Chàng rể phế vật

Chương 970



CHƯƠNG 970

Trần Xuân Độ vẫn mặc kệ, anh lặng lẽ dựa vào góc tường, hai mắt nhắm nghiền, như đang nghỉ ngơi.

Thấy người mới dám ngó lơ mình, tên xăm trổ bỗng nổi đóa. Hắn đã ở trong căn phòng này được nửa năm. Trong cả phòng, hắn là đầu sỏ. Hắn nói một, không ai dám nói hai. Nhưng lúc này, tên mới tới này còn dám lơ hắn? Điều này đơn giản là thách thức quyền uy của hắn.

Và nhóm người vây quanh người đàn ông xăm trổ cũng bắt đầu vui vẻ, họ bị mắc kẹt ở nơi ma quái u ám và tối tăm này mỗi ngày, lại có người mới đến. Đây trở thành niềm vui duy nhất của họ. Người mới ở trước mặt lại dám vô lễ với tên đầu sỏ như vậy, đây là đang tự tìm cái chết.

Khuôn mặt tên đàn ông xăm trổ rất dữ tợn, hắn tức giận nhảy khỏi ván giường, nghênh ngang bước đến chỗ Trần Xuân Độ.

“Oắt con, tao gọi mày đấy, ngẩng cái đầu lên, không nghe thấy à? ” Tên xăm trổ cực kỳ dữ tợn.

Trần Xuân Độ vẫn ngồi trong góc, nhắm mắt không để ý tới hắn.

“Con mẹ nó, tao đang nói chuyện với mày đấy oắt con.” Khuôn mặt hắn càng thêm dữ tợn và tức giận, hắn nhổ nước bọt lên đầu Trần Xuân Độ.

“Bụp.” Nước bọt nằm trên tóc Trần Xuân Độ, mang theo sự sỉ nhục tột cùng.

Lúc này, Trần Xuân Độ chậm rãi ngẩng đầu lên.

“Mày ngon, còn dám nhìn chằm chằm tao?” Tên xăm trổ tức giận, lại ho khan một tiếng, nhổ một bãi nước bọt.

“Soạt,” Đột nhiên, bóng dáng Trần Xuân Độ sượt qua. Cú đấm đó dường như có một lực đáng sợ, đánh một cú mạnh vào ngực của tên xăm trổ một cách dữ dội.

“Rầm.” Tên xăm trổ bị sức mạnh kinh khủng đánh bay người, cả người hắn đập vào tường. Bức tường xuất hiện một vết nứt.

Bụi bay khắp nơi. Toàn bộ đầu tên xăm trổ chìm sâu vào chỗ lõm của bức tường, toàn miệng hắn đều là máu, trên miệng hắn máu không ngừng chảy ra.

“Ồn ào.” Vẻ mặt của Trần Xuân Độ Cực vô cùng lạnh lùng, anh chậm rãi rút tay về.

Cả đám người im thin thít.

Tất cả đều trợn tròn mắt, sững sờ. Đầu sỏ của họ, hạng nhất trong cuộc chiến, thực sự đã bị thổi bay bởi một cú đấm? Ngay cả tường cũng mẹ nó bị móp? Chết tiệt!

Cả đám người trong toàn bộ căn phòng đều run rẩy. Bọn họ hoàn toàn sợ hãi. Sức mạnh này chỉ có thể nói là không bình thường, vượt khởi giới hạn.

Trần Xuân Độ dửng dưng quay đi, tên xăm trổ dán chặt vào chỗ lõm của bức tường, như sống dở chết dở. Cảnh tượng khủng khiếp này khiến mọi người trong phòng giam run rẩy, tất cả đều im lặng. Không ai dám nói một lời.

Trần Xuân Độ đi tới vòi hoa sen bên cạnh, chậm rãi cởi quần áo.

Ầm! Khoảnh khắc anh cởi bỏ quần áo, không khí hiện tại lại lạnh đến chết người.

Tất cả mọi người trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm thân thể cường tráng của Trần Xuân Độ.

Trên người anh chằng chịt những vết sẹo gớm ghiếc, giống như những chứng nhân của quỷ dữ đến từ địa ngục.

Vào lúc này, sắc mặt của tất cả những người trong phòng đột nhiên thay đổi, ai cũng tái nhợt và run rẩy. Người này, cơ bản đây là một con quỷ.

Trần Xuân Độ mở vòi hoa sen, để nước lạnh nhẹ nhàng chảy xuống cơ thể anh. Lúc này, anh nhắm mắt lại, anh nghĩ đến người phụ nữ đó. Lê Kim Huyên, giờ phút này, anh không biết cô đang thế nào. Có Tô Loan Loan, có lẽ cô rất an toàn.

Sau khi tắm xong, Trần Xuân Độ mặc quần áo, chậm rãi đi đến góc tường ngồi xuống.

Lúc này, không ai trong phòng dám nói nữa. Mọi người sợ hãi trốn trên giường vì sợ con quỷ khủng khiếp này đột nhiên nổi giận.

Tên xăm trổ vẫn dán chặt vào tường, máu trong miệng không ngừng trào ra.

Vài phút sau, nhân viên phát hiện ra tình trạng của căn phòng này.

Rầm rập, tiếng một nhóm lớn nhân viên cầm dùi cui điện xông vào. Không khí tại hiện trường lạnh đi.

Khi đám nhân viên nhìn thấy tên xăm trổ vẫn treo mình trên tường, tất cả đều bị sốc đến mặt mày biến dạng. Quá kinh khủng. Đây là vụ huyết tanh lớn nhất trong lịch sử đến nay của nơi này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.5 /10 từ 44 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status