Chàng rể phi thường
Chương 319
Chương 319: Đồng ý giúp đỡ
Lát sau, Giang Mậu đưa thêm mấy tên đàn em
đáng tỉn tới quán ăn.
Ông Đồng vừa bà Đồng vừa nhìn thấy bộ dạng
hùng hồ hung hăng của Giang Mậu thì tường rằng Nhị
Thuận Tử lại đem người tới nên sợ đến nỗi suýt thì
cầm điện thoại lên gọi báo cảnh sát.
Cũng may Sð Phàm kịp thời giải thích thần phận
của mấy người này nền hai ông bà mới thờ phào nhẹ
nhõm.
“Anh Phàm, cậu nói đi, cậu muốn tôi làm thế nào?”
ánh mắt Giang Mậu đầy hảo hức, hỏi với vẻ vội vã.
Vốn dĩ hắn ôm hoài bão lớn, nếu không phải lúc
trước năng lực có hạn thì làm sao có thể chịu chết dí
trong khu Tịnh Yên chứ?
Còn bây giờ Sở Phàm đồng ý giúp hắn thực hiện
những ước mơ đó thì đương nhiên hắn vô cùng vụi vẻ.
Sờ Phàm khẽ cười nói: “Anh có biết câu nói nồi
tiếng của Napoleon không?”
“Napoleon tư?”
Giang Mậu ngây người rồi sau đó nói ngay: “Tôi
đến, tôi thấy, tôi chỉnh phục!”
“Đúng vậy”.
Sð Phàm gật đầu, nghiêm túc nói: “Nếu anh muốn
mỡ rộng thế lực của mình thì tất nhiên phải mạnh mẽ
dứt khoát lên, phát triển từ một vùng nhỏ bé rồi từng
bước xâm chiếm đến xung quanh và dần dần làm
mình lớn mạnh hơn. Đây không phải phong cách của
Sð Phàm tôi”.
“Bây giờ anh đang đứng trên trung tâm của thành
phố Vân Hải, do một thế lực tên là Hồng Hội kiểm
soát. Vừa nãy tôi đã tìm hiểu được những thứ này”.
Giang Mậu lập tức để lộ vẻ mặt nghiêm túc, hiển
nhiên là hắn cũng muốn biết thêm một ít thông tin có
liên quan đến Hồng Hội.
“Lịch sử của Hồng Hội không lâu đời, thời gian
thành lập trùng với tập đoàn Cùng Kỳ. Cũng có nghĩa
là Hồng Hội thật ra là một tổ chức tỉnh giản của Cùng
Kỳ. Dù sao thì một thế lực hùng mạnh đương nhiên
bên trong sẽ có một đám ngoan cố không chịu thay
đổi chuyển mình.
“Vậy ý của cậu Phàm là muốn tôi đưa đản em tới
giành địa bàn của Hồng Hội sao?” Giang Mậu nuốt
nước miếng, vẻ mặt hơi bối rối.
Nhìn sắc mặt của Giang Mậu mà Sở Phàm cười
đồng ý giúp thì rất cảm ơn anh, tôi phải đắc tội với
anh rồi!”
Dứt lời, Phương Duyên tiến về phía trước, cảnh tay
ngọc ngà ôm lấy cổ Sở Phàm rồi hôn anh!
Lát sau, Giang Mậu đưa thêm mấy tên đàn em
đáng tỉn tới quán ăn.
Ông Đồng vừa bà Đồng vừa nhìn thấy bộ dạng
hùng hồ hung hăng của Giang Mậu thì tường rằng Nhị
Thuận Tử lại đem người tới nên sợ đến nỗi suýt thì
cầm điện thoại lên gọi báo cảnh sát.
Cũng may Sð Phàm kịp thời giải thích thần phận
của mấy người này nền hai ông bà mới thờ phào nhẹ
nhõm.
“Anh Phàm, cậu nói đi, cậu muốn tôi làm thế nào?”
ánh mắt Giang Mậu đầy hảo hức, hỏi với vẻ vội vã.
Vốn dĩ hắn ôm hoài bão lớn, nếu không phải lúc
trước năng lực có hạn thì làm sao có thể chịu chết dí
trong khu Tịnh Yên chứ?
Còn bây giờ Sở Phàm đồng ý giúp hắn thực hiện
những ước mơ đó thì đương nhiên hắn vô cùng vụi vẻ.
Sờ Phàm khẽ cười nói: “Anh có biết câu nói nồi
tiếng của Napoleon không?”
“Napoleon tư?”
Giang Mậu ngây người rồi sau đó nói ngay: “Tôi
đến, tôi thấy, tôi chỉnh phục!”
“Đúng vậy”.
Sð Phàm gật đầu, nghiêm túc nói: “Nếu anh muốn
mỡ rộng thế lực của mình thì tất nhiên phải mạnh mẽ
dứt khoát lên, phát triển từ một vùng nhỏ bé rồi từng
bước xâm chiếm đến xung quanh và dần dần làm
mình lớn mạnh hơn. Đây không phải phong cách của
Sð Phàm tôi”.
“Bây giờ anh đang đứng trên trung tâm của thành
phố Vân Hải, do một thế lực tên là Hồng Hội kiểm
soát. Vừa nãy tôi đã tìm hiểu được những thứ này”.
Giang Mậu lập tức để lộ vẻ mặt nghiêm túc, hiển
nhiên là hắn cũng muốn biết thêm một ít thông tin có
liên quan đến Hồng Hội.
“Lịch sử của Hồng Hội không lâu đời, thời gian
thành lập trùng với tập đoàn Cùng Kỳ. Cũng có nghĩa
là Hồng Hội thật ra là một tổ chức tỉnh giản của Cùng
Kỳ. Dù sao thì một thế lực hùng mạnh đương nhiên
bên trong sẽ có một đám ngoan cố không chịu thay
đổi chuyển mình.
“Vậy ý của cậu Phàm là muốn tôi đưa đản em tới
giành địa bàn của Hồng Hội sao?” Giang Mậu nuốt
nước miếng, vẻ mặt hơi bối rối.
Nhìn sắc mặt của Giang Mậu mà Sở Phàm cười
đồng ý giúp thì rất cảm ơn anh, tôi phải đắc tội với
anh rồi!”
Dứt lời, Phương Duyên tiến về phía trước, cảnh tay
ngọc ngà ôm lấy cổ Sở Phàm rồi hôn anh!
Đánh giá: 8.5 /10 từ 913 lượt.