Cây kim sợi chỉ

Chương 56

Mợ Phượng tức điếng người, mợ gằn giọng nhận xét:

- Đấy chính là điểm khôn của nó đấy. Khôn hơn tất cả những con khốn muốn trèo lên giường cậu Hoan cộng lại. Chỉ e ngay từ ban đầu nó đã phát hiện ra, nó chỉ im ỉm đi để tìm kẻ đứng đằng sau con Cúc thôi. Chẳng biết nó đã nghe ngóng được gì chưa?

- Mợ đừng lo, nấu canh bồ câu hầm hạt sen là ý tưởng của bà Tuyết, gần đây con nghe ngóng được bà với mợ Hân không hoà thuận lắm, chắc chắn mợ Hân sẽ nghi bà Tuyết thôi, không đời nào nghĩ ra là mợ làm đâu.

- Nhưng nếu mợ Hân tới gặp bu Tuyết để làm cho ra nhẽ thì bu sẽ lôi con Cúc tới tra hỏi. Mà con Cúc là đứa khi gặp nguy hiểm sẽ không thể giữ mồm giữ miệng. Khi đó, nó khai ra mợ là điều hiển nhiên.

- Nói vậy thì kiểu gì mợ cũng sẽ bị liên quan ạ?

- Chứ còn gì nữa? Con Hân khốn khiếp dám ung dung giả bộ như đã dùng canh ba tháng. Chắc nó muốn đẩy sự việc lên mức nguy hại nhất, để khi vỡ lở người hại nó sẽ không còn đường thoát.

- Có lẽ thế mợ ạ. Nếu như bị bại lộ ở những ngày đầu tiên thì canh đó chưa ảnh hưởng tới sức khoẻ mợ Hân lắm. Có lẽ mợ Hân sắp hành động rồi.

- Mợ cũng nghĩ vậy. Mày đi nghe ngóng coi, mợ Hân có động tĩnh gì phải báo lại cho mợ ngay.

- Dạ, con biết rồi thưa mợ.

Thằng Tiến ngoan ngoãn đi làm nhiệm vụ. Giữa trưa hôm sau nó quay về bẩm báo:

- Dạ thưa mợ, mợ Hân không có động tĩnh gì cả, sáng nay mợ vẫn đi làm bình thường. Chỉ là… tầm chín giờ sáng thằng Lập có vào phòng cậu mợ, con nhòm trộm từ ngoài cửa thấy nó để quyển sổ khám bệnh vào trong hộc bàn của mợ Hân. Đợi nó đi khuất, con đã lẻn vào chụp trộm được nội dung rồi, con mời mợ xem qua ạ.

Mợ Phượng lướt qua những tấm hình trong điện thoại của thằng Tiến rồi khinh bỉ nói:

- Con khốn! Dám làm giả sổ khám bệnh! Cái gì mà bị nhiễm độc dẫn tới suy buồng trứng, ảnh hưởng trầm trọng tới khả năng sinh sản? Xàm xí! Nó có uống canh đâu mà kêu bị nhiễm độc? Láo toét!

- Giờ phải tính sao hả mợ?

- Không lo, vỏ quýt dày đã có móng tay nhọn.

Mợ Phượng vừa nói vừa bĩu môi bóc vỏ quýt, sau khi thong thả nhâm nhi hết cả quả, mợ mới bấm điện thoại gọi cho thầy Thanh. Thầy Thanh là thầy lang giỏi có tiếng rồi, trình độ mợ Hân so với thầy thì chỉ là phận hậu bối thôi. Thầy kín tiếng nên ít người biết về thân thế của thầy, mợ chỉ nghe đồn hồi xưa thầy từng làm hiệu trưởng dưới thành phố, vì thất tình mà bỏ lên miền núi dạy học. Thầy hiền lành, nho nhã nên được cô giáo Tâm ưng lắm. Cô Tâm là con gái cưng của bà Tương, người đàn bà duy nhất có con mà không có chồng ở vùng này nhưng không hề bị kỳ thị, bởi vì hồi còn sống bà ấy từng chữa bệnh cứu nhiều người. Vì con gái không có hứng thú với Y thuật nên bà Tương truyền nghề lại cho con rể. Bà Tương hơn bu Hoa nhà mợ hai chục tuổi, nhưng hai người mất cùng một năm. Hồi ấy mợ Phượng chưa lấy cậu Lộc nhưng bu Hoa vẫn cho phép mợ gọi bu là bu, nghe tin dữ mợ khóc sưng cả mắt. Rồi vì nhớ bu quá nên mợ đổ bệnh. Bu Phương mời thầy Thanh tới khám cho mợ. Qua tiếp xúc mợ thấy thầy Thanh là người chính trực, mợ từng biếu thêm tiền nhưng thầy dứt khoát không lấy. Rất nhiều học trò cũ của thầy sau khi lên thành phố học lấy cái bằng đã trở về quê dạy học. Còn thầy Thanh thì sau khi bu vợ qua đời, thầy thay bà tiếp tục hành nghề Y. Mợ thấy con người thầy thực thà, có gì nói nấy. Thế nên mợ muốn mời thầy tối nay qua nhà khám bệnh cho Hân. Một khi thầy Thanh đã khẳng định nó không bị nhiễm độc trước mặt thầy Tài thì quyển sổ khám bệnh giả nó dày công nhờ thằng Lập chuẩn bị suy cho cùng cũng chỉ là rác mà thôi. Sau khi nhận được sự đồng ý của thầy Thanh, mợ Phượng cười phớ lớ. Mợ sai người kêu con Cúc tới, sụt sịt nói:

- Mợ Hân đã phát hiện ra mọi chuyện rồi Cúc ạ.

- Dạ? Cái gì cơ ạ? Mợ đùa con à?

Con Cúc hoảng hốt hỏi, mợ Phượng bực bội nói:

- Chuyện hệ trọng, mợ điên à mà đùa mày? Mợ Hân thực sự đã biết từ lâu rồi, mợ đoán nó chẳng uống giọt canh nào mày nấu đâu, nó chỉ làm bộ làm tịch thế thôi.

- Vậy phải làm sao hả mợ?

Cúc toát mồ hôi hột xin chỉ thị, mợ Phượng bày cách:

- Thôi, chuyện này do mợ sai mày nên mợ sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm. Bây giờ mày tới chỗ mợ Hân, thành thật khai báo là mày bị mợ ép làm như thế. Chắc mợ Hân và thầy Tài sẽ tha cho mày vì mày có công chỉ điểm.

Tấm lòng độ lượng của mợ Phượng khiến Cúc cảm động quá chừng, nó vội vã qua phòng mợ Hân thú nhận toàn bộ mọi chuyện. Nó nào đâu biết những suy tính trong đầu mợ Phượng. Mợ đang rất hi vọng Hân sau khi có nhân chứng là con Cúc thì tối nay nó sẽ dùng cả con Cúc lẫn quyển sổ giả để vạch mặt mợ trước mặt thầy Tài. Thật không may cho nó là mợ đã mời thầy Thanh tới nhà rồi, đợi thầy khám cho Hân xong, khẳng định Hân không bị nhiễm độc thì Hân nghiễm nhiên mang tội em dâu bày kế bẩn hãm hại chị dâu. Thầy Tài cực kỳ ghét những con đàn bà toan tính độc ác, thử hỏi từ ngày mai trở đi, mợ Hân sẽ là cái chó gì trong mắt thầy? Không chừng sẽ được thầy đưa xe gửi về thành phố ý chứ! Nghĩ tới viễn cảnh đó, gương mặt mợ Phượng lại tươi roi rói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.9 /10 từ 88 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status