Bất diệt truyền thuyết

Chương 125: Là khách mời quan trọng nhất


Quách Gia Chí mỉm cười đi vào phòng làm việc của Samantha, nhìn thấy Kim Hinh cũng ở đây, mừng rỡ la lên: "Kim Hinh ... thì ra cô cũng ở đây, thật sự là quá tốt, tôi thật sự còn muốn đến chỗ làm của cô để tìm..."

Kim Hinh kinh ngạc nói: " Tìm tôi? Quách thiếu gia tìm tôi có chuyện gì?" Nàng tuy rằng đã gặp qua Quách Gia Chí, nhưng chỉ là trong những bữa tiệc hội tụ thôi, hai người cũng không có quan hệ cá nhân, cũng không quen biết, đột nhiên thấy hắn nhìn thấy mình thì cao hứng, đương nhiên cảm thấy kỳ quái.

Quách Gia Chí cười nói: "Không phải là chuyện lớn gì, ngày mốt là sinh nhật của tôi, hôm nay đến mời Samantha tiểu thư ngày mốt đến tham gia tiệc sinh nhật của tôi thôi, không ngờ lại gặp Kim Hinh tiểu thư ở đây,hy vọng cô nhất định đến tham gia".

Kim Hinh nghĩ rằng Quách Gia Chí cũng không phải là thật muốn mời mình đến tiệc sinh nhật, chỉ là có Samantha ở đây, cho nên phải khách khí mời, vì thế mỉm cười nói: "Quách thiếu gia không cần khách khí, tôi cũng không nhất định là có thời gian, cho nên cũng không thể đáp ứng được, chứ không phải là không nể mặt anh".

Quách Gia Chí thật ra là chân thành mời, nên nói: "Kim Hinh tiểu thư, cô nhất định phải dành thời gian đến tham gia tiệc sinh nhật của tôi, tôi không mời ai cũng được, nhưng nhất định phải mời cô..." Nhớ đến Samantha còn bên cạnh, mà mình đến để mời nàng, nên xấu hổ bổi sung: "Đương nhiên là Samantha tiểu thư cũng rất quan trọng".

Kim Hinh kỳ quái hỏi: "Vì sao? Tôi lại quan trọng vậy à?"

Quách Gia Chí gật đầu nói: "Cô là người khách quan trọng nhất, cho dù không có tôi thì cũng không thể không có cô, không thể không mời được".

Kim Hinh nói: "Vẫn nghe nói Quách tiểu thiếu gia là người thành thật, không ngờ cũng biết nói chuyện, há mồm ra đầy lời nói dối, đây là sinh nhật của anh, tại sao tôi lại quan trọng hơn anh, không phải là muốn lừa tôi chứ?"

Quách Gia Chí vội la lên: "Không phải đâu, Kim Hinh tiểu thư ngàn vạn lần đừng hiểu lầm... thật ra... thật ra bạn gái của tôi đặc biệt thích phim của Kim Hinh tiểu thư, vô cùng sùng bái cô, thời học đại học thường xuyên nhắc đến cô, cho nên tôi muốn mời cô đến tiệc sinh nhật của tôi, giới thiệu với nàng, cô nhất định phải giúp tôi chuyện này..."

Kim Hinh nghĩ thầm, thì ra là vậy, người này cũng thật tình với bạn gái của mình, làm cho người ta hâm mộ, từ chối cũng thấy ngại. Chẳng qua mấy ngày nay buổi tối nàng thường ở căn nhà cao cấp để chờ Thạch Thiên về nhà, tất cả xã giao đều không đi, ngay cả hoạt động quan trọng của công ty giải trí Vĩnh Hứng cũng từ chối. Hạng Hồng cũng biết nàng vì Thạch Thiên, nên cũng không miễn cưỡng nàng, nàng đành xin lỗi: "Xin lỗi Quách thiếu gia, tôi thật sự không biết là có thời gian rảnh hay không, cho nên không thể lập tức đáp ứng anh".

Mặt của Quách Gia Chí đầy thất vọng, nhưng không miễn cưỡng, ngược lại nói: "Vậy được rồi, nếu có thời gian rảnh thì nhất định phải tới, Kim Hinh tiểu thư chuẩn bị khi nào đi, bạn gái của tôi cũng đang làm việc cho tạp chí xã này, bây giờ ra ngoài làm việc, tôi muốn chờ nàng trở về rồi giới thiệu với cô, nàng nhất định sẽ rất cao hứng"

Kim Hinh vốn định chờ Samantha tan việc rồi về nhà với nàng, nên cười nói: "Tốt, cô gái có thể làm cho Quách thiếu gia chung tình như vậy, nhất định là vô cùng xinh đẹp và xuất sắc, tôi cũng muốn được biết mặt"

Samantha cười nói: "Bạn gái của hắn chính là Thạch Hiểu Mẫn đó!"

Kim Hinh giật mình nói: "A... thì ra là Hiểu Mẫn... sao lại không nói sớm!"

Quách Gia Chí kinh ngạc nói: "Thì ra... thì ra... Kim Hinh tiểu thư đã biết Hiễu Mẫn từ lâu..."

Kim Hinh cười nói: "Cũng không phải là quen biết từ lâu, chỉ là mới vừa làm quen hôm nay thôi, tôi và nàng chỉ là... là bạn bè thôi" Vốn tưởng rằng khi Quách Gia Chí nghe xong sẽ cao hứng, không ngờ vẻ mặt của hắn lại đầy hai chữ "thất vọng". Ồ lên một tiếng. Kim Hinh làm sao mà biết Quách Gia Chí muốn mời nàng đến tiệc sinh nhật, rồi giới thiệu cho Thạch Hiểu Mẫn làm quen, cho Thạch Hiểu Mẫn một bất ngờ, biểu hiện thành ý của mình, nhưng không ngờ các nàng lại quen biết nhau, các nàng lại quen biết nhau trước, đương nhiên là hơi thất vọng rồi.

Chẳng qua, Quách Gia Chí lại biểu hiện ra sự cao hứng, nói: "Vậy càng hy vọng Kim Hinh tiểu thư tham gia tiệc sinh nhật của tôi, bữa tiệc này là do gia phụ muốn giới thiệu các tiền bối và tinh anh trong thương trường cho tôi làm quen, Hiểu Mẫn vừa mới đến HongKong, cho nên không có nhiều bạn lắm tôi sợ đến lúc đó lại lạnh nhạt với Hiểu Mẫn và người nhà của nàng, làm cho nàng mất hứng, cho nên Samantha tiểu thư và Kim Hinh tiểu thư nếu đồng ý đến, tôi thật sự vô cùng cảm kích, về sau có gì phân phó cứ mở miệng, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức"

Kim Hinh cười vui vẻ, nói: "Người nhà Hiểu Mẫn có đi không? Thạch Thiên cũng đi?"

Quách Gia Chí nói: "Đúng vậy, thì ra Kim Hinh tiểu thư đều đã quen biết với cả nhà Hiểu Mẫn, thật sự là không ngờ".

Kim Hinh gật đầu nói: "Tốt, vậy tôi đi!"

Ở một khu vực các Minh Trị Thần cung thuộc Tokyo khoảng ba cây số, có một tòa kiến trúc rất lớn, dù không bằng Minh Trị thần cung, cũng không có được lịch sử lâu đời như nó, nhưng những hàng cây xanh bao bộc chung quanh, cổ thụ che trời, chim muôn ca hót, bên tòa nhà còn có một hồ nước nhỏ, cảnh sắc đẹp như tranh vẽ, vô cùng hấp dẫn, chẳng qua biết được người ở bên trong là ai, nên rất ít người nào dám đến gần cả.

Căn nhà này chính là nơi gia tộc Sơn Khẩu tổ của Nhật Bản định cư, Hữu Điền Chân Quy nguyên là con dâu của Xã trưởng Khẩu tổ, từ khi nàng tiếp quản Sơn Khẩu tổ, cũng chiếm luôn tòa nhà này, bởi vì thế lực sau lưng nàng rất cường đại, người của Sơn Khẩu gia tộc có giận cũng không dám nói gì, mà vì để củng cố địa vị, cho nên đã tăng thêm rất nhiều người không phải là thành viên của gia tộc, sau đó đổi tên Sơn Khẩu Tổ thành Yakuza, tuyên bố rằng bang hội sẽ do thành viên của Yakuza đồng quản lý, không còn chịu quản lý của gia tộc nữa, và cái này được phần lớn thành viên ủng hộ.

Hữu Điền Chân Quy trở về tòa nhà, cho lui thuộc hạ dài gần trăm mét đi, rồi quẹo qua quẹo lại năm lần đến hậu viện, qua hoa viên đi vào. Bên hồ có một cô gái tóc vàng đứng đó, thời tiết của Tokyo lúc này đã lạnh muốn chết rồi, mà cô ta chỉ mặc một bộ váy lụa mỏng manh thôi, mỏng như vậy rồi mà bên trong cũng chẳng có mặc đồ lót nữa, nhìn từ phía sau có vẻ rất ... rất... khi gió thổi qua, váy tốc lên, tựa như người trong bức tranh vẽ vậy...
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9.3 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status