Chàng rể chiến thần (Chiến thần ở rể)

Chương 168: Ác giả ác báo



Lúc nữ MC xinh đẹp tuyên bố bắt đầu tiết mục đấu giá thứ hai, thì toàn bộ hội trường đều sôi sục.

“Người đẹp số 5 tròn 20 tuổi, cao 1m72, nặng 51kg, số đo ba vòng là 93 – 64 – 94, là xử nữ.”

“Giá khởi điểm là ba tỷ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 300 triệu, bắt đầu đấu giá!”

MC đọc số liệu chi tiết trên người người đẹp số 5, như thể cô gái bị nhốt trong tủ kính đó là một món hàng.

Dưới sân khấu, mấy chàng trai đều kích động, tranh nhau ra giá.

“Bốn tỷ rưỡi!”

“Sáu tỷ!”



“15 tỷ, lần một!”

“15 tỷ, lần hai!”

Chớp mắt, người đẹp với giá khởi điểm ba tỷ đã tăng lên gấp năm.

Không một ai đồng tình khi đối mặt với cô gái xinh đẹp hai mắt ngấn nước trong tủ kính, mà ngược lại ai cũng kích động và bùng cháy.

“15 tỷ, lần…”

“30 tỷ!”

Mắt thấy 15 tỷ sắp được bán rồi, nhưng đúng lúc này, Dương Chấn bỗng giơ bảng ra giá.

Anh vừa mở miệng đã lên 30 tỷ, khiến nhiều người có mặt trong hội trường đều kinh ngạc.

Ban nãy mọi người còn cạnh tranh kịch liệt, nhưng giờ thì chẳng ai ra giá nữa.

Với bọn họ, đấu một người đẹp 30 tỷ hoàn toàn không đáng.

Mà nhà họ Mạnh, cũng không phải dựa vào người đẹp để kiếm tiền, mà mục đích thật sự của họ là thu hút nhiều nhà quyền thế hơn.

Chỉ khi nào nhà họ Mạnh hợp tác với nhiều nhà quyền thế, thì bọn họ mới ngày càng hùng mạnh.

“Anh này ra giá 30 tỷ, còn ai muốn đấu nữa không?”

Nữ MC xinh đẹp kích động, chỉ là trận đấu giá đầu tiên đã tăng giá khởi điểm từ ba tỷ lên gấp mười, người làm MC như cô cũng có thể nhận được rất nhiều tiền hoa hồng.

Nếu vậy thì bốn trận còn lại sẽ thế nào?

“30 tỷ, lần một!”

“30 tỷ, lần hai!”

“30 tỷ, lần ba, thành giao!”

Trận đấu giá đầu tiên, Dương Chấn ra giá thành công!

Rất nhiều người nhìn Dương Chấn bằng ánh mắt khó ưa, như thể đang nhìn một tên ngốc.

Tô San ngồi cạnh Dương Chấn cũng ngẩn người, không dám tin nói: “Dương Chấn, tôi chỉ thuận miệng nói thế thôi, dù anh ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, thì tôi cũng sẽ không mách lẻo với Nhã, nhưng anh không thể thật sự đấu một người đẹp như vậy được?”

Dương Chấn khẽ cười: “Sao nào? Cô định nói chuyện này cho Nhã biết?”

Ngược lại Tô San bị anh hỏi đến cứng họng, trong lòng hơi do dự, cô có nên nói cho Tần Nhã biết không?

Đúng lúc này, người đẹp số 4 xuất hiện trên sân khấu, vẫn là một cô gái xinh đẹp với khuôn mặt và vóc dáng cực kỳ ưu tú, thậm chí còn đẹp hơn người đẹp số 5.

Xem ra, số càng nhỏ thì người càng đẹp.

Trận đấu giá thứ hai bắt đầu.

Giá khởi điểm vẫn là ba tỷ, nhưng tần suất tăng giá đã cao hơn rất nhiều.

Chỉ trong hai phút ngắn ngủi, hơn mười người tham gia đấu giá, chẳng mấy chốc, chỉ còn hai người ra giá cuối cùng, mà giá đã đạt tới 15 tỷ.

“30 tỷ!”

Trong lúc hai người đang tranh giành người đẹp số 4 đến bẻ đầu, thì Dương Chấn lại ra giá lần nữa.

Nhất thời, mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Dương Chấn, nhưng có dạy bảo trước đó, nên không ai dám chọc giận anh, dù gì ngay cả Hồng Phúc, cũng rất cung kính với anh.

Không ai tăng giá, Dương Chấn lại đấu thành công người đẹp trận thứ hai.

Tô San ngồi cạnh anh đã sớm chết lặng, hình tượng Dương Chấn trong lòng cô đã giảm đi rất nhiều.

“Dương Chấn, tôi thật sự không ngờ, anh lại là hạng người như vậy, anh đã có một cô vợ xinh đẹp như Nhã rồi, mà vẫn trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài.” Tô San không vui nói.

Dương Chấn cũng lười giải thích với cô, nên dứt khoát im lặng.

Quan Tôn Sắc nhìn Dương Chấn thâm trầm, tất nhiên ông ta hiểu rõ dụng ý của anh.

Rồi người đẹp số 3 và số 2 đều được Dương Chấn đấu thành công.

Lần này, mọi người đã nhìn Dương Chấn bằng cặp mắt khác, rất nhiều người thấy, anh là thanh niên suy nghĩ bằng nửa thân dưới.

“Tiếp theo, xin mời người đẹp quan trọng nhất đêm nay của chúng ta ra sân khấu!”

MC vừa dứt lời, tủ kính cuối cùng từ từ được nâng lên, mọi người đều nhìn chằm chằm tủ kính đó với ánh mắt nóng rực.

Đầu tiên là một khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, rồi chiếc cổ thon dài, mặc một chiếc váy sang trọng đính kim cương, thoáng chốc, cả người Hạ Hà đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Dù là Dương Chấn, đã từng nhìn thấy Hạ Hà được trang điểm tỉ mỉ, nhưng cũng buộc phải thừa nhận, cô quá cực phẩm.

Có lẽ là vì hiệu ứng đấu giá, nên Hạ Hà được trang điểm tỉ mỉ, giờ cô giống như một nàng công chúa xinh đẹp, nhưng hai chân để trần, đôi mắt hơi hoảng hốt lo sợ.

Sao cô có thể chấp nhận nổi việc mình bị nhiều người vây xem như một món hàng?

Một luồng khí lạnh mãnh liệt bỗng toát ra từ trên người Dương Chấn, làm Tô San ngồi cạnh anh cũng không khỏi run lên, hơi ngạc nhiên khi thấy tâm trạng anh có vẻ khá kích động.

Hạ Hà tình nguyện hy sinh sự trong trắng của mình, để bảo vệ Tiếu Tiếu mới quen biết chưa được bao lâu, nên Dương Chấn luôn ghi nhớ phần ân tình này của cô.

Giờ cô bị người khác mang ra đấu giá như một món hàng, có thể tưởng tượng được, Dương Chấn tức giận đến cỡ nào.

“Giá khởi điểm, 15 tỷ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một tỷ rưỡi, bắt đầu đấu giá!” MC cười nói.

“60 tỷ!”

Dương Chấn là người ra giá đầu tiên, bốn người đẹp trước, anh đều đợi đến khi trận đấu giá sắp kết thúc mới tham gia, nhưng lần này, anh lại là người ra giá đầu tiên.

Nhưng mức giá anh đưa ra hơi khoa trương.

Mấy người vốn định tham gia đấu giá đều bỏ cuộc ngay.

Mỗi người có mặt trong hội trường đều có tài sản ròng ít nhất là hơn 300 tỷ, nên vốn lưu động 60 tỷ là một khoản tiền khổng lồ với họ.

Dù là người nhà quyền thế hàng đầu, có giá trị bản thân cực kỳ cao, nhưng về cơ bản tất cả tài sản đều tồn tại dưới hình thức cố định, vốn lưu động thật sự trong tay họ thì không nhiều cho lắm.

Lúc nghe thấy tiếng Dương Chấn, Hạ Hà vốn đang hoảng loạn, bỗng nhìn qua đây ngay.

Chỉ thấy Dương Chấn đang dịu dàng nhìn cô, nhưng Hạ Hà lại nhanh chóng hiểu rõ dụng ý trong mắt anh, anh đang nói cho cô biết, cô đừng sợ, anh sẽ cứu cô rời khỏi đây.

Hạ Hà nhất thời chảy nước mắt, từ sự hoảng loạn khi bị người khác bắt cóc mang tới đây, đến sự sợ hãi khi bị nhốt lại, rồi sợ sệt khi bị mang ra đấu giá như một món hàng ban nãy, khiến cô gần như sụp đổ.

Nhưng đúng lúc này, cô lại nhận ra Dương Chấn.

“60 tỷ, còn ai muốn ra giá nữa không?”

“Còn ai nữa không?”

MC hỏi hai lần liên tiếp, nhưng không ai lên tiếng.

“60 tỷ, lần một!”

“60 tỷ, lần hai!”

“60 tỷ, lần…!”

“90 tỷ!”

MC đã giơ búa đấu giá lên, định gõ xuống, thì một giọng nói vang dội bỗng vang lên khắp đại sảnh đấu giá.

Mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng, đấu 60 tỷ cho một người đẹp đã rất khoa trương rồi, đừng nói là 90 tỷ.

Dương Chấn cũng nhìn qua đó, chỉ thấy một khuôn mặt quen thuộc đang cười gằn nhìn chằm chằm mình.

“Là cậu cả nhà họ Trang, Trang Tất Phàm!”

Có người nhận ra thân phận người ra giá.

Mà bên cạnh Trang Tất Phàm, còn có hai người mà Dương Chấn vừa liếc mắt đã nhận ra.

Trước khi Dương Chấn tiến vào câu lạc bộ Long Đằng, đã nảy sinh mâu thuẫn với hai người đó.

Một là Ngụy Minh Nguyệt – con gái nhà họ Ngụy.

Còn người kia là Mạnh Xuyên, người nhà họ Mạnh thành phố, nhưng giờ anh mặt anh đang sưng vù lên, cũng chế giễu nhìn chằm chằm Dương Chấn.

“Còn có Ngụy Minh Nguyệt – cô chủ nhà họ Ngụy.”

“Mấy người bỏ sót một người rồi, còn có Mạnh Xuyên – cậu cả nhà họ Mạnh nữa!”

“Cái gì? Mạnh Xuyên cũng tới đây, buổi đấu giá này do nhà họ Mạnh tổ chức, theo lý mà nói, thì người nhà họ Mạnh không được phép tham gia đấu giá.”

“Đồ ngu, Mạnh Xuyên chỉ tới xem thôi, chứ ai nói anh ta phải tham gia đấu giá?”



Mọi người đều kinh ngạc thốt lên.

Dương Chấn chỉ nhìn lướt qua rồi thu hồi tầm mắt, ra giá lần nữa: “150 tỷ!”

Bùm!

Toàn hội trường chấn động!

Đại sảnh im lặng như tờ, mọi người đều chết lặng tại chỗ.

Vì một người đẹp, mà có người tình nguyện bỏ ra 150 tỷ, anh điên rồi ư?

Trang Tất Phàm cũng khiếp sợ, anh biết tại sao Dương Chấn muốn đấu Hạ Hà, nhưng anh không ngờ, anh ta lại vì một người phụ nữ, mà tình nguyện bỏ ra 150 tỷ.

Nhưng nghĩ tới việc có thể làm cho Dương Chấn tốn nhiều tiền vô bổ hơn, cũng là chuyện rất hả hê, nên anh cắn răng, mở miệng lần nữa: “180 tỷ!”

“300 tỷ!”

Trang Tất Phàm vừa dứt lời, Dương Chấn đã không hề do dự ra giá tiếp.

“Dương Chấn, anh điên rồi ư? Vì một người phụ nữ mà anh ra giá 300 tỷ?”

Tô San cũng nhất thời sốt sắng, tức giận quát Dương Chấn.

Giờ Trang Tất Phàm hơi do dự, đừng nói là 300 tỷ, dù là 60 tỷ anh cũng chẳng có.

Nhưng sau khi chứng kiến những trận đấu giá trước đó, anh có thể chắc chắn, Dương Chấn sẽ đấu Hạ Hà, nên mới cố ý tăng giá lên, để chọc tức Dương Chấn.

Nhưng giờ Dương Chấn đã ra giá 300 tỷ, nếu anh tiếp tục, có lẽ anh ta sẽ ra giá tiếp, nhưng lỡ như anh ta bỏ cuộc thì sao?

“300 tỷ, còn ai muốn ra giá nữa không?”

“300 tỷ, lần một!”

“300 tỷ, lần hai!”

Đúng lúc này, cuối cùng Trang Tất Phàm cũng hạ quyết tâm, ra giá lần cuối cùng: “450 tỷ!”

Những người có mặt tại đây đều sớm chết lặng trước màn ra giá điên cuồng này.

Trang Tất Phàm đắc ý, trong đầu anh đã bắt đầu ảo tưởng, chỉ cần Dương Chấn ra giá, anh sẽ cố ý chế giễu một câu: “Nếu anh thích thì tôi nhường cho anh là được!”

Mọi người đều nhìn Dương Chấn, đợi anh ra giá tiếp, nhưng anh lại không nhúc nhích.

Trong lòng Trang Tất Phàm nhất thời hoảng loạn, anh bỗng có dự cảm không lành.

“Tên kia, chẳng phải anh lợi hại lắm à? Ra giá tiếp đi? Ông đây đấu với anh tới cùng.”

Trang Tất Phàm bật dậy, quát về phía Dương Chấn.

Nhưng ai cũng nhìn ra, Trang Tất Phàm đang hoảng hốt.

Đáy mắt Dương Chấn thoáng qua tia sắc bén, khóe miệng khẽ cong lên.

“Nếu anh thích thì tôi nhường cho anh là được!”

Dương Chấn nhẹ nhàng nói.

Anh vừa dứt lời, toàn bộ hội trường đều xôn xao, Trang Tất Phàm cũng hoàn toàn ngây dại.

“450 tỷ, lần một!”

“450 tỷ, lần hai!”

“450 tỷ, lần ba, thành giao! Chúc mừng anh này, anh đã đấu thành công người đẹp số 1!”

MC gõ búa xuống, Trang Tất Phàm nghe thấy tiếng búa này thì hai chân mềm nhũn, xụi lơ dưới sàn ngay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 10 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status