Bảo bối giá trên trời

Chương 290: Không thể phớt lờ


Editor: Nguyetmai

Cô đã quên mất chuyện mình giả vờ trật eo sái chân ở Thanh Vân Cư, lúc này cô đang loay hoay rời khỏi lòng Hoắc Vân Thâm, bước xuống đất rồi đi đến cầm túi lên, tìm di động.

Hứa Hi Ngôn lấy điện thoại ra, nhìn số gọi đến hiện trên màn hình, hai mắt không khỏi trợn to. Là Nhị sư huynh Diệp Tầm tìm cô.

Giờ này gọi cho cô làm cái gì?

Nếu hỏi chuyện của Anh Bảo ngay trước mặt Hoắc Vân Thâm, cô sẽ rất khó trả lời.

Nhị sư huynh không phải cố chấp bình thường, tiếng chuông kia cứ vang mãi không dừng. Hứa Hi Ngôn đành phải miễn cưỡng nghe máy, đầu dây bên kia liền vang lên giọng nói vô lại: "Tiểu Hi Hi, đoán xem anh là ai?"

"Ấu trĩ." Hứa Hi Ngôn nhăn nhăn mũi, nói.

"Ê, em đúng là đứa không có lương tâm, vừa về nước đã quên anh luôn đúng không? Sao em có thể nhẫn tâm đến như vậy chứ! Đừng quên Anh Bảo cũng có một phần của anh đấy!"

Trong điện thoại, giọng của Diệp Tầm vẫn nghịch ngợm bốc đồng như trước đây.

Anh ta vừa nhắc đến Anh Bảo, Hứa Hi Ngôn chợt thấy căng thẳng theo bản năng. Cô ngẩng đầu liếc Hoắc Vân Thâm một cái, chắc anh không nghe thấy gì đâu nhỉ?

"Anh đừng có nói lung tung, em nói anh rồi đấy. Được rồi, không có chuyện gì thì em tắt máy đây!"

Hứa Hi Ngôn chuẩn bị tắt điện thoại, đầu bên kia lại vội vàng gọi: "Ấy ấy ấy, đừng vội tắt máy! Anh đây vẫn còn chưa nói xong cơ mà, sao em vội vàng tắt máy quá vậy? Không phải là lén anh nuôi thằng mặt trắng nào đấy chứ?"

"Đúng vậy đấy, anh sẽ cắn em sao?"

Giọng Hứa Hi Ngôn khá là đắc ý, Diệp Tầm xù lông: "Gừ, Tiểu Hi Hi em vừa về nước lại không nghe lời có đúng không. Tưởng là về lại nước Z không ai quản em là em có thể lên trời chứ gì."

Có Hoắc Vân Thâm ở đây, Hứa Hi Ngôn không muốn nói nhảm nhiều với Diệp Tầm, bèn thúc giục: "Đừng dài dòng nữa, có... cái quái gì thì mau nói đi."

Đã nói là phải tỏ vẻ thục nữ trước mặt Hoắc Vân Thâm, nên cô vốn định nói "có rắm gì thì xì ra nhanh đi", có điều lời đến đầu môi rồi lập tức đổi lại thành "có cái quái gì thì mau nói đi".

M* nó, một cô gái nam tính đúng chuẩn lại phải học làm thục nữ, thực tình chẳng dễ dàng gì.

Chẳng còn cách nào khác, ai bảo cô muốn duy trì một trái tim thục nữ trước mặt người mình thích chứ!

"Giờ anh đang ở nước X, ở đây có rất nhiều đặc sản. Anh muốn hỏi thử con gái cưng của anh muốn ăn gì, anh mua về cho con bé."

Diệp Tầm thương nhớ Hứa Hi Ngôn đã lâu nhưng từ trước tới nay chỉ dám lấy Anh Bảo ra ngụy trang. Trong lòng anh ta quan tâm cô nhưng ngoài miệng rất ngoan cố, chưa từng chịu thừa nhận.

"Chẳng muốn ăn gì cả, chỗ chúng em cái gì cũng có. Không cần gửi đồ đâu, mất công tốn phí gửi hàng."

Biết anh ta đang ở nước X thi hành nhiệm vụ, Hứa Hi Ngôn hi vọng anh ta lấy nhiệm vụ làm trọng, không muốn anh ta phân tâm vào việc khác. Vì vậy, cô thẳng thắn cắt đứt đường lui của anh ta.

Diệp Tầm suýt thì nôn ra máu: "Tiểu Hi Hi, sao em keo kiệt quá vậy? Anh gửi đồ thì tốn tiền phí của em hả?"

Hứa Hi Ngôn không có lời nào phản bác: "Được, vậy anh thích gửi gì cứ gửi, em không cản anh."

Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện, Hứa Hi Ngôn ngẩng đầu, phát hiện Hoắc Vân Thâm vẫn đang bình tĩnh nhìn cô. Cô hơi chột dạ giải thích: "Ban nãy là Nhị sư huynh Diệp Tầm của tôi gọi điện."

"Ừm, có nghe thấy. Quan hệ của hai người tốt lắm à?"

Hoắc Vân Thâm không muốn tìm hiểu sâu mối quan hệ riêng tư của cô, có điều đối phương là nam giới, anh cũng không thể phớt lờ. Lòng cảnh giác của anh trỗi dậy theo bản năng, lỡ như là tình địch thì cũng tiện có kế sách đối phó cho tốt.

"Đúng vậy, tốt đến mức tôi muốn bóp chết anh ta cho rồi!" Hứa Hi Ngôn nói đùa.

Trong lòng Hứa Hi Ngôn, Diệp Tầm là tên lưu manh, du côn điển hình, lại còn rất thích liên quan đến cuộc sống của cô. Chính vì tránh anh ta nên cô mới về nước.

Hoắc Vân Thâm thoáng yên tâm, chí ít câu trả lời của Hứa Hi Ngôn mang đến cho anh một cảm giác là, cô và Diệp Tầm chỉ có quan hệ sư huynh muội chứ không có gì khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status