Chế tạo hào môn

Chương 100





Chương 100: Sùng bái

Uống trà xong, Triệu Vĩnh An lật giở cuốn sách ẩm

thực kia xem mấy trang, sau đó chỉ vào món ăn trong

sách, hỏi Hoắc Khải vài câu.

Câu hỏi của ông ấy cũng rất bình thường, nào là

món này nấu thế nào là ngon nhất, nguyên liệu phải

sơ chế ra sao.

Chỉ biết mua sách dạy nấu ăn làm người ta vui

lòng thôi thì chưa đủ, quan trọng nhất là phải xem anh

có thật sự nghiên cứu thứ này hay không.

May mà trên phương diện nấu nướng, Hoắc Khải

cũng có trình độ nhất định, mấy câu hỏi của Triệu

Vĩnh An đều nhận được câu trả lời rất vừa ý.

Hoắc Khải không chỉ trả lời các món ăn phải nấu

thế nào mới ngon, còn tiện thể nói vài chuyện thú vị

liên quan tới phong cảnh, con người.

Anh nói chuyện rất sinh động và thú vị, Triệu Vĩnh

An lắng nghe thỉnh thoảng cũng cười vài tiếng phụ

họa, sau cùng còn cho phép Hoắc Khải đích thân

xuống bếp, nấu vài món ăn.

Triệu Vĩnh An không cho anh dùng nguyên liệu đã

mua từ chợ, vì trong vườn nhà ông ấy trồng đủ loại

rau cỏ, muốn ăn cứ nhổ cứ hái, vừa tươi mới, vừa

xanh mát.

Hoắc Khải xào rau cải với nấm, giá đỗ đảo giấm,

thêm cả trứng xào cà chua rồi ngó sen xào, vân vân.

Toàn là những món ăn gia đình rất đơn giản,

nhưng qua bàn tay của anh, món nào cũng đầy đủ

sắc-hương-vị.

Đấn cả Triệu Vĩnh An cũng phải vỗ tay khen ngợi:

“Mỹ vị thượng đẳng, đẹp hết chỗ nói. Tay nghề nấu

nướng này giỏi hơn tôi rồi!”

Hoắc Khải mỉm cười khiêm tốn, đưa một đôi đũa

cho Triệu Vĩnh An.

Đợi Triệu Vĩnh An gắp một đũa cà chua bỏ vào

miệng trước, nếm thử rồi cất lời khen ngợi đầy hài

lòng, Hoắc Giai Minh mới động đũa.

Mới ăn một miếng, cậu ta đã nhìn về phía Hoắc

Khải đầy kinh ngạc.

Cũng không phải vì món ăn quá ngon, mà vì mùi vị

này cực kỳ giống với hương vị mà anh ba nấu trong trí

nhớ của cậu ta.

Phải biết rằng, có lẽ quá trình nấu nướng không

khác gì mấy, nhưng vì nhiều nguyên nhân như khả

năng khống chế ngọn lửa, điều phối gia vị hay thậm

chí đổ thức ăn nhanh chậm cũng dẫn đến sự khác

biệt trong mùi vị.

Vị giác của Hoắc Giai Minh cực kỳ mẫn cảm, cậu

ta có thể nếm ra được hai mươi cốc nước muối to

đùng với lượng muối chênh lệch chỉ 0,1 gam, đồng

thời hương vị nào đã từng nếm thử sẽ không bao giờ

quên.

Chỉ cần bưng cho cậu ta một đĩa thức ăn, cậu ta

có thể dễ dàng đưa ra đáp án, đĩa thức ăn này được

mua từ nhà hàng nào.

Theo lời chú anh nói, cậu ta là kẻ sành ăn trời sinh.

“Anh Lý, tài nghệ nấu nướng của anh khá lắm đấy,

không kém gì anh ba của tôi. Nếu anh ấy biết trên đời

này có người nấu ra được món ăn giống hệt anh ấy,

chắc chắn sẽ trở thành bạn với anh đấy”, Hoắc Giai

Minh nói.

Hoắc Khải liếc mắt nhìn cậu ta: “Anh ba của cậu là

Hoắc Khải à?”

“Đương nhiên rồi!” Hoắc Giai Minh lộ rõ vẻ tự hào:

“Anh ấy là ngôi sao hi vọng của nhà họ Hoắc chúng

tôi, là gia chủ đời sau được mọi người công nhận. Trên

thế giới này, không một ai có thể so bì với anh ấy.

Đương nhiên, ý tôi nói là nhóm người trẻ tuổi thôi, chứ

tông sư như ông Triệu không nằm trong phạm vi ấy”.

che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com

che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com che tao hao mon truyenhay.com





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.4 /10 từ 269 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status