Bảo bối giá trên trời

Chương 755: ĐẶT CƯỢC TRÊN NGƯỜI CÔ

\/ì cứu con trai, cô ta không tiếc vứt bỏ sự cao ngạo, cúi đầu quỳ xuống cầu xin Cảnh Hi.
Mấy năm trước, Hứa Hi Ngôn đúng là người đã tình nguyện hiến tủy cho kho tủy thế giới. Bây giờ Đường Thời Tuyết tìm được cô cũng là chuyện có thể giải thích được.
"Tôi biết rồi, chị đứng lên trước đi, dẫn tôi đi thăm thằng bé đã!"
"Được được được..."
Đường Thời Tuyết giống như nhìn thấy tia sáng hi vọng trong lúc tuyệt vọng nhất, cảm động đến mức không ngừng rơi nước mắt.
Cảnh Hi bằng lòng đi thăm đứa trẻ, có phải chứng tỏ có khả năng sẽ đồng ý cứu Mike không?
Hứa Hi Ngôn đưa Đường Thời Tuyết lên xe, khởi động xe và chạy tới bệnh viện nhi Bái Kinh.
Ở trong phòng bệnh, Hứa Hi Ngôn gặp được Mike 4 tuổi.
Nhớ lần đầu tiên nhìn thấy Mike ở trong cậu bé còn khỏe mạnh, đẹp trai mũm mĩm, cũng rất đáng yêu.
Nhưng lúc này Mike bị căn bệnh rất nhọn, đôi mắt cũng lớn hơn.
"Mikel"
Đường Thời Tuyết đi tới bên giường và khẽ gọi.
Đứa trẻ đang ngồi ở trên giường chơi với chiếc máy bay nhỏ, nghe giọng cô thì dừng tay, ngẩng đầu lên hỏi: “Mommy đi đâu vậy?”
"Mommy không đi đâu cả, mommy chỉ đi gặp một dì thôi. Bây giờ dì tới thăm con đấy."
Đường Thời Tuyết bảo cậu bé: “Mike, con nhanh chào dì Cảnh, lần trước con đứng phía sau mẹ, đôi mắt vừa đen láy vừa to nhìn cô một lát, sau khi xác nhận thấy một đứa trẻ cùng tuổi với Anh Bảo, Hứa Hi Ngôn cũng không thể thờ ơ bỏ mặc.
Cho dù thằng bé là con của Đường Thời Tuyết và Hoắc Cảnh Đường, nhưng dù sao nó cũng vô tội.
Cô không thể vì thành kiến với người lớn mà ghét đứa trẻ vô tội được.
Hứa Hì Ngôn theo bản năng dịu giọng, mỉm cười chào hỏi cậu: “Chào cháu, Mike."
Sau khi Mike đã quen với Hứa Hi Ngôn, cậu bé gái nhỏ bằng tuổi cháu, có thật không ạ?"

"Ừ. Đúng vậy. Lần sau có cơ hội, dì sẽ dẫn con bé tới chơi với cháu nhé!"

Hứa Hi Ngôn xoa đầu Mike và dịu dàng nói.

"Được ạ được ạ, cháu rất thích, thật mong mau chóng được gặp em gái nhỏ một lần."

Mike cười vui vẻ.

Nhìn nụ cười rạng rỡ của đứa trẻ, trái tim Hứa Hi Ngôn run rẩy.

Sau khi nghe bác sĩ nói chuyện, biết triệu chứng căn trọng, đã đến mức hóa trị nhưng không khỏi, nhất định phải ghép tủy may ra mới có thể cứu được.

Cùng là đứa trẻ bốn tuổi nhưng so với Anh Bảo, nhưng đứa trẻ này bất hạnh hơn nhiều.

Thằng bé phải sống cùng một bà mẹ đơn thân, thiếu vắng tình cảm của cha, lại đang bị bệnh tật hành hạ, thậm chí phải đối mặt với cái chết.

Nhưng cậu bé vẫn có thể cười rạng rỡ như vậy, nói chuyện, Hứa Hi Ngôn biết Mike cũng có tên tiếng Trung theo họ mẹ, gọi là Đường Niệm Thâm.

Niệm Thâm...

Hay lắm, chỉ từ cái tên cũng có thể nhìn ra được, sở dĩ Đường Thời Tuyết đặt tên này cho đứa trẻ là bởi có lẽ ngay từ lúc đầu, cô ta đã cho rằng đứa trẻ là con của Hoắc Vân Thâm.

Ở lại trong phòng bệnh một lúc, mãi đến khi Mike ngủ, Hứa Hi Ngôn mới bệnh, trong ánh mắt đầy vẻ cầu xin, gần như đặt cược tất cả hi vọng ở trên người cô.

"Chuyện này, tôi phải về và thương lượng với Vân Thâm nhà tôi một chút, sau đó sẽ cho chị câu trả lời!"

Hứa Hi Ngôn không lập tức đưa ra quyết định, dù sao chuyện hiến tủy cũng không phải là một chuyện nhỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 286 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status