Chàng rể vô song

Chương 733



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

+**********

 



             Trước cửa biệt thự núi Vân Mộng.  

             Lâm Hàn nhìn mấy người La Văn, vô cùng ngạc nhiên.  



             Khoảng thời gian trước, Lâm Hàn đã cảm thấy có gì đó không đúng, số điện thoại của Trương Thiên Sơn hoặc là không gọi được, hoặc là người nghe máy không phải ông ta.  

             Tối hôm qua còn có đàn em của Trương Thiên Sơn dùng điện thoại của ông ta gọi đến.



             Chuyện như vậy chắc chắn không thể xảy ra với Trương Thiên Sơn, dù Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện gì cũng không đến mức như vậy.  

             Nhưng khoảng thời gian trước, Trương Thiên Sơn lại có như thế, sau đó Trương Thiên Sơn cũng từng gọi điện thoại ôn chuyện cũ với Lâm Hàn.  



             Lại thêm việc Trương Thiên Sơn là đại bàng núi vùng Bắc Đông, thế lực vô cùng mạnh mẽ, Lâm Hàn theo bản năng cho rằng Trương Thiên Sơn sẽ không xảy ra chuyện gì.  

             Cho nên lúc trước, Lâm Hàn cũng không nghĩ nhiều, chỉ xem mọi thứ như ảo giác của mình, Trương Thiên Sơn chỉ đang bận chuyện gì đó, chứ không phải xảy ra chuyện.  



             Nhưng bây giờ sau khi xuất hiện cảnh này, Lâm Hàn càng cảm thấy không đúng.  

             Phải biết rằng lần này vùng Bắc Đông và vùng Hoa Đông hợp tác, lúc trước Lâm Hàn đã giao hẹn với Trương Thiên Sơn rồi, chỉ làm ăn chính đáng, sau đó Tạ Kiến Bình lại làm ra chuyện như vậy, thật sự không đúng lắm.  



             Sau đó nói chuyện hai lần với người sử dụng điện thoại của Trương Thiên Sơn kia, bây giờ nghĩ lại cũng cực kỳ sai.  

             Lúc này La Văn cũng vội vàng giải thích với Lâm Hàn, nói hết những gì anh ta biết cho Lâm Hàn nghe.  



             Sau khi nghe xong, sắc mặt Lâm Hàn lập tức thay đổi.  

             “Nếu nói thế, có lẽ người tôi nói chuyện lúc trước là Tạ Kiến An, Tạ Kiến An phản bội Trương Thiên Sơn rồi bắt ông ta lại, Tạ Kiến An này có quan hệ như thế nào với Tạ Kiến Bình?”, Lâm Hàn vội hỏi.  



             “Tạ Kiến An và Tạ Kiến Bình là anh em, đều được đại bàng núi Trương Thiên Sơn cứu rồi nhận nuôi từ nhỏ, lần này hai anh em lại cùng nhau phản bội, Tạ Kiến Bình đến thành phố Đông Hải thật ra cũng là muốn bàn chuyện làm ăn Vùng Xám, kiếm lời nhiều hơn, sau đó lôi kéo rất nhiều thế lực ở vùng Bắc Đông, khiến những thế lực kia chịu thừa nhận thân phận đại bàng núi mới của Tạ Kiến An, anh Lâm, xin anh mau chóng bắt Tạ Kiến Bình lại!”, La Văn nói.   

             Vì lúc trước La Văn bị Tạ Kiến An nhốt trong mật thất của mình, khi đó Tạ Kiến An cũng không ngờ La Văn lại có cơ hội chạy trốn, hơn nữa mật thất còn quá nhỏ. Cho nên lúc mấy người Tạ Kiến An bàn bạc kế hoạch cũng không hề tránh né La Văn, khiến La Văn ngoài ý muốn trốn ra được biết hết tất cả kế hoạch của Tạ Kiến An.  



             Nghe vậy, sắc mặt Lâm Hàn hơi thay đổi, bây cười cuối cùng anh cũng hiểu rõ mọi chuyện.  

             Chẳng trách trước đó Lâm Hàn cảm thấy Tạ Kiến Bình này hơi kỳ lạ, cả Tạ Kiến An nói chuyện điện thoại với mình cũng thế, thì ra là như vậy.  



             “Yên tâm đi, Tạ Kiến Bình muốn kinh doanh Vùng Xám đã bị tôi bắt rồi, bây giờ đang bị nhốt ở chỗ đàn em của tôi, kế hoạch làm ăn của bọn họ đã thất bại, bây giờ tôi sẽ bảo đàn em đưa Tạ Kiến Bình đến đây”, Lâm Hàn nói thẳng.  

             Dứt lời, anh nhanh chóng gọi điện thoại cho Ngô Xuyên.  



             Ngô Xuyên ở bên kia đang lười biếng ngủ nướng, nghe tiếng điện thoại reo thì hơi mất kiên nhẫn nhìn một cái, thấy là Lâm Hàn gọi đến thì lập tức ngồi dậy, vội vàng nghe máy.  

             “A lô, anh Hàn, có chuyện gì sao?”, Ngô Xuyên hỏi thẳng.   



             Lúc này giọng điệu của Lâm Hàn hơi lạnh lùng, sau khi biết Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện, anh có hơi bực bội.  

             “Ngô Xuyên, Tạ Kiến Bình và mấy đàn em của ông ta vẫn còn ở chỗ anh chứ? Mau chóng đưa tới đây cho tôi, chú ý một chút, không được để ai chạy trốn, nếu không anh chịu trách nhiệm”, Lâm Hàn ra lệnh.  



             Nghe vậy, Ngô Xuyên không hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng cũng không nghĩ nhiều, cứ làm theo những gì Lâm Hàn nói là được.  

             “Anh Hàn yên tâm, người đều ở đây, được theo dõi rất sát sao, không ai trốn được cả, tôi sẽ đưa hết đến cho anh!”, Ngô Xuyên đáp.  



             La Văn ở bên cạnh thấy thế thì thầm thở phào, kế hoạch bên phía Tạ Kiến Bình chưa thành công, mấy người Tạ Kiến Bình còn bị Lâm Hàn bắt lại hết, đây thật sự là một tin tức tốt với bọn họ.  

             Nhưng La Văn cũng hiểu Tạ Kiến An vẫn còn kế hoạch dự phòng kia, trong lòng có hơi lo lắng, lo lắng vùng Bắc Đông sẽ bị biết bao nhiêu thế lực chia cắt, lo lắng cho sự an toàn của Trương Thiên Sơn.  



             “Đừng như thế nữa, mau đứng dậy đi vào bàn bạc kế hoạch đi, Trương Thiên Sơn có ơn với tôi, chúng tôi từ lâu đã xem nhau như anh em, bây giờ Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện này, tôi nhất định sẽ ra tay giúp đỡ!”, Lâm Hàn nói với mấy người La Văn vẫn còn quỳ dưới đất.  

             Mấy người La Văn cũng không khách sáo, lập tức đi theo Lâm Hàn tiến vào biệt thự núi Vân Mộng.  



             Đồng thời, mấy người La Văn cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy lời này của Lâm Hàn, Lâm Hàn không chút do dự đồng ý giúp đỡ, thật sự là một chuyện tốt hiếm thấy với bọn họ.  

             Bọn họ cũng không biết những chuyện khác về Lâm Hàn, nhưng biết rõ thực lực của anh.  



             Có Lâm Hàn giúp đỡ, sẽ rất có lợi cho việc bọn họ giải cứu Trương Thiên Sơn, phá hỏng kế hoạch của Tạ Kiến An.  

             Dì Hà ở bên cạnh chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy, nghe thấy lời của Lâm Hàn và những người này thì rất ngạc nhiên.  



             Nhưng dì Hà làm giúp việc cho Lâm Hàn đã lâu, đương nhiên cũng tin tưởng vào nhân phẩm của Lâm Hàn, cho nên biết điều không nhiều lời, lập tức đi chuẩn bị trà và bánh ngọt cho mấy người La Văn.  

             Lâm Hàn dẫn mấy người La Văn đi vào phòng khách ngồi xuống, dì Hà bưng một vài món ăn lên.  



             “Không cần khách sáo, mau ăn đi, đi suốt đêm đến đây cũng vất vả cho các anh rồi, mau ăn một chút phục hồi thể lực, rồi mới có sức đi cứu Trương Thiên Sơn chứ”, Lâm Hàn nói.  

             La Văn cũng không từ chối, cười bảo: “Vậy chúng tôi cũng không khách sáo nữa”.  



             Sau đó, mấy người La Văn vội vàng ăn như hổ đói, chuyện này xảy ra quá đột ngột, họ chạy thẳng tới đây, trên đường không nghỉ ngơi đàng hoàng cũng không ăn gì.  

             Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện như vậy, họ thật sự không có tâm trạng.  



             Lúc này Lâm Hàn cũng không khỏi thấy lo lắng cho Trương Thiên Sơn, không ngờ bên phía ông ta lại xảy ra chuyện như thế, đường đường là đại bàng núi của vùng Bắc Đông lại bị đàn em bắt cóc, nguy hiểm đến tính mạng.  

             Hơn nữa nghe những gì La Văn nói khi nãy, Lâm Hàn cũng biết tuy hai anh em Tạ Kiến Bình và Tạ Kiến An được Trương Thiên Sơn nuôi lớn nhưng vẫn có thể làm ra chuyện này, rõ ràng là hạng người lòng lang dạ sói, không nói chắc được Tạ Kiến An sẽ làm gì với Trương Thiên Sơn.  



 

truyenhay.com đang tải ảnh vui lòng đợi xíu



 

             

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.9 /10 từ 27 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status