Chàng rể phi thường

Chương 317





Chương 317: Đại ca đến rồi

“Đúng là lũ không biết điều, đập hết cho tao!”

Tên dụ côn cầm đầu ném đôi đũa trong tay đi rồi

chỉ vào bàn ghế ở trong quán mà hét lớn.

Những tên du côn khác cũng gầm rú lên rồi đồng

loạt cầm chai rượu cầm ghế lên bắt đầu đập phá, bà

Đồng thấy cảnh đó tuy vô cùng xót xa nhựng cũng

đầu dám đứng ra ngăn cản đám du côn vô nhân đạo

này.

Bà Đồng khom người định đỡ ông Đồng đứng dậy

thì lại bị tên dụ côn túm lấy cổ tay giữ lại.

“Bà già chết tiệt, nghe nói bà vẫn còn có đứa cháu

gái đang học cấp ba ở gần đây đúng không?” tên du

côn cười một cách xấu xa rồi hỏi.

Bà Đồng chợt sừng sốt rồi vội vàng cầu xin: “Nhị

Thuận Từ, Nhị Thuận Tử cậu đừng như vậy mà, tôi

chứng kiến quá trình cậu trường thành, ngày nhỏ tôi

còn cho cậu kẹo nữa, Nguyệt Nguyệt là em gái cậu,

cậu không được hại nó đấy!”

“Khốn kiếp!”

Bà Đồng vừa dứt lời thì bị tên du côn tên là Nhị

Thuận Tử đầy mạnh ngã xuống. TS

Hắn chỉ vào bà Đồng và ông Đồng rồi lớn tiếng

chửi bới: *Tôi đây niệm tình ông bà là hàng xóm cho

nên mới chẩn chữ cho ông bà cơ hội nhiều lần, vậy mà

còn không biết điều à, bây giờ còn giờ chiêu lấy tình

cảm ra đề cầu xin à?”

“Ông bà có biết rằng vì cửa hàng này của ông bà

không nộp phí bảo kê cho nên ở công ty tôi mới bị

người ta coi thường đấy!”

“Bây giờ lại còn dám bán thảm à, mau chết hết đi

cho tôi!”

Vừa dứt lời, Nhị Thuận Từ dùng một chân đá văng

bà Đồng đang ngã trên nền đất.

Nhưng khi hắn còn chưa kịp đá vào người bà Đồng

thì trước mặt hẳn đột nhiên xuất hiện một bóng người,

chân hắn đã đá vào chân của người đó, đối phương

không hề nhúc nhích còn hẳn thì kêu lên một tiếng

“oái” thảm thiết, hắn ôm lấy chân ngã xuống mặt đất.

“Đại ca, đại ca!”

Một đám đàn em thấy đại ca của chúng ngã xuống

mặt đất thì lập tức chạy lại hỏi.

“Mày là ai?”

Đám đàn em chỉ vào người đột nhiên xuất hiện

trước mặt đại ca chúng rồi hung hăng hỏi tội.

chàng rể phi thường full chàng rể phi thường full chàng rể phi thường full chàng rể phi thường full chàng rể phi thường full

có thể điều động được còn gấp nhiều lần so với Nhị

Thuận Tử, đến lúc đó ông sợ…..”

“Hừ hừ, bây giờ mới biết sợ thì đã muộn rồi đấy?”

Ông Đồng còn chưa nói hết thì một tiếng cười hắc

ám đã vang lên.

Đó chính là tiếng của Nhị Thuận Tử, không ngờ

hắn lại dẫn người quay lại nhanh như vậy.

Phía sau lưng hắn là đám người hùng hùng hồ hồ

giống như nước lũ tràn xuống, khiển hai mắt ông Đồng

tối sầm lại, suýt chút nữa thì ngất đi.

Ngược lại, khi Sở Phàm thấy người gọi là “đại ca” ở

phía sau Nhị Thuận Từ thì khuôn mặt anh chợt lộ ra nụ

cưỡi giễu cợt.

——————–



Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 913 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status