Cẩm tú đỉnh

Chương 71


Tần Thừa Thích chậm rãi cởi xiêm y của Mục Thư Du ra, từng chiếc xiêm y rơi xuống đất, thân thể của Mục Thư Du cũng ngày càng run vì hồi hộp.

“Nàng đang sợ Trẫm sao?” Tần Thừa Thích môi kề bên tai Mục Thư Du nhỏ giọng hỏi.

Mục Thư Du không được tự nhiên trốn tránh hắn: “Hoàng thượng nghĩ nhiều rồi, thần thiếp được thánh sủng, vui còn không kịp, sao lại sợ chứ.”

“không sợ thì tốt, Trẫm tin nàng.”

Mục Thư Du nghe xong cũng không nói, lúc Tần Thừa Thích môi hôn lên chính mình thì lập tức ngừng hơi thở.

Tần Thừa Thích chỉ hung hăng hôn một chút, rồi khẩn cấp ôm ngang lên Mục Thư Du hướng về phía giường, các nô tài cũng biết điều mà đi ra ngoài hết, lặng lẽ đóng kỹ cửa phòng.

Mục Thư Du cỡi hết số quần áo còn lại trên người, Tần Thừa Thích không nhanh không chậm đứng lên, cũng không vội mà chỉ ngồi bên Mục Thư Du nhìn kỹ nàng.

“Hoàng thượng, vẫn nên tắt đèn hết đi, thần thiếp thấy bất nhã.”

“Ái phi của trẫm từ khi nào lại để ý những điều này, Trẫm chỉ hận không thể khiến đèn sáng lên thêm một chút, để Trẫm nhìn rõ ràng hơn.” Tần Thừa Thích nói xong cũng đem xiêm y cởi ra một bên, sau đó tựa vào bên người Mục Thư Du, chậm rãi sờ thân thể ngọc ngà của nàng.

Mục Thư Du bị động để Tần Thừa Thích làm việc, cả người Tần Thừa Thích áp lên nàng, vừa hôn môi Mục Thư Du, cắn, lưỡi cạy mở hàm răng của nàng ra.

Lần này Tần Thừa Thích vẫn không tiếp tục hôn sâu, mà hôn dọc theo cổ trắng ngần của Mục Thư Du rồi di chuyển đến hai gò bồng đảo căng đầy, một tay cầm lấy nắn bóp, rồi dùng lưỡi mút lấy nhũ tiêm hồng hào ngon ngọt, được mùi ngon, tiếng liếm mút ngày càng lớn, tuy trong lòng Mục Thư Du khó chịu, nhưng cả người đều run lên vì sự khiêu khích của hắn, nàng cắn răng chứ không phát ra một tiếng vang.

“Còn mạnh miệng, bên dưới của nàng đã ướt đẫm đây này, rõ ràng ái phi cũng muốn Trẫm. “

Tần Thừa Thích nói xong, đem chân Mục Thư Du tách ra rồi ma sát xung quanh, chậm rãi ra vào u cốc hút hồn, ngón tay hướng lên môi nàng cười nói: “Nàng nếm thử đây là cái gì tư vị gì?”

Mục Thư Du quay đầu trốn tránh, nhíu mày không nói.

Tần Thừa Thích trầm tư một lúc sau bất đắc dĩ nói: “Nàng còn không chịu tha thứ cho Trẫm? Từ lúc nàng khỏi bệnh, nàng luôn bất mãn với Trẫm tuy rằng bình thường thấy nàng vẫn dẫn theo vẻ mặt tươi cười, nhưng nàng luôn đề phòng Trẫm cũng chán ghét Trẫm, lại không chịu cùng Trẫm nói một câu lời thật lỏng. Thư Du, Trẫm không nghĩ nàng lại trở thành như vậy, Trẫm không phải chỉ muốn một quý phi giữ lễ nghi, một hoàng quý phi xuất chúng, Trẫm muốn cùng nàng làm vợ chồng, một đôi vợ chồng bình thường thôi nàng hiểu chứ?”

Mục Thư Du nghe xong cười nhạt một tiếng: “Thần thiếp nghĩ Hoàng thượng lại nói giỡn rồi, Kỷ phu nhân cùng Hoàng thượng là thanh mai trúc mã, bị ủy khuất hậm hực mà chết không nói, suýt nữa cả nhà nàng ta cũng bị vạ lây; thời gian Văn phi theo Hoàng thượng cũng không ngắn, cuối cùng lại chỉ đổi lấy Hoàng thượng một câu không đau lòng; nghe nói thần thiếp và Ô Thục nghi có nhiều điểm giống nhau, lúc trước Hoàng thượng đối với nàng ấy vinh sủng cực kỳ, còn có Thư Yến, Bạch Tử Nhược hòa bình Nam Vương trắc phi … không phải người nào cũng từng cùng Hoàng thượng nhu tình mật ý ân ái, nhưng bây giờ thiếp thấy bọn họ thật đáng thương. Có những vết xe đổ đặt trước mắt, giống như hoa trong nước, thần thiếp sao dám không kinh sợ làm theo quy củ, leo lên Hiền phi như vậy? Hoàng thượng, thần thiếp đã không phải là Thái phi, sau này Hoàng thượng ghét bỏ thiếp, thiếp sẽ không còn đường lui thối lui!”

Tần Thừa Thích nhìn chằm chằm Mục Thư Du, sau đó mở miệng âm thanh có chút khàn khàn: “Nàng nói đều đúng, nhưng vì sao nàng không ngẫm lại, sở dĩ Trẫm đối với họ vô tình, lần nào không phải là vì nàng! Trẫm chỉ muốn nàng tốt, muốn cho nàng cùng Trẫm bên nhau, không muốn khiến trong lòng nàng bởi vì những nữ nhân khác mà chán ghét Trẫm, càng không muốn bởi vì những nữ nhân ấy mà nàng mà bị ủy khuất, chẳng lẽ Trẫm làm như vậy cũng sai? Thư Du, nàng quá tàn nhẫn với Trẫm, môt câu nàng nói Trẫm đều nhớ ở trong lòng, Trẫm biết nàng không muốn cùng khác chung một chồng, điều này Trẫm làm không được, chuyện này không phải do Trẫm quyết định, cho nên Trẫm chỉ có thể tận lực làm cho nàng bớt thương tâm một chút. Trẫm vô tình, Trẫm thừa nhận là mình tàn nhẫn, vì trong lòng Trẫm có nàng, vì nàng trẫm có thể bất chấp xử lý hết tất cả nữ nhân ấy, trẫm làm vậy là sai sao? Phong nàng thành hoàng quý phi là bởi vì nàng có thể đảm đương, với lại vì sao Trẫm nhất định muốn đem Phúc Hân giao cho nàng nuôi nấng, Phúc Hân là đích trưởng công chúa của Trẫm, do nàng nuôi nấng thì sau này ngôi vị Hoàng hậu cũng là của nàng, nàng hiểu không?”

Mục Thư Du nhướn mày: “nói như thế vẫn là thần thiếp hại những người này? Hoàng thượng tâm tư khó lường, thần thiếp cảm kích Hoàng thượng đã sủng ái thiếp, nhưng thiếp không nghĩ đến ngài lại có thể làm hại chính nữ nhân của ngài như vậy.”

“Nàng đúng là máu lạnh vô tình, nàng nghĩ xem có bao giờ trẫm lừa gạt nàng chưa? Trẫm tốt xấu gì cũng luôn nói thật, nàng ở bên ngoài cùng người khác mập mờ không rõ, có bao giờ Trẫm nhiều lời nửa câu? Hay cho câu cho tâm tư khó lường, nàng nói xem có bao giờ trẫm phụ nàng chưa? Trẫm coi nàng là bảo bối, nàng lại hờ hững Trẫm, nàng đối với trẫm như vậy có công bằng với trẫm hay không?” Tần Thừa Thích không cầm lòng được, nói ra hết những gì chất chứa trong lòng.

“Trẫm không cho nàng thờ ơ với Trẫm, Trẫm cũng không tin trong lòng nàng không có Trẫm!”

Tần Thừa Thích bát đầu háo thắng, nói xong cởi tất cả xiêm y còn sót lại, vật cứng rắn nhảy bật ra, hắn mở chân Mục Thư Du ra, sau đó áp mặt vào, môi lưỡi kết hợp liếm cắn hai vách thịt non mềm, sau đó đảo qua hạt châu nhỏ đùa ngịch mút lấy.

Mục Thư Du giật mình lập tức xoay eo lui về phía sau, lại bị Tần Thừa Thích gắt gao đè lại, nàng chỉ có thể thở gấp kinh hô: “Ngài đừng như vậy, mau buông ra!”

Tần Thừa Thích không để ý tới, như là nghiện món ngon này, nắm chặt eo Mục Thư Du rồi cứ vùi đầu trong u cốc hút hồn, liếm qua lại không ngừng, không bao lâu Mục Thư Du liền biến hóa,thân thể run lên, cũng càng ngày càng nóng.

“Còn dám nói không thích Trẫm? Nước ngọc lộ của Ái phi Trẫm đều ăn không hết. “

Tần Thừa Thích đứng lại áp lên người Mục Thư Du, ánh mắt nhìn nàng sau đó lại ngồi dậy, đem thân mình tiến lên phía trước.

Mục Thư Du vừa tỉnh táo lại, chỉ thấy ngực bị đè nén, thở không nổi, vì thế mở mắt nhìn lại, thấy Tần Thừa Thích đang ngồi trên bụng mình, không khỏi nhíu mày.

“Ngài làm cái gì vậy?”

Tần Thừa Thích cười khoái chí: “Trẫm mới vừa khiến ái phi sung sướng, Thái phi cũng có thể khiến Trẫm khoái hoạt mới công bằng.”

Mục Thư Du ngẩn người, lập tức hiểu ý tứ trong lời nói Tần Thừa Thích, không chút nghĩ ngợi quả quyết cự tuyệt: “ Mơ tưởng!”

“Trẫm sẽ làm ái phi cảm thấy thỏa mãn. Nghe lời, chỉ làm một chút!” Tần Thừa Thích vừa nói vừa vuốt hai má Mục Thư Du rồi đột nhiên bóp miệng nàng, đem cự long đang cứng rắn trướng to đưa vào.

Nếu không phải thật sự không thể cắn đứt nó, Mục Thư Du thật muốn một ngụm cắn mắt mầm tai hoạ trước mắt này, trong cơn giận dữ lại nhịn không nổi nữa, nàng dùng hết khí lực mạnh mẽ lật người, Tần Thừa Thích đang bị bao vây sung sướng bởi sự ấm nóng thì mất thăng bằng ngồi xuống trên giường, Mục Thư Du nhân cơ hội này nhanh nhẹn bò lên, đẹp Tần Thừa Thích ngã cuối giường, giận: nói “Thiếp chẳng thấy vui vẻ khoái lạc gì cả, người đừng mơ tưởng thiếp sẽ hầu hạ người, nhanh chóng đến nơi khác đi tìm người đi, sau đó muốn liếm mút gì của các nữ nhân kia thì tùy, liếm chân hầu hạ người ta! Cút nhanh lên!”

Bị gạt ngã ở cuối giường Tần Thừa Thích cũng không đứng dậy, mà cứ thế này ngây ngốc nhìn Mục Thư Du, đột nhiên liền cười ha hả.

“Hoàng thượng, ngài có làm sao không, ngài cần phải coi chừng long thể nha.” Phía ngoài Vu Trung không yên lòng, bên trong có tiếng động lạ, chẳng lẽ là Hoàng thượng lại nghĩ ra chiêu mới?

“Ngươi cứ đứng bên ngoài đi, hoàng quý phi đùa Trẫm cười đấy!”

“Ai, nô tài đã biết.” không có chuyện gì thi tốt, Vu Trung đưng cạnh cửa, trong lòng bồn chồn không biết hoàng quý phi làm gì, có thể khiến Hoàng thượng cao hứng thành như vậy.

“Ngài điên ư?” Mục Thư Du không biết vì sao Tần Thừa Thích mà cười, chỉ nghĩ là Tần Thừa Thích nổi điên.

Tần Thừa Thích rốt cuộc cười đủ, lại cọ cọ bên chân Mục Thư Du rồi bắt lấy Mục Thư Du hai chân: “Hoàng quý phi có thể kháng chỉ, nhưng Trẫm lại không thể làm trái ý hoàng quý phi, hoàng quý phi có một đôi chân trắng trẻo mềm mại như thế, thật sự càng nhìn càng thấy thèm không bằng cho trẫm nếm thử chân của nàng đi.”

Mục Thư Du thấy Tần Thừa Thích cũng không phải là nói đùa, thật sự đem chính chân mình vào miệng hắn, nàng bắt đầu giãy dụa: “Ngài buông ra, thiếp giận thật đó!”

Tần Thừa Thích lại bị mấy đá nên mới từ bỏ, đứng dậy ôm Mục Thư Du cười: “Rốt cuộc nàng cũng chịu để ý trẫm, tức giận rất tốt. Thư Du, đừng thờ ơ với trẫm, đúng là trẫm nhẫn tâm, nhưng khi nàng lạnh lùng với Trẫm, thật sự trẫm rất xót xa.”

Nam nhân này lại muốn làm mình cảm động sao? Mục Thư Du cô gắng kìm nén rung động, thuyết phục chính mình đây có điều là giả, hắn không thật lòng.

“Hoàng thượng đừng khi dễ thần thiếp nữa, không còn sớm vẫn là nghỉ ngơi đi.”

Tần Thừa Thích cùng Mục Thư Du nhìn nhau trong chốc lát, hắn cố che giấu nỗi thất vọng, khóe miệng dẫn theo cười nhẹ: “Trẫm khó được có thể cùng ái phi ân ái làm sao có thể bỏ qua cơ hội này được.”

nói xong liền nâng chân Mục Thư Du gác lên vai, cự long ma sát vào u cốc ẩm ướt vài cái rồi đẩy vào đưa đẩy qua lại.

Mục Thư Du thình lình bị cự long lấp đầy, có chút đau đớn, bất giác khẽ hừ một tiếng nhỏ, Tần Thừa Thích biết nàng khó chịu, chỉ có thể tận lực ra vào chậm rãi.

Mục Thư Du dần dần thích ứng, cảm thấy hắn càng gia tăng lực đẩy, nhịn không được nói: “nhẹ thôi.”

Tần Thừa Thích nghe vậy cúi đầu thân Mục Thư Du một chút: “nàng nói đi có phải rất sướng hay không ?”

Mục Thư Du chỉ có thể gật đầu: “Thiếp rất hưởng thụ, rất sướng.”

“Chỗ nào sướng?”

Mục Thư Du hận đến mức trừng mắt nhìn Tần Thừa Thích, lại không nói gì thêm, chỉ là bị hắn xông vào mạnh mẽ, nhịn không được rên rỉ.

“Ngượng ngùng? Trẫm còn chưa dùng hết lực mà, đợi một lát nàng sẽ càng sung sướng hơn!”

hắn đang muốn giết chết mình trên giường sao? Mục Thư Du hai tay cầm chặt lấy cánh tay Tần Thừa Thích, càng ngày hắn càng ra vào mãnh liệt.

“Hoàng thượng, thần thiếp sợ mình ngã xuống giường. “ Mục Thư Du bị Tần Thừa Thích công kích, nàng vừa nói vừa ngượng ngùng tiếng va đập vì động tác ra vào của hắn.

“Có Trẫm ôm còn nàng, không có chuyện gì! Bên trong này vùa ấm nóng vừa chặt khít, trẫm rất thích!” Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du khó chịu, dứt khoát đem nàng bế dậy, như cũ hung hăng ra vào không ngừng.

Mục Thư Du thật sự là không thể chống lại sự tra tấn này, eo đều cong lên: “Hoàng thượng, Hoàng thượng, thần thiếp thật sự không được, ngài mau xuất ra đi.”

Tần Thừa Thích đem Mục Thư Du đặt tại đầu giường, nâng nàng lên rồi bắt lấy nhũ hoa đang rung lắc mà ra vào kịch liệt không ngừng.

“Đau!” Mục Thư Du cuối cùng nhịn không được nhỏ giọng khóc ra.

“Trẫm so với nàng càng đau hơn, Thư Du sẽ không bỏ Trẫm, có phải không?”

Mục Thư Du không hề lên tiếng, chỉ cắn răng chịu đựng.

“Nàng đúng là người không có trái tim, Trẫm cầu xin nàng, nàng vẫn không chịu!” Tần Thừa Thích lúc này là thật sự điên rồi, liều mạng nhanh chóng ra vào.

Lại qua ước chừng hai khắc, Mục Thư Du chịu khổng nỗi sự mãnh liệt này, sắc mặt trở nên trắng bệch, tay chân dần dần mềm nhũn không có ý thức.

Tần Thừa Thích lại liên tiếp ra vào u cốc, hơn mười lần sau đó mới bắn ra, cao trào qua đi hắn vẫn ôm chặt Mục Thư Du không chịu buông tay, tại bên tai nàng thở hổn hển nói nhỏ: “Thư Du, nàng chỉ có thể thuộc về trẫm.”

Từ hôm đó, Tần Thừa Thích dường như đều ngủ lại an điện, hậu cung phi tần cho dù là có oán hận cũng không dám nói ra, nay Mục Thư Du là hoàng quý phi, chỉ có Hoàng thượng Hoàng hậu nói được, hơn nữa còn có Vu Trung nịnh hót, thật là muốn tìm cơ hội đoạt sủng cũng không có.

“Mục tỷ tỷ, bây giở tỉ thật hãnh diện. “ Cao Y San nói.

Tống Nguyệt Dĩnh ở bên cạnh cười: “ Nha đầu kia sao lại không quy củ như thế, thấy hoàng quý phi cũng không hành lễ, còn gọi tỷ tỷ.”

“Các ngươi đừng có chê cười ta, ba người chúng ta đồng thời tiến cung, các ngươi cũng như ta thôi.” Mục Thư Du thấy Cao Y San xong, tâm tình cũng không cao hứng.

“Là nàng ta nhất định muốn tới gặp tỷ tỷ, ta bị nàng ấy quấy rầy chịu không nổi.” Tống Nguyệt Dĩnh bất đắc dĩ nói.

“Vốn là, hiện tại Song Lan điện chỉ có hai người chúng ta, không bằng Mục tỷ tỷ ở nơi này chơi đi, giúp tiểu công chúa pha trò.”

Tống Tư Nguyệt tức giận nói: “Đó là đích trưởng công chúa của Hòa Hi quốc chúng ta, tôn quý vô cùng, không thể thất lễ, ngươi còn muốn pha trò?”

“Có gì không được?”

Ba người vừa nói cười thì Phúc Hân và cung nhân vào đến: “ Thỉnh an hoàng quý phi.”

Mục Thư Du một tay nâng Phúc Hân dậy: “Nhanh đến đây, cả ngày học mệt rồi lại đây ăn điểm tâm.”

Phúc Hân cười híp mắt tựa vào trong ngực Mục Thư Du, vừa nghe nói có thể ăn điểm tâm thì ôm cổ Mục Thư Du cười khanh khách.

“Dáng vẻ của công chúa thật xinh đẹp, sau này nhất định là đại mỹ nhân, càng khó được là có thể cùng Mục tỷ tỷ thân thiết như vậy.” Cao Y San cảm khái nói.

Tống Nguyệt Dĩnh cũng gật đầu theo: “Vẫn là tỷ tỷ tốt bụng.”

“Phúc Hân là đứa trẻ ngoan, nghe lời lại hiểu chuyện, ta cũng thật lòng yêu thương con bé.” Mục Thư Du nói xong liền hôn lên khuôn mặt bé nhỏ của Phúc Hân.

“không nói tới chuyện này nữa, ta cố ý dẫn theo món đồ chơi này, công chúa có muốn hay không ?” Cao Y San cầm ra một con búp bê vải trêu đùa Phúc Hân.

Phúc Hân hết sức cao hứng, nhưng vẫn là nhìn nhìn Mục Thư Du, Mục Thư Du cười: “Qua đó đi, Cao phu nhân cố ý làm cho con, con phải cám ơn nàng.”

Phúc Hân ngoan ngoãn gật gật đầu, đi đến chỗ Cao Y San nhận lấy búp bê vải, yêu thích không muốn buông tay.

“Công chúa như vậy thật làm cho người ta yêu thích, làm ta cũng muốn sinh một đứa. “ Cao Y San cũng là càng nhìn Phúc Hân càng thích, nhịn không được ôm chầm lấy Phúc Hân trên đùa con bé.

Tống Nguyệt Dĩnh xì một tiếng cười vui vẻ: “Tỷ tỷ, ngài nhìn nha đầu không biết xấu hổ này xem, còn chưa thị tẩm qua mà đã muốn sinh con rồi. “

Mục Thư Du ngược lại là không để ý lời nói của Tống Nguyệt Dĩnh, bởi vì nàng đang nhìn Cao Y San trêu đùa Phúc Hân, cũng không biết như thế nào, nàng cứ luôn cảm thấy vẻ mặt của Cao Y San càng nhìn càng thấy không thích hợp!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.2 /10 từ 3 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status