Bất hủ đan thần

Chương 198: Này con mẹ nó vẫn là yêu thú sao?


- Ah. . .

Tất cả mọi người hít sâu một hơi, giờ khắc này hô hấp của bọn hắn cảm giác không khí lạnh như băng. Người ở chỗ này không có kẻ yếu, nhưng đều cảm giác được một cổ hàn ý bay lên.

Tô Liệt quả thực không dám tin, một chiêu, coi như mình cũng làm không được a, trừ khi là vậy tồn tại như Lam Mi Thái thượng trưởng lão mới được, nhưng đó cũng là dưới tình huống thi triển thần thông.

Lợi hại, thật lợi hại, xem ra Trình Cung này thật sự đã nhận được thế lực cường đại ủng hộ, mình đánh cược coi như không sai. Có người vui mừng có người buồn, Tô Liệt buồn, Khương Vĩ Tường thì vui vẻ hưng phấn không thôi.

Trong nội tâm Hoàng đế giật mình, rung động, đồng thời nhíu chặt hai mày.

Đây là lực lượng gì, quá hung tàn đi.

Đây là lực lượng gì, đồng dạng đều là Siêu Phàm kỳ, tại sao có thể có loại lực lượng này?

Đây không phải pháp lực, vừa rồi căn bản không có cảm nhận được pháp lực chấn động.

Khủng bố, này đã vượt qua phạm trù pháp lực bình thường, thần thông, cũng chỉ có Yêu Tướng mới có thể kích phát bổn mạng thần thông, mới có thể có hiệu quả như vậy. Nhưng bổn mạng thần thông của Yêu thú, là phải sau khi đạt tới Yêu Tướng mới có thể sử dụng, con đại hùng này rõ ràng không phải là tồn tại Yêu Tướng ah.

Một chiêu, không, ngay cả một chiêu cũng không tính, chỉ là một cái tát đập qua đã giải quyết, cái này cũng thật bất khả tư nghị, quá kinh khủng.

- Này vẫn là người sao?

- Nói nhảm, nó vốn không phải là người, cái này chỉ sợ phiền toái, một con Bạch Hùng khác kia cũng không kém bao nhiêu, ngươi xem ánh mắt năm trưởng lão còn lại của Vân Đan Tông kìa, bọn hắn đang sợ.

- Đổi lại là ai cũng sợ, cái này cũng quá kinh khủng.

Sau hơn nửa ngày lặng ngắt như tờ, rốt cục có người âm thầm nghị luận, trong đại điện mới lộ ra có sinh khí. Trận thi đấu này tất cả mọi người đều thấy là Thẩm Cương hô to nhảy lên, vung côn đập xuống, kết quả sau khi Đại Bạch tát một cái hắn vội vàng thu côn ngăn cản, sau đó bị đánh bay ra ngoài, biến thành tượng băng.

- Hô. . .

Đại Bạch thở một hơi, không khí nó thở ra đều mang theo sương mù, độ ấm trong đại điện vì nó thở ra mà giảm xuống rất nhiều.

- Phi, phế vật, cho gia gia giết cũng không đủ tư cách.

Tất cả mọi người không nghĩ tới chính là, Đại Bạch vừa rồi lãnh khốc một tát đánh chết Thẩm Cương, sau khi thân thể khôi phục lại người bình liền nhổ một bải nước miếng lên mặt đất, phát ra một câu như vậy.

Tất cả mọi người sợ ngây người, mịa, yêu thú tu luyện tới trình độ có thể nói tiếng người thì mọi người thường xuyên nhìn thấy, nhưng yêu thú có thể nói ra loại lời này vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Trình Cung liếc mắt nhìn Bàn Tử, không cần phải nói, nhất định là bị đám người kia làm hư.

Thánh nữ Nguyên Thủy Ma Tông ngồi một bên nghe được câu này, thiếu chút nữa té từ trên ghế xuống, chén trà trong tay cũng thiếu chút nữa bóp nát. Trình Cung, gia hỏa đáng giận này, Đại Bạch cùng Tiểu Bạch mới đi theo ngươi chưa bao lâu, lại bị dạy thành như vậy.

Càng làm cho vị Thánh nữ này không nghĩ tới chính là, Tiểu Bạch đi lên trước vứt về phía nàng một cái mị nhãn, sau đó vỗ ngực hướng về phía Tô Liệt hung hăng càn quấy kêu gào.

- Đến, phái người đủ tư cách đi lên cho gia gia sát.

Trình Cung đưa tay nhẹ nhẹ lau trán, mất mặt a, mịa nó, sau khi trở về phải hảo hảo dạy lại bọn nó. Tuy bọn nó thông minh, tốc độ tăng trưởng thực lực nhanh, nhưng tâm tính vẫn như tiểu hài tử, đi theo người nào thì học người đó.

Vốn là Đại Bạch tạo thành rung động quá lớn, tượng băng của Thẩm Cương cách đó không xa, mọi người còn không có hoàn toàn thanh tỉnh. Nhưng mà bị Tiểu Bạch trêu chọc như vậy, rốt cục có một chút nhịn không được cười lên, sau đó mọi người cũng đều không nín được, cười vang.

- Ngưu bức a, vẫn là lần thứ nhất nhìn thấy yêu thú có ý tứ như vậy.

- Yêu thú biết nói tiếng người, nhưng bình thường phản ứng đều rất trì độn, chỉ có khi đạt tới Yêu Tướng mới có thể như thế, không phải chúng nó là Yêu Tướng đó chứ?

- Hàn khí vừa rồi kia rất đặc biệt, tuyệt đối không phải bình thường, xem ra hai con đại hùng này không phải yêu thú bình thường.

- Cái này có thể rất đặc sắc.

Xem náo nhiệt vĩnh viễn không sợ chuyện lớn, người chung quanh hưng phấn nhìn xem, Tô Liệt bên này thật là có khổ tự mình biết. Làm sao bây giờ, ánh mắt của hắn nhìn về phía mấy cái trưởng lão khác, phát hiện bọn hắn đều tránh ánh mắt của hắn, này đi lên không phải là chịu chết à. Tuy bọn hắn ủng hộ Tô Liệt, lúc trước bọn hắn xem ra, báo danh thi đấu này cũng không sao, cho dù về sau Tô Liệt bị bại, đám bọn họ bằng vào lực lượng bản thân cũng không có vấn đề quá lớn, cùng lắm thì đi ra ngoài khai tông lập phái, hay gia nhập một môn phái nhỏ cũng không khó.

Nhưng hiện tại, đối phương trực tiếp phái ra yêu thú dử dội như vậy, một cái tát liền giết Thẩm Cương, ai dám đi lên nữa.

Bọn hắn không lên, vô số ánh mắt ở trong đại điện nhìn Tô Liệt.

- Lý Lượng trưởng lão, trận này ngươi lên đi.

Bọn hắn không ra, Tô Liệt không thể không tự mình điểm tướng.

Tuổi Lý Lượng cũng không lớn, chỉ có năm mươi, vẫn có cơ hội trùng kích Thoát Tục kỳ, nghe Tô Liệt nói, sắc mặt lập tức biến đổi.

- Lý trưởng lão đừng có gấp, thân pháp của ngươi vô cùng nhanh nhẹn, xem ra hai yêu thú này không phải là yêu thú bình thường. Thắng bại cũng không trọng yếu, ta đã bảo Tuấn Anh đi mời Thái thượng trưởng lão, chỉ cần Thái thượng trưởng lão ra mặt, hết thảy tự nhiên không có vấn đề, chỉ cần Lý trưởng lão xuống dưới kéo dài một hồi, đừng chính diện va chạm, nếu như cảm giác được nguy hiểm, tùy thời có thể nhận thua.

Bằng vào Lam Mi ủng hộ, cộng thêm lực lượng mình không ngừng tăng trưởng, những năm này Tô Liệt ở Vân Đan Tông cũng là nhân vật nói một không hai, như hôm nay âm thầm truyền âm khuyên bảo vẫn là chuyện rất hiếm có.

Nghe Tô Liệt nói như vậy, sắc mặt Lý Lượng rốt cục cũng đỡ một ít, sau đó trực tiếp cất bước đi ra phía trước, lần này hắn không dám có một chút chủ quan. Trực tiếp uống mấy hạt đan dược, đây chính là đan dược Địa cấp trung phẩm, bình thường hắn cũng không nỡ ăn, giờ phút này lại không thể không sớm phục dụng, tuy đan dược trân quý, cũng không quý bằng tánh mạng. Trong tay đã xuất hiện một thanh đoản kiếm nguyên khí cấp chín, người vừa đứng ra bộ pháp dưới chân đã thay đổi, lập tức xuất hiện năm bóng ảnh quay chung quanh Tiểu Bạch.

- Sưu sưu a. . .

Đoản kiếm trong tay bộc phát ra kiếm khí giăng khắp nơi, lập tức vây Tiểu Bạch ở bên trong.

- Biện pháp tốt, lợi dụng tốc độ.

Hoàng đế ở một bên nhịn không được âm thầm tán thưởng, vừa rồi Đại Bạch biểu hiện cũng hù hắn sợ. Loại yêu thú dị chủng này làm sao lại bị Trình gia thu phục chiếm được, lực lượng Trình gia hiện tại đạt tới trình độ nào.

- Xem đại hùng ngây ngốc đứng ở đó, một chiêu này xem ra đúng là dùng được, cho dù không thắng được cũng có thể đánh cho thế hoà không phân thắng bại, ít nhất người chắc có lẽ không có vấn đề.

Trong nội tâm Tô Liệt thầm suy nghĩ lấy, đối với quyết đoán của mình cũng rất thoả mãn.

Không đợi những người chung quanh nghị luận, tất cả mọi người chỉ thấy Tiểu Bạch mãnh liệt đánh về phía mặt đất.

- Oanh!

Lấy Tiểu Bạch làm trung tâm, phạm vi mười mấy thước trong đại điện trực tiếp sụp đổ xuống dưới, mặt đất lún xuống năm sáu mét. Không đúng, không phải sụp đổ, là bị lực lượng Tiểu Bạch đánh sụp xuống, Tiểu Bạch lao tới phía dưới, Lý Lượng đang vây quanh Tiểu Bạch vẫn còn chớp động cũng chợt cảm thấy không tốt.

Mượn dùng pháp bảo phi hành ngắn ngủi hắn cũng biết, nhưng mà này quá nhanh, hơn nữa Tiểu Bạch đã tạo thành hấp lực, trực tiếp kéo hắn tới. Chân Lý Lượng vừa mới chạm đất, thời điểm còn muốn biến hóa thân pháp, lại cảm giác được một cổ hàn khí, thân thể Lý Lượng chớp động, nơi này rộng vài chục thước, cái hố năm sáu mét cũng không tính là gì, nhưng bất luận hắn chớp động như thế nào, cổ hàn khí kia vẫn ở phía sau hắn.

Người chung quanh đã sớm xem ngây người, choáng váng, thân thể Tiểu Bạch không chỉ lớn hơn người bình thường một chút, vậy mà tốc độ không kém Lý Lượng chút nào, chăm chú đi theo sau lưng Lý Lượng.

Tô Liệt nghẹn họng nhìn trân trối, đây là yêu thú sao? Làm sao có thân pháp di chuyển thần kỳ như vậy, đây là yêu thú sao? Làm sao lại quỷ kế đa đoan như vậy. Tô Liệt có một cảm giác đầu thiếu dùng, tại sao có thể như vậy, trong trưởng lão hội, thân pháp của Lý Lượng là mạnh nhất, vậy mà không sánh bằng một con yêu thú.

Đột nhiên Lý Lượng phát hiện trước mắt có thêm một con gấu màu trắng, bàn chân nó đang vỗ tới mình. Ngăn cản không được, tránh. . . Ý nghĩ này mới xuất hiện, muốn né tránh cũng đã không còn kịp rồi, bởi vì vị trí Tiểu Bạch xuất hiện đúng là vị trí hắn vừa biến hóa, hắn toàn lực chạy nước rút, muốn đột nhiên cải biến căn bản làm không được.

- Bành!

Lý Lượng ngăn cản cũng không kịp ngăn cản, đầu trực tiếp bị Tiểu Bạch tát bay ra ngoài, trên không trung trực tiếp bị hàn khí đóng băng, may mắn thế nào lại bay về phía Tô Liệt.

Tô Liệt vốn là vô cùng khiếp sợ khoát tay, cách không một chưởng đánh nát cái đầu đã đóng băng của Lý Lượng.

Giờ khắc này, ở trong đại điện đã không có nghị luận, tất cả mọi người cảm nhận được đều là vô cùng hàn ý.

Mà trong nội tâm những trưởng lão đứng bên Tô Liệt này đột nhiên có một cảm giác bi thương tức giận, nhất là vừa rồi Tô Liệt ra tay cách không đánh nát đầu Lý Lượng. Trên thực tế bọn hắn có quá nhiều sự tình cùng một nhịp thở với Tô Liệt, hơn nữa bọn hắn cũng muốn nịnh bợ Lam Mi, cho nên vừa rồi mới ủng hộ Tô Liệt, nhưng giờ phút này trong lòng đều rất bi thương.

Giờ phút này hưng phấn nhất không phải Trình Cung, mà là Khương Vĩ Tường, nụ cười trên mặt Khương Vĩ Tường cũng đã gần không che dấu được.

Trong nội tâm Trình Cung giật mình, không phải Đại Bạch Tiểu Bạch thủ thắng, mà là bọn hắn bạo phát ra hàn khí kia, hẳn là Cửu Huyền Hàn Khí có thể so sánh cùng Tam Vị Chân Hỏa. Lúc trước ngay cả lão Băng Long cũng đau khổ tìm kiếm tu luyện, không nghĩ tới Đại Bạch cùng Tiểu Bạch vậy mà trời sinh có được loại hàn khí này, tuy bây giờ còn rất yếu ớt, nhưng tương lai một khi lớn lên, uy thế không gì sánh kịp. Xem ra, về sau phải huấn luyện tụi nó một chút, làm sao có thể dùng tốt Cửu Huyền Hàn Khí này, ngàn vạn lần chớ lãng phí.

Tuy trời sinh có được Cửu Huyền Hàn Khí, nhưng có thể phát huy triệt để lực lượng này hay không, lại rất khó mà nói. Bất quá Trình Cung tin tưởng, bọn nó đã theo mình, cái này khẳng định không thành vấn đề, hiện tại hàn khí kia chỉ là phòng ngự, so với Cửu Huyền Hàn Khí còn kém rất xa, so với Xích Viêm Chân Hỏa cùng Tam Vị Chân Hỏa cũng chênh lệch không bao nhiêu.

May mắn là người trong sân không ai nhận thức, nếu không chỉ sợ cũng sẽ đoán ra thân phận của Đại Bạch, Tiểu Bạch, căn bản không phải yêu thú, Yêu tu gì mà là Thánh thú do thiên địa sinh ra.

Hai cuộc tranh tài, chấm dứt đều rất nhanh, sau đó là yên lặng ngắn ngủi, sau đó có đám trưởng lão bên Tô Liệt nhìn Trình Cung. Ít nhất hai đầu đại hùng đã xuất thủ, còn dư lại cũng không quá mạnh.

- Vân Đan Tông. . .

Một tên trưởng lão trong đó lúc này đứng dậy, hắn nghĩ nếu ở thời điểm Tô Liệt khó khăn nhất mình lập công, về sau khẳng định tiền đồ vô lượng.

Hắn vừa đi ra, Trình Lập liền động. Thân là thành viên Huyết Chiến, chính diện chiến đấu Trình Lập không có vấn đề, nhưng bọn hắn đối với ám sát cũng không kém, tuy giờ phút này không phải ám sát, nhưng mà tên trưởng lão ở đằng kia báo danh còn chưa xong, Trình Lập đã xông ra ngoài. Trải qua đoạn thời gian trước huấn luyện, Trình Cung đã đột phá tới Siêu Phàm kỳ đỉnh phong, Trình Lập tại thời khắc này đem tất cả lực lượng bạo phát ra.

Người như điện, kiếm như quang, một đạo hỏa diễm trực tiếp lóe lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status