Bất hủ phàm nhân

Chương 543: Đắc tội Đan Đạo Tiên Minh


- Chuyện gì?

Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi.

Theo lý thuyết Ôn Liên Tịch dầu gì cũng là một Thiếu thành chủ Hạ tiên thành, hiện tại có chính bản thân hứa hẹn hỗ trợ dự thi, còn có chuyện gì làm cho nàng lo lắng như vậy?

- Vĩnh Anh đan dược đạo thi đấu xảy ra chuyện...

Ôn Liên Tịch giọng nói có chút gian nan, giờ khắc này nàng dường như mất đi chủ kiến.

Mạc Vô Kỵ trong lòng cả kinh, đan dược đạo thi đấu này hắn càng là quan tâm. Hắn quan tâm là Uẩn Tiên Tiên Cốc thông qua đan dược đạo thi đấu sắp mở ra, nếu là đan dược đạo thi đấu xảy ra vấn đề, Uẩn Tiên Tiên Cốc không mở ra, hắn chạy đi đâu làm Minh Tâm Thần Hoa?

- Là chuyện gì?

Mạc Vô Kỵ rất nhanh liền tỉnh táo lại.

- Cha ta phát tới tin tức, vừa rồi Thiên Đế đã bị áp lực khắp nơi, sửa lại điều kiện tham gia tranh tài. Trừ đi địa vực hạn chế, trừ đi tuổi hạn chế...

Ôn Liên Tịch trong giọng nói tràn đầy tuyệt vọng.

Mạc Vô Kỵ nghe đến đây trong lòng buông lỏng, dường như cũng không phải quá bi đát, bất quá là thân phận Đan Sư tham gia tranh tài có biến hóa, cái này cũng không ảnh hưởng hắn dự thi a? Vì sao Ôn Liên Tịch muốn tuyệt vọng như vậy?

Ý niệm trong đầu hơi chút thay đổi, Mạc Vô Kỵ dĩ nhiên hiểu được, vì sao Ôn Liên Tịch tuyệt vọng như vậy. Trừ đi hạn chế, vậy thì đồng nghĩa với hết thảy Tiên Vực Đan Sư đều có thể dự thi, thậm chí Đan Đế đều có thể dự thi. Cứ như vậy, hắn vốn có hi vọng thu được thứ tự, ở trong mắt Ôn Liên Tịch, liền không còn có hi vọng.

Thử nghĩ Uẩn Tiên Tiên Cốc loại địa phương này, người nào không muốn đi vào? Dù cho là những Đan Đế đó cũng muốn đi vào, chứ đừng nói chi là các Đại Tiên vực tông môn và Thiên Chủ.

Một cái địa phương bản thân có cửu cấp tiên linh thảo, ý vị như thế nào?

- Liên Tịch, cô không cần lo lắng, việc này đối với chúng ta mà nói ảnh hưởng cũng không lớn.

Mạc Vô Kỵ an ủi nói một câu.

Mạc Vô Kỵ là thật không lo lắng, hắn dầu gì cũng là một cái ngũ phẩm Tôn Cấp Đan Vương, càng là có thể luyện chế lục phẩm hạ đẳng tiên đan, nói hắn là lục phẩm Đan Vương cũng không quá đáng. Dùng thực lực của hắn bây giờ, coi như là toàn bộ cường giả Tiên Vực luyện đan tham gia hết, hắn muốn đi vào top năm mươi, hẳn là không thành vấn đề sao?.

Mạc Vô Kỵ thế nhưng là biết, bảy đại Tiên Vực cộng lại, cũng không có mấy người Đan Đế. Trước không nói những Đan Đế đó có đi dự thi hay không, dù cho những Đan Đế đó kéo xuống mặt mũi đi dự thi, thì tính sao? Lần tranh tài này là lấy top năm mươi, cũng không phải lấy top năm.

Đối với Ôn Liên Tịch nói Thiên Đế bị áp lực, Mạc Vô Kỵ cũng có thể đoán ra một phần. Không cần phải nói hẳn là các Tiên Vực tông môn cùng cường giả còn lại, đỏ mắt Vĩnh Anh Tiên Vực Uẩn Tiên Tiên Cốc, lúc này mới muốn làm áp lực cho Vĩnh Anh Tiên Vực Thiên Chủ, muốn thông qua phương thức tham gia tranh tài, thu được một phần danh ngạch tiến vào Uẩn Tiên Tiên Cốc.

- Cha ta yêu cầu ta lập tức đem dự thi ngọc bài đưa trở về...

Ôn Liên Tịch chật vật nói.

Trước kia hắn Anh Thủy Tiên Thành muốn tìm một một vài Đan Sư mạnh dự thi, khó hơn lên giời. Hiện tại Đan Sư có thể giúp Vĩnh Anh Tiên Vực dự thi thật sự là nhiều lắm, nhiều không cần bọn họ đi tìm, liền sẽ chủ động tìm tới cửa.

Mạc Vô Kỵ cũng có thể lĩnh hội tâm tình Ôn Liên Tịch, dù sao Đan Đạo Tiên Minh cường giả luyện đan nhiều lắm, chính hắn là thuộc Đan Đạo Tiên Minh. Lần này Uẩn Tiên Tiên Cốc thông qua đan dược đạo thi đấu, Đan Đạo Tiên Minh các đại đan sư nhất định là giống như hắn tìm kiếm danh ngạch dự thi khắp nơi.

Mạc Vô Kỵ không có nói tiếp cái gì bảo đảm, thiên hạ cường giả nhiều lắm, hắn mặc dù có nắm chặt tiến vào top năm mươi, nhưng không thể xác định. Huống hồ hắn mới vừa rồi cùng Ôn Liên Tịch đã nói ảnh hưởng cũng không lớn, nếu mà Ôn Liên Tịch mạnh mẽ muốn thu về danh ngạch dự thi của hắn, hắn cũng không có cách nào cứng rắn đoạt.

Bất quá hắn tin tưởng coi như là không có ngọc bài của Ôn Liên Tịch, hắn cũng có biện pháp lấy được danh ngạch tranh tài, cùng lắm thì hắn cầm ra thân phận bản thân là Đan Đạo Tiên Minh trưởng lão danh dự.

Thấy sắc mặt Ôn Liên Tịch tái nhợt, Mạc Vô Kỵ lại nói:

- Ta có bảy mươi phần trăm nắm chắc sẽ giúp Anh Thủy Tiên Thành vào top 50, hơn nữa ta nói một câu không dễ nghe, coi như là ngươi lại đem ngọc bài thu hồi đi mời Đan Sư khác đến dự thi, kết quả cũng sẽ không tốt hơn đâu.

Ôn Liên Tịch làm sao không biết câu nói Mạc Vô Kỵ phía sau là thật, loại chế độ này dự thi không có hạn chế, sức cạnh tranh của Anh Thủy Tiên Thành cũng không có bao nhiêu. Các Đan Vương tốt đều bị người khác đoạt đi, đến phiên Anh Thủy Tiên Thành sợ rằng chỉ có kém nhất.

Lúc bình thường tứ phẩm, ngũ phẩm Đan Vương là tồn tại xa vời, thế nhưng là tại đan dược đạo thi đấu, vậy thật không coi vào đâu. Nói là kém cỏi nhất, cũng không quá đáng.

- Mạc đại ca, ta tin tưởng ngươi. Ngươi trước ở lại sao?, ta trở về cùng cha ta nói. Đến lúc đó, ngươi chỉ cần đại biểu ta Anh Thủy Tiên Thành đi dự thi là được rồi.

Ôn Liên Tịch rốt cục hạ quyết tâm, nàng đã tại lần đầu tiên làm sai, nếu mà làm tiếp sai lần thứ hai, tiếp tục thu hồi ngọc bài, vậy thì không phải là hiểu lầm, mà là nhân phẩm của nàng có vấn đề.

Ôn Liên Tịch nói xong, lại cúi người hành lễ đối với Mạc Vô Kỵ sau đó, xoay người rời đi.

Mạc Vô Kỵ vội vàng gọi lại Ôn Liên Tịch:

- Chờ một chút, chúng ta add nick Facebook cái đê?.

Ôn Liên Tịch lắc đầu:

- Không được, ta lo lắng cha ta sẽ ép ta nói ra nick của ngươi, ta đi trước đây, chuyện dự thi liền xin nhờ Mạc đại ca.

Ôn Liên Tịch là sự thật lo lắng, coi như là cha nàng không ép buộc, mẹ nàng ở một bên cũng nghĩ hết tất cả biện pháp làm cho nàng nói ra thân phận của Mạc Vô Kỵ.

Nhìn Ôn Liên Tịch vội vã đi ra khỏi tức lâu, Mạc Vô Kỵ cũng là thầm than một tiếng, người và người thật là không thể so sánh a.

Hắn nghĩ đến Kế Nguyệt đồng dạng tuyệt sắc, nữ nhân kia trong lòng ngoại trừ lợi dụng chính là lợi dụng. Vô luận là Kế Nguyệt hay là Mộ Dung Tương Vũ, tại nhân phẩm đều so ra kém Ôn Liên Tịch mới vừa đi.

Mạc Vô Kỵ đang muốn phát một nhánh tin tức cho Lâm Cô hỏi một chút, liền nhận được tin tức của nàng. Lâm Cô không có dùng thân phận bài của hắn liền tìm được nơi ở, tại Nguyệt Quy Tiên Tức Lâu, còn giúp hắn đặt một căn phòng.

...

Anh Cốc Tiên Tức Lâu, Vĩnh Anh Tiên Vực đệ nhất tiên tức lâu. Vô luận tại Vĩnh Anh Tiên Vực vị trí, hay là trình độ xa hoa, đều là độc nhất vô nhị.

Dù cho Anh Thủy Tiên Thành chỉ là một cái Hạ tiên thành, thành chủ Ôn Hầu của Anh Thủy Tiên Thành, cũng là có tư cách ở tại Anh Cốc Tiên Tức Lâu.

Giờ khắc này ở trong phòng tầng bốn của Anh Cốc Tiên Tức Lâu, Ôn Liên Tịch vừa mới trở về đang cúi đầu khoanh tay đứng ở chính giữa. Phía trên đã ngồi bốn người, ngoại trừ thành chủ Anh Thủy Tiên Thành Ôn Hầu ra, còn có tứ phẩm Đan Vương Đàm Lương trợ giúp Anh Thủy Tiên Thành tham gia lần này đan dược đạo thi đấu. Đàm Lương tuy là tứ phẩm Đan Vương, lại đại biểu cho Anh Thủy Tiên Thành cao nhất đan đạo trình độ.

Hai người khác một người đầu đội mũ cao, sắc mặt lạnh nhạt híp mắt, thoạt nhìn đối với tất cả sự vật đều không thèm để ý. Người còn lại vẻ mặt ngạo nghễ, đang trên cao nhìn xuống nhìn chằm chằm Ôn Liên Tịch. Về phần mẫu thân của Ôn Liên Tịch, lúc này chỉ có thể ngồi dưới.

- Liên Tịch, còn không nhanh chóng tới chào Đan Đạo Tiên Minh hai vị Đan Vương, Cảnh Tể Đan Vương và Địch Bách Sinh Đan Vương.

Ôn Liên Tịch vừa tiến đến, Ôn Hầu liền vội vàng nói.

Ôn Liên Tịch khéo léo khom người thi lễ:

- Ôn Liên Tịch ra mắt Cảnh đan Vương tiền bối, ra mắt Địch đan Vương tiền bối.

Cảnh Tể vẫn như cũ híp mắt lấy ánh mắt không có phản ứng, cũng không biết Ôn Liên Tịch ân cần thăm hỏi, hắn có nghe hay không thấy. Về phần Địch Bách Sinh vẻ mặt ngạo nghễ, ngược lại hơi gật đầu một cái.

Ôn Hầu liền vội vàng nói:

- Liên Tịch, mau đem ngọc bài dự thi đan dược đạo thi đấu lấy ra. Cảnh Tể Đan Vương cùng Địch Bách Sinh Đan Vương đều là Đan Đạo Tiên Minh ngũ phẩm Đan Vương, bọn họ lần này nguyện ý thay chúng ta Anh Thủy Tiên Thành dự thi, là Anh Thủy Tiên Thành có phúc...

- Vậy Đàm bác trai thì sao nè?

Ôn Liên Tịch sửng sốt, trong lúc nhất thời không nghĩ lên đến chính mình cầm không ra ngọc bài dự thi, mà là lo lắng cho Đàm Lương.

Đàm Lương nhưng là phí hết tâm tư vì Anh Thủy Tiên Thành, có người đến dự thi, lập tức liền đem đàm bác trai đá văng ra, dường như không có đạo nghĩa sao??

Đàm Lương nghe được Ôn Liên Tịch còn đang suy nghĩ lấy tới, liền vội vàng cười nói:

- Liên Tịch, không cần lo lắng cho ta. Anh Thủy Tiên Thành có Đan Đạo Tiên Minh đan Vương tiền bối đến hỗ trợ thi đấu, ta chỉ thêm hài lòng.

Ôn Hầu cũng gật đầu:

- Liên Tịch, ngươi không cần lo lắng những thứ này, lại đem danh ngạch ngọc bài dự thi lấy ra cho ta là được rồi.

- Xin lỗi, cha, dự thi thân phận bài ta đã không thể lấy về được...

Ôn Hầu nghe nói như thế, sắc mặt nhất thời trầm xuống, hắn lại đem một quả dự thi thân phận bài cho nữ nhi, một là sủng ái nữ nhi, còn có một cái là biết lại cũng tìm không được Đan Sư tốt hơn so với Đàm Lương dự thi. Nếu mà Đàm Lương không cách nào tiến vào top năm mươi, tìm thêm Đan Sư khác đến, cũng vậy.

Hiện tại Anh Thủy Tiên Thành có hi vọng rồi, hắn há có thể cho phép nữ nhi lại đem hai cái thân phận bài dự thi quý báu tùy ý cho người khác? Huống chi, hai người này có thể đắc tội sao?

- Liên Tịch, ngươi phải thông cảm cha ngươi, mau chóng đem thân phận bài dự thi cầm về.

Chính là mẹ Ôn Liên Tịch - Yến thiên linh, ngồi đầu dưới cũng không nhịn được khuyên.

Ôn Liên Tịch ngẩng đầu thành khẩn nói:

- Cha mẹ, thân phận bài kia là thật sự không cầm về được, ta gặp phải một Đan Sư, hắn nói sẽ đại biểu Anh Thủy Tiên Thành dự thi, ta liền đem thân phận bài cho hắn. Lúc đi, mới nhớ tới đã quên xin số và hỏi nick FB của hắn, cả ta hiện tại cũng không biết hắn ở nơi nào.

Nghe được Ôn Liên Tịch nói, mấy người hai mặt nhìn nhau.

Cảnh Tể vẫn híp mắt mắt rốt cục mở mắt, chỉ là hắn hừ lạnh một tiếng, gương mặt không thoải mái:

- Nếu Anh Thủy Tiên Thành đã có cao nhân dự thi, vậy cũng không dùng được chúng ta, chúng ta cáo từ.

Đang khi nói chuyện, hắn đứng lên. Thấy Cảnh Tể đứng lên, Địch Bách Sinh cũng đứng lên theo.

- Hai vị Đan Vương xin dừng bước, ta nhất định sẽ tìm về tấm dự thi thân phận bài này, sau đó đưa đến trong tay hai vị Đan Vương.

Ôn Hầu cấp thiết đứng lên, giọng nói có chút vội vàng nói.

- Đã như vậy, vậy chờ ôn thành chủ cầm lại ngọc bài sau đó, lại tới tìm chúng ta sao?.

Nói xong câu đó, Cảnh Tể cùng Địch Bách Sinh không để ý Ôn Hầu nữa, rời đi chỗ ngồi, cấp tốc đi ra ngoài.

- Liên Tịch, ngươi xông đại họa rồi.

Chờ hai vị Đan Vương rời đi, Yến thiên linh thở dài. Nàng không hiểu nữ nhi vẫn hiểu chuyện khéo léo, vì sao lần này cần làm ra loại này thái quá cử động.

- Cha mẹ, nếu Vĩnh Anh Tiên Vực đan dược đạo thi đấu buông ra quy tắc tranh tài, vậy coi như là cảnh Đan Vương cùng địch Đan Vương tham gia, chỉ sợ cũng...

Ôn Liên Tịch tính tình ôn hòa, không nói ra coi như là hai người tham gia, cũng không có thể thu được thứ tự.

Ôn Hầu cúi đầu, không để ý tới đáp lại nữ nhi.

Yến thiên linh lại than một tiếng nói:

- Liên Tịch, Đan Đạo Tiên Minh Đan Vương tới cửa hỗ trợ dự thi, ngươi biết chúng ta cự tuyệt là chuyện quá nghiêm trọng sao? Ai...

Ôn Liên Tịch trong lòng trầm xuống, nàng dĩ nhiên quên mất vừa rồi đi hai người kia là Đan Đạo Tiên Minh Đan Vương đến. Đan Đạo Tiên Minh Đan Vương, chính là Vĩnh Anh Tiên Vực Thiên Chủ cũng phải cấp vài phần mặt mũi. Chính mình nói đã không còn ngọc bài dự thi, đối phương khẳng định cho là lừa gạt bọn họ.

Anh Thủy Tiên Thành vốn chính là thời buổi rối loạn, hiện tại lại đắc tội hai nhân vật cao cấp quan trọng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status