Bảo bối giá trên trời

Chương 657: ĐÂY CHÍNH LÀ BÁO ỨNG



Khi Hoắc Cảnh Đường nhậm chức ở Công ty Giải trí Vân Hải, anh ta đã tham ô hối lộ, sử dụng quỹ công cực kỳ nhiều.

Hoắc Cảnh Đường cấu kết với Sở Vũ Hách của Công ty Giải trí Tụ Tỉnh mưu đồ việc xấu, lợi dụng nghệ sĩ để tiến hành chuộc lợi từ việc bán dâm.

Hoắc Cảnh Đường gây nên tai nạn xe năm năm trước của Hoắc Vân Thâm, khiến cho anh phải chịu thương tật lớn đến mức ấy.

Hoắc Cảnh Đường lén lút qua lại với nhiều nghệ sĩ nữ, có cuộc sống riêng hoang dâm vô độ.

Hoắc Cảnh Đường chiếm đoạt quyền hành, đẩy Công ty Giải trí Vân Hải đến bờ vực thẳm.

Hoắc Cảnh Đường theo đuổi Tiết Nhã Đình không thành công, nảy ra ý đồ trả thù, lái xe đâm cô ấy bị thương nghiêm trọng.

Những việc làm xấu xa của Hoắc Cảnh Đường trong nháy mắt đã lan truyền khắp công ty, mọi người cuối cùng đều đã biết Hoắc Cảnh Đường đã làm ra những loại chuyện đáng sợ gì.

Mà chuyện cư dân mạng khó lòng tha thứ nhất chính là tai nạn xe năm năm trước của Hoắc Vân Thâm. Hóa ra là do âm mưu của Hoắc Cảnh Đường mà ảnh đế quốc tế đã bị bại liệt.

Còn cả chuyện anh ta lái xe đâm Tiết Nhã Đình nữa. Chỉ vì không có được cô ấy mà anh ta đã ra tay trả thù tàn nhẫn, điều này cũng đủ để thấy con người này tâm địa độc ác như thế nào.

Trong nháy mắt, tất cả những việc làm xấu xa của Hoắc Cảnh Đường đã khiến cho người người tức giận. Cư dân mạng không những cho rằng việc anh ta bị đánh đến bại liệt vẫn còn là nhẹ mà còn tiếp tục khiển trách Hoắc Cảnh Đường dữ dội, nói anh ta gieo nhân nào gặt quả nấy, ác giả ác báo.

Trong bệnh viện, Hoắc Cảnh Đường nằm trên giường bệnh, hai chân đều bó bột, cả người không cử động nổi, sống không bằng chết.

Trong lòng anh ta tràn ngập sự căm giận Hoắc Vân Thâm, hận không thể lột da rút gân, đem anh chẻ thành trăm mảnh.

Bên ngoài truyền đến tiếng giày cao gót lộp cộp càng lúc càng gần cho đến khi cửa phòng bệnh được mở hẳn ra.

Hoắc Cảnh Đường cố nghểnh đầu, nhìn thấy một người phụ nữ, chính là Hứa Tâm Nhu ăn mặc xinh đẹp rực rỡ từ cửa bước vào.

Hứa Tâm Nhu lắc lư cái eo thon mềm mại, đi đến trước giường bệnh, lướt qua đánh giá người đàn ông trên giường một lượt từ trên xuống dưới, từ đầu đến chân: “Chậc chậc, Tổng Giám đốc Hoắc gần đây có vẻ sống rất tốt nhỉ!”

Sắc mặt Hoắc Cảnh Đường tối sầm lại: “Cô tới đây để đổ thêm dầu vào lửa à?”

Đúng vậy, Hứa Tâm Nhu chính là đến đây để thêm dầu vào lửa.

Chỉ cần nhớ đến lúc trước cô ta sinh non phải nằm viện, vào thời điểm nhạy cảm đó Hoắc Cảnh Đường không những không động viên giúp đỡ, ngược lại còn lạnh lùng tuyệt tình vứt bỏ cô ta. Vì vậy, lúc này cô ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy để cho anh ta phải nếm mùi nhục nhã.





“Mấy ngày nay báo chí đưa tin về Tổng Giám đốc Hoắc nhiều không kể xiết, khả năng để anh vùng lên lại xem ra không có rồi.”

“Tôi nghe nói là Hoắc Vân Thâm trả thù anh đúng không?”

“Tôi còn nghe nói thằng nhỏ của anh đã bị anh ta làm hỏng, chân cũng bị anh ta đánh gãy rồi, nửa đời sau chỉ có thể sống nhờ vào xe lăn thôi, đúng không?”

“Cái đấy gọi là gì nhỉ? Đấy gọi là báo ứng đấy. Ha ha ha...”





Vốn trong lòng Hoắc Cảnh Đường đã không thoải mái, còn bị Hứa Tâm Nhu cười nhạo như vậy, thật giống như việc chà vụn thủy tinh vào vết thương.

Mặt anh ta tối đen, trợn mắt lên nhìn cô ta: “Tôi và cô dẫu sao cũng đã từng có một khoảng thời gian quen nhau, tục ngữ nói một ngày vợ chồng tình nghĩa trăm năm, sao cô có thể độc ác như vậy, còn cố tình sát muối vào vết thương của tôi.” Hứa Tâm Nhu nghe xong không nhịn được phải vỗ tay mấy cái: “Ha ha, nói hay lắm, một ngày vợ chồng tình nghĩa trăm năm, khi đó tôi hết lòng giúp anh giành giang sơn, thế nhưng vào lúc tôi sẩy thai thì anh lại làm gì chứ? Không những không an ủi mà còn vứt bỏ tôi, khiến tôi trở thành trò cười. Chuyện này tôi khắc ghi vào tận xương tủy rồi!”

Hoắc Cảnh Đường không nói gì nữa, trước giờ anh ta đã từng nghe qua độc ác nhất chính là lòng dạ đàn bà, bây giờ coi như đã được trải nghiệm rồi.

Con đàn bà Hứa Tâm Nhu này, khi ác độc lên thật sự khiến người ta tức lộn ruột gan.

Nhìn Hoắc Cảnh Đường ở đó chịu đả kích mà không làm gì được, trong lòng Hứa Tâm Nhu thỏa mãn vô cùng: “Được rồi, tôi cũng không phải là loại người không niệm tình xưa, dù sao trước đây anh từng giúp tôi, tôi cũng không thể thấy chết không cứu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status