Chàng rể đại gia

Chương 430





Chương 430: Ngả bài (2)

“Trương lão gia, chính xác là bây giờ chi nhánh đang gặp phải một vài vấn đề, tôi muốn hỏi trong việc này, có phải là có bàn tay của Trương gia nhúng vào? Nói cách khác, có phải là do Trương gia sai người đi làm không?”

Chu Dương trầm giọng hỏi, ánh nhìn kiên định, nếu không có câu trả lời hợp lý, tất nhiên không thể bỏ qua.

Ngay lập tức Trương Thái Viêm vừa thầm cười nhạo Chu Dương, thoáng cái như bị người khác bóp nghẹt cổ họng, sắc mặt đỏ bừng, thậm chí mười mấy giây không nói nên lời.

“Lão gia, ông vẫn đang nghe chứ?”

Đợi mười mấy giây, Chu Dương vẫn không nghe thấy ông ta nói gì, khóe miệng nhất thời hơi nhếch lên.

Anh biết bản thân đi thẳng vào vấn đề như vậy, đã khiến Trương Thái Viêm không kịp trở tay.

Chắc hẳn đối phương căn bản không ngờ anh lại hỏi như vậy, hơn nữa không hề che giấu, thẳng thắn chất vấn.

Trong vụ này, có sự nhúng tay của Trương gia không!

Hay nói cách khác, Chu Dương đã thể hiện rõ thái độ, hoài nghi Trương gia ngấm ngầm giở trò bên trong, phá hỏng tiến độ mở chi nhánh.

Hơn nữa, Chu Dương hỏi như vậy, ý chính là muốn Trương gia nói ra và giải thích cho rõ ràng.

Bằng không, Chu Dương cũng có thể nói chuyện vòng vo, quanh co hòi dò một phen.

Chắc hẳn chỉ cần anh tỏ rõ thái độ, không cần biết trong vụ này có sự nhúng tay của Trương gia hay không, Trương Thái Viêm cũng sẽ cho anh một câu giải thích.

“Ha ha, Chu Dương, lời này của cậu, lẽ nào trong quá trình mở chi nhánh gặp phải vấn đề gì rồi, mà sao cậu lại hoài nghi là do Trương gia tôi âm thầm nhúng tay? Chu Dương, chúng ta là quan hệ hợp tác, mở chi nhánh này không chỉ là chuyện của công ty Danh Dương các cậu, đó còn liên quan tới chuyện của Trương gia tôi, sao cậu lại có suy nghĩ như thế chứ?”

Trương Thái Viêm hòa hoãn mấy giây, trong đầu nghĩ tới ngàn vạn loại khả năng, nhưng đều bị ông ta loại trừ toàn bộ.

Thậm chí, bây giờ lơ lửng trong đầu ông ta chính là suy nghĩ, Chu Dương lấy dũng khí từ đâu mà dám đi thẳng vào vấn đề chất vấn ông ta như vậy.

Phải biết rằng, Trương Thái Viêm tám mấy tuổi rồi, nhưng bất kể là thân thể hay trí óc đều rất khỏe mạnh.

Hơn nữa, trong ngũ đại gia tộc ở tỉnh Tương Tây, vai vế của Trương Thái Viêm là cao nhất.

Bây giờ gia chủ của bốn gia tộc kia, ngay cả các tộc lão của gia tộc đó, so về vai vế, còn nhỏ hơn ông ta một vai, nói về ngang vai ngang vế thì tuổi tác cũng vẫn là nhỏ hơn ông ta.

Cho nên mặc dù Trương gia không phải là gia tộc có thực lực mạnh nhất tỉnh Tương Tây, nhưng tên tuổi của Trương Thái Viêm lại có thể đè ép được cả ngàn vạn gia tộc lớn nhỏ ở nơi này.

Nhưng bây giờ, một tên oắt con đến từ Đông Hải, sau lưng không có gia cảnh gì, chỉ dựa vào hai dự án kinh doanh thành công, mà dám ở trước mặt ông ta nói ra những lời như vậy.

Rốt cuộc ai cho Chu Dương sức mạnh to lớn và tự tin như vậy?

Công ty Danh Dương?

Trương Thái Viêm trực tiếp lắc đầu phủ định, chỉ dựa vào một công ty Danh Dương, tuy rằng nhìn qua coi như không tệ, thực lực tương đối hùng hậu, nhưng trong mắt của Trương gia, công ty Danh Dương căn bản không thể làm nổi bọt sóng.

Tôn Liên của quỹ đầu tư Thời Thượng?

Trương Thái Viêm suy nghĩ một giây, vẫn phủ định.

Trương Thái Viêm hầu như biết rõ lai lịch của quỹ đầu tư Thời Thượng, còn thân thế của Tôn Liên ông ta cũng rất rõ ràng.

Chính vì như vậy, Trương Thái Viêm mới không tin, Tôn Liên và quỹ đầu tư Thời Thượng sẽ không cung cấp bất kỳ sự viện trợ và chống đỡ gì cho Chu Dương.

Thế thì, lẽ nào tên oắt con Chu Dương này là kiểu tuổi trẻ ngông cuồng, không nhận thức rõ được tình thế, mới dám chất vấn ông ta như vậy?

Trương Thái Viêm nhanh chóng lắc đầu.

Thật ra ông ta không hiểu rõ lắm về Chu Dương, cũng không đi sâu vào tìm hiểu anh.

Nhưng từ mấy lần trò chuyện và phân tích việc Chu Dương đến Tương Tây kinh doanh, Trương Thái Viêm gần như có thể nhận định, Chu Dương là một người có khí phách và sự kiên trì mạnh mẽ, hơn nữa anh làm việc căn bản là không kiêng dè điều gì, dường như không có bất kỳ vật gì có thể ảnh hưởng đến anh.

Khi mới tới Trường Sa, đánh Giang Bắc tàn phế, đến Tương Tây, lại ở trong nhà của Trương gia đánh Trương Luân và Trương Đào, gây rối trong bữa tiệc của Giang gia…

Bất kể là việc gì, đều có thể nhìn thấy mặt nghiêm khắc và quả quyết của Chu Dương.

“Chu Dương, nếu như cậu có bất kì hiểu lầm nào thì có thể trực tiếp nói ra, tôi nghĩ, Trương gia chúng tôi cũng có đủ thành ý, chứ không phải như thế này, mới bắt đầu đã hoài nghi thành ý của Trương gia đối với lần hợp tác này, có đúng không, cậu nói xem?”

Trương Thái Viêm cười ha hả nói, trong lời nói dường như xem chất vấn của Chu Dương chỉ là hiểu lầm, thậm chí còn rất khách khí bảo Chu Dương nói rõ sự việc này ra, Trương gia ông có thể biểu thị thành ý để xóa tan hiểu lầm.

Nhưng lời này vào tai Chu Dương, lại hoàn toàn là một ý nghĩa khác.

Thừa nhận là hiểu lầm, thế thì Chu Dương đi thẳng vào chất vấn như vậy, đã nói lên rằng anh không đủ thận trọng, làm việc xốc nổi, dễ dàng vì cái lợi trước mắt.

Mà cái gọi là bày tỏ thái độ thành ý của Trương Thái Viêm, từ góc nhìn của Chu Dương, chẳng qua chỉ là để kéo dài thời gian, để bọn họ có thời gian và nhân lực dọn dẹp sạch sẽ mấy việc dơ bẩn giở trò sau lưng kia.

Chí ít, đến lúc thật sự nhắc đến chuyện hiểu lầm, thì Trương gia bọn họ cũng sẽ không bày ra bất kì sơ hở gì trước mặt Chu Dương.

“Ha ha, Trương lão gia, có phải là hiểu lầm hay không, tôi nghĩ ông còn biết rõ hơn tôi đấy, vốn dĩ cái hạng mục chi nhánh này là hợp tác đôi bên giữa chúng ta, hơn nữa toàn bộ hành trình này đối với người khác và thế lực khác, hầu như không có sự đả kích trực tiếp.”

Chu Dương cười nói.

“Tôi biết, ông nhất định sẽ nói như vậy, vấn đề hạng mục này của chúng ta, đối với mấy công ty mỹ phẩm và các cửa hàng khác mà nói, thì là vấn đề khá nghiêm trọng, nhưng đối với công ty Danh Dương mà nói, căn bản không được xem là uy hiếp gì.”

“Muốn nói tới uy hiếp, ngành mỹ phẩm của toàn bộ tỉnh Tương Tây có thể đủ để gây ra uy hiếp đối với công ty Danh Dương, cũng chỉ có Trương gia. Hơn nữa, các chi nhánh của công ty Danh Dương mọc lên như nấm ở tỉnh Tương Tây, bị tổn thất nhiều nhất chắc hẳn là mỹ phẩm Mỹ Thần của Trương gia các ông.”

“Cho nên nói, Trương gia có đầy đủ động cơ và thực lực để làm chuyện như vậy, chắc hẳn những người đòi phí bảo kê năm triệu tệ ở thành phố Liễu cũng là các ông phái đến nhỉ?”

Chu Dương cực kì bình tĩnh nói xong, liền yên tĩnh chờ đợi, anh muốn nghe xem Trương Thái Viêm có gì muốn nói, hoặc nói cách khác là muốn biện giải như thế nào.

Dù sao, lời này của anh có thể nói là đã đem mọi phương diện, động cơ, năng lực và hiện trạng và toàn bộ suy tính đặt đúng chỗ.

Trước mắt, việc mở chi nhánh của công ty Danh Dương đã mọc lên như nấm ở tỉnh Tương Tây, có mâu thuẫn lớn nhất và quyền lợi bị hao tổn nhiều nhất chính là Trương gia.

“Ha ha, Chu Dương, cậu nghĩ nhiều quá rồi, nếu cậu nói như vậy, Trương gia chúng tôi tại sao vẫn còn cùng cậu hợp tác chứ? Thế chẳng phải là tự mình chà đạp mình hả?”

Một hồi lâu sau, Trương Thái Viêm mới chậm rãi trả lời.

Nhưng từ ngữ khí của ông ta, Chu Dương nghe ra được sự kinh ngạc và mệt mỏi.

“Bởi vì hạng mục lần này, không chỉ có ý nghĩa cực kỳ lớn đối với công ty Chu Dương, mà cả với Trương gia cũng có ảnh hưởng rất lớn, các ông làm như vậy, chẳng qua là muốn tranh giành được nhiều quyền lợi hơn của hạng mục.”

“Trương lão gia, tôi nói có đúng không?”

———————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.3 /10 từ 2199 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status