan, đừng khóc. Tiểu Âm khóc sẽ rất xấu, Tiểu Âm là đứa bé ngoan. Đừng khóc nha _ Tống Nam vuốt tóc cô

- Tay... Hức... Tay Âm Âm... Hức... Đ... Đau _ Dư Thiển Âm nức từng đợt

- Anh sẽ xử lý nó. Rất nhanh sẽ hết đau _ Tống Nam dịu dàng hôn lên trán cô

- Chị ấy là người xấu.... Âm Âm không chơi với chị nữa _ Ánh mắt sợ hãi của Dư Thiển Âm nhìn Lệ Thu rồi nép vào ngực anh

- Lệ Thu... Tôi nghĩ cô đã đi quá giới hạn của bản thân rồi. Từ nay về sau, tôi và cô không còn quan hệ gì nữa! _ Tống Nam lạnh giọng rồi xoay người bế cô trở về phòng

- TỐNG NAM! RỒI ANH SẼ HỐI HẬN! _ Lệ Thu như phát điên rồi tức giận bỏ về

Anh bế cô về lại giường, nhẹ nhàng xử lý vết thương trên khuỷu tay của cô. Nhìn thấy những giọt máu đỏ kia đang rỉ ra mà lòng anh như có ai đó đang đâm vào

- A... Đau.... Huhu _ Dư Thiển Âm hét lên

- Ngoan. Một chút nữa sẽ hết. Sẽ nhanh thôi. Ngoan _ Tống Nam xoa đầu cô

- Chồng, tại sao chị Lệ Thu lại ôm chồng? _ Dư Thiển Âm đưa ánh mắt long lanh nhìn anh

- Em đừng nhớ đến việc đó nữa. Cô ta bị điên đó, sau này em có gặp cô ta thì né sang một bên đừng để cô ta cắn. Nghe rõ chưa? _ Tống Nam điểm nhẹ lên mũi cô

- Ân ~~ _ Rất nhanh nụ cười ngây thơ đó đã trở lại trên khuôn mặt của cô

- Nhưng anh cắn em thì được _ Tống Nam hôn lên môi cô

- Anh là milu sao? Sao lại thích cắn người như vậy? _ Dư Thiển Âm cười khúc khích

- Em dám nói anh là chó? Được rồi, anh sẽ cho em biết thế nào mới là chó. _ Tống Nam ôm lấy cô cắn nhẹ lên cổ, rồi đến má, rồi đến môi

- A... Haha... Đau... Đau Âm Âm! Âm Âm sai rồi.... Xin lỗi ~~ _ Dư Thiển Âm vừa cười vừa nói

- Cho em chừa _ Tống Nam cũng cười đùa vui vẻ

Cả hai người cứ cười đùa như vậy. Đến hết cả buổi mà quên luôn chuyện lúc nảy vừa xảy ra và còn quên luôn đi phần ăn sáng của mình

[................................................]

Trưa ngày hôm đó, Tống Nam có việc bận vì vậy đã đưa cô về Dư Gia nhờ Cha cô chăm sóc. Khi anh rời đi, đôi mắt của Dư Thiển Âm hơi ngấn lệ khiến anh thực sự không nỡ bỏ cô ở lại. Nhưng lần này anh đi làm, nên đành chấp nhận chia xa với bà xã của mình vậy

Dư Thiển Âm tung tăng ngồi trên ghế sofa một tay ôm gấu bông, một tay bóc trái cây ngồi ăn. Còn đối diện cô chính là Cha cô - Dư Phong

- Con không cần giả vờ nữa. Cha biết rồi _ Dư Phong nhẹ giọng

Chú gấu bông từ trên tay cô rớt xuống, đôi mắt đen tròn kia đưa về phía ông.

- Khụ... Con đừng nhìn cha như vậy _ Dư Phong khẽ ho khan một tiếng

- Sao cha biết? _ Lời nói sắc bén của cô vang lên, khác xa so với lời nói nũng nịu ngây thơ trong những ngày qua

- Ta là cha con. Hiển nhiên ta biết được con gái ta có nhớ hay không. Cha không biết con làm vậy có ý gì, nhưng cha thấy Tống Nam đã thực sự yêu con rồi. Đừng khiến người yêu con phải rời đi. Đừng chấp nhất chuyện cũ nữa, chuyện gì qua hãy cho nó qua đi. Con gái! _ Dư Phong mỉm cười

- Con biết rồi. Con cũng chỉ muốn ngược anh ấy một chút thôi. Hì hì _ Dư Thiển Âm cười

- Con đó, độc ngôn tình cho lắm vào _ Dư Phong gõ nhẹ đầu cô

- Ai ui... Cha à... Cha đừng nói cho ai biết nha ~~~ _ Dư Thiển Âm ôm lấy cánh tay ông nũng nịu

- Được được, cha không hó hé gì đâu. Để con tự quyết định. Miễn sao đừng làm bản thân mình bị thương là được rồi _ Dư Phong xoa đầu cô

- Ân ~~ Thương cha nhất *Um moazz* _ Dư Thiển Âm hôn lên má ông cái thật là cute ~~

- Con bé này, đã kết hôn rồi khi nào mới cho ông già này một đứa cháu đây? Thằng Thiển Minh cha bảo nó lấy vợ mà nó cứ kì cà kì kèo. Còn con, lấy chồng rồi mau sinh cháu ngoại cho cha _ Dư Phong khẽ thở dài

- Cha à. Anh hai đang truy thê a ~~ Cha đừng có gán ghép nữa, khi nào "chị dâu" đồng ý thì cha sẽ có dâu thôi _ Dư Thiển Âm cười

- Thôi được rồi. Bây giờ vào ăn trưa với cha, rồi cha đưa con đi dạo cho khuây khoả _ Dư Phong cười ôn nhu nhìn cô

- Ân ~~ _ Dư Thiển Âm cũng cười rồi kéo tay ông vào bàn ăn

[................................................]

Đến chiều, Tống Nam vừa tan làm liền đến chỗ cô nhưng mà.....

----------------------///---------------------

Nhưng mà gì nữa?
Đoán xem ~~

Tiếc gì một 🌟 cho ta chứ các đọc giả. Đừng xem chùa nha (^~^)
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.8 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status