Cấm huyết hồng liên

Chương 242: Tên đứa con rơi


Hai ngày sau, vòng 25 cường rốt cuộc bắt đầu. Khi đại hội đem bảng danh sách thi đấu đưa tới lại làm cho mọi người kinh ngạc, Dịch Vân xếp ở trận đầu, mà đối thủ của hắn là một gã sáu sao trung giai hỏa hệ Pháp Cuồng, đồng cấp với hắn hiện tại.

"Chỉ là trung giai? Ma đấu đại hội từ lúc đầu 3 vạn người, đào thải đến giờ còn 50 người, đi vào đại chiến tranh đoạt 25 cường giả, như thế nào còn có tuyển thủ trình độ trung giai? Anna không dám tin, kinh hô.

"Khụ khụ khụ!" Ca Đức phó viện trưởng ho nhẹ vài tiếng, nói:"Anna, ngươi nói như vậy là không đúng rồi, Dịch Vân cũng là tuyển thủ trung giai, không phải vẫn vào trong danh sách 50 cường sao? Có lẽ tuyển thủ này giống như Dịch Vân, đều là thâm tàng bất lộ, có bản lĩnh khiêu chiến vượt giai."

Mọi người thấy tên tuyển thủ này, hiện ra biểu tình quái dị, vừa rồi Ca Đức nói căn bản là giải thích cho Dịch Vân, tuyển thủ này theo đại hội từ đầu đến giờ, gặp mấy đối thủ đều là trình độ sơ giai, cao nhất cũng chỉ là trung giai, có thể nói toàn bộ bằng vào vận khí mới còn chưa có thua.

Lấy thành tích mà xem, hắn có thể là người dự thi may mắn nhất đại hội lần này, mà vận khí Dịch Vân lại gần như vậy, giúp hắn một người thăng cấp vào tranh đấu vòng 25 cường giả.

Thở dài một hơi thật sâu, Anna nói: "Ai, vận khí của ngươi thật sự là quá tốt, ngay cả tỷ lệ thấp như vậy vẫn chui vào tay ngươi, lấy thực lực trước mắt của ngươi, căn bản không đánh vào sâu hơn 25 cường, trận đấu này ngươi thắng là chắc rồi."

Đối mặt với biểu tình quái dị và ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, Dịch Vân bất đắc dĩ nhún vai, rồi đi vào trong hội trường.

Mọi người cho rằng hắn may mắn, chỉ vì bọn họ đều nghĩ đã hiểu rõ thực lực của hắn, ngoại trừ Anna và một ít người, tất cả đều không cho rằng hắn có hy vọng đánh sâu vào bài banh 10 cường giả, cho nên mới mong hắn gặp tuyển thủ yếu nhược, đề cao thành tích ở Ma Đấu đại hội này.

Nếu có thể tiến vào hàng trăm cường, tương lai điều kiện được các thế gia mời chào sẽ nâng lên không ít, chỉ cần ở hàng 10 danh cường giả, giá trị bản thân lập tức thăng lên theo số nhân. Đây là hy vọng nhất của bọn họ, đây cũng là ý nghĩa Ma Đấu đại hội được xưng là Long Môn.

Chỉ là bọn họ không biết, Dịch Vân hoàn toàn không có ý định tranh đoạt bài danh hay hứng thú với các thế lực ở đế quốc, từ đầu đến cuối, mục tiêu của hắn chỉ có một, đó là đạt quán quân, tự tay thu hồi lãnh địa Yêu Đạt Trấn của gia tộc.

Hắn đứng ở đây, chỉ vì chuyện đó mà chiến.

Đã có mục tiêu cố định, tự nhiên không tồn tại vận khí hay vấn đề, chỉ cần một đường bất bại, đại hội lần này có bao nhiêu cường giả đều là đối thủ của hắn, tránh không khỏi, cũng trốn không thoát, chính là sớm hay muộn thôi.

Hắn rất khác biệt với mọi người, không chỉ tầm mắt không giống nhau mà còn ở trình độ cao thấp, có thể bọn họ thấy Dịch Vân như vậy đã mỹ mãn nhưng với hắn còn cả một đại dương mênh mông chèo chống.

Giới hạn tầm mắt quyết định thành tựu của một người, mọi khuôn khổ trên thế gian đều rất phức tạp, chỉ cần ngươi dám cầu dám nghĩ là có cơ hội thành công.

Ngay từ đầu trận đấu, Dịch Vân còn chưa động thủ, tên đối thủ đã nhanh chân chạy ra cạnh đấu trường, cách hắn rất xa, hắn cảm thấy khó hiểu, hỏi: "Ngươi chạy ra đó làm cái gì? Chỗ đó không có lợi thế gì a!"

Đối mặt trận đấu này, tuy rằng hắn tin tưởng 10 phần thắng lợi, nhưng hắn không hề khinh thị đối thủ.

Có thể còn đứng tại chỗ này, tất cả đều là học viên mạnh của đế quốc, đối với người mạnh tự nhiên hắn tôn trọng đối phương. Cũng là tôn trọng chính mình, hắn thật cẩn thận ứng chiến, hành động vừa rồi của đối phương quá kỳ lạ, làm hắn hồ đồ.

Đối thủ là một thiếu nữ chừng 20 tuổi, tóc dài nâu đỏ, gần như giống với tóc A Lôi Lạp, chỉ thấy nàng vẻ mặt đề phòng, nói: "Có thể đánh vào vòng 25 người đã là cực hạn của ta, vốn ta chỉ biết trận này thua là chắc rồi, không nghĩ tới đối thủ lại là ngươi, cái tên điên cuồng này. Tuy là chuyện đã đoán trước, nhưng ta tuyệt không cho ngươi có cơ hội đánh ta đâu!"

Dứt lời, thiếu nữ theo bản năng sờ sờ cái mông, lại lui một bước nữa, vô cùng cẩn thận nhìn cử động của Dịch Vân.

Thiếu nữ không thèm quan tâm đang ở giữa sân, đưa tay che cái mông khiến toàn trường choáng váng, nàng không sợ thực lực hắn, mà sợ hành động "luyến mông" của hắn. Nếu để hắn lại làm chuyện tương tự chỉ sợ tinh thần nàng bị đả kích không nhỏ.

"Gã yêu mông" Dịch Vân thần kinh cực ngố, hoài nghi chính mình có nghe lầm hay không? Thú vị ác nha!"

Lúc này toàn trường truyền đến âm thanh ồn ào.

"Dĩ nhiên lại gặp tên Mến mông cuồng ma, vận khí cô nàng kia thực tệ a!"

"Người này quả thực làm mất mặt toàn thể nam nhân. Đàn ông con trai có loại hứng thú này có thể hiểu được. Nếu ở nhà thì đỡ rồi? Như thế nào dưới ban ngày ban mặt hắn dám làm cái chuyện "đẹp đẽ" đó, nói thật, ta thật bội phục dũng khí của hắn. Dám đối địch với toàn thể nữ nhân thiên hạ."

"Xem ra cô gái kia rất thông minh. Còn biết trốn xa hắn, chắc là không muốn bị hắn trình diễn màn "mến mông", ai…!"

Hiện trường ồn ào hiển nhiên là Dịch Vân nghe được: "Cái gì là "mến mông cuồng ma?" Danh hào này thế nào gắn lên đầu ta? Ta lúc ấy chẳng qua thay cha dạy dỗ một chút mà thôi, thật sự … thật sự hết chỗ nói rồi!"

"Ha ha ha!" Môn La cười to nói: "Tiểu tử, hình như thiên sinh của ngươi không tốt, danh hào bất nhã nào cũng dính dáng đến ngươi, chung quy đều nâng ngươi lên một tầm cao mới, rất quyết đoán, nam nhi đại khí là ngươi!"

"Nói thực ra, lão đại ta cảm thấy cũng tốt. Ít nhất về sau ngươi ngươi có gặp tuyển thủ là nữ, các nàng nhất định đều đề phòng ngươi như vậy, thực lực thế nào cũng bị giảm mạnh, cứ như thế ngươi càng dễ dàng thắng lợi, chuyện tốt nha! Ha ha ha …!"

Nhìn nữ đối thủ giống như phòng ôn dịch, trong lòng Dịch Vân kêu oan không ngớt, chỉ đành cười khổ.

Ngâm tụng chú ngữ, hai tay vung lên, hắn thuấn phát năm ma pháp, trong đó bốn cái cấp bậc ngũ giai, chỉ có một đạo là cấp sáu sao – "Bạo viêm phần phong", đối mặt một đối thủ mất đi tâm chiến, coi như kết quả đã định, nàng và hắn đều là sáu sao trung giai hỏa hệ Pháp Cuồng, hiện tại Dịch Vân thi triển ra ma pháp loại nào nàng là rõ nhất. Theo lý mà nói, đã hiểu rõ đặc tính ma pháp, tuy rằng nàng không làm được y như hắn nhưng ngăn cản cũng không quá khó khăn.

Ban đầu nàng cũng nghĩ như vậy, nhưng vừa tiếp xúc với ma pháp, nàng kinh ngạc phát hiện uy lực ngọn lửa công kích cực kỳ mãnh liệt, bản thân triển khai ma lực phát ra Viêm Bích cấp sáu sao mới phòng ngự được một đạo ma pháp, uy lực hỏa viêm như thế căn bản đã vượt xa phạm vi sáu sao trung giai, trình độ đã đến cao giai hoặc có khi tiếp cận đỉnh phong.

Viêm bích nàng bố trí từ đầu trận đấu đều bị đánh vỡ, lập tức lâm vào cục diện đối mặt viêm hỏa bốn phía bao vây, nàng cơ hồ không làm được động tác gì ngăn cản hữu hiệu, lập tức bị hai đầu viêm báo trái phải đánh bay xuống dưới đài. Ngoài dự liệu của mọi người, Dịch Vân trận này thắng lợi quá nhanh chóng.

Trận đấu này hắn thắng hầu như không tốn sức, có thể nói từ đầu cho đến nay, đây là trận thoải mái nhất, nhưng cũng không khiến hắn vui sướng gì, chính là vẻ mặt khổ qua – cau có nói: "Ài ài, mến mông cuồng ma? Tên nghe kinh dị thế này, xem ra về sau không nên cùng với mông nữ đối thủ có quan hệ, thật sự là oan mà!"

Bất kể quá trình thế nào, Dịch Vân coi như tiến vào danh sách 25 cường, đương nhiên theo như các chuyên gia phân tích, thiếu niên có thực lực sáu sao trung giai này hiện tại là nổi tiếng nhất trong đại hội.

Tuy rằng hắn may mắn ngẫu nhiên bắt được đối thủ yếu nhất, nhưng lúc trước căn bản không ai lường trước hắn có thể chống đỡ đến giờ chưa bại, chỉ có thể nói vận khí thiếu niên này thật quá tốt.

Mễ Nặc đương nhiên thấy kết quả này cũng mừng rỡ như điên, may mắn? Là một chuyện thôi, vận khí không phải dễ có, nó cũng là một phần thực lực, từ xưa đến giờ cường giả có ai hỏi quá trình? Chỉ cần kết quả, dù lão lấy hành động "cưỡng bức lợi dụng" biến đệ tử Dịch Vân thành con riêng đi nữa, hắn bước vào hàng ngũ 25 cường, lão cũng hưởng chút vinh quang chứ!

Trên khán đài, Bá Nạp Đốn nhíu mày, lắc đầu nói: "Đối thủ chỉ là sáu sao trung giai, căn bản không thể từ trận này nhìn ra thực lực chân chính của hắn, chỉ khẳng định được tốc độ phóng ma pháp của hắn thật sự mau bất thường. Không nói thực lực Phụ Á kém, mà ngay cả ta thấy Thất Tinh Pháp Tước đối địch trên chiến trường cũng không thi pháp mau như hắn.

"Nếu ngày sau có thể chiêu nạp hắn vào Lam Duy Nhĩ gia tộc ta, thuyết phục hắn đem pháp môn kỳ dị này truyền cho trực hệ đệ tử ta, như vậy tương lai Lam Duy Nhĩ gia tộc khẳng định vinh quang trăm năm."

Dùng võ lập quốc, không chỉ ở Kỳ Vũ đế quốc mà trên Khung Võ đại lục hiện nay, tam đại cường quốc đều là như thế, nếu gia tộc nào có chiến lực cường đại, có thể bảo đảm địa vị ở đế quốc vững chắc.

Lam Duy Nhĩ gia tộc, có thể đứng đầu tứ đại thế gia ở Kỳ Vũ đế quốc, ngoại trừ sở hữu Lôi Hổ quân đoàn ra, còn do Bá Nạp Đốn tướng quân cấp bậc Tám sao này tồn tại, dùng võ lực củng cố quân quyền, dùng võ lực quyết định địa vị cho gia tộc.

Bởi vì chiến lực của gia tộc trọng yếu như thế, cho nên Bá Nạp Đốn mới có thể coi trọng Dịch Vân như thế, tuổi còn trẻ, có tiềm chất vô hạn, sở hữu huyền ảo ma pháp ngay cả thủ tịch đế quốc Pháp thánh cũng nhìn không ra, quả thật có thể đưa Lam Duy Nhĩ gia tộc hắn như nước nâng thuyền, Bá Nạp Đốn đã chuẩn bị không tiếc đại giới mời chào hắn.

Mặc Tây ở một bên nói: "Phụ thân, ngài không thấy trận đấu trước của hắn, tất cả đều thấy trước khi chấm dứt mới có biện pháp thắng lợi, biểu hiện không có gì đặc sắc, hắn biểu hiện trong trận chiến quá bình thường, cũng do chúng ta xem nhẹ thiếu niên này mới dẫn tới Phụ Á chiến bại."

"Ừ, xem ra ta phán đoán cũng đúng. Hắn đang che giấu thực lực chân chính, không muốn người khác để ý làm cho đối thủ khinh thường, Phụ Á chẳng phải thua trong tay hắn sao? Nếu ngay từ đầu liền cẩn thận 10 phần ứng chiến thì sẽ không bị bại mất mặt thê thảm như vậy!"

"Thiếu niên này tâm kế sâu, có thể ẩn nhẫn đến tận lúc này, vượt xa cái tuổi kia của hắn."

Mặc Tây đồng ý nói: "Phụ thân ngài nói đúng, hắn thật quá âm hiểm!"

"Hừ, âm hiểm cái gì?" Bá Nạp Đốn giận dữ nói: "Ngươi làm tộc trưởng mà nói như thế? Còn có lối suy nghĩ buồn cười cỡ này, Người sống trên đời, không phải ngươi khi dễ người thì người khinh thường ta, các đại thế gia tranh đấu không phải thế sao? Biểu hiện của hắn là mưu tính sâu xa, đào một cái hố nhỏ, một đám người nhảy xuống, nhân tài như thế mới có thể sống lâu, cũng bởi vì hắn là loại người sống dai, cho nên càng đáng giá gia tộc bọn ta đem toàn lực mượn sức!"

Dừng một chút, Bá Nạp Đốn thở dài nói: "Ta có chút hối hận chỉ định ngươi làm tộc trưởng đương nhiệm gia tộc. Nếu đổi là Bối Cách, tuyệt đối không thể nói ra lời lẽ đáng cười thế này."

Mặc Tây nghe vậy chấn động toàn thân, nói nhiều sai nhiều, hắn cũng chỉ biết ngậm miệng không nói.

Đúng lúc này trọng tài tuyên bố: "Người thắng, đệ tử Thiên Phong học viện Dịch Vân Tát Nhĩ Đạt!"

"Dịch Vân Tát Nhĩ Đạt?" Bá Nạp Đốn nghe vậy lâm vào trầm tư: "Ta có nghe hắn mang họ Tát Nhĩ Đạt, là con tư sinh của Mễ Nặc, viện trưởng Kỳ Võ học viện mấy ngày này đem tin tức lan truyền đường to phố nhỏ, mắng Mễ Nặc già mà không nên nết, hơn 200 tuổi rồi mà hai lão này còn đấu đá túi bụi, thật là…" mà tên Dịch Vân nghe cái tên này hình như quen quen?"

Ma Đấu đại hội chính là để vinh quang dòng họ, hiện tại người tiến vào 25 cường đều là xuất sắc, không ai không phải là nhân tài lương đống cho tương lai đế quốc, cho nên để biểu hiện tôn kính với cường giả, từ vòng 25 người mới quyết định xưng hô đầy đủ tên họ khi thắng lợi.

Cường giả đứng đầu tự nhiên được tôn trọng, Ma Đấu đại hội lần trước đều lấy quy củ như vậy tiến hành.

Cho nên Bá Nạp Đốn lần đầu nghe tên đầy đủ của Dịch Vân.

Mặc Tây một bên đáp: "Tên Dịch Vân này giống với con trai thứ 7 gia tộc ta, là đứa con rơi bị ta trục xuất khỏi gia môn, tên quái dị này, lúc ấy ả tiện thiếp gia tộc Tư Đạt Đặc tự đặt cho hắn, ta cũng không để ý, nhưng mà không nghĩ tới lại có người trùng tên đó!"

"Cái gì?" Bá Nạp Đốn nghe vậy đứng lên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status